Chương 1215:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần ung dung nhìn về phía thâm hải đen như mực, dường như hắn đã phát hiện ra điều gì.
“Ta phát giác được một luồng khí tức mịt mờ, ta luôn cảm thấy có một đôi mắt đang nhìn.”
Hắn lặng lẽ truyền âm cho Mỹ Đỗ Toa, nhắc nhở: “Long Hoàng này muốn hiến tế chúng ta, nhưng đừng lo lắng, hình như bên trong Long Mộ còn có cơ duyên?”
Mỹ Đỗ Toa có chút câm nín, nàng hận không thể cóng chết Cổ Trần cho thỏa gan, đến lúc nào rồi mà ngươi còn trông chờ cơ duyên? Đợi đến khi bị hút vào trong Long mộ thì chết toi.
“Yên tâm, toà tế đàn này đã bị ta luyện hóa, tế văn trên đó đã bị ta thấu ngộ, thứ ta lo lắng không phải Long Mộ, mà chính là đôi mắt ẩn tàng kia, rốt cuộc nó là của ai?”
Cổ Trần cẩn thận nhắc nhở Mỹ Đỗ Toa, nơi này ẩn giấu một ánh mắt bí ẩn, khiến hắn cứ cảm thấy bất an.
Đây mới là lo lắng duy nhất của hắn, còn Long Hoàng thì hắn chưa từng để vào mắt.
Tuy tên khốn đó muốn luyện hóa bọn họ để triệu hoán Thiên Long cấm kỵ, nhưng Cổ Trần cũng đã luyện hóa được tế đàn về cơ bản, nên không thể có chuyện hắn bị hiến tế được, vì vậy hắn mới phát giác ra bên trong Long mộ ẩn giấu một cơ duyên lớn.
Không vì nguyên nhân nào cả, chỉ là cảm giác của hắn thôi, chắc chắn bên trong có cơ duyên.
“Vậy bây giờ làm thế nào?”
Mỹ Đỗ Toa truyền âm hỏi hắn.
Nếu Cổ Trần đã không sợ, nàng chẳng việc gì phải sợ, trên người tên này có rất nhiều bí mật và át chủ bài, ắt hẳn hắn đã nắm chắc phần thắng.
Cổ Trần nhìn tuyết quốc đang không ngừng sụp đổ, nói khẽ:
- Tán tuyết quốc đi, chúng ta tiến vào Long Mộ, có lẽ còn đào dược mộ phần của Long tộc cũng không chừng.
Đào mộ?
Mỹ Đỗ Toa sửng sốt, có chút dở khóc dở cười, rốt cuộc tên này đang nghĩ gì trong đầu vậy? Sắp bị hút vào trong Long mộ đến nơi mà còn nghĩ tới chuyện đào mộ!
Oanh!
Nhưng Mỹ Đỗ Toa vẫn nghe theo, nàng tán tuyết quốc đi, cơ hồ trong nháy mắt, tất cả mọi người đều bị hút vào bên trong Long mộ.
- A...
Bên trong Long mộ vang lên tiếng kêu thảm thiết, vô số Giao Long bị một cỗ lực lượng vô danh khóa chặt trên không trung, thần huyết không ngừng tan rã.
Trên thân thể Giao Long to lớn, vảy rồng tróc ra, long huyết bên trong thân thể dâng trào, huyết nhục nhanh chóng khô quắt queo.
Tình cảnh này dọa sợ số sinh linh còn lại, Long tộc dám hiến tế tộc nhân của mình, 10 ngàn con Giao Long, còn có chín Thiên Nhân cảnh cường giả nữa.
Số Long tộc đó tiến vào trong Long mộ, lập tức bị lực lượng nào đó giam cầm, cả đám không cách nào phản kháng.
- Ngao...
- Long Hoàng, ngươi lừa gạt chúng ta.
Một con Hắc Long vắt ngang trên hư không của Long mộ, máu tươi từ trong thân thể bắn ra ngoài tạo thành một cơn mưa máu, bị Long mộ hấp thu toàn bộ.
- A...
- Nhanh cứu ta!
Rất nhanh, số sinh linh khác cũng ngã xuống, cả đám kêu gào thảm thiết, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, thân thể nhanh chóng khô cong.
Thấy cảnh này, những kẻ còn lại đều khủng hoảng, đáng tiếc, bọn họ phát bùn đất dưới chân như sống lại, cắn nuốt huyết nhục sinh mệnh của bọn họ.
