Chương 1450:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần có chút bó tay rồi, mới nãy còn rất cảm động, sao giờ lại khiến hắn phải dở khóc dở cười thế?
Đối với vị Tây Mạc Nhân tộc Oa Hoàng này, nói thật, Cổ Trần đã động tâm, người ta đã nói đến mức đó, không cần tiếp tục giả ngốc nữa.
Huống hồ, hai đại tộc quần quan hệ thông gia cũng là một chuyện tốt.
- Tốt, chỉ cần ngươi không hối hận, ta liền cưới ngươi.
Cổ Trần cười nhạt nói.
Ánh mắt Oa Hoàng sáng rực, nàng nói:
- Đời này không hối hận, quân tại, ta tại, quân vong, ta vong.
- Thà phụ thương thiên không phụ khanh!
Cổ Trần nhìn sâu vào mắt nàng, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Oa Hoàng.
Hắn không có quá nhiều lời dỗ ngon dỗ ngọt, chỉ vẹn vẹn một câu, một lời hứa hẹn đủ khiến cõi lòng Oa Hoàng đầy xấu hổ mừng vui, nàng thầm nghĩ, rốt cuộc giữ được Nhân Hoàng.
- Haizz, thật không dễ dàng mà, cuối cùng cũng thoát kiếp độc thân rồi.
Cổ Trần lẩm bẩm bùi ngùi mãi thôi, kiếp trước kiếp này hắn đều độc thân, chưa từng nghĩ mình sẽ có hôm nay.
Hai người sóng vai đứng giữa hư không, bàn tay nắm chặt, trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc, phong vân biến ảo, giống như xảy ra biến hóa bất ngờ nào đó.
Ông!
Răng rắc, răng rắc!
Đúng vào lúc này, trong hư không truyền đến một dao động mãnh liệt, âm thanh giòn nứt liên tục phát ra, đánh thức Cổ Trần và Oa Hoàng.
Tất cả mọi người, bao gồm các phương đang giao chiến đều ngừng lại, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên trời.
Thiên, đã nứt ra!
- Đó là cái gì?
Cổ Trần, Oa Hoàng liếc nhau, nhìn qua hư không vỡ tan, nhịn không được lộ ra một tia kinh sợ.
Thiên đã nứt ra.
Có thứ liên tục rơi xuống từ trong lỗ hổng đó, kinh động các phương, bao gồm cả Man Hoang bách tộc.
- Xảy ra chuyện gì?
- Vì sao Thiên lại nứt ra?
Các nơi chấn động nhìn biến cố đột ngột xuất hiện, trên trời cao có một lỗ thủng khổng lồ, từ bên trong không ngừng rơi xuống đồ vật.
Có không ít thứ bay khắp bốn phương tám hướng, hóa thành một vệt sáng rồi biến mất không thấy tăm hơi.
Có thứ trực tiếp rơi xuống, tạo nên rung chấn khổng lồ.
Trên vùng trời Tây Mạc, Nhân tộc Thánh Thành.
Cổ Trần cùng Oa Hoàng trở nên nghiêm túc, hai người nhìn lên cảnh tượng phía trước hư không, có chút kinh ngạc không thôi.
- Đó là cái gì?
Oa Hoàng ngưng trọng hỏi.
Nhưng Cổ Trần lại lắc đầu:
- Không rõ, nhưng ta cảm thấy một cỗ bi ý, hẳn có đại sự sắp phát sinh.
Oanh!
Vừa dứt lời, phía trên hư không đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn, thiên địa sôi trào, có một cái quái vật khổng lồ ù ù rơi xuống.
Đó là một ngọn núi, vỡ tan loang lổ, nó rơi ra từ trong lỗ thủng, đập thẳng xuống mặt đất làm bụi mù bốc lên cuồn cuộn.
Sinh linh, cường giả của Man Hoang bách tộc bị tình cảnh này dọa chết khiếp.
Tất cả mọi người đều không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Một ngọn núi?
- Có núi rớt xuống, đi xem một chút.
- Chẳng lẽ là Thần Sơn?
Trong lúc nhất thời, gió giục mây vần, các phương cường giả đồng loạt chạy tới nơi đó hòng xem xét cho rõ ràng.
Mà nơi nó rơi xuống ngay tại biên giới của Tây Mạc, sát cạnh Tây Linh trạch, động tĩnh khổng lồ khiến lòng người bất an.
- Ta cảm thấy lo lắng.
