Chương 1314:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần nhíu mày đáp:
- Siêu phàm nhập Thánh, siêu thoát trần thế đạp nhập Thánh Kính không phải liền thành Thánh sao?
- Không!
Nào ngờ Vũ Hoàng lại lắc đầu, cười nói:
- Nói vậy không đúng, như ta đây, nhờ lĩnh ngộ một con đường thành Thánh bên trong ba con đường Tu, Thể, Hồn, mà có thể nhập Thánh.
Tu, chính là tu vi, tu luyện chi lực, phương pháp nhập Thánh này là ngưng tụ ra Thánh lực, lấy quy tắc xây dựng ngưng luyện lực lượng trong cơ thể hóa thành Thánh lực.
Thể, chính là là tu luyện thể phách bản thân tới tuyệt đỉnh, từ đó thân thể thành Thánh, chiến lực kinh thiên, vô địch trong cùng cấp.
Hồn, nhất định phải thoát khỏi phàm thai, bỏ nhục thể phàm thai mới có thể vào Thánh, thành tựu một phương Thánh Linh.
Vũ Hoàng tỉ mỉ nói ra ba cách có thể nhập Thánh, Cổ Trần nghe xong liền suy nghĩ một hồi, cũng hơi hiểu được chút ít.
Rốt cuộc hắn đã có phương hướng. Vì sao hắn vẫn luôn thiếu một chút? Là vì cả ba con đường hắn đều đạt đến đỉnh phong.
Nói dễ hiểu một chút, có ba con đường để nhập Thánh là Tu, Thể, Hồn, Cổ Trần lại đi hết ba con đường rồi bị mắc lại chưa đột phá, nên mới khó càng thêm khó. Người ta đi một con đường đã khó, hắn lại đi hết cả ba, người ta chỉ cần đột phá một là được, hắn thì cần đột phá cả ba.
- Cổ Trần, vì sao ta lại cảm ứng được Thánh Ngân khí tức trên người ngươi?
Vũ Hoàng mặt sắc mặt ngưng trọng nhìn hắn hỏi.
Cổ cười đáp:
- Cũng không có gì, chỉ là ta lĩnh ngộ được một chút huyền bí của con đường thành Thánh.
Vũ Hoàng hiểu rõ gật đầu, cười khổ:
- Không ngờ ngươi lại đi được đến đó, cứ nghĩ ta nhanh hơn ngươi một bước, xem ra không bao lâu nữa ngươi cũng phải tiến vào chiến trường hư không.
Nhưng mà Cổ Trần này, bản hoàng hi vọng ngươi không muốn thực sự tiến vào chiến trường hư không.
Hắn đột nhiên nói thế, sau đó lại nghiêm túc nhìn Cổ Trần, giống như sắp bàn giao cái gì.
Cổ Trần cau mày không nói, cũng không đáp ứng. Không nhập Thánh? Không tiến vào chiến trường hư không? Giỡn rồi! Lần Thánh Chiến này hắn nhất định phải đi!
Chỉ nghe Vũ Hoàng nói tiếp:
- Ta sắp phải tiến vào chiến trường hư không thật rồi, mấy vị lão tổ tiên đã bị cuốn vào đó trước, ta cũng không áp chế được lâu nữa.
Nói đến đây hắn dừng một chút, sắc mặt nghiêm túc nói:
- Bản hoàng hi vọng ngươi tận khả năng lưu lại, chỉnh đốn lại thế lực Nhân tộc.
Bản hoàng rời đi, bộ lạc liên minh cũng chỉ có thể giao cho ngươi, nếu ngươi không lưu lại chỉ huy Nhân tộc thì thật không còn người nào.
Vũ Hoàng nói đến đây, nhịn không được thở dài.
Cổ Trần hiểu ý Vũ Hoàng, đối phương muốn giao toàn bộ Vũ Hoàng liên minh cho hắn, để hắn tiếp tục chỉ huy.
Còn chỉ huy thế nào thì Vũ Hoàng không muốn hỏi, sau khi nhập Thánh hắn chỉ có thể tiến vào chiến trường hư không, Thánh Chiến nơi đó rất khốc liệt, hắn không có thời gian lo lắng những chuyện khác.
- Ngươi đem liên minh giao cho ta, bọn họ đồng ý sao?
Cổ Trần đưa mắt nhìn xuống đám đông bên dưới, cả đám lập tức hơi biến sắc mặt, đồng loạt cúi đầu, toàn thân run rẩy trực tiếp quỳ xuống.
- Chúng ta, nguyện ý đi theo Nhân Hoàng.
Được rồi, đám cao tầng này bị ánh mắt bình thản của Cổ Trần dọa sợ, phải quỳ thẳng xuống bộc lộ thái độ ngay.
Tình cảnh này khiến Vũ Hoàng dở khóc dở cười, hắn lắc đầu nói:
- Bọn họ có đồng ý hay không không quan trọng, chỉ cần ngươi có lòng chỉ huy bọn họ là được rồi.
Bây giờ, bộ lạc liên minh thì giao cho ngươi, chuyện còn lại ta không hỏi, ngươi muốn xử lý thế nào thì cứ làm như thế.
Kể từ hôm nay, bản hòang không còn là chủ của liên minh này, các ngươi tự giải quyết cho tốt.
Vũ Hoàng vừa nói vừa dùng ánh mắt nghiêm khắc nhìn tất cả mọi người phía dưới, đám thuộc hạ quỳ rạp xuống đất, nét mặt bi thương.
Hiện trường không ai nói chuyện, bọn họ rất không muốn Vũ Hoàng rời đi, nhưng điều đó là không thể, bởi vì một khi nhập Thánh chắc chắn phải tiến vào chiến trường hư không.
- Cổ Trần, tộc nhân ta giao cho ngươi, bản hoàng đi chiến trường hư không đây. Ta sẽ cống hiến một phần sức mạnh ít ỏi vì Nhân tộc!
Vũ Hoàng nói xong vươn người đứng dậy, cả người tản ra một cỗ khí tức ngút trời, thánh huy xen lẫn tràn ngập.
Ầm ầm...
Trong nháy mắt, từ trên hư không truyền đến từng đợt sấm sét, thiên địa quy tắc xuất hiện, hóa thành một vòng xoáy ở trên đỉnh đầu hắn.
Trước mặt vô số người, Cổ Trần giải phóng áp chế và ẩn tàng, lập tức bị hút vào trong vòng xoáy.
Toàn bộ quá trình Cổ Trần đều nhìn không chớp mắt, hắn có thể thấy rõ bên trong thân thể Vũ Hoàng có một cỗ Thánh lực cường đại.
Hai mắt Cổ Trần rực sáng, hắn bỗng nhiên hiểu rõ sự huyền bí của con đường thành Thánh.
- Siêu phàm nhập Thánh, siêu thoát trần thế đạp nhập Thánh Kính không phải liền thành Thánh sao?
- Không!
Nào ngờ Vũ Hoàng lại lắc đầu, cười nói:
- Nói vậy không đúng, như ta đây, nhờ lĩnh ngộ một con đường thành Thánh bên trong ba con đường Tu, Thể, Hồn, mà có thể nhập Thánh.
Tu, chính là tu vi, tu luyện chi lực, phương pháp nhập Thánh này là ngưng tụ ra Thánh lực, lấy quy tắc xây dựng ngưng luyện lực lượng trong cơ thể hóa thành Thánh lực.
Thể, chính là là tu luyện thể phách bản thân tới tuyệt đỉnh, từ đó thân thể thành Thánh, chiến lực kinh thiên, vô địch trong cùng cấp.
Hồn, nhất định phải thoát khỏi phàm thai, bỏ nhục thể phàm thai mới có thể vào Thánh, thành tựu một phương Thánh Linh.
Vũ Hoàng tỉ mỉ nói ra ba cách có thể nhập Thánh, Cổ Trần nghe xong liền suy nghĩ một hồi, cũng hơi hiểu được chút ít.
Rốt cuộc hắn đã có phương hướng. Vì sao hắn vẫn luôn thiếu một chút? Là vì cả ba con đường hắn đều đạt đến đỉnh phong.
Nói dễ hiểu một chút, có ba con đường để nhập Thánh là Tu, Thể, Hồn, Cổ Trần lại đi hết ba con đường rồi bị mắc lại chưa đột phá, nên mới khó càng thêm khó. Người ta đi một con đường đã khó, hắn lại đi hết cả ba, người ta chỉ cần đột phá một là được, hắn thì cần đột phá cả ba.
- Cổ Trần, vì sao ta lại cảm ứng được Thánh Ngân khí tức trên người ngươi?
Vũ Hoàng mặt sắc mặt ngưng trọng nhìn hắn hỏi.
Cổ cười đáp:
- Cũng không có gì, chỉ là ta lĩnh ngộ được một chút huyền bí của con đường thành Thánh.
