Chương 1466:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Thái Dương chi tử sắc mặt có chút thất thần, nhìn chằm chằm bóng lưng Cổ Trần, tâm lý tràn ngập cảm giác nguy cơ. Cũng trách không được hắn có thể giết tên Thái Dương Thần Tử kia.
Hiện tại đối với trận tranh tài cùng thượng thương vật dẫn, hắn càng chưa rơi xuống hạ phong lần nào. Hai người đích thị là kỳ phùng địch thủ, đánh nhau kịch liệt vạn phần, có thể nói là cực kỳ ngoạn mục.
- Cơ hội tốt tới rồi!
Giữa trận kịch chiến của Cổ Trần và thượng thương vật dẫn, có Thần tộc cường giả hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm trên không trung. Phía trên một mảnh trời có một đạo bóng người mông lung, trôi nổi bất định.
Đó chính là bóng người lần này đã thai nghén thành công. Tuy không chắc có đúng là Thiên Nữ hay không, nhưng tuyệt đối cũng là một bảo vật khó lường.
- Bắt lấy nó!
Mấy tộc nhân Thần tộc, cường giả lặng lẽ nhận mệnh, lập tức bay lên trực tiếp nhào về bóng người đang lơ lửng giữa bầu trời, muốn bắt giữ thần.
Những cường giả còn lại cũng cùng xuất thủ, đối với bóng người thiên địa dựng dục mà sinh tỏ ra vô cùng hiếu thắng.
- Các ngươi muốn chết!
Cổ Trần hai mắt ngưng tụ, hai người đang chiến đấu dang dở nhưng đều đã nhận ra, bên trong ánh mắt lộ ra sát ý lạnh lùng.
Trong lúc hai người đang giao chiến chưa bao giờ rời đi phiến khu vực này. Các phương sinh linh cùng cường giả muốn thừa cơ hội cướp đoạt thứ đó, quả thực là muốn tìm đường chết.
Oanh!
Gần như đồng thời, hai người vốn nên dùng chiêu thức đánh về phía đối phương, đột nhiên thay đổi phương hướng, trực tiếp quay đầu đánh về phía các cường giả.
Bùm!
Răng rắc, răng rắc!
- A….
Thân thể hơn mười vị cường giả trực tiếp bị hai dòng nước lũ đáng sợ bao phủ, tro cốt tạo thành một đống bụi phấn, năng lượng từ dòng nước lũ ầm ầm xuôi ngược hơn mười phút đồng hồ mới ngừng lại.
Tất cả mọi người hoảng sợ chạy tán loạn, nhìn sang chỗ trống rỗng xa xa kia. Những người vừa mới xông lên cho dù là Thần tộc hay cường giả đều không còn một ai.
Chỉ có bóng người phiêu diêu giữa không trung, vẫn mông lung đứng ở nơi đó như cũ, không tổn hao đến chút lông tóc nào, không nhìn được hình dáng rõ ràng.
- Cổ Trần, ngươi kém cỏi như thế này, muốn phân cao thấp cùng bổn tọa cũng vô dụng thôi.
Thượng thương vật dẫn đánh tới một chưởng, tạo ra tiếng vang tưởng như trời sập xuống, quang cảnh hoang tàn vô cùng trầm trọng.
Nhưng Cổ Trần một chút cũng không kiêng nể, trên tay tung một quyền:
- Ta có vô dụng hay không, giết được ngươi tính sau.làm thịt ngươi lại đi diệt thứ bên dưới kia!
Đông!
Hai người dùng toàn lực đánh một chiêu, cả hai đều lui lại. Cỗ lực lượng cường đại đó ẩn sâu trong cơ thể đối phương, không ngừng tàn phá bừa bãi, bất quá chớp mắt liền bị họ bỏ qua.
- Thiên phạt chi lực, không tệ.
Thượng thương vật dẫn hừ lạnh nói.
Cổ Trần lung lay cánh tay:
- Thượng thương chi lực của ngươi cũng không kém gì. Xem ra ta không dùng toàn lực thì không có cách nào giết được ngươi.
Một câu vừa nói ra, cường giả tứ phương, Thần tộc các loại đều thất kinh, Nhân Hoàng từ nãy giờ vậy mà chưa thi triển toàn lực?
Thượng thương vật dẫn hai mắt nheo lại, hừ nói:
- Vậy ngươi cho rằng, vừa rồi bổn tọa dùng toàn lực sao?
- Ta sẽ không thăm dò nữa, hiện tại dùng một kích cũng đủ giải quyết ngươi rồi.
