Chương 1394:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hỏa Vân Nhi gương mặt đầy kiêng kị cùng bất an, cũng không khác gì.
Hỏa Tang Nhi thì sợ hãi. Nàng hiểu rất rõ Cổ Trần, bởi ngay từ đầu nàng gặp Cổ Trần sớm nhất. Thế nhưng Cổ Trần quật khởi thành công bằng tốc độ quá nhanh, khiến cho lòng nàng bắt đầu hoảng sợ, khó có thể bình an.
- Cổ Trần này quả thực kinh khủng, chẳng lẽ là bị một vị Nhân tộc cổ xưa nào đó nhập vào, hoặc là Nhân tộc cường giả đoạt xác trọng sinh vào cơ thể của hắn?
Hỏa Tang Nhi không thể không hoài nghi.
Bởi vì chính nàng cũng là một lão yêu bà, cũng do đoạt xác mà đến.
Bây giờ nhìn Cổ Trần, nàng không thể không hoài nghi có phải hắn cũng bị một lão quái vật đáng sợ trọng sinh tới.
- Cổ Trần, Hỏa tộc của ta là nhất đại Hoàng tộc mà cũng bị ngươi tiêu diệt. Thù này tất phải báo, ta thề không đội trời chung với ngươi.
Hỏa Hoàng Tử tức giận gào thét, làm Thần Hỏa thành vốn đang là đống đổ nát rách rưới cũng ù ù sụp đổ, dòng dung nham ào ào xuất hiện dưới nền đất, nuốt qua hằng hà xác chết bên dưới.
Tình cảnh này để Hỏa Vân Nhi trầm trọng bi thương. Cổ Trần đã tới đây, còn diệt hết toàn bộ Hoàng tộc Hỏa tộc, đây tuyệt đối không phải tin tức tốt lành gì.
- Đi, lập tức trở về, đem tin tức bẩm báo phụ hoàng.
Hỏa Vân Nhi lập tức dứt khoát đứng dậy. Hiện tại phải chạy trở về đem tin tức bẩm báo Bách Tộc Thánh Vực Hỏa Hoàng.
- Tiểu muội, ngươi đi về trước, ta muốn đi thêm vài địa phương nhìn xem những tộc khác giờ đang như thế nào.
Hỏa Hoàng Tử hai mắt lạnh lùng, nói xong cũng không từ biệt Hỏa Vân Nhi mà hóa thành một đoàn lửa đỏ biến mất tại không trung.
Hỏa Vân Nhi gấp đến đỏ bừng mặt, nhưng không còn cách nào, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện.
Nàng mang theo Hỏa Tang Nhi quay trở về Bách Tộc Thánh Vực, đem tin tức truyền lại. Còn Hỏa Hoàng Tử thì hướng về lãnh địa Vũ tộc gần nhất bay đi, muốn nhìn thử xem tình huống ở đó có phải cũng thê thảm giống như Hỏa tộc hay không.
...
Lúc này, phía bên Vũ tộc Thánh Nhai đã có lúc nhúc Vũ tộc chiến sĩ bay lên không trung.
- Nhân tộc, các ngươi quá làm càn rồi.
Có Vũ tộc cường giả gào thét, động cánh bay tới, toàn thân trên dưới tản ra nộ khí, sau lưng một đôi cánh màu xám trắng mang theo năng lượng cường đại không thể xem thường.
Hắn là một vị cường giả của Vũ tộc, mặt mũi già nua, lông vũ đều trắng xóa, thế nhưng khí tức lại phá lệ mạnh mẽ và khủng bố đến kinh người.
- Vũ tộc nên bị tuyệt diệt!
Phía trên hư không truyền tới một thanh âm nhàn nhạt, dường như đang tuyên bố vận mệnh của Vũ tộc.
- Cuồng vọng!
Vũ tộc cường giả phẫn nộ gào thét, tức giận nhìn trên trời. Hắn sau khi tiêu diệt Hỏa tộc sào huyệt xong, vơ vét không còn gì thì lao thẳng tới Vũ tộc.
Nhưng Vũ tộc giống như đã chuẩn bị từ trước, hiển nhiên là có tộc nhân trốn thoát được, mang tin tức trở về báo cáo. Vũ tộc nếu cũng chiến bại, vậy tượng trưng cho bốn đại chủng tộc đều chiến bại.
