Chương 1219:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Khắp nơi chấn kinh, ai nấy rùng mình nhìn một tòa Long mộ to lớn bị Long Hoàng ngang nhiên hiến tế.
Bên trong chôn cất di hài lịch đại tiên tổ Long tộc, hàng loạt Cốt Long yên giấc nghìn thu, nay lại bị Long Hoàng phát rồ hiến tế sạch sẽ.
- Ngao!
Long mộ chấn động, từ bên trong truyền đến từng tiếng long ngâm thê lương, mang theo một loại bi thương, kêu rên, còn có cả phẫn nộ.
Không ít Long hồn ở trong Long mộ bắt đầu thiêu đốt, phóng xuất ra một cỗ năng lượng bàng bạc.
Toàn bộ Long bộ bắt đầu bốc cháy, liệt diễm hừng hực, hàng loạt Long thi bên trong cháy phừng phừng.
- Nhiều Long thi như vậy, hiến tế hết thì lãng phí quá.
Hai mắt Cổ Trần sáng lên, hắn nhìn hàng loạt xác rồng khổng lồ bên trong Long mộ, đồ sộ như một dãy núi, tỏa ra long uy khủng bố.
Số Long thi đó đều là di hài, thi thể, còn có huyết nhục chưa hư thối của Chân Long, có cái chỉ còn là một bộ xương khô, nhưng khí tức vẫn khủng bố như cũ.
Thấy Long Hoàng lại muốn hiến tế tất cả Long thi, trong lòng Cổ Trần cảm thấy đau nhói, thật phí phạm quá.
Ánh mắt hắn sáng ngời, hắn thì thầm:
- Bị đem đi hiến tế thế này còn không bằng để ta mang về nấu cho các tộc nhân ăn.
Vừa dứt lời, tất cả mọi người trên tế đài đều trợn mắt nhìn Cổ Trần, bọn họ được thấy một cảnh vô cùng kinh dị.
Bóng dáng Cổ Trần nhoáng lên một cái rời khỏi tế đàn, hắn xông về phía đám Long thi kia, vung tay lên cuốn hàng loạt Long thi khổng lồ vào bên trong Minh Thổ.
Tốc độ của hắn cực nhanh, chẳng mấy chốc đã tóm được rất nhiều Long thi.
- Hắn, hắn làm cái gì vậy?
Hắc Ám Thần Tử kinh ngạc hỏi, hắn nhìn bóng người đang cấp tốc di chuyển bên trong Long mộ, cuốn đi hàng loạt Long thi to lớn.
Số Long thi này có khí tức cực kỳ cường đại, Cổ Trần dọn sạch chúng chẳng khác nào cướp đoạt di hài của lịch đại tổ tiên Long tộc.
- Mỹ Đỗ Toa tỷ tỷ, Cổ Trần đây là...
Thủy tộc Thánh Nữ nhẹ nhàng hỏi thăm.
Toàn thân Mỹ Đỗ Toa tràn ngập hàn khí, đạm mạc nói:
- Ta đoán, hẳn là hắn đem những Long thi này về nấu ăn.
- Phốc...
Mọi người nghe xong kém chút phun máu, kinh hãi nhìn Cổ Trần, trong mắt lộ ra nét hoảng sợ.
Tên hung nhân này, ngay cả di hài tổ tiên người ta cũng không tha, còn muốn mang về nấu ăn?
- Hung tàn!
- Thật là đáng sợ!
- Không thể trêu vào, không thể trêu vào!
Hắc Ám Thần Tử cười khổ nhìn hàng loạt Long thi trong Long Mộ lần lượt biến mất, tất cả đều bị Cổ Trần lấy sạch.
Đám Thánh Tử, Thánh Nữ thì hai mặt nhìn nhau.
- Không hổ là đệ nhất hung nhân, thật là đáng sợ.
Thái Thản Thần Tử hoảng sợ, bỗng nhiên liếc mắt nhìn về phía một vị cường giả trẻ tuổi của Bỉ Mông tộc đứng cách đó không xa, ánh mắt trở nên quái đản.
- Nhìn cái gì vậy?
Người bị hắn nhìn tức giận gầm nhẹ một tiếng.
Thái Thản Thần Tử cười hắc hắc nói:
- Ta đang suy nghĩ, chừng nào thì ngươi sẽ bị hung nhân Cổ Trần này mang đi ninh nhừ rồi ăn?
- Ngươi...
Bỉ Mông Thần Tử tức giận đến bốc khói, hai mắt đỏ bừng.
