Chương 1407:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Ánh mắt của hắn quét qua tất cả mọi người, cất cao giọng:
- Các tộc nhân, Nhân Hoàng tự mình dẫn đại quân đánh bại dị tộc, các ngươi từ bây giờ đã tự do. Hiện tại, chúng ta về nhà thôi.
Một câu về nhà, để vô số nhân tộc bị nô dịch lệ nóng doanh tròng, òa lên nức nở.
- Tự do!
- A...
Có nhiều người đứng tại chỗ gào khóc, có nhiều người hưng phấn mà ôm nhau, khóc nhỏ tiếng, rồi lại khóc lớn tiếng, cùng nhau phát tiết nội tâm bàng hoàng cùng bất an.
Hiện tại tâm thần bất an đó đã biến mất, thay vào là một cỗ hưng phấn nồng đậm, còn có sự kích động cùng cảm kích, nói không nên lời.
- Cảm ơn Nhân Hoàng!
- Cảm ơn Nhân Hoàng!
Nháy mắt, vô số Nhân tộc được giải cứu ra cùng nhau quỳ xuống, không ngừng lễ bái, biểu đạt nội tâm vô cùng kính ngưỡng tới Cổ Trần.
Là Nhân Hoàng đã tự mình dẫn đại quân đánh bại dị tộc, giải cứu bọn họ.
Còn những khô lâu kia, sắc mặt ai cũng không tốt.
Giải cứu bọn họ chính là Cốt tộc được không nào?
Nhưng không có ai dám lên tiếng.
Nói đùa gì vậy? Tại đây vô số Nhân tộc thần tình xúc động cùng phẫn nộ, nhẩm tính cũng phải mấy trăm vạn người tộc quỳ ở trước mắt. Ai dám nhảy ra nói một chữ “Không”. Cổ Trần có giết hắn hay không tạm chưa nói tới, Tinh Hồng nữ hoàng sẽ là người thứ nhất bóp hắn đến toàn thân xương cốt đều nát vụn.
Nhìn tràng cảnh lít nha lít nhít vô số Nhân tộc quỳ bái trước mắt, một cỗ huyết khí, ý chí cùng nhau bay thẳng thương khung, rúng động trời đất.
Cổ Trần chậm rãi đứng dậy, đạp lên hư không tiến đến. Trước mắt nhiều Nhân tộc tới nỗi nhìn cũng không thấy xuể, tâm lý có cảm giác rất khó chịu.
Đây mới là thế lực của Kim tộc, Thạch tộc tại Bắc Cương, nô dịch đã đạt tới mấy trăm vạn người. Vậy trong tay các tộc còn lại còn có thể có bao nhiêu Nhân tộc bị nô dịch, nuôi nhốt?
Tâm tình Cổ Trần ngược lại càng nặng nề, dường như thấy được vô số Nhân tộc đang trong trạng thái bi thảm, bị nuôi nhốt, tàn sát hung hãn.
- Các tộc nhân của ta, từ nay về sau, không ai còn có thể nô dịch các ngươi.
- Bộ tộc nào dám nô dịch Nhân tộc của ta, bất luận là ai, dù có là thần tiên trên trời ta cũng đều phải cho bọn hắn trả giá thật đắt.
Cổ Trần mở miệng khiến nội tâm vô số người cũng phấn chấn, nhiệt huyết dâng trào.
- Nhân Hoàng!
Có một giọng nói hô to Nhân Hoàng, lập tức kéo theo 10 người, rồi 100 người, rồi mấy trăm vạn người đồng thanh hô to, không ngừng lễ bái cảm ân.
Tinh Hồng nữ hoàng nhìn một màn trước mắt, trầm mặc không nói, trong mắt lóe ra mãnh liệt hồng quang, vào giờ khắc này tâm tình khó có thể bình tĩnh.
- Nhưng nếu không muốn bị nô dịch, thì phải trở nên mạnh hơn. Thế giới này, nhỏ yếu cũng là một cái tội, vì cá lớn nuốt cá bé đã là từ xưa đến nay, sẽ không có người đồng tình chúng ta, càng không có người thương hại chúng ta.
- Chỉ có hùng mạnh, lực lượng đầy đủ và cường đại mới có thể để cho địch nhân e ngại, sợ hãi, không còn dám ngang nhiên bắt ép, tàn sát Nhân tộc chúng ta.
Cổ Trần thanh âm cao vút, ẩn chứa cỗ lực xuyên thấu mấy tầng mây, truyền ra rất xa, chung quanh mấy trăm vạn người đều có thể nghe được rõ ràng.
Keng!
