Chương 1296:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hung nhân tuyệt thế cỡ này đúng là làm người ta hoảng sợ.
Bỗng nhiên, một sóng dao động khủng bố phát ra từ trong Thiên Khiển Chi Môn vỡ nát, như thể Thiên Nộ, có khí tức kinh khủng ấp ủ.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, thiên địa quy tắc vô tận hội tụ thành một Kiếp Hải, mãnh liệt trào ra bên ngoài.
Cơ hồ trong nháy mắt, Cổ Trần bị Kiếp Hải mênh mông kia che mất.
Kiếp Phạt buông xuống, mọi vật trong vòng mấy chục dặm đều bị chôn vùi biến mất.
- Thiên Khiển?
- Mau lui lại!
Nhìn thấy thế, những kẻ đang có mặt tại hiện trường hoảng sợ kêu to, ào ào thối lui như điên.
Thiên Khiển! Là Thiên Khiển Chi lực đấy trời ạ! Chôn vùi vạn vật, đến chết mới thôi!
Tất cả mọi người không nghĩ tới, sau khi Thiên Khiển Chi Môn bị đánh nát sẽ có Thiên Khiển buông xuống, trực tiếp tung hoành sức mạnh. Nếu không phải bọn họ đã sớm chuẩn bị, có khi cũng bị Thiên Khiển bao phủ, sau đó hóa thành tro bụi.
Dù vậy vẫn có không ít sinh linh không trốn kịp, bị Thiên Khiển đánh thành tro tàn trong nháy mắt, cứ thế mà tan thành mây khói.
Ầm ầm...
Long trời lở đất, vạn vật hoảng sợ!
Nơi đó hoàn toàn bị một cỗ Thiên Khiển nước lũ bao phủ, Thiên Khiển Chi lực vô tận mãnh liệt buông xuống.
Như thể trời cao bị đánh thủng một lỗ, từ trong lỗ thủng đó tuôn ra dòng nước lũ diệt thế, hủy diệt vạn vật.
Ánh sáng khủng khiếp đánh xuyên lòng đất, tạo ra một vực sâu thăm thẳm.
Giữa thiên địa, quy tắc chi lực dày đặc xen kẽ vào nhau, cùng sôi trào tạo thành lực lượng Thiên Khiển đáng sợ.
Phía dưới Thiên Khiển, không ai may mắn thoát khỏi, kết quả duy nhất chính là bị đánh thành tro.
- Thật là đáng sợ!
Thái Thản Thần Tử chấn động, ánh mắt hoảng sợ nhìn cảnh tượng Thiên Khiển nước lũ bao phủ tới đâu, nơi đó hóa thành tro, khắp nơi bị đánh thủng, quy tắc chi lực bùng nổ như muốn hủy diệt một bóng người.
Bóng người đó chính là Cổ Trần, hắn đang khổ sở chống đỡ, huyết nhục thân thể tróc ra tầng tầng lớp lớp, cứ như bị lột sống tại chỗ.
Hắn cắn răng, hai mắt căm tức nhìn thượng thiên, bộc lộ bất khuất và phẫn nộ.
Thiên Khiển! Vì sao lại có Thiên Khiển buông xuống? Chẳng qua hắn chỉ muốn đăng Thiên Môn mà thôi, có cần phải cố tình hủy diệt hắn như thế này không?
- Ta cướp vợ ngươi hả?
Cổ Trần hét lớn, trong lòng gắng nén giận.
Hắn luôn cảm thấy lực lượng đến từ thiên địa này đang nhằm vào hắn, không vì bất kì lí do gì, chắc chắn là vậy!
Cổ Trần cảm giác mình như một khối u ác tính không được thiên địa thừa nhận, cứ bị đánh diệt cho bằng được. Tình huống đó khiến hắn không thể không hoài nghi, phải chăng chính vì hắn xuyên qua nên mới bị thiên địa nhằm vào, dẫu sao hắn cũng không phải người của thế giới này.
Có lẽ là nguyên nhân đó, dù sao hắn cũng là khách lén qua sông.
Cổ Trần sắc mặt khó chịu, khách lén qua sông thì sao, cũng đâu phá hư thiên địa này? Cũng đâu đối nghịch thiên địa? Hắn chỉ muốn an ổng sống thôi mà?
- Đã không cho ta an ổn, vậy ta liền lật ngược Thiên này!
Cổ Trần ngửa cổ lên trời gào thét, toàn thân toát ra một cỗ khí diễm, hai tay vung vẩy đánh nổ một cái màn sáng.