Cơ hồ trong nháy mắt, Long Mộ cắn nuốt sinh linh các phương, chỉ có đám Nhân tộc được Mỹ Đỗ Toa cứu ra ngoài trước đó, sau đó giấu vào trong một phần tuyết quốc mới may mắn thoát khỏi tai nạn.
Cổ Trần nhìn một màn quỷ dị đáng sợ trước mặt, hắn khẽ cau mày, sau lưng chậm rãi hiện lên một mảnh Minh Thổ cuồn cuộn, trực tiếp cất sạch đám Nhân tộc ở bên trong tuyết quốc của Mỹ Đỗ Toa vào trong đó.
- Nhanh, cứu ta, Nhân tộc tiểu tử, nhanh cứu ta.
Lúc này, Lôi tộc Thần Tử hoảng sợ thét lên, thân thể hắn chìm sâu vào trong bùn đất Long mộ từng chút một.
Dường như như trong đám bùn đất này cất giấu một thứ đáng sợ nào đó, nó nhanh chóng hấp thu lực lượng, thậm chí là thể xác và cả linh hồn của hắn.
Long Mộ như một vật sống, nó đang cắn nuốt bản nguyên của sinh linh vạn vật.
- Tòa Long mộ này, sao ta cứ cảm giác nó là một thực thể sống?
Cổ Trần kinh ngạc nói, trước đó cảm giác có chút không đúng, hiện tại đã biết rõ, Long Mộ chính là một thực thể sống!
- Thằng khốn, nhanh cứu ta!
- Nhân tộc tiểu tử, nhanh cứu ta!
Lôi tộc Thần Tử phẫn nộ gào thét, không ngờ Cổ Trần lại dám thờ ơ, nhịn không được rống giận.
Cổ Trần nhíu mày, thở dài nói:
- Được rồi, nhìn ngươi thống khổ như vậy, ta đành làm việc tốt vậy.
- Quá tốt rồi, ngươi nhanh...
Lôi tộc Thần Tử hưng phấn kêu to.
Bành!
Đáng tiếc, Thần Tử Lôi tộc còn chưa nói dứt câu đã bị Cổ Trần nhẹ nhàng dùng một chưởng đánh tới, sắc mặt hắn dại ra, đầu như một quả dưa hấu nổ nát vụn, máu óc văng ra ngoài, sinh mệnh hắn đã kết thúc, cũng xem như giúp hắn giải thoát rồi.
- Các ngươi thì sao, muốn ta giúp đỡ không?
“Ta phát giác được một luồng khí tức mịt mờ, ta luôn cảm thấy có một đôi mắt đang nhìn.”
Hắn lặng lẽ truyền âm cho Mỹ Đỗ Toa, nhắc nhở: “Long Hoàng này muốn hiến tế chúng ta, nhưng đừng lo lắng, hình như bên trong Long Mộ còn có cơ duyên?”
Mỹ Đỗ Toa có chút câm nín, nàng hận không thể cóng chết Cổ Trần cho thỏa gan, đến lúc nào rồi mà ngươi còn trông chờ cơ duyên? Đợi đến khi bị hút vào trong Long mộ thì chết toi.
“Yên tâm, toà tế đàn này đã bị ta luyện hóa, tế văn trên đó đã bị ta thấu ngộ, thứ ta lo lắng không phải Long Mộ, mà chính là đôi mắt ẩn tàng kia, rốt cuộc nó là của ai?”
Cổ Trần cẩn thận nhắc nhở Mỹ Đỗ Toa, nơi này ẩn giấu một ánh mắt bí ẩn, khiến hắn cứ cảm thấy bất an.
Đây mới là lo lắng duy nhất của hắn, còn Long Hoàng thì hắn chưa từng để vào mắt.
Tuy tên khốn đó muốn luyện hóa bọn họ để triệu hoán Thiên Long cấm kỵ, nhưng Cổ Trần cũng đã luyện hóa được tế đàn về cơ bản, nên không thể có chuyện hắn bị hiến tế được, vì vậy hắn mới phát giác ra bên trong Long mộ ẩn giấu một cơ duyên lớn.
Không vì nguyên nhân nào cả, chỉ là cảm giác của hắn thôi, chắc chắn bên trong có cơ duyên.
“Vậy bây giờ làm thế nào?”
Mỹ Đỗ Toa truyền âm hỏi hắn.
Nếu Cổ Trần đã không sợ, nàng chẳng việc gì phải sợ, trên người tên này có rất nhiều bí mật và át chủ bài, ắt hẳn hắn đã nắm chắc phần thắng.
Cổ Trần nhìn tuyết quốc đang không ngừng sụp đổ, nói khẽ:
- Tán tuyết quốc đi, chúng ta tiến vào Long Mộ, có lẽ còn đào dược mộ phần của Long tộc cũng không chừng.
