Chương 1207:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Nhưng Cổ Trần không có mặt tại Hoang Cổ thành, giờ khắc này, toàn bộ Nhân tộc trong Hoang Cổ thành, thậm chí là Bách Man sơn đều đang lâm vào tuyệt cảnh.
Thần Ma đột nhiên thoát khốn, lại còn đột ngột muốn nuốt sạch Nhân tộc.
Ông!
Ngay tại thời khắc Hắc Thổ, Băng Phượng, Mặc Kỳ Lân, Hỏa Hoàng và vô số người khác đã tuyệt vọng, phía sau Hoang Cổ thành, một tòa Thanh Đồng điện bỗng nhiên chấn động.
Nơi đó truyền đến một tiếng rung, một cỗ khí tức quái dị lan tràn ra ngoài.
- A?
Thần Ma kia hơi kinh ngạc, nó đột ngột quay đầu lại nhìn, hai mắt đỏ đậm nhìn trừng trừng vào một ngôi đại điện, phía trên khắc hoạ ba chữ to.
Anh Linh điện!
Hô!
Nơi thâm hải, một nam một nữ cấp tốc di chuyển về phía trước.
- Hửm?
Đột nhiên, một người ngừng lại, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
- Sao thế?
Mỹ Đỗ Toa thấy Cổ Trần đột ngột dừng lại, nàng ngạc nhiên hỏi.
Cổ Trần không nói gì, chỉ khẽ nhíu mày, giữa chân mày hắn xuất hiện một mảnh toái phiến, chính là Chân Linh toái phiến.
- Chân Linh toái phiến của Đọa Lạc Thần Ma?
Mỹ Đỗ Toa hỏi.
Cổ Trần đang định nói gì, đột nhiên miếng toái phiến đó bắt đầu rã ra, sau đó nát tan thành vô số bụi phấn.
Nhìn thấy thế, sắc mặt Cổ Trần lập tức thay đổi, hắn cả kinh nói:
- Không tốt, Thần Ma có biến, bên trong tộc ta xảy ra chuyện.
- Chuyện gì xảy ra?
Mỹ Đỗ Toa nghiêm mặt hỏi, nàng thấy sự tình có vẻ nghiêm trọng.
Chân Linh toái phiến của Đọa Lạc Thần Ma đột ngột tự vỡ vụn, điều này có ý nghĩa gì, không cần nghĩ cũng biết, Thần Ma đã xuất hiện biến cố.
- Thời Gian Kính Tượng, hiện!
Cổ Trần lập tức đánh ra một màn sáng, hóa thành một chiếc gương lớn xuất hiện trước mắt hai người.
Chỉ thấy trên mặt gương sóng dợn dập dờn, sau đó một hình ảnh hiện lên, chính là hình ảnh của Hoang Cổ thành.
Nhìn thấy những gì xảy ra trong gương, đồng tử Cổ Trần co rụt lại, thần sắc kinh hãi.
Trong gương là hình ảnh một tôn Thần Ma đã thoát khỏi phong ấn, hiển lộ hung uy bản thân, nó vừa ra ngoài đã muốn nuốt chửng Hoang Cổ thành.
- Ngươi dám!
Cổ Trần vừa vội vừa giận, không hiểu vì sao Thần Ma lại đột ngột ra ngoài được, chẳng lẽ nó đã thoát khỏi phong cấm của Thương Thiên tế đàn?
Chủ yếu là, Cổ Trần không thể nghĩ ra vì sao Thần Ma lại thoát khỏi sự khống chế của Chân Linh toái phiến, rõ ràng Chân Linh toái phiến đang nằm trong tay hắn kia mà?
- Không còn kịp rồi!
Hai mắt Cổ Trần sung huyết, hắn nhìn vô số kiến trúc trong Hoang Cổ thành sụp đổ, tất cả mọi người bị cuốn lên không trung.
Mắt thấy tất cả sắp bị Thần Ma nuốt chửng, mấy trăm vạn người trong tòa thành không một ai may mắn thoát khỏi, ngay như Mặc Kỳ Lân, Khổng Tước, Hỏa Hoàng, Băng Phượng, Hắc Thổ... cũng không ngoại lệ, cả đám bị Thần Ma cuốn đi.
Ông!
Ngay trong lúc nguy cấp đó, một thanh âm rung động kỳ dị truyền đến, Cổ Trần ngưng mắt nhìn về phía phát ra chấn động.
- Anh Linh điện?
Hắn kinh ngạc nhìn qua, chỉ thấy trong tấm gương, Anh Linh điện đột nhiên sáng lên, một vầng sáng thánh khiết lan ra.