- Giết!
Rầm rầm rầm...
Từng tiếng quát lớn truyền khắp các phương, có người trông thấy, phía dưới Thiên Khiển là một bóng người đang vung vẩy song quyền đánh xuyên hư vô, giết thẳng vào dòng Thiên Khiển nước lũ.
Nơi đó là Thiên Khiển Chi Môn vỡ nát, là nơi Thiên Khiển Chi lực tuôn ra ồ ạt.
Tuy Thiên Khiển Chi Môn đã nát, nhưng bên trong vẫn hội tụ thiên địa quy tắc vô tận, dày đặc xen lẫn vào nhau, hóa thành Thiên Khiển Chi lực buông xuống dưới.
Bành bành...
Cổ Trần huy quyền, đi ngược dòng nước, phá vỡ Thiên Khiển nước lũ cuồn cuộn, Thiên Khiển Chi lực tuôn ra nhập vào bên trong thân thể, cả người tràn ngập một cỗ cường quang.
- A...
Đột nhiên vang lên một tiếng hét thảm, Cổ Trần từ trên hư không rơi thẳng xuống vực sâu.
Thiên Khiển nước lũ đuổi theo, nhấn chìm Cổ Trần vào sâu trong lòng đất, tạo ra từng đợt dư âm đáng sợ.
Thiên Khiển Chi lực khủng bố vô song, vạn vật đều tan thành tro bụi, hoa cỏ cây cối nham thạch bùn đất biến mất, không cái nào may mắn thoát khỏi.
Tất cả mọi người ngây dại, lần đầu thấy được hình ảnh kinh thiên động địa thế này.
Thiên Khiển, lại còn là lần đầu tiên xuất hiện, quả thật ai cũng hoảng sợ.
- Hắn chết chắc!
Thái Dương Thần Tử lẩm bẩm, ngơ ngác nhìn Thiên Khiển nước lũ kia, trong lòng nhịn không được run lên, thật là đáng sợ.
Bất kỳ vật gì ở nơi đó cũng không thể tồn tại, vô số thần văn trận pháp mà các đại Thần Tộc Bán Thánh bố trí gần đó cũng bị chôn vùi.
Ai có thể sống sót dưới Thiên Khiển chứ?
Không một ai có mặt tại hiện trường nghĩ Cổ Trần có thể thoát chết.
Bỗng nhiên, một sóng dao động khủng bố phát ra từ trong Thiên Khiển Chi Môn vỡ nát, như thể Thiên Nộ, có khí tức kinh khủng ấp ủ.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, thiên địa quy tắc vô tận hội tụ thành một Kiếp Hải, mãnh liệt trào ra bên ngoài.
Cơ hồ trong nháy mắt, Cổ Trần bị Kiếp Hải mênh mông kia che mất.
Kiếp Phạt buông xuống, mọi vật trong vòng mấy chục dặm đều bị chôn vùi biến mất.
- Thiên Khiển?
- Mau lui lại!
Nhìn thấy thế, những kẻ đang có mặt tại hiện trường hoảng sợ kêu to, ào ào thối lui như điên.
Thiên Khiển! Là Thiên Khiển Chi lực đấy trời ạ! Chôn vùi vạn vật, đến chết mới thôi!
Tất cả mọi người không nghĩ tới, sau khi Thiên Khiển Chi Môn bị đánh nát sẽ có Thiên Khiển buông xuống, trực tiếp tung hoành sức mạnh. Nếu không phải bọn họ đã sớm chuẩn bị, có khi cũng bị Thiên Khiển bao phủ, sau đó hóa thành tro bụi.
Dù vậy vẫn có không ít sinh linh không trốn kịp, bị Thiên Khiển đánh thành tro tàn trong nháy mắt, cứ thế mà tan thành mây khói.
Ầm ầm...
Long trời lở đất, vạn vật hoảng sợ!
Nơi đó hoàn toàn bị một cỗ Thiên Khiển nước lũ bao phủ, Thiên Khiển Chi lực vô tận mãnh liệt buông xuống.
Như thể trời cao bị đánh thủng một lỗ, từ trong lỗ thủng đó tuôn ra dòng nước lũ diệt thế, hủy diệt vạn vật.
Ánh sáng khủng khiếp đánh xuyên lòng đất, tạo ra một vực sâu thăm thẳm.
Giữa thiên địa, quy tắc chi lực dày đặc xen kẽ vào nhau, cùng sôi trào tạo thành lực lượng Thiên Khiển đáng sợ.