Đào mộ?
Mỹ Đỗ Toa sửng sốt, có chút dở khóc dở cười, rốt cuộc tên này đang nghĩ gì trong đầu vậy? Sắp bị hút vào trong Long mộ đến nơi mà còn nghĩ tới chuyện đào mộ!
Oanh!
Nhưng Mỹ Đỗ Toa vẫn nghe theo, nàng tán tuyết quốc đi, cơ hồ trong nháy mắt, tất cả mọi người đều bị hút vào bên trong Long mộ.
- A...
Bên trong Long mộ vang lên tiếng kêu thảm thiết, vô số Giao Long bị một cỗ lực lượng vô danh khóa chặt trên không trung, thần huyết không ngừng tan rã.
Trên thân thể Giao Long to lớn, vảy rồng tróc ra, long huyết bên trong thân thể dâng trào, huyết nhục nhanh chóng khô quắt queo.
Tình cảnh này dọa sợ số sinh linh còn lại, Long tộc dám hiến tế tộc nhân của mình, 10 ngàn con Giao Long, còn có chín Thiên Nhân cảnh cường giả nữa.
Số Long tộc đó tiến vào trong Long mộ, lập tức bị lực lượng nào đó giam cầm, cả đám không cách nào phản kháng.
- Ngao...
- Long Hoàng, ngươi lừa gạt chúng ta.
Một con Hắc Long vắt ngang trên hư không của Long mộ, máu tươi từ trong thân thể bắn ra ngoài tạo thành một cơn mưa máu, bị Long mộ hấp thu toàn bộ.
- A...
- Nhanh cứu ta!
Rất nhanh, số sinh linh khác cũng ngã xuống, cả đám kêu gào thảm thiết, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ, thân thể nhanh chóng khô cong.
Thấy cảnh này, những kẻ còn lại đều khủng hoảng, đáng tiếc, bọn họ phát bùn đất dưới chân như sống lại, cắn nuốt huyết nhục sinh mệnh của bọn họ.
Cơ hồ trong nháy mắt, Long Mộ cắn nuốt sinh linh các phương, chỉ có đám Nhân tộc được Mỹ Đỗ Toa cứu ra ngoài trước đó, sau đó giấu vào trong một phần tuyết quốc mới may mắn thoát khỏi tai nạn.
Cổ Trần nhìn một màn quỷ dị đáng sợ trước mặt, hắn khẽ cau mày, sau lưng chậm rãi hiện lên một mảnh Minh Thổ cuồn cuộn, trực tiếp cất sạch đám Nhân tộc ở bên trong tuyết quốc của Mỹ Đỗ Toa vào trong đó.
- Nhanh, cứu ta, Nhân tộc tiểu tử, nhanh cứu ta.
Lúc này, Lôi tộc Thần Tử hoảng sợ thét lên, thân thể hắn chìm sâu vào trong bùn đất Long mộ từng chút một.
Dường như như trong đám bùn đất này cất giấu một thứ đáng sợ nào đó, nó nhanh chóng hấp thu lực lượng, thậm chí là thể xác và cả linh hồn của hắn.
Long Mộ như một vật sống, nó đang cắn nuốt bản nguyên của sinh linh vạn vật.
- Tòa Long mộ này, sao ta cứ cảm giác nó là một thực thể sống?
Cổ Trần kinh ngạc nói, trước đó cảm giác có chút không đúng, hiện tại đã biết rõ, Long Mộ chính là một thực thể sống!
- Thằng khốn, nhanh cứu ta!
- Nhân tộc tiểu tử, nhanh cứu ta!
Lôi tộc Thần Tử phẫn nộ gào thét, không ngờ Cổ Trần lại dám thờ ơ, nhịn không được rống giận.
Cổ Trần nhíu mày, thở dài nói:
- Được rồi, nhìn ngươi thống khổ như vậy, ta đành làm việc tốt vậy.
- Quá tốt rồi, ngươi nhanh...
Lôi tộc Thần Tử hưng phấn kêu to.
Bành!
Đáng tiếc, Thần Tử Lôi tộc còn chưa nói dứt câu đã bị Cổ Trần nhẹ nhàng dùng một chưởng đánh tới, sắc mặt hắn dại ra, đầu như một quả dưa hấu nổ nát vụn, máu óc văng ra ngoài, sinh mệnh hắn đã kết thúc, cũng xem như giúp hắn giải thoát rồi.
- Các ngươi thì sao, muốn ta giúp đỡ không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.