Bất quá Vũ tộc không có chạy trốn, mà dự định ôm cây đợi thỏ, trong hang ổ mở ra tất cả phòng ngự, dự định quân địch lao đến sẽ chiến tử một lần.
Quả thật không bao lâu, Cổ Trần liền mang theo đại quân giết tới.
Vũ tộc trên dưới đều đã chuẩn bị kỹ càng, vô số trận văn mở ra, nhung nhúc chiến sĩ Vũ tộc dường như đã chuẩn bị xong cho cuộc đại chiến.
- Một đám người chim, đột nhiên ta nghĩ tới, nướng lên có thể mùi vị cũng không tệ.
Cổ Trần từng bước đạp không mà ra, đi tới Vũ tộc thánh nhai, nhìn xuống Vũ tộc sào huyệt to lớn trước mắt. Tất cả kiến trúc nơi đây đều là được xây dựng phía trên vách núi cheo leo.
Từng tòa phòng ốc tu kiến trên vách đá, toàn bộ vách núi cao đến mấy ngàn trượng, là nơi ở của mấy vạn tộc nhân Vũ tộc.
Nơi này có vô số thành viên Vũ tộc, số lượng đông đảo, ít nhất vài ba triệu người trở lên, có thể nói là một cường tộc cực kỳ phồn vinh.
Đương nhiên, cũng có một số chủng tộc tuy mạnh mẽ nhưng số lượng lại thưa thớt, sống rải rác khắp nơi.
Vũ tộc bọn họ cũng không giống Quang Minh Thần tộc. Quang Minh Thần tộc bay là do một loại năng lượng phải trải qua rèn luyện để bay được, mà cánh của Vũ tộc là chân chính thân thể máu thịt. Hai nhóm nhìn như cùng loại, nhưng thực ra thì không chung một chủng tộc, do cả hai có bản chất khác nhau.
Cổ Trần đánh giá Vũ tộc sào huyệt trước mắt, trên mặt lộ ra ra thâm trầm.
- Hắc Thổ, Tử Vi, tốc chiến tốc thắng, diệt xong Vũ tộc trước mắt rồi chúng ta sẽ trở về ăn mừng.
Chỉ một câu nói rơi vào trong tai vô số Vũ tộc, lập tức khơi dậy lửa giận hết thảy mọi người.
- Nhân tộc, ngươi đáng chết!
Hỏa Tang Nhi thì sợ hãi. Nàng hiểu rất rõ Cổ Trần, bởi ngay từ đầu nàng gặp Cổ Trần sớm nhất. Thế nhưng Cổ Trần quật khởi thành công bằng tốc độ quá nhanh, khiến cho lòng nàng bắt đầu hoảng sợ, khó có thể bình an.
- Cổ Trần này quả thực kinh khủng, chẳng lẽ là bị một vị Nhân tộc cổ xưa nào đó nhập vào, hoặc là Nhân tộc cường giả đoạt xác trọng sinh vào cơ thể của hắn?
Hỏa Tang Nhi không thể không hoài nghi.
Bởi vì chính nàng cũng là một lão yêu bà, cũng do đoạt xác mà đến.
Bây giờ nhìn Cổ Trần, nàng không thể không hoài nghi có phải hắn cũng bị một lão quái vật đáng sợ trọng sinh tới.
- Cổ Trần, Hỏa tộc của ta là nhất đại Hoàng tộc mà cũng bị ngươi tiêu diệt. Thù này tất phải báo, ta thề không đội trời chung với ngươi.
Hỏa Hoàng Tử tức giận gào thét, làm Thần Hỏa thành vốn đang là đống đổ nát rách rưới cũng ù ù sụp đổ, dòng dung nham ào ào xuất hiện dưới nền đất, nuốt qua hằng hà xác chết bên dưới.
Tình cảnh này để Hỏa Vân Nhi trầm trọng bi thương. Cổ Trần đã tới đây, còn diệt hết toàn bộ Hoàng tộc Hỏa tộc, đây tuyệt đối không phải tin tức tốt lành gì.
- Đi, lập tức trở về, đem tin tức bẩm báo phụ hoàng.
Hỏa Vân Nhi lập tức dứt khoát đứng dậy. Hiện tại phải chạy trở về đem tin tức bẩm báo Bách Tộc Thánh Vực Hỏa Hoàng.
- Tiểu muội, ngươi đi về trước, ta muốn đi thêm vài địa phương nhìn xem những tộc khác giờ đang như thế nào.