Hắn siết chặt quả đấm, thiếu chút nữa không nhịn được muốn xông lên động thủ.
Bạch!
Đang lúc này, một bóng người lặng yên hiện lên, về tới trên tế đài.
Hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch, tất cả mọi người không ai dám lên tiếng, cả đám theo bản năng lùi hẳn ra sau, ánh mắt kinh dị nhìn chằm chằm Cổ Trần, có chút né tránh.
Bọn họ bị dọa cho sợ rồi.
Cổ Trần quét mắt nhìn mọi người một chút, khi hắn nhìn vào một nơi sâu trong Long mộ, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc.
- Phát hiện cái gì rồi?
Mỹ Đỗ Toa đến bên cạnh hắn, nhẹ giọng hỏi.
Hắn trầm ngâm một lát mới lên tiếng:
- Sâu trong Long mộ, ta cảm ứng được từng đạo khí tức Long Hồn, nhưng muốn muốn tìm lại tìm không thấy, có chút kỳ quái.
Giống như...
Cổ Trần muốn hình dung lại cảm giác kia.
Mỹ Đỗ Toa bỗng nhiên tiếp lời:
- Có phải nó đã bị Long mộ cắn nuốt rồi không? Hoặc bởi vì Long Hoàng hiến tế cả Long mộ, cho nên số Long Hồn đó cũng bị hiến tế cùng rồi?
- Có khả năng này.
Cổ Trần gật gật đầu.
Hắn như có điều suy nghĩ nhìn lên màn sáng, bên ngoài Long mộ, Long Hoàng đang không ngừng phát lực, hiến tế Long mộ.
Toàn bộ Long mộ bắt đầu bốc cháy, một cỗ lực lượng quái dị hấp thu cắn nuốt tất cả lực lượng bên trong Long mộ.
- Long mộ sắp bị hiến tế, không ai trong chúng ta trốn thoát được!
- Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người luống cuống, biểu hiện của các Thánh Tử, Thánh Nữ làm người ta không nói được lời nào, ngay cả Hắc Ám Thần Tử cùng Thái Thản Thần Tử... cũng tỏ ra hoảng sợ cực độ.
Cổ Trần thấy thế chỉ biết lắc đầu, đây đều là những Thánh Tử Thánh Nữ bình thường ít được chú ý trong các tộc, nếu không đã chẳng bị Long tộc bắt tới dễ dàng như vậy.
- Ngươi định làm gì?
Bên trong chôn cất di hài lịch đại tiên tổ Long tộc, hàng loạt Cốt Long yên giấc nghìn thu, nay lại bị Long Hoàng phát rồ hiến tế sạch sẽ.
- Ngao!
Long mộ chấn động, từ bên trong truyền đến từng tiếng long ngâm thê lương, mang theo một loại bi thương, kêu rên, còn có cả phẫn nộ.
Không ít Long hồn ở trong Long mộ bắt đầu thiêu đốt, phóng xuất ra một cỗ năng lượng bàng bạc.
Toàn bộ Long bộ bắt đầu bốc cháy, liệt diễm hừng hực, hàng loạt Long thi bên trong cháy phừng phừng.
- Nhiều Long thi như vậy, hiến tế hết thì lãng phí quá.
Hai mắt Cổ Trần sáng lên, hắn nhìn hàng loạt xác rồng khổng lồ bên trong Long mộ, đồ sộ như một dãy núi, tỏa ra long uy khủng bố.
Số Long thi đó đều là di hài, thi thể, còn có huyết nhục chưa hư thối của Chân Long, có cái chỉ còn là một bộ xương khô, nhưng khí tức vẫn khủng bố như cũ.
Thấy Long Hoàng lại muốn hiến tế tất cả Long thi, trong lòng Cổ Trần cảm thấy đau nhói, thật phí phạm quá.
Ánh mắt hắn sáng ngời, hắn thì thầm:
- Bị đem đi hiến tế thế này còn không bằng để ta mang về nấu cho các tộc nhân ăn.
Vừa dứt lời, tất cả mọi người trên tế đài đều trợn mắt nhìn Cổ Trần, bọn họ được thấy một cảnh vô cùng kinh dị.
Bóng dáng Cổ Trần nhoáng lên một cái rời khỏi tế đàn, hắn xông về phía đám Long thi kia, vung tay lên cuốn hàng loạt Long thi khổng lồ vào bên trong Minh Thổ.
Tốc độ của hắn cực nhanh, chẳng mấy chốc đã tóm được rất nhiều Long thi.
- Hắn, hắn làm cái gì vậy?