Nói xong, hai người bộc phát ra một cỗ kinh thiên khí thế gần như cùng một lúc, tu vi, lực lượng, bí pháp, từng chiêu thức át chủ bài đều phóng xuất hết ra để chiến đấu.
Oanh! Rầm rầm rầm...
Hai người lại một lần nữa giao thủ, ngày càng thêm cường đại và quyết liệt, trong lúc nhất thời đánh cho long trời lở đất, nhật nguyệt vô quang, toàn bộ thế giới cũng dường như lâm vào trong bóng tối.
Hai đạo ánh sáng không ngừng di chuyển, lần lượt giao kích, va chạm lẫn nhau, xé mở không gian vô tận, dẫn truyền gợn sóng năng lượng hủy diệt to lớn, từng vòng dập dờn, càn quét vạn vật.
Không người nào dám mảy may tới gần. Những người len lén tiến lại muốn bắt vật kia đều bị dư ba đáng sợ xé nát.
- Thiên Chi Tù Lung, vạn pháp quy nhất!
Thượng thương vật dẫn đột nhiên dùng lực kêu lớn, toàn thân trên dưới toát ra hào quang nồng đậm, thiên uy hạo đãng, hai mắt trở nên càng thêm đạm mạc, vô tình.
Mi tâm của hắn ẩn ẩn lóe ra một chữ, nhìn kỹ mới thấy là một chữ Thương. Chữ Thương kia lộ ra uy áp vô tận, tựa như cảm giác nhỏ bé khi con người đối mặt với thượng thương.
Thượng thương vật dẫn vậy mà dung nạp được vạn pháp, tụ hợp thiên địa quy tắc chi lực. Từng đạo năng lực không ngừng đan xen thành một cái lồng giam đáng sợ.
Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, Cổ Trần đã bị bao phủ bên trong Thiên Chi Tù Lung. Những người đang dõi theo từ nãy giờ lần lượt kinh hồn bạt vía, ngạc nhiên không thôi.
- Thiên Chi Tù Lung, lồng giam tạo thành từ vạn pháp hợp nhất, thế gian vạn vật chỉ cần lọt vào là sẽ khó thoát.
Hiện tại đối với trận tranh tài cùng thượng thương vật dẫn, hắn càng chưa rơi xuống hạ phong lần nào. Hai người đích thị là kỳ phùng địch thủ, đánh nhau kịch liệt vạn phần, có thể nói là cực kỳ ngoạn mục.
- Cơ hội tốt tới rồi!
Giữa trận kịch chiến của Cổ Trần và thượng thương vật dẫn, có Thần tộc cường giả hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm trên không trung. Phía trên một mảnh trời có một đạo bóng người mông lung, trôi nổi bất định.
Đó chính là bóng người lần này đã thai nghén thành công. Tuy không chắc có đúng là Thiên Nữ hay không, nhưng tuyệt đối cũng là một bảo vật khó lường.
- Bắt lấy nó!
Mấy tộc nhân Thần tộc, cường giả lặng lẽ nhận mệnh, lập tức bay lên trực tiếp nhào về bóng người đang lơ lửng giữa bầu trời, muốn bắt giữ thần.
Những cường giả còn lại cũng cùng xuất thủ, đối với bóng người thiên địa dựng dục mà sinh tỏ ra vô cùng hiếu thắng.
- Các ngươi muốn chết!
Cổ Trần hai mắt ngưng tụ, hai người đang chiến đấu dang dở nhưng đều đã nhận ra, bên trong ánh mắt lộ ra sát ý lạnh lùng.
Trong lúc hai người đang giao chiến chưa bao giờ rời đi phiến khu vực này. Các phương sinh linh cùng cường giả muốn thừa cơ hội cướp đoạt thứ đó, quả thực là muốn tìm đường chết.
Oanh!
Gần như đồng thời, hai người vốn nên dùng chiêu thức đánh về phía đối phương, đột nhiên thay đổi phương hướng, trực tiếp quay đầu đánh về phía các cường giả.
Bùm!
Răng rắc, răng rắc!
- A….
Thân thể hơn mười vị cường giả trực tiếp bị hai dòng nước lũ đáng sợ bao phủ, tro cốt tạo thành một đống bụi phấn, năng lượng từ dòng nước lũ ầm ầm xuôi ngược hơn mười phút đồng hồ mới ngừng lại.
Tất cả mọi người hoảng sợ chạy tán loạn, nhìn sang chỗ trống rỗng xa xