Chương 1293:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần nhìn đám người cố tỏ ra lạnh lùng đánh về phía mình, nhịn không được thở dài, lời hắn truyền ra khiến chúng ngừng lại một chút.
Oanh!
Vừa dứt lời, một cỗ ba động cường đại ập tới, hư không phát ra tiếng nổ tung liên tục, khiến tất cả biến sắc mặt.
Ông!
Hư không rung động, quy tắc sôi trào, một cánh cửa khổng lồ thần bí xuất hiện phía trên đỉnh đầu mọi người.
- Thiên Môn?
Có người hoảng sợ kêu to, trợn to mắt nhìn.
Mọi người đồng loạt nhìn qua, chỉ thấy trên cánh cửa khổng lồ đó dày đặc sức mạnh quy tắc, uy áp kinh khủng tràn ngập, khiến tất cả hốt hoảng, sắc mặt đại biến.
Mọi người kinh dị nhìn Cổ Trần, tên này quá to gan, lại dám đăng Thiên Môn ngay tại đây?
- Cổ Trần, ngươi muốn chết!
Thái Dương Thần Tử sắc mặt âm trầm, giọng điệu bất thiện.
Hắn không ngờ Cổ Trần lại dám triệu hoán Thiên Môn ở nơi này, muốn đăng Thiên ngay trước mặt bách tộc Thánh Vực, không thèm để Thần Tử, Thần Nữ thậm chí là các Bán Thánh vào trong mắt.
- Quá cuồng vọng!
Lôi Trạch khiếp sợ không thôi, hắn nhìn Thiên Môn khủng bố kia, trong lòng chấn động, hoàn toàn có một cái nhìn mới về sự cuồng vọng của Cổ Trần.
Hung nhân này thật sự quá kiêu ngạo, quá tự đại.
Chẳng lẽ hắn cho rằng có thể thành công đăng Thiên ngay trước mắt nhiều cường giả như vậy?
- Cổ Trần, ngươi nghĩ gọi được Thiên Môn là có thể tùy ý đăng Thiên?
Lời nói đạm mạc của Quang Chi Tử truyền đến, hắn cười lạnh lùng.
- Trời! Cổ Trần này không hổ là hung nhân!
Thái Thản Thần Tử cả kinh run sợ, ánh mắt nhìn Cổ Trần hoàn toàn thay đổi.
Nếu tiểu tử này không chết, chắc chắn danh động toàn bộ Man Hoang đại thế giới, thậm chí không ai không biết không người không hay, hung danh hiển hách.
Hắc Ám Thần Tử sợ hãi than:
- Ghê gớm, Cổ Trần này đã vượt khỏi tưởng tượng của các tộc, hắn cuồng vọng như thế là vì có lòng tin tuyệt đối?
- Chờ thử xem? Có lẽ, hắn thật sự nằm ngoài suy đoán của chúng ta?
Thái Thản Thần Tử lặng lẽ thối lui.
Hai người lặng yên lui ra ngoài, những người khác đều dồn lực chú ý lên trên người Cổ Trần, căn bản không một ai biết có hai Thần Tử không tham dự vây giết Cổ Trần.
Thiên Môn xuất hiện, thiên địa quy tắc sôi trào tạo ra phản ứng dây chuyền.
- Đáng chết!
Có Bán Thánh kinh sợ, trừng mắng Cổ Trần:
- Tiểu tử Nhân tộc khốn kiếp! Thiên Môn vừa ra, thiên địa quy tắc lập tức biến hóa, chúng ta không thể ẩn nấp được nữa!
- Thời gian không đủ.
Các Bán Thánh còn lại cũng tức giận, sắc mặt không dễ nhìn chút nào, bởi vì hành động kia của Cổ Trần khiến thiên địa quy tắc phát hiện ra bọn họ quá sớm, tất cả sẽ bị cuốn vào chiến trường hư không nhanh hơn nữa.
- Ha ha ha...
Chợt nghe có tiếng cười điên cuồng, uy thế Thần Ma cuồn cuộn.
Chỉ thấy Thần Ma nọ cười sặc sụa, sau đó gầm lên:
- Đám kiến hôi! Các ngươi có bố trí thế nào cũng vô dụng, thiên địa quy tắc không cho phép các ngươi ở lại đây!
Ngoan ngoãn tham gia Thánh Chiến đi, đó mới là nơi các ngươi nên tới!
