Chương 1447:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hư Vô Chi Diễm nuốt sống Đại Hoang Thần Đế, thiêu đốt cả người hắn từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài.
- A... Không, không phải sự thật...
Đại Hoang Thần Đế thê thảm kêu rên, vẫn không tin đây là sự thật.
Trong tiếng kêu thảm thiết thê lương, vị Đại Hoang Thần đế đã mưu tính bao nhiêu năm, còn không tiếc thân mình tự nhảy vào trong phong ấn đã bị thiêu sống tại chỗ.
Đến lúc chết hắn cũng không ngờ được Cổ Trần lại có thể cách một lớp phong ấn bóp chết hắn.
- Rống!
Một tiếng gào thét kinh khủng truyền đến, toàn bộ phong ấn ù ù rung động, phảng phất muốn sụp đổ.
Trong phong ấn, một tôn Tà Thần nộ hống, lực lượng tà ác tụ đến, muốn theo cánh tay Cổ Trần xông phá ra khỏi phong ấn.
Thấy thế, Cổ Trần hừ lạnh nói:
- Cút về, nếu không ta sẽ cho ngươi biến thành tro bụi dưới Thiên Khiển!
Tê lạp!
Từ trong tay Cổ Trần tuôn ra một khí tức cường đại, Thiên Khiển Chi lực sôi trào chuẩn bị bạo phát, một khi bạo phát, nơi này sẽ phải hứng chịu Thiên Khiển khủng bố.
Bởi vì nơi này mà xuất hiện hai tôn Thần Linh, chắc chắn Thiên Phạt sẽ buông xuống, cộng thêm Thiên Khiển Chi lực của Cổ Trần nhất định khiến Thiên Phạt biến thành Thiên Khiển.
Đến lúc đó, không chỉ toàn bộ người trong Thánh Thành, mà cả hai tôn Thần Linh cũng sẽ bị chôn vùi dưới Thiên Khiển.
Oa Hoàng thấy mà hãi hùng khiếp vía, nàng khiếp sợ nhìn Cổ Trần, hắn vừa làm ra những chuyện quá kinh người.
Đầu tiên là cách phong ấn bóp chết Đại Hoang Thần đế đời trước, sau đó lại dùng Thiên Khiển Chi lực chấn nhiếp hai tôn Thần Linh thời xa xưa.
- Thiên Khiển?
Sâu trong phong ấn phát ra âm thanh kinh ngạc, tà khí vô tận nhanh chóng cuốn ngược trở lại, chớp mắt biến mất sạch sẽ.
Hai Thần Linh thời xa xưa này đã bị dọa sợ, không dám tùy tiện hành động.
Thấy thế, Cổ Trần hừ lạnh, lúc này hắn mới chậm rãi thu hồi tay phải của mình.
Soạt!
Chỉ thấy phía trên phong ấn gợn sóng liên tục, chớp mắt khôi phục bình thường, như thể những gì xảy ra khi nãy đều là mộng, không phải thật.
Nhưng Oa Hoàng tin tưởng đây là sự thật, Cổ Trần thật sự làm được điều đó.
- Được rồi.
Cổ Trần khẽ cười nhìn Oa Hoàng, hắn nói:
- Ta đã nói có thể cách một lớp phong ấn bóp chết hắn, đáng tiếc hắn quá tự đại cuồng vọng, nếu không hắn cứ trốn kĩ trong dó, không chịu hiện thân thì ta cũng không làm được gì hắn.
- Thật may.
Oa Hoàng cười nhẹ nhàng, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nguy cơ đã được phá giải, thế nhưng Đại Hoang Thần đế đời trước đã phá vỡ phong ấn từ bên trong như thế nào?
- Tên kia... hẳn là dựa theo thứ này mà phá hoại phong ấn từ bên trong.
Cổ Trần nói xong, lòng bàn tay mở ra, lộ ra một món đồ.
Oa Hoàng nhìn qua, trong nháy mắt nhìn thấy thứ này, sắc mặt nàng hơi thay đổi.
- Phá Giới Thạch?
Oa Hoàng kinh ngạc hô nhỏ.
Cổ Trần nghe vậy liền hỏi:
- Phá Giới Thạch? Bên trong thứ này ẩn chứa một cỗ lực lượng đặc biệt, dường như có thể phá vỡ bất kỳ cấm chế phong ấn nào?
Oa Hoàng hít sâu một hơi, nghĩ mà sợ nói:
- Đúng vậy, Phá Giới Thạch chính là một loại Thiên Ngoại Thần Thạch, nó có năng lực Phá Giới.
Có lời đồn, Phá Giới Thạch có thể phá vỡ hàng rào thượng giới, tăng cường khả năng phi thăng cho sinh linh.