Vầng sáng đó bao phủ toàn bộ Hoang Cổ thành, đám người vốn đã bị Thần Ma cuốn về phía nó lại rơi xuống đất hết.
- Ai?
Tôn Thần Ma kia gầm lên, hai mắt trợn trừng nhìn chằm chằm Anh Linh điện, nó tỏ vẻ kinh ngạc, dường như bên trong có một khí tức nào đó khiến tim nó đập thình thịch.
Anh Linh điện rung động, một luồng quang mang hiện lên khiến Thần Ma biến sắc.
Keng!
Đột nhiên, bên trong Anh Linh điện phát ra một tiếng leng keng, chỉ thấy hư không nứt toát ra một cách bí ẩn, hàng loạt vết nứt màu đen xuất hiện, giao thoa ngang dọc trên bầu trời.
Phong mang đáng sợ rạch chém tứ tung tạo ra rất nhiều vết nứt không gian, khiến Thần Ma cảnh giác vô cùng, nó đứng giữa hư không, tản ra uy áp kinh khủng.
- Chuyện gì đã xảy ra với Thần Ma?
Mỹ Đỗ Toa kinh ngạc nhìn hình ảnh trong gương, thần sắc ngưng trọng hỏi han.
Cổ Trần lắc đầu, hai mắt nhìn chòng chọc vào Anh Linh điện, chỗ kia đang có một cỗ khí tức khủng bố dần dần tràn ngập, giống như có một thực thể đáng sợ nào đó đã bị thức tỉnh.
Tạch tạch tạch...
Sau một khắc, bên trong Anh Linh điện truyền ra từng đợt tiếng vang, phảng phất có vật gì đó muốn đứng lên.
Bên trong Anh Linh điện, một bộ xương khô chậm rãi ngẩng đầu, hai hốc mắt trống rỗng sâu hoắm sáng lên hai đạo hỏa quang.
Quang mang hừng hực xé rách hư không, rơi vào trên người Thần Ma.
- Thần... Ma...
Một thanh âm khàn khàn truyền ra khỏi Anh Linh điện, toàn bộ Thiên Địa đều yên tĩnh lại.
Thần Ma trừng lớn hai mắt, nó thấy được, bộ xương khô bên trong Anh Linh điện lại đang chậm rãi đúng lên, trong tay xuất hiện một thanh kiếm gãy rỉ sét.
Thần Ma đột nhiên thoát khốn, lại còn đột ngột muốn nuốt sạch Nhân tộc.
Ông!
Ngay tại thời khắc Hắc Thổ, Băng Phượng, Mặc Kỳ Lân, Hỏa Hoàng và vô số người khác đã tuyệt vọng, phía sau Hoang Cổ thành, một tòa Thanh Đồng điện bỗng nhiên chấn động.
Nơi đó truyền đến một tiếng rung, một cỗ khí tức quái dị lan tràn ra ngoài.
- A?
Thần Ma kia hơi kinh ngạc, nó đột ngột quay đầu lại nhìn, hai mắt đỏ đậm nhìn trừng trừng vào một ngôi đại điện, phía trên khắc hoạ ba chữ to.
Anh Linh điện!
Hô!
Nơi thâm hải, một nam một nữ cấp tốc di chuyển về phía trước.
- Hửm?
Đột nhiên, một người ngừng lại, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
- Sao thế?
Mỹ Đỗ Toa thấy Cổ Trần đột ngột dừng lại, nàng ngạc nhiên hỏi.
Cổ Trần không nói gì, chỉ khẽ nhíu mày, giữa chân mày hắn xuất hiện một mảnh toái phiến, chính là Chân Linh toái phiến.
- Chân Linh toái phiến của Đọa Lạc Thần Ma?
Mỹ Đỗ Toa hỏi.
Cổ Trần đang định nói gì, đột nhiên miếng toái phiến đó bắt đầu rã ra, sau đó nát tan thành vô số bụi phấn.
Nhìn thấy thế, sắc mặt Cổ Trần lập tức thay đổi, hắn cả kinh nói:
- Không tốt, Thần Ma có biến, bên trong tộc ta xảy ra chuyện.
- Chuyện gì xảy ra?
Mỹ Đỗ Toa nghiêm mặt hỏi, nàng thấy sự tình có vẻ nghiêm trọng.
Chân Linh toái phiến của Đọa Lạc Thần Ma đột ngột tự vỡ vụn, điều này có ý nghĩa gì, không cần nghĩ cũng biết, Thần Ma đã xuất hiện biến cố.
- Thời Gian Kính Tượng, hiện!
Cổ Trần lập tức đánh ra một màn sáng, hóa thành một chiếc gương lớn xuất hiện trước mắt hai người.
Chỉ thấy trên mặt gương sóng dợn dập dờn, sau đó một hình ảnh hiện lên, chính là hình ảnh của Hoang Cổ thành.
Nhìn thấy những gì xảy ra trong gương, đồng tử Cổ Trần co rụt lại, thần sắc kinh hãi.
Trong gương là hình ảnh một tôn Thần Ma đã thoát khỏi phong ấn, hiển lộ hung uy bản thân, nó vừa ra ngoài đã muốn nuốt chửng Hoang Cổ thành.
- Ngươi dám!
Cổ Trần vừa vội vừa giận, không hiểu vì sao Thần Ma lại đột ngột ra ngoài được, chẳng lẽ nó đã thoát khỏi phong cấm của Thương Thiên tế đàn?
Chủ yếu là, Cổ Trần không thể nghĩ ra vì sao Thần Ma lại thoát khỏi sự khống chế của Chân Linh toái phiến, rõ ràng Chân Linh toái phiến đang nằm trong tay hắn kia mà?
- Không còn kịp rồi!
Hai mắt Cổ Trần sung huyết, hắn nhìn vô số kiến trúc trong Hoang Cổ thành sụp đổ, tất cả mọi người bị cuốn lên không trung.
Mắt thấy tất cả sắp bị Thần Ma nuốt chửng, mấy trăm vạn người trong tòa thành không một ai may mắn thoát khỏi, ngay như Mặc Kỳ Lân, Khổng Tước, Hỏa Hoàng, Băng Phượng, Hắc Thổ... cũng không ngoại lệ, cả đám bị Thần Ma cuốn đi.
Ông!
Ngay trong lúc nguy cấp đó, một thanh âm rung động kỳ dị truyền đến, Cổ Trần ngưng mắt nhìn về phía phát ra chấn động.
- Anh Linh điện?
Hắn kinh ngạc nhìn qua, chỉ thấy trong tấm gương, Anh Linh điện đột nhiên sáng lên, một vầng sáng thánh khiết lan ra.
Vầng sáng đó bao phủ toàn bộ Hoang Cổ thành, đám người vốn đã bị Thần Ma cuốn về phía nó lại rơi xuống đất hết.
- Ai?
Tôn Thần Ma kia gầm lên, hai mắt trợn trừng nhìn chằm chằm Anh Linh điện, nó tỏ vẻ kinh ngạc, dường như bên trong có một khí tức nào đó khiến tim nó đập thình thịch.
Anh Linh điện rung động, một luồng quang mang hiện lên khiến Thần Ma biến sắc.
Keng!
Đột nhiên, bên trong Anh Linh điện phát ra một tiếng leng keng, chỉ thấy hư không nứt toát ra một cách bí ẩn, hàng loạt vết nứt màu đen xuất hiện, giao thoa ngang dọc trên bầu trời.
Phong mang đáng sợ rạch chém tứ tung tạo ra rất nhiều vết nứt không gian, khiến Thần Ma cảnh giác vô cùng, nó đứng giữa hư không, tản ra uy áp kinh khủng.
- Chuyện gì đã xảy ra với Thần Ma?
Mỹ Đỗ Toa kinh ngạc nhìn hình ảnh trong gương, thần sắc ngưng trọng hỏi han.
Cổ Trần lắc đầu, hai mắt nhìn chòng chọc vào Anh Linh điện, chỗ kia đang có một cỗ khí tức khủng bố dần dần tràn ngập, giống như có một thực thể đáng sợ nào đó đã bị thức tỉnh.
Tạch tạch tạch...
Sau một khắc, bên trong Anh Linh điện truyền ra từng đợt tiếng vang, phảng phất có vật gì đó muốn đứng lên.
Bên trong Anh Linh điện, một bộ xương khô chậm rãi ngẩng đầu, hai hốc mắt trống rỗng sâu hoắm sáng lên hai đạo hỏa quang.
Quang mang hừng hực xé rách hư không, rơi vào trên người Thần Ma.
- Thần... Ma...
Một thanh âm khàn khàn truyền ra khỏi Anh Linh điện, toàn bộ Thiên Địa đều yên tĩnh lại.
Thần Ma trừng lớn hai mắt, nó thấy được, bộ xương khô bên trong Anh Linh điện lại đang chậm rãi đúng lên, trong tay xuất hiện một thanh kiếm gãy rỉ sét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.