Chương 1413:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Đông Hoàng nhìn thật sâu vào ánh mắt Ma Đế, bóng người nhoáng một cái biến thành một luồng Ma khí, tiêu tán mất dạng.
- Đông Hoàng, ngươi tưởng bở rồi, ngươi nghĩ bản Đế sẽ giúp ngươi thật sao?
Ma Đế cười lạnh, mang theo một tia khinh thường.
Hắn lẩm bẩm:
- Ta sẽ để Đại Hoang Thần Đế giải quyết ngươi. Về phần Oa Hoàng, bản Đế cũng muốn nhìn thử xem truyền thuyết Thần Ma hợp nhất có phải là thật hay không.
Ma tộc, Đại Hoang Thần tộc, Thi tộc đều bắt đầu rục rịch, nguy hiểm đang cận kề Tây Mạc Nhân tộc.
...
Cổ Trần không biết gì về chuyện của Tây Mạc.
Lúc này, ngay tại nơi sâu nhất của Vũ tộc Thánh Nhai, Cổ Trần phát hiện ra một số bí mật của Vũ tộc.
- Nhân Hoàng, đây là một trong những cấm địa của Vũ tộc, toàn bộ Vũ tộc thủ vệ ở nơi này đã đền tội.
Bên cạnh, một người áo đen theo sát sau lưng, giới thiệu Vũ tộc cấm địa trước mắt.
Trước kia nơi này có rất nhiều Vũ tộc cường giả canh giữ, nhưng tất cả đã bị giết sạch.
Trên mặt đất vẫn còn không ít thi thể Vũ tộc cường giả, chết không nhắm mắt, ánh mắt tràn đầy không cam lòng.
Vũ tộc bị hủy diệt, nơi này nghiễm nhiên thuộc về Cổ Trần.
Cổ Trần đánh giá cấm địa trước mặt, phía dưới Thánh Nhai ẩn giấu một cấm địa, trong đó chứa đựng một vài bí mật của Vũ tộc.
- Đi, chúng ta vào xem.
Hắn trực tiếp bước vào, vừa tới nơi đã cảm thấy khác biệt, hình như ở đây có cấm chế.
- Thoạt nhìn, có vẻ là một lão giả.
Sau lưng, Vu Linh kinh ngạc nói.
Cổ Trần có chút buồn cười:
- Sao ngươi lại không cùng Tử Vi đi chinh phạt Bắc Cương thế lực, chạy theo ta đến đây làm gì?
Thân thể Vu Linh chấn động, nàng thấp giọng nói:
- Nhân Hoàng, ta không muốn hắn lo lắng cho ta, càng không muốn sự hiện diện của ta khiến hắn và Nhân Hoàng gặp phải phiền phức.
Nàng là Linh tộc, đang bị Tinh Thần tộc cùng Tu La tộc truy giết, đi ra ngoài rất dễ hấp dẫn sự chú ý của hai đại Thần Tộc kia.
Cổ Trần lắc đầu:
- Chờ khi Tử Vi trở về, bản hoàng sẽ để hắn cùng ngươi đi giải cứu tộc nhân của ngươi.
Trước đó ngươi nói mình có tin tức liên quan tới Ảnh tộc?
Cổ Trần hỏi, cũng không quay đầu lại.
Vu Linh hơi cúi đầu, hai tỉ muội Li Lạc ở b bên cạnh Cổ Trần cũng hiếu kì nhìn về phía nàng.
Chỉ thấy Vu Linh chậm rãi nói:
- Ta đã từng thấy Vũ tộc bắt được người của Ảnh tộc, nhưng không biết còn có người sống hay không.
- Ồ?
Hai mắt Cổ Trần sáng lên, tin tức này thật là ngoài ý muốn.
Nhưng Vu Linh lại chỉ về đằng trước, nói:
- Nhân Hoàng, nếu đúng như ta suy đoán, có thể nơi này giam dữ Ảnh tộc nhân bị Vũ tộc bắt về.
- Ngươi nói là...
Cổ Trần như có điều suy nghĩ.
Hắn nhìn Vũ tộc cấm địa tối tăm trước mắt, bên trong có vô số cấm chế, ắt hẳn nó ẩn chứa bí mật nào đó không thể để ai biết.
Cổ Trần lập tức đưa tay đánh ra từng cấm phù u ám, cấm chế nhanh chóng bị phá vỡ.
Dưới lực lượng kinh người của Hỗn Độn Bát Cấm Phù, không ngoài dự đoán, cấm chế nơi này bị phá nát, làm lộ ra một con đường.