Những gì nàng vừa nói ra thật khiến người nghe phải giật mình.
Cổ Trần sợ hãi than, lẳng lặng đánh giá viên đá kì quái trong tay, bên trong nó ẩn chứa một luồng sức mạnh thần bí có thể phá vỡ phong ấn cùng cấm chế, trách không được Đại Hoang Thần Đế đời trước có thể phá vỡ phong ấn từ bên trong.
Hóa ra là nhờ có Phá Giới Thạch này, đáng tiếc tên kia quá tự tin nên mới bị Cổ Trần đánh chết, thật là một kẻ ngu ngốc đáng thương.
Nếu hắn chịu ẩn mình, chậm rãi phá vỡ phong ấn, biết đâu đã thực sự thả được hai tôn Thần Linh kia ra ngoài.
Rốt cuộc tất cả đều là uổng phí, còn khiến Cổ Trần được lợi, chiếm được Phá Giới Thạch.
- Thu hoạch rất tốt.
Cổ Trần cười cười thu hồi Phá Giới Thạch.
Ánh mắt của hắn rơi vào phía trên phong ấn, nghĩ nghĩ, hắn đưa tay đánh ra Hỗn Độn Bát cấm phù, chúng tràn vào nơi bị nứt ra bắt đầu chữa trị.
Hỗn Độn Bát Cấm Phù, thiên địa đều có thể phong cấm, tự nhiên có thể dung nhập phong ấn, chữa trị gia cố, tăng cường hiệu quả phong ấn.
Quả đúng không sai, dưới sự dung nhập của Bát Cấm Phù, phong ấn được chữa trị ngay lập tức, lại còn khôi phục trạng thái phong ấn cường đại nhất, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Soạt!
Sau một khắc, từng sợi Thanh Đồng xích sắt từ trong cơ thể Cổ Trần tuôn ra, nhanh chóng bao phủ toàn bộ phong ấn, hình thành nên một phong cấm đáng sợ.
- Thương Thiên tế đàn?
- Chó săn của thượng thương...
Trong phong ấn truyền đến từng đợt rống giận, càng ngày càng nhỏ, sau cùng hoàn toàn biến mất.
Làm xong mọi chuyện, Cổ Trần vẫn đứng trước phong ấn, hắn cau mày ngẫm nghĩ, những lời vừa được rít lên khi nãy khiến hắn rất để ý.
- Chó săn của thượng thương?
- A... Không, không phải sự thật...
Đại Hoang Thần Đế thê thảm kêu rên, vẫn không tin đây là sự thật.
Trong tiếng kêu thảm thiết thê lương, vị Đại Hoang Thần đế đã mưu tính bao nhiêu năm, còn không tiếc thân mình tự nhảy vào trong phong ấn đã bị thiêu sống tại chỗ.
Đến lúc chết hắn cũng không ngờ được Cổ Trần lại có thể cách một lớp phong ấn bóp chết hắn.
- Rống!
Một tiếng gào thét kinh khủng truyền đến, toàn bộ phong ấn ù ù rung động, phảng phất muốn sụp đổ.
Trong phong ấn, một tôn Tà Thần nộ hống, lực lượng tà ác tụ đến, muốn theo cánh tay Cổ Trần xông phá ra khỏi phong ấn.
Thấy thế, Cổ Trần hừ lạnh nói:
- Cút về, nếu không ta sẽ cho ngươi biến thành tro bụi dưới Thiên Khiển!
Tê lạp!
Từ trong tay Cổ Trần tuôn ra một khí tức cường đại, Thiên Khiển Chi lực sôi trào chuẩn bị bạo phát, một khi bạo phát, nơi này sẽ phải hứng chịu Thiên Khiển khủng bố.
Bởi vì nơi này mà xuất hiện hai tôn Thần Linh, chắc chắn Thiên Phạt sẽ buông xuống, cộng thêm Thiên Khiển Chi lực của Cổ Trần nhất định khiến Thiên Phạt biến thành Thiên Khiển.
Đến lúc đó, không chỉ toàn bộ người trong Thánh Thành, mà cả hai tôn Thần Linh cũng sẽ bị chôn vùi dưới Thiên Khiển.
Oa Hoàng thấy mà hãi hùng khiếp vía, nàng khiếp sợ nhìn Cổ Trần, hắn vừa làm ra những chuyện quá kinh người.
Đầu tiên là cách phong ấn bóp chết Đại Hoang Thần đế đời trước, sau đó lại dùng Thiên Khiển Chi lực chấn nhiếp hai tôn Thần Linh thời xa xưa.
- Thiên Khiển?
Sâu trong phong ấn phát ra âm thanh kinh ngạc, tà khí vô tận nhanh chóng cuốn ngược trở lại, chớp mắt biến mất sạch sẽ.