Hắc Ám Thần Tử kinh ngạc hỏi, hắn nhìn bóng người đang cấp tốc di chuyển bên trong Long mộ, cuốn đi hàng loạt Long thi to lớn.
Số Long thi này có khí tức cực kỳ cường đại, Cổ Trần dọn sạch chúng chẳng khác nào cướp đoạt di hài của lịch đại tổ tiên Long tộc.
- Mỹ Đỗ Toa tỷ tỷ, Cổ Trần đây là...
Thủy tộc Thánh Nữ nhẹ nhàng hỏi thăm.
Toàn thân Mỹ Đỗ Toa tràn ngập hàn khí, đạm mạc nói:
- Ta đoán, hẳn là hắn đem những Long thi này về nấu ăn.
- Phốc...
Mọi người nghe xong kém chút phun máu, kinh hãi nhìn Cổ Trần, trong mắt lộ ra nét hoảng sợ.
Tên hung nhân này, ngay cả di hài tổ tiên người ta cũng không tha, còn muốn mang về nấu ăn?
- Hung tàn!
- Thật là đáng sợ!
- Không thể trêu vào, không thể trêu vào!
Hắc Ám Thần Tử cười khổ nhìn hàng loạt Long thi trong Long Mộ lần lượt biến mất, tất cả đều bị Cổ Trần lấy sạch.
Đám Thánh Tử, Thánh Nữ thì hai mặt nhìn nhau.
- Không hổ là đệ nhất hung nhân, thật là đáng sợ.
Thái Thản Thần Tử hoảng sợ, bỗng nhiên liếc mắt nhìn về phía một vị cường giả trẻ tuổi của Bỉ Mông tộc đứng cách đó không xa, ánh mắt trở nên quái đản.
- Nhìn cái gì vậy?
Người bị hắn nhìn tức giận gầm nhẹ một tiếng.
Thái Thản Thần Tử cười hắc hắc nói:
- Ta đang suy nghĩ, chừng nào thì ngươi sẽ bị hung nhân Cổ Trần này mang đi ninh nhừ rồi ăn?
- Ngươi...
Bỉ Mông Thần Tử tức giận đến bốc khói, hai mắt đỏ bừng.
Hắn siết chặt quả đấm, thiếu chút nữa không nhịn được muốn xông lên động thủ.
Bạch!
Đang lúc này, một bóng người lặng yên hiện lên, về tới trên tế đài.
Hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch, tất cả mọi người không ai dám lên tiếng, cả đám theo bản năng lùi hẳn ra sau, ánh mắt kinh dị nhìn chằm chằm Cổ Trần, có chút né tránh.
Bọn họ bị dọa cho sợ rồi.
Cổ Trần quét mắt nhìn mọi người một chút, khi hắn nhìn vào một nơi sâu trong Long mộ, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc.
- Phát hiện cái gì rồi?
Mỹ Đỗ Toa đến bên cạnh hắn, nhẹ giọng hỏi.
Hắn trầm ngâm một lát mới lên tiếng:
- Sâu trong Long mộ, ta cảm ứng được từng đạo khí tức Long Hồn, nhưng muốn muốn tìm lại tìm không thấy, có chút kỳ quái.
Giống như...
Cổ Trần muốn hình dung lại cảm giác kia.
Mỹ Đỗ Toa bỗng nhiên tiếp lời:
- Có phải nó đã bị Long mộ cắn nuốt rồi không? Hoặc bởi vì Long Hoàng hiến tế cả Long mộ, cho nên số Long Hồn đó cũng bị hiến tế cùng rồi?
- Có khả năng này.
Cổ Trần gật gật đầu.
Hắn như có điều suy nghĩ nhìn lên màn sáng, bên ngoài Long mộ, Long Hoàng đang không ngừng phát lực, hiến tế Long mộ.
Toàn bộ Long mộ bắt đầu bốc cháy, một cỗ lực lượng quái dị hấp thu cắn nuốt tất cả lực lượng bên trong Long mộ.
- Long mộ sắp bị hiến tế, không ai trong chúng ta trốn thoát được!
- Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người luống cuống, biểu hiện của các Thánh Tử, Thánh Nữ làm người ta không nói được lời nào, ngay cả Hắc Ám Thần Tử cùng Thái Thản Thần Tử... cũng tỏ ra hoảng sợ cực độ.
Cổ Trần thấy thế chỉ biết lắc đầu, đây đều là những Thánh Tử Thánh Nữ bình thường ít được chú ý trong các tộc, nếu không đã chẳng bị Long tộc bắt tới dễ dàng như vậy.
- Ngươi định làm gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.