Cổ Trần đi dọc theo con đường tiến vào cấm địa, tới một mảnh không gian mờ tối.
- Có người?
Mới vừa vào đến, Cổ Trần đã cảm ứng được vài cỗ khí tức yếu ớt, là khí tức sinh linh.
Hắn lập tức xác định nơi này có người sống, đương nhiên, dựa theo luồng khí tức thì không phải Nhân tộc, cũng không phải Vũ tộc.
Dọc theo nơi phát ra khí tức, mấy người Cổ Trần đi tới một tòa lồng giam cực đại trước mặt, thấy được trong lồng giam có mấy bóng dáng mơ hồ.
Thân thể đám người này mờ nhạt như thể một cái bóng, cảm giác rất không chân thực.
- Ảnh tộc?
Cổ Trần sáng mắt nhìn vào trong lồng giam, hắn không ngờ Vũ tộc thật sự bắt được Ảnh tộc nhân, hơn nữa còn bí mật nhốt ở chỗ này, rốt cuộc bọn họ muốn làm gì chứ?
Chẳng lẽ, Vũ tộc muốn lấy thứ nào đó trên người Ảnh tộc?
Nếu không sao lại bắt mấy Ảnh tộc nhân này, lại cầm tù ở đây?
Hắn đánh giá tám cái lồng giam trước mắt, mỗi một cái lồng đều là tù ngục đang giam giữ những bóng dáng mơ hồ.
Trong đó có hai kẻ già cả nhất, toàn thân tản ra một cỗ khí tức xế chiều, giống như có thể chết bất cứ lúc nào.
Sáu lồng giam còn lại nhốt sáu Ảnh tộc nhân tương đối trẻ tuổi.
Thân thể Ảnh tộc nhân mờ ảo khó lường, mờ mờ ảo ảo, như thể bọn họ chỉ là những cái bóng.
Nhưng Cổ Trần thật sự thấy được sự hiện hữu của bọn họ, tất cả bị moojt loại xích sắt đặc biệt buộc chặt, được chế tạo riêng để khóa chặt Ảnh tộc.
- Nhân tộc?
Đám người Cổ Trần tiến đến, khiến tám Ảnh tộc nhân kia chú ý, ai nấy đều kinh ngạc nhìn qua.
Những Ảnh tộc nhân này rất khiếp sợ., nơi này chính là cdi của Vũ tộc, sao alji có Nhân tộc xuất hiện?
- Các ngươi là Ảnh tộc?
- Đông Hoàng, ngươi tưởng bở rồi, ngươi nghĩ bản Đế sẽ giúp ngươi thật sao?
Ma Đế cười lạnh, mang theo một tia khinh thường.
Hắn lẩm bẩm:
- Ta sẽ để Đại Hoang Thần Đế giải quyết ngươi. Về phần Oa Hoàng, bản Đế cũng muốn nhìn thử xem truyền thuyết Thần Ma hợp nhất có phải là thật hay không.
Ma tộc, Đại Hoang Thần tộc, Thi tộc đều bắt đầu rục rịch, nguy hiểm đang cận kề Tây Mạc Nhân tộc.
...
Cổ Trần không biết gì về chuyện của Tây Mạc.
Lúc này, ngay tại nơi sâu nhất của Vũ tộc Thánh Nhai, Cổ Trần phát hiện ra một số bí mật của Vũ tộc.
- Nhân Hoàng, đây là một trong những cấm địa của Vũ tộc, toàn bộ Vũ tộc thủ vệ ở nơi này đã đền tội.
Bên cạnh, một người áo đen theo sát sau lưng, giới thiệu Vũ tộc cấm địa trước mắt.
Trước kia nơi này có rất nhiều Vũ tộc cường giả canh giữ, nhưng tất cả đã bị giết sạch.
Trên mặt đất vẫn còn không ít thi thể Vũ tộc cường giả, chết không nhắm mắt, ánh mắt tràn đầy không cam lòng.
Vũ tộc bị hủy diệt, nơi này nghiễm nhiên thuộc về Cổ Trần.
Cổ Trần đánh giá cấm địa trước mặt, phía dưới Thánh Nhai ẩn giấu một cấm địa, trong đó chứa đựng một vài bí mật của Vũ tộc.
- Đi, chúng ta vào xem.
Hắn trực tiếp bước vào, vừa tới nơi đã cảm thấy khác biệt, hình như ở đây có cấm chế.
- Thoạt nhìn, có vẻ là một lão giả.
Sau lưng, Vu Linh kinh ngạc nói.
Cổ Trần có chút buồn cười:
- Sao ngươi lại không cùng Tử Vi đi chinh phạt Bắc Cương thế lực, chạy theo ta đến đây làm gì?