Cổ Trần bỗng nhiên nói thế, thần sắc có chút biến hóa.
Hắn luôn cảm thấy có chuyện chẳng lành nào đó sắp xảy ra.
Sau một khắc, trong tay truyền đến chút ấm áp, là Oa Hoàng nhẹ nhàng nắm tay hắn, ánh mắt mang theo một tia an ủi.
- Ta đi cùng ngươi.
Nàng kiên định nói.
Ánh mắt Cổ Trần lấp lánh, hắn nghĩ nghĩ, gật đầu đồng ý:
- Cũng được, nơi này đã không còn nguy hiểm gì, một mình Nữ Anh cộng với sự trợ giúp của tỉ muội Li Lạc, 10 ngàn Bất Tử cấm vệ, chắc sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào.
- Chúng ta đi!
Nói xong, Cổ Trần xé mở vết nứt không gian, cùng Oa Hoàng tay trong tay bước vào không gian, lập tức biến mất khỏi nơi này.
- Tỷ tỷ, Nhân Hoàng...
Tình cảnh này vừa lúc bị Nữ Anh trông thấy, thần sắc nàng có chút phức tạp, ánh mắt hơi sa sút, nhưng bị nàng gạt bỏ rất nhanh.
Nữ Anh khôi phục trạng thái Thánh Nữ lạnh nhạt trước đây, hai mắt lạnh lẽo.
- Giết sạch đám dị tộc này!
Nàng hét lên, thi triển Thần thuật đại khai sát giới khiến vô số người hốt hoảng, Thánh Nữ đã nổi giận!
Trong lúc nhất thời, Ma tộc, Thi tộc, Đại Hoang Thần tộc liên tiếp tan tác, sắp bị đánh tan.
...
Một bên khác, bởi vì thương khung nứt toác, có ngọn núi rơi xuống một cách bí ẩn đã dấy lên một trận sóng to gió lớn.
Các tộc cường giả nghe tin hành động, cấp tốc chạy đến, muốn nhìn thử xem chuyện gì đã xảy ra, thậm chí có người còn suy đoán phải chăng thứ đó là thần vật.
Cứ như vậy, ai cũng hướng về phía đó, muốn xem cho rõ ngọn ngành, hoặc muốn đoạt bảo vật.
Đối với vị Tây Mạc Nhân tộc Oa Hoàng này, nói thật, Cổ Trần đã động tâm, người ta đã nói đến mức đó, không cần tiếp tục giả ngốc nữa.
Huống hồ, hai đại tộc quần quan hệ thông gia cũng là một chuyện tốt.
- Tốt, chỉ cần ngươi không hối hận, ta liền cưới ngươi.
Cổ Trần cười nhạt nói.
Ánh mắt Oa Hoàng sáng rực, nàng nói:
- Đời này không hối hận, quân tại, ta tại, quân vong, ta vong.
- Thà phụ thương thiên không phụ khanh!
Cổ Trần nhìn sâu vào mắt nàng, nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Oa Hoàng.
Hắn không có quá nhiều lời dỗ ngon dỗ ngọt, chỉ vẹn vẹn một câu, một lời hứa hẹn đủ khiến cõi lòng Oa Hoàng đầy xấu hổ mừng vui, nàng thầm nghĩ, rốt cuộc giữ được Nhân Hoàng.
- Haizz, thật không dễ dàng mà, cuối cùng cũng thoát kiếp độc thân rồi.
Cổ Trần lẩm bẩm bùi ngùi mãi thôi, kiếp trước kiếp này hắn đều độc thân, chưa từng nghĩ mình sẽ có hôm nay.
Hai người sóng vai đứng giữa hư không, bàn tay nắm chặt, trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc, phong vân biến ảo, giống như xảy ra biến hóa bất ngờ nào đó.
Ông!
Răng rắc, răng rắc!
Đúng vào lúc này, trong hư không truyền đến một dao động mãnh liệt, âm thanh giòn nứt liên tục phát ra, đánh thức Cổ Trần và Oa Hoàng.
Tất cả mọi người, bao gồm các phương đang giao chiến đều ngừng lại, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên trời.
Thiên, đã nứt ra!
- Đó là cái gì?
Cổ Trần, Oa Hoàng liếc nhau, nhìn qua hư không vỡ tan, nhịn không được lộ ra một tia kinh sợ.
Thiên đã nứt ra.