Hắn bỗng nhiên rút ra Thanh Đồng thạch kiếm, kiếm khí chói lóa ngút trời, sát khí đằng đằng, khiếp người đảm phách.
Răng rắc một tiếng, Cổ Trần một kiếm tước mất nửa bên Thánh Nhai, ở phía trên khắc hoạ lên những chữ to lớn, mỗi một chữ đều ẩn chứa chi khí kinh thiên sát phạt.
Phía trên Thánh Nhai, khắc một dòng chữ: Phạm ta Nhân tộc người xa đâu cũng giết!
Sát khí ngút ngàn, kinh hãi trời cao.
- Từ nay về sau, lấy phía Bắc cương Thánh Nhai làm trung tâm, đông tây nam bắc, phương viên một trăm vạn dặm là lãnh thổ thuộc về Nhân tộc của ta. Ngay cả thần thánh cũng không được xâm phạm.
- Phạm vào tộc nhân Nhân tộc, xa đến đâu ta cũng giết!
Vừa dứt lời, mọi người nhiệt huyết sôi trào, hưng phấn gào thét, sảng khoái dâng trào tựa như núi lửa tại trong lồng ngực ấp ủ lấy, hiện tại được bộc phát.
Oanh!
- Nhân Hoàng! Nhân Hoàng! Nhân Hoàng!
Mấy trăm vạn người cùng nhau gào thét, tất cả Nhân tộc không trừ một ai đều bị bá khí cùng cường thế của Cổ Trần khiến cho kính phục thật sâu, lựa chọn tin tưởng Nhân hoàng của bọn họ một cách triệt để.
Mỗi người kể cả Tử Vi, còn có Bắc Cương liên minh mấy trăm ngàn nhân tộc tướng sĩ trước kia, giờ phút này đã chân chính đối vị Nhân Hoàng Cổ Trần này phát ra từ nội tâm ủng hộ, kính ngưỡng.
- Bắc Cương Nhân tộc, Tử Vi, dẫn dắt Bắc Cương tất cả tướng sĩ, tham kiến Nhân Hoàng.
- Nguyện làm đao binh của Nhân Hoàng, giết hết bách tộc!
- Núi đao biển lửa cũng không từ, tiêu diệt bách tộc!
Tiếng reo hò không ngớt, phá vỡ mây xanh, là đại biểu cho quyết tâm toàn bộ mấy trăm ngàn tướng sĩ Bắc Cương.
- Các tộc nhân, Nhân Hoàng tự mình dẫn đại quân đánh bại dị tộc, các ngươi từ bây giờ đã tự do. Hiện tại, chúng ta về nhà thôi.
Một câu về nhà, để vô số nhân tộc bị nô dịch lệ nóng doanh tròng, òa lên nức nở.
- Tự do!
- A...
Có nhiều người đứng tại chỗ gào khóc, có nhiều người hưng phấn mà ôm nhau, khóc nhỏ tiếng, rồi lại khóc lớn tiếng, cùng nhau phát tiết nội tâm bàng hoàng cùng bất an.
Hiện tại tâm thần bất an đó đã biến mất, thay vào là một cỗ hưng phấn nồng đậm, còn có sự kích động cùng cảm kích, nói không nên lời.
- Cảm ơn Nhân Hoàng!
- Cảm ơn Nhân Hoàng!
Nháy mắt, vô số Nhân tộc được giải cứu ra cùng nhau quỳ xuống, không ngừng lễ bái, biểu đạt nội tâm vô cùng kính ngưỡng tới Cổ Trần.
Là Nhân Hoàng đã tự mình dẫn đại quân đánh bại dị tộc, giải cứu bọn họ.
Còn những khô lâu kia, sắc mặt ai cũng không tốt.
Giải cứu bọn họ chính là Cốt tộc được không nào?
Nhưng không có ai dám lên tiếng.
Nói đùa gì vậy? Tại đây vô số Nhân tộc thần tình xúc động cùng phẫn nộ, nhẩm tính cũng phải mấy trăm vạn người tộc quỳ ở trước mắt. Ai dám nhảy ra nói một chữ “Không”. Cổ Trần có giết hắn hay không tạm chưa nói tới, Tinh Hồng nữ hoàng sẽ là người thứ nhất bóp hắn đến toàn thân xương cốt đều nát vụn.
Nhìn tràng cảnh lít nha lít nhít vô số Nhân tộc quỳ bái trước mắt, một cỗ huyết khí, ý chí cùng nhau bay thẳng thương khung, rúng động trời đất.
Cổ Trần chậm rãi đứng dậy, đạp lên hư không tiến đến. Trước mắt nhiều Nhân tộc tới nỗi nhìn cũng không thấy xuể, tâm lý có cảm giác rất khó chịu.