Thân thể Vu Linh chấn động, nàng thấp giọng nói:
- Nhân Hoàng, ta không muốn hắn lo lắng cho ta, càng không muốn sự hiện diện của ta khiến hắn và Nhân Hoàng gặp phải phiền phức.
Nàng là Linh tộc, đang bị Tinh Thần tộc cùng Tu La tộc truy giết, đi ra ngoài rất dễ hấp dẫn sự chú ý của hai đại Thần Tộc kia.
Cổ Trần lắc đầu:
- Chờ khi Tử Vi trở về, bản hoàng sẽ để hắn cùng ngươi đi giải cứu tộc nhân của ngươi.
Trước đó ngươi nói mình có tin tức liên quan tới Ảnh tộc?
Cổ Trần hỏi, cũng không quay đầu lại.
Vu Linh hơi cúi đầu, hai tỉ muội Li Lạc ở b bên cạnh Cổ Trần cũng hiếu kì nhìn về phía nàng.
Chỉ thấy Vu Linh chậm rãi nói:
- Ta đã từng thấy Vũ tộc bắt được người của Ảnh tộc, nhưng không biết còn có người sống hay không.
- Ồ?
Hai mắt Cổ Trần sáng lên, tin tức này thật là ngoài ý muốn.
Nhưng Vu Linh lại chỉ về đằng trước, nói:
- Nhân Hoàng, nếu đúng như ta suy đoán, có thể nơi này giam dữ Ảnh tộc nhân bị Vũ tộc bắt về.
- Ngươi nói là...
Cổ Trần như có điều suy nghĩ.
Hắn nhìn Vũ tộc cấm địa tối tăm trước mắt, bên trong có vô số cấm chế, ắt hẳn nó ẩn chứa bí mật nào đó không thể để ai biết.
Cổ Trần lập tức đưa tay đánh ra từng cấm phù u ám, cấm chế nhanh chóng bị phá vỡ.
Dưới lực lượng kinh người của Hỗn Độn Bát Cấm Phù, không ngoài dự đoán, cấm chế nơi này bị phá nát, làm lộ ra một con đường.
Cổ Trần đi dọc theo con đường tiến vào cấm địa, tới một mảnh không gian mờ tối.
- Có người?
Mới vừa vào đến, Cổ Trần đã cảm ứng được vài cỗ khí tức yếu ớt, là khí tức sinh linh.
Hắn lập tức xác định nơi này có người sống, đương nhiên, dựa theo luồng khí tức thì không phải Nhân tộc, cũng không phải Vũ tộc.
Dọc theo nơi phát ra khí tức, mấy người Cổ Trần đi tới một tòa lồng giam cực đại trước mặt, thấy được trong lồng giam có mấy bóng dáng mơ hồ.
Thân thể đám người này mờ nhạt như thể một cái bóng, cảm giác rất không chân thực.
- Ảnh tộc?
Cổ Trần sáng mắt nhìn vào trong lồng giam, hắn không ngờ Vũ tộc thật sự bắt được Ảnh tộc nhân, hơn nữa còn bí mật nhốt ở chỗ này, rốt cuộc bọn họ muốn làm gì chứ?
Chẳng lẽ, Vũ tộc muốn lấy thứ nào đó trên người Ảnh tộc?
Nếu không sao lại bắt mấy Ảnh tộc nhân này, lại cầm tù ở đây?
Hắn đánh giá tám cái lồng giam trước mắt, mỗi một cái lồng đều là tù ngục đang giam giữ những bóng dáng mơ hồ.
Trong đó có hai kẻ già cả nhất, toàn thân tản ra một cỗ khí tức xế chiều, giống như có thể chết bất cứ lúc nào.
Sáu lồng giam còn lại nhốt sáu Ảnh tộc nhân tương đối trẻ tuổi.
Thân thể Ảnh tộc nhân mờ ảo khó lường, mờ mờ ảo ảo, như thể bọn họ chỉ là những cái bóng.
Nhưng Cổ Trần thật sự thấy được sự hiện hữu của bọn họ, tất cả bị moojt loại xích sắt đặc biệt buộc chặt, được chế tạo riêng để khóa chặt Ảnh tộc.
- Nhân tộc?
Đám người Cổ Trần tiến đến, khiến tám Ảnh tộc nhân kia chú ý, ai nấy đều kinh ngạc nhìn qua.
Những Ảnh tộc nhân này rất khiếp sợ., nơi này chính là cdi của Vũ tộc, sao alji có Nhân tộc xuất hiện?
- Các ngươi là Ảnh tộc?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.