Phía dưới Thiên Khiển, không ai may mắn thoát khỏi, kết quả duy nhất chính là bị đánh thành tro.
- Thật là đáng sợ!
Thái Thản Thần Tử chấn động, ánh mắt hoảng sợ nhìn cảnh tượng Thiên Khiển nước lũ bao phủ tới đâu, nơi đó hóa thành tro, khắp nơi bị đánh thủng, quy tắc chi lực bùng nổ như muốn hủy diệt một bóng người.
Bóng người đó chính là Cổ Trần, hắn đang khổ sở chống đỡ, huyết nhục thân thể tróc ra tầng tầng lớp lớp, cứ như bị lột sống tại chỗ.
Hắn cắn răng, hai mắt căm tức nhìn thượng thiên, bộc lộ bất khuất và phẫn nộ.
Thiên Khiển! Vì sao lại có Thiên Khiển buông xuống? Chẳng qua hắn chỉ muốn đăng Thiên Môn mà thôi, có cần phải cố tình hủy diệt hắn như thế này không?
- Ta cướp vợ ngươi hả?
Cổ Trần hét lớn, trong lòng gắng nén giận.
Hắn luôn cảm thấy lực lượng đến từ thiên địa này đang nhằm vào hắn, không vì bất kì lí do gì, chắc chắn là vậy!
Cổ Trần cảm giác mình như một khối u ác tính không được thiên địa thừa nhận, cứ bị đánh diệt cho bằng được. Tình huống đó khiến hắn không thể không hoài nghi, phải chăng chính vì hắn xuyên qua nên mới bị thiên địa nhằm vào, dẫu sao hắn cũng không phải người của thế giới này.
Có lẽ là nguyên nhân đó, dù sao hắn cũng là khách lén qua sông.
Cổ Trần sắc mặt khó chịu, khách lén qua sông thì sao, cũng đâu phá hư thiên địa này? Cũng đâu đối nghịch thiên địa? Hắn chỉ muốn an ổng sống thôi mà?
- Đã không cho ta an ổn, vậy ta liền lật ngược Thiên này!
Cổ Trần ngửa cổ lên trời gào thét, toàn thân toát ra một cỗ khí diễm, hai tay vung vẩy đánh nổ một cái màn sáng.
- Giết!
Rầm rầm rầm...
Từng tiếng quát lớn truyền khắp các phương, có người trông thấy, phía dưới Thiên Khiển là một bóng người đang vung vẩy song quyền đánh xuyên hư vô, giết thẳng vào dòng Thiên Khiển nước lũ.
Nơi đó là Thiên Khiển Chi Môn vỡ nát, là nơi Thiên Khiển Chi lực tuôn ra ồ ạt.
Tuy Thiên Khiển Chi Môn đã nát, nhưng bên trong vẫn hội tụ thiên địa quy tắc vô tận, dày đặc xen lẫn vào nhau, hóa thành Thiên Khiển Chi lực buông xuống dưới.
Bành bành...
Cổ Trần huy quyền, đi ngược dòng nước, phá vỡ Thiên Khiển nước lũ cuồn cuộn, Thiên Khiển Chi lực tuôn ra nhập vào bên trong thân thể, cả người tràn ngập một cỗ cường quang.
- A...
Đột nhiên vang lên một tiếng hét thảm, Cổ Trần từ trên hư không rơi thẳng xuống vực sâu.
Thiên Khiển nước lũ đuổi theo, nhấn chìm Cổ Trần vào sâu trong lòng đất, tạo ra từng đợt dư âm đáng sợ.
Thiên Khiển Chi lực khủng bố vô song, vạn vật đều tan thành tro bụi, hoa cỏ cây cối nham thạch bùn đất biến mất, không cái nào may mắn thoát khỏi.
Tất cả mọi người ngây dại, lần đầu thấy được hình ảnh kinh thiên động địa thế này.
Thiên Khiển, lại còn là lần đầu tiên xuất hiện, quả thật ai cũng hoảng sợ.
- Hắn chết chắc!
Thái Dương Thần Tử lẩm bẩm, ngơ ngác nhìn Thiên Khiển nước lũ kia, trong lòng nhịn không được run lên, thật là đáng sợ.
Bất kỳ vật gì ở nơi đó cũng không thể tồn tại, vô số thần văn trận pháp mà các đại Thần Tộc Bán Thánh bố trí gần đó cũng bị chôn vùi.
Ai có thể sống sót dưới Thiên Khiển chứ?
Không một ai có mặt tại hiện trường nghĩ Cổ Trần có thể thoát chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.