Có thứ liên tục rơi xuống từ trong lỗ hổng đó, kinh động các phương, bao gồm cả Man Hoang bách tộc.
- Xảy ra chuyện gì?
- Vì sao Thiên lại nứt ra?
Các nơi chấn động nhìn biến cố đột ngột xuất hiện, trên trời cao có một lỗ thủng khổng lồ, từ bên trong không ngừng rơi xuống đồ vật.
Có không ít thứ bay khắp bốn phương tám hướng, hóa thành một vệt sáng rồi biến mất không thấy tăm hơi.
Có thứ trực tiếp rơi xuống, tạo nên rung chấn khổng lồ.
Trên vùng trời Tây Mạc, Nhân tộc Thánh Thành.
Cổ Trần cùng Oa Hoàng trở nên nghiêm túc, hai người nhìn lên cảnh tượng phía trước hư không, có chút kinh ngạc không thôi.
- Đó là cái gì?
Oa Hoàng ngưng trọng hỏi.
Nhưng Cổ Trần lại lắc đầu:
- Không rõ, nhưng ta cảm thấy một cỗ bi ý, hẳn có đại sự sắp phát sinh.
Oanh!
Vừa dứt lời, phía trên hư không đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn, thiên địa sôi trào, có một cái quái vật khổng lồ ù ù rơi xuống.
Đó là một ngọn núi, vỡ tan loang lổ, nó rơi ra từ trong lỗ thủng, đập thẳng xuống mặt đất làm bụi mù bốc lên cuồn cuộn.
Sinh linh, cường giả của Man Hoang bách tộc bị tình cảnh này dọa chết khiếp.
Tất cả mọi người đều không biết đã xảy ra chuyện gì.
- Một ngọn núi?
- Có núi rớt xuống, đi xem một chút.
- Chẳng lẽ là Thần Sơn?
Trong lúc nhất thời, gió giục mây vần, các phương cường giả đồng loạt chạy tới nơi đó hòng xem xét cho rõ ràng.
Mà nơi nó rơi xuống ngay tại biên giới của Tây Mạc, sát cạnh Tây Linh trạch, động tĩnh khổng lồ khiến lòng người bất an.
- Ta cảm thấy lo lắng.
Cổ Trần bỗng nhiên nói thế, thần sắc có chút biến hóa.
Hắn luôn cảm thấy có chuyện chẳng lành nào đó sắp xảy ra.
Sau một khắc, trong tay truyền đến chút ấm áp, là Oa Hoàng nhẹ nhàng nắm tay hắn, ánh mắt mang theo một tia an ủi.
- Ta đi cùng ngươi.
Nàng kiên định nói.
Ánh mắt Cổ Trần lấp lánh, hắn nghĩ nghĩ, gật đầu đồng ý:
- Cũng được, nơi này đã không còn nguy hiểm gì, một mình Nữ Anh cộng với sự trợ giúp của tỉ muội Li Lạc, 10 ngàn Bất Tử cấm vệ, chắc sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào.
- Chúng ta đi!
Nói xong, Cổ Trần xé mở vết nứt không gian, cùng Oa Hoàng tay trong tay bước vào không gian, lập tức biến mất khỏi nơi này.
- Tỷ tỷ, Nhân Hoàng...
Tình cảnh này vừa lúc bị Nữ Anh trông thấy, thần sắc nàng có chút phức tạp, ánh mắt hơi sa sút, nhưng bị nàng gạt bỏ rất nhanh.
Nữ Anh khôi phục trạng thái Thánh Nữ lạnh nhạt trước đây, hai mắt lạnh lẽo.
- Giết sạch đám dị tộc này!
Nàng hét lên, thi triển Thần thuật đại khai sát giới khiến vô số người hốt hoảng, Thánh Nữ đã nổi giận!
Trong lúc nhất thời, Ma tộc, Thi tộc, Đại Hoang Thần tộc liên tiếp tan tác, sắp bị đánh tan.
...
Một bên khác, bởi vì thương khung nứt toác, có ngọn núi rơi xuống một cách bí ẩn đã dấy lên một trận sóng to gió lớn.
Các tộc cường giả nghe tin hành động, cấp tốc chạy đến, muốn nhìn thử xem chuyện gì đã xảy ra, thậm chí có người còn suy đoán phải chăng thứ đó là thần vật.
Cứ như vậy, ai cũng hướng về phía đó, muốn xem cho rõ ngọn ngành, hoặc muốn đoạt bảo vật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.