Hỏa Hoàng Tử hai mắt lạnh lùng, nói xong cũng không từ biệt Hỏa Vân Nhi mà hóa thành một đoàn lửa đỏ biến mất tại không trung.
Hỏa Vân Nhi gấp đến đỏ bừng mặt, nhưng không còn cách nào, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện.
Nàng mang theo Hỏa Tang Nhi quay trở về Bách Tộc Thánh Vực, đem tin tức truyền lại. Còn Hỏa Hoàng Tử thì hướng về lãnh địa Vũ tộc gần nhất bay đi, muốn nhìn thử xem tình huống ở đó có phải cũng thê thảm giống như Hỏa tộc hay không.
...
Lúc này, phía bên Vũ tộc Thánh Nhai đã có lúc nhúc Vũ tộc chiến sĩ bay lên không trung.
- Nhân tộc, các ngươi quá làm càn rồi.
Có Vũ tộc cường giả gào thét, động cánh bay tới, toàn thân trên dưới tản ra nộ khí, sau lưng một đôi cánh màu xám trắng mang theo năng lượng cường đại không thể xem thường.
Hắn là một vị cường giả của Vũ tộc, mặt mũi già nua, lông vũ đều trắng xóa, thế nhưng khí tức lại phá lệ mạnh mẽ và khủng bố đến kinh người.
- Vũ tộc nên bị tuyệt diệt!
Phía trên hư không truyền tới một thanh âm nhàn nhạt, dường như đang tuyên bố vận mệnh của Vũ tộc.
- Cuồng vọng!
Vũ tộc cường giả phẫn nộ gào thét, tức giận nhìn trên trời. Hắn sau khi tiêu diệt Hỏa tộc sào huyệt xong, vơ vét không còn gì thì lao thẳng tới Vũ tộc.
Nhưng Vũ tộc giống như đã chuẩn bị từ trước, hiển nhiên là có tộc nhân trốn thoát được, mang tin tức trở về báo cáo. Vũ tộc nếu cũng chiến bại, vậy tượng trưng cho bốn đại chủng tộc đều chiến bại.
Bất quá Vũ tộc không có chạy trốn, mà dự định ôm cây đợi thỏ, trong hang ổ mở ra tất cả phòng ngự, dự định quân địch lao đến sẽ chiến tử một lần.
Quả thật không bao lâu, Cổ Trần liền mang theo đại quân giết tới.
Vũ tộc trên dưới đều đã chuẩn bị kỹ càng, vô số trận văn mở ra, nhung nhúc chiến sĩ Vũ tộc dường như đã chuẩn bị xong cho cuộc đại chiến.
- Một đám người chim, đột nhiên ta nghĩ tới, nướng lên có thể mùi vị cũng không tệ.
Cổ Trần từng bước đạp không mà ra, đi tới Vũ tộc thánh nhai, nhìn xuống Vũ tộc sào huyệt to lớn trước mắt. Tất cả kiến trúc nơi đây đều là được xây dựng phía trên vách núi cheo leo.
Từng tòa phòng ốc tu kiến trên vách đá, toàn bộ vách núi cao đến mấy ngàn trượng, là nơi ở của mấy vạn tộc nhân Vũ tộc.
Nơi này có vô số thành viên Vũ tộc, số lượng đông đảo, ít nhất vài ba triệu người trở lên, có thể nói là một cường tộc cực kỳ phồn vinh.
Đương nhiên, cũng có một số chủng tộc tuy mạnh mẽ nhưng số lượng lại thưa thớt, sống rải rác khắp nơi.
Vũ tộc bọn họ cũng không giống Quang Minh Thần tộc. Quang Minh Thần tộc bay là do một loại năng lượng phải trải qua rèn luyện để bay được, mà cánh của Vũ tộc là chân chính thân thể máu thịt. Hai nhóm nhìn như cùng loại, nhưng thực ra thì không chung một chủng tộc, do cả hai có bản chất khác nhau.
Cổ Trần đánh giá Vũ tộc sào huyệt trước mắt, trên mặt lộ ra ra thâm trầm.
- Hắc Thổ, Tử Vi, tốc chiến tốc thắng, diệt xong Vũ tộc trước mắt rồi chúng ta sẽ trở về ăn mừng.
Chỉ một câu nói rơi vào trong tai vô số Vũ tộc, lập tức khơi dậy lửa giận hết thảy mọi người.
- Nhân tộc, ngươi đáng chết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.