Vũ Hoàng hiểu rõ gật đầu, cười khổ:
- Không ngờ ngươi lại đi được đến đó, cứ nghĩ ta nhanh hơn ngươi một bước, xem ra không bao lâu nữa ngươi cũng phải tiến vào chiến trường hư không.
Nhưng mà Cổ Trần này, bản hoàng hi vọng ngươi không muốn thực sự tiến vào chiến trường hư không.
Hắn đột nhiên nói thế, sau đó lại nghiêm túc nhìn Cổ Trần, giống như sắp bàn giao cái gì.
Cổ Trần cau mày không nói, cũng không đáp ứng. Không nhập Thánh? Không tiến vào chiến trường hư không? Giỡn rồi! Lần Thánh Chiến này hắn nhất định phải đi!
Chỉ nghe Vũ Hoàng nói tiếp:
- Ta sắp phải tiến vào chiến trường hư không thật rồi, mấy vị lão tổ tiên đã bị cuốn vào đó trước, ta cũng không áp chế được lâu nữa.
Nói đến đây hắn dừng một chút, sắc mặt nghiêm túc nói:
- Bản hoàng hi vọng ngươi tận khả năng lưu lại, chỉnh đốn lại thế lực Nhân tộc.
Bản hoàng rời đi, bộ lạc liên minh cũng chỉ có thể giao cho ngươi, nếu ngươi không lưu lại chỉ huy Nhân tộc thì thật không còn người nào.
Vũ Hoàng nói đến đây, nhịn không được thở dài.
Cổ Trần hiểu ý Vũ Hoàng, đối phương muốn giao toàn bộ Vũ Hoàng liên minh cho hắn, để hắn tiếp tục chỉ huy.
Còn chỉ huy thế nào thì Vũ Hoàng không muốn hỏi, sau khi nhập Thánh hắn chỉ có thể tiến vào chiến trường hư không, Thánh Chiến nơi đó rất khốc liệt, hắn không có thời gian lo lắng những chuyện khác.
- Ngươi đem liên minh giao cho ta, bọn họ đồng ý sao?
Cổ Trần đưa mắt nhìn xuống đám đông bên dưới, cả đám lập tức hơi biến sắc mặt, đồng loạt cúi đầu, toàn thân run rẩy trực tiếp quỳ xuống.
- Chúng ta, nguyện ý đi theo Nhân Hoàng.
Được rồi, đám cao tầng này bị ánh mắt bình thản của Cổ Trần dọa sợ, phải quỳ thẳng xuống bộc lộ thái độ ngay.
Tình cảnh này khiến Vũ Hoàng dở khóc dở cười, hắn lắc đầu nói:
- Bọn họ có đồng ý hay không không quan trọng, chỉ cần ngươi có lòng chỉ huy bọn họ là được rồi.
Bây giờ, bộ lạc liên minh thì giao cho ngươi, chuyện còn lại ta không hỏi, ngươi muốn xử lý thế nào thì cứ làm như thế.
Kể từ hôm nay, bản hòang không còn là chủ của liên minh này, các ngươi tự giải quyết cho tốt.
Vũ Hoàng vừa nói vừa dùng ánh mắt nghiêm khắc nhìn tất cả mọi người phía dưới, đám thuộc hạ quỳ rạp xuống đất, nét mặt bi thương.
Hiện trường không ai nói chuyện, bọn họ rất không muốn Vũ Hoàng rời đi, nhưng điều đó là không thể, bởi vì một khi nhập Thánh chắc chắn phải tiến vào chiến trường hư không.
- Cổ Trần, tộc nhân ta giao cho ngươi, bản hoàng đi chiến trường hư không đây. Ta sẽ cống hiến một phần sức mạnh ít ỏi vì Nhân tộc!
Vũ Hoàng nói xong vươn người đứng dậy, cả người tản ra một cỗ khí tức ngút trời, thánh huy xen lẫn tràn ngập.
Ầm ầm...
Trong nháy mắt, từ trên hư không truyền đến từng đợt sấm sét, thiên địa quy tắc xuất hiện, hóa thành một vòng xoáy ở trên đỉnh đầu hắn.
Trước mặt vô số người, Cổ Trần giải phóng áp chế và ẩn tàng, lập tức bị hút vào trong vòng xoáy.
Toàn bộ quá trình Cổ Trần đều nhìn không chớp mắt, hắn có thể thấy rõ bên trong thân thể Vũ Hoàng có một cỗ Thánh lực cường đại.
Hai mắt Cổ Trần rực sáng, hắn bỗng nhiên hiểu rõ sự huyền bí của con đường thành Thánh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.