Thần Ma càn rỡ cười to, toàn thân bốc lên khí diễm cuồn cuộn, sức mạnh Thần Ma sôi trào chấn động cả hư không, ngay cả Thần trận cũng kêu lên ong ong.
Một đám Bán Thánh sắc mặt đại biến, gắt gao áp chế, không cho Thần Ma thoát khốn đi ra, một khi để nó thoát khốn, muốn trấn áp lại sẽ rất khó khăn.
- Tiểu tử! Bổn tọa không tha cho ngươi!
Đại Nhật Thần tộc Bán Thánh phẫn nộ hét lên, mặt trời chói chang sau lưng rực sáng, vô cùng dọa người.
Đáng tiếc, Cổ Trần vẫn bình tĩnh như thường, căn bản là mặc xác lão, hắn chỉ chăm chăm để ý cánh cửa khổng lồ phía trên hư không.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Thiên Môn, nhưng Cổ Trần lại cảm giác Thiên Môn do mình gọi ra khác hẳn với Mỹ Đỗ Toa và Vũ Hoàng.
- Thiên Môn này có chút quái dị.
Cổ Trần lẩm bẩm.
Không chỉ riêng hắn, các cường giả còn lại cũng đã nhận ra điểm khác biệt, Thiên Môn của Cổ Trần không giống với người bình thường.
- Thiên Môn này... dường như...
Có Bán Thánh kinh ngạc nói.
Các Bán Thánh còn lại lập tức nhìn qua, nhất thời nhận ra sự dị dạng của cánh cửa, nó khác hẳn Thiên Môn của người khác về bản chất.
Bọn họ phát hiện Thiên Môn do Cổ Trần triệu hoán to lớn hơn, khí tức mênh mông thâm thúy hơn, vô số quy tắc ấp ủ bên trong.
Ong ong...
Lúc này, rốt cuộc Thiên Môn hoàn toàn thành hình, một cỗ uy áp bàng bạc ập tới, khiến thân thể thậm chí là tinh thần mọi người ở đây đều nặng nề.
Tất cả mọi người sắc mặt đại biến.
- Cái này...
Mọi người kinh hãi.
Cổ Trần thì kinh ngạc, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Thiên Môn kia, hắn cảm thấy có chút không ổn.
Bấy giờ, Thần Ma cũng nhìn về phía Thiên Môn, trong mắt bộc phát ra từng đợt cường quang, gương mặt dần lộ vẻ kinh ngạc.
Oanh!
Vừa dứt lời, một cỗ ba động cường đại ập tới, hư không phát ra tiếng nổ tung liên tục, khiến tất cả biến sắc mặt.
Ông!
Hư không rung động, quy tắc sôi trào, một cánh cửa khổng lồ thần bí xuất hiện phía trên đỉnh đầu mọi người.
- Thiên Môn?
Có người hoảng sợ kêu to, trợn to mắt nhìn.
Mọi người đồng loạt nhìn qua, chỉ thấy trên cánh cửa khổng lồ đó dày đặc sức mạnh quy tắc, uy áp kinh khủng tràn ngập, khiến tất cả hốt hoảng, sắc mặt đại biến.
Mọi người kinh dị nhìn Cổ Trần, tên này quá to gan, lại dám đăng Thiên Môn ngay tại đây?
- Cổ Trần, ngươi muốn chết!
Thái Dương Thần Tử sắc mặt âm trầm, giọng điệu bất thiện.
Hắn không ngờ Cổ Trần lại dám triệu hoán Thiên Môn ở nơi này, muốn đăng Thiên ngay trước mặt bách tộc Thánh Vực, không thèm để Thần Tử, Thần Nữ thậm chí là các Bán Thánh vào trong mắt.
- Quá cuồng vọng!
Lôi Trạch khiếp sợ không thôi, hắn nhìn Thiên Môn khủng bố kia, trong lòng chấn động, hoàn toàn có một cái nhìn mới về sự cuồng vọng của Cổ Trần.
Hung nhân này thật sự quá kiêu ngạo, quá tự đại.
Chẳng lẽ hắn cho rằng có thể thành công đăng Thiên ngay trước mắt nhiều cường giả như vậy?
- Cổ Trần, ngươi nghĩ gọi được Thiên Môn là có thể tùy ý đăng Thiên?
Lời nói đạm mạc của Quang Chi Tử truyền đến, hắn cười lạnh lùng.
- Trời! Cổ Trần này không hổ là hung nhân!
Thái Thản Thần Tử cả kinh run sợ, ánh mắt nhìn Cổ Trần hoàn toàn thay đổi.