Hai Thần Linh thời xa xưa này đã bị dọa sợ, không dám tùy tiện hành động.
Thấy thế, Cổ Trần hừ lạnh, lúc này hắn mới chậm rãi thu hồi tay phải của mình.
Soạt!
Chỉ thấy phía trên phong ấn gợn sóng liên tục, chớp mắt khôi phục bình thường, như thể những gì xảy ra khi nãy đều là mộng, không phải thật.
Nhưng Oa Hoàng tin tưởng đây là sự thật, Cổ Trần thật sự làm được điều đó.
- Được rồi.
Cổ Trần khẽ cười nhìn Oa Hoàng, hắn nói:
- Ta đã nói có thể cách một lớp phong ấn bóp chết hắn, đáng tiếc hắn quá tự đại cuồng vọng, nếu không hắn cứ trốn kĩ trong dó, không chịu hiện thân thì ta cũng không làm được gì hắn.
- Thật may.
Oa Hoàng cười nhẹ nhàng, rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nguy cơ đã được phá giải, thế nhưng Đại Hoang Thần đế đời trước đã phá vỡ phong ấn từ bên trong như thế nào?
- Tên kia... hẳn là dựa theo thứ này mà phá hoại phong ấn từ bên trong.
Cổ Trần nói xong, lòng bàn tay mở ra, lộ ra một món đồ.
Oa Hoàng nhìn qua, trong nháy mắt nhìn thấy thứ này, sắc mặt nàng hơi thay đổi.
- Phá Giới Thạch?
Oa Hoàng kinh ngạc hô nhỏ.
Cổ Trần nghe vậy liền hỏi:
- Phá Giới Thạch? Bên trong thứ này ẩn chứa một cỗ lực lượng đặc biệt, dường như có thể phá vỡ bất kỳ cấm chế phong ấn nào?
Oa Hoàng hít sâu một hơi, nghĩ mà sợ nói:
- Đúng vậy, Phá Giới Thạch chính là một loại Thiên Ngoại Thần Thạch, nó có năng lực Phá Giới.
Có lời đồn, Phá Giới Thạch có thể phá vỡ hàng rào thượng giới, tăng cường khả năng phi thăng cho sinh linh.
Những gì nàng vừa nói ra thật khiến người nghe phải giật mình.
Cổ Trần sợ hãi than, lẳng lặng đánh giá viên đá kì quái trong tay, bên trong nó ẩn chứa một luồng sức mạnh thần bí có thể phá vỡ phong ấn cùng cấm chế, trách không được Đại Hoang Thần Đế đời trước có thể phá vỡ phong ấn từ bên trong.
Hóa ra là nhờ có Phá Giới Thạch này, đáng tiếc tên kia quá tự tin nên mới bị Cổ Trần đánh chết, thật là một kẻ ngu ngốc đáng thương.
Nếu hắn chịu ẩn mình, chậm rãi phá vỡ phong ấn, biết đâu đã thực sự thả được hai tôn Thần Linh kia ra ngoài.
Rốt cuộc tất cả đều là uổng phí, còn khiến Cổ Trần được lợi, chiếm được Phá Giới Thạch.
- Thu hoạch rất tốt.
Cổ Trần cười cười thu hồi Phá Giới Thạch.
Ánh mắt của hắn rơi vào phía trên phong ấn, nghĩ nghĩ, hắn đưa tay đánh ra Hỗn Độn Bát cấm phù, chúng tràn vào nơi bị nứt ra bắt đầu chữa trị.
Hỗn Độn Bát Cấm Phù, thiên địa đều có thể phong cấm, tự nhiên có thể dung nhập phong ấn, chữa trị gia cố, tăng cường hiệu quả phong ấn.
Quả đúng không sai, dưới sự dung nhập của Bát Cấm Phù, phong ấn được chữa trị ngay lập tức, lại còn khôi phục trạng thái phong ấn cường đại nhất, thậm chí còn mạnh hơn một chút.
Soạt!
Sau một khắc, từng sợi Thanh Đồng xích sắt từ trong cơ thể Cổ Trần tuôn ra, nhanh chóng bao phủ toàn bộ phong ấn, hình thành nên một phong cấm đáng sợ.
- Thương Thiên tế đàn?
- Chó săn của thượng thương...
Trong phong ấn truyền đến từng đợt rống giận, càng ngày càng nhỏ, sau cùng hoàn toàn biến mất.
Làm xong mọi chuyện, Cổ Trần vẫn đứng trước phong ấn, hắn cau mày ngẫm nghĩ, những lời vừa được rít lên khi nãy khiến hắn rất để ý.
- Chó săn của thượng thương?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.