Đây mới là thế lực của Kim tộc, Thạch tộc tại Bắc Cương, nô dịch đã đạt tới mấy trăm vạn người. Vậy trong tay các tộc còn lại còn có thể có bao nhiêu Nhân tộc bị nô dịch, nuôi nhốt?
Tâm tình Cổ Trần ngược lại càng nặng nề, dường như thấy được vô số Nhân tộc đang trong trạng thái bi thảm, bị nuôi nhốt, tàn sát hung hãn.
- Các tộc nhân của ta, từ nay về sau, không ai còn có thể nô dịch các ngươi.
- Bộ tộc nào dám nô dịch Nhân tộc của ta, bất luận là ai, dù có là thần tiên trên trời ta cũng đều phải cho bọn hắn trả giá thật đắt.
Cổ Trần mở miệng khiến nội tâm vô số người cũng phấn chấn, nhiệt huyết dâng trào.
- Nhân Hoàng!
Có một giọng nói hô to Nhân Hoàng, lập tức kéo theo 10 người, rồi 100 người, rồi mấy trăm vạn người đồng thanh hô to, không ngừng lễ bái cảm ân.
Tinh Hồng nữ hoàng nhìn một màn trước mắt, trầm mặc không nói, trong mắt lóe ra mãnh liệt hồng quang, vào giờ khắc này tâm tình khó có thể bình tĩnh.
- Nhưng nếu không muốn bị nô dịch, thì phải trở nên mạnh hơn. Thế giới này, nhỏ yếu cũng là một cái tội, vì cá lớn nuốt cá bé đã là từ xưa đến nay, sẽ không có người đồng tình chúng ta, càng không có người thương hại chúng ta.
- Chỉ có hùng mạnh, lực lượng đầy đủ và cường đại mới có thể để cho địch nhân e ngại, sợ hãi, không còn dám ngang nhiên bắt ép, tàn sát Nhân tộc chúng ta.
Cổ Trần thanh âm cao vút, ẩn chứa cỗ lực xuyên thấu mấy tầng mây, truyền ra rất xa, chung quanh mấy trăm vạn người đều có thể nghe được rõ ràng.
Keng!
Hắn bỗng nhiên rút ra Thanh Đồng thạch kiếm, kiếm khí chói lóa ngút trời, sát khí đằng đằng, khiếp người đảm phách.
Răng rắc một tiếng, Cổ Trần một kiếm tước mất nửa bên Thánh Nhai, ở phía trên khắc hoạ lên những chữ to lớn, mỗi một chữ đều ẩn chứa chi khí kinh thiên sát phạt.
Phía trên Thánh Nhai, khắc một dòng chữ: Phạm ta Nhân tộc người xa đâu cũng giết!
Sát khí ngút ngàn, kinh hãi trời cao.
- Từ nay về sau, lấy phía Bắc cương Thánh Nhai làm trung tâm, đông tây nam bắc, phương viên một trăm vạn dặm là lãnh thổ thuộc về Nhân tộc của ta. Ngay cả thần thánh cũng không được xâm phạm.
- Phạm vào tộc nhân Nhân tộc, xa đến đâu ta cũng giết!
Vừa dứt lời, mọi người nhiệt huyết sôi trào, hưng phấn gào thét, sảng khoái dâng trào tựa như núi lửa tại trong lồng ngực ấp ủ lấy, hiện tại được bộc phát.
Oanh!
- Nhân Hoàng! Nhân Hoàng! Nhân Hoàng!
Mấy trăm vạn người cùng nhau gào thét, tất cả Nhân tộc không trừ một ai đều bị bá khí cùng cường thế của Cổ Trần khiến cho kính phục thật sâu, lựa chọn tin tưởng Nhân hoàng của bọn họ một cách triệt để.
Mỗi người kể cả Tử Vi, còn có Bắc Cương liên minh mấy trăm ngàn nhân tộc tướng sĩ trước kia, giờ phút này đã chân chính đối vị Nhân Hoàng Cổ Trần này phát ra từ nội tâm ủng hộ, kính ngưỡng.
- Bắc Cương Nhân tộc, Tử Vi, dẫn dắt Bắc Cương tất cả tướng sĩ, tham kiến Nhân Hoàng.
- Nguyện làm đao binh của Nhân Hoàng, giết hết bách tộc!
- Núi đao biển lửa cũng không từ, tiêu diệt bách tộc!
Tiếng reo hò không ngớt, phá vỡ mây xanh, là đại biểu cho quyết tâm toàn bộ mấy trăm ngàn tướng sĩ Bắc Cương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.