Nếu tiểu tử này không chết, chắc chắn danh động toàn bộ Man Hoang đại thế giới, thậm chí không ai không biết không người không hay, hung danh hiển hách.
Hắc Ám Thần Tử sợ hãi than:
- Ghê gớm, Cổ Trần này đã vượt khỏi tưởng tượng của các tộc, hắn cuồng vọng như thế là vì có lòng tin tuyệt đối?
- Chờ thử xem? Có lẽ, hắn thật sự nằm ngoài suy đoán của chúng ta?
Thái Thản Thần Tử lặng lẽ thối lui.
Hai người lặng yên lui ra ngoài, những người khác đều dồn lực chú ý lên trên người Cổ Trần, căn bản không một ai biết có hai Thần Tử không tham dự vây giết Cổ Trần.
Thiên Môn xuất hiện, thiên địa quy tắc sôi trào tạo ra phản ứng dây chuyền.
- Đáng chết!
Có Bán Thánh kinh sợ, trừng mắng Cổ Trần:
- Tiểu tử Nhân tộc khốn kiếp! Thiên Môn vừa ra, thiên địa quy tắc lập tức biến hóa, chúng ta không thể ẩn nấp được nữa!
- Thời gian không đủ.
Các Bán Thánh còn lại cũng tức giận, sắc mặt không dễ nhìn chút nào, bởi vì hành động kia của Cổ Trần khiến thiên địa quy tắc phát hiện ra bọn họ quá sớm, tất cả sẽ bị cuốn vào chiến trường hư không nhanh hơn nữa.
- Ha ha ha...
Chợt nghe có tiếng cười điên cuồng, uy thế Thần Ma cuồn cuộn.
Chỉ thấy Thần Ma nọ cười sặc sụa, sau đó gầm lên:
- Đám kiến hôi! Các ngươi có bố trí thế nào cũng vô dụng, thiên địa quy tắc không cho phép các ngươi ở lại đây!
Ngoan ngoãn tham gia Thánh Chiến đi, đó mới là nơi các ngươi nên tới!
Thần Ma càn rỡ cười to, toàn thân bốc lên khí diễm cuồn cuộn, sức mạnh Thần Ma sôi trào chấn động cả hư không, ngay cả Thần trận cũng kêu lên ong ong.
Một đám Bán Thánh sắc mặt đại biến, gắt gao áp chế, không cho Thần Ma thoát khốn đi ra, một khi để nó thoát khốn, muốn trấn áp lại sẽ rất khó khăn.
- Tiểu tử! Bổn tọa không tha cho ngươi!
Đại Nhật Thần tộc Bán Thánh phẫn nộ hét lên, mặt trời chói chang sau lưng rực sáng, vô cùng dọa người.
Đáng tiếc, Cổ Trần vẫn bình tĩnh như thường, căn bản là mặc xác lão, hắn chỉ chăm chăm để ý cánh cửa khổng lồ phía trên hư không.
Đây không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Thiên Môn, nhưng Cổ Trần lại cảm giác Thiên Môn do mình gọi ra khác hẳn với Mỹ Đỗ Toa và Vũ Hoàng.
- Thiên Môn này có chút quái dị.
Cổ Trần lẩm bẩm.
Không chỉ riêng hắn, các cường giả còn lại cũng đã nhận ra điểm khác biệt, Thiên Môn của Cổ Trần không giống với người bình thường.
- Thiên Môn này... dường như...
Có Bán Thánh kinh ngạc nói.
Các Bán Thánh còn lại lập tức nhìn qua, nhất thời nhận ra sự dị dạng của cánh cửa, nó khác hẳn Thiên Môn của người khác về bản chất.
Bọn họ phát hiện Thiên Môn do Cổ Trần triệu hoán to lớn hơn, khí tức mênh mông thâm thúy hơn, vô số quy tắc ấp ủ bên trong.
Ong ong...
Lúc này, rốt cuộc Thiên Môn hoàn toàn thành hình, một cỗ uy áp bàng bạc ập tới, khiến thân thể thậm chí là tinh thần mọi người ở đây đều nặng nề.
Tất cả mọi người sắc mặt đại biến.
- Cái này...
Mọi người kinh hãi.
Cổ Trần thì kinh ngạc, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Thiên Môn kia, hắn cảm thấy có chút không ổn.
Bấy giờ, Thần Ma cũng nhìn về phía Thiên Môn, trong mắt bộc phát ra từng đợt cường quang, gương mặt dần lộ vẻ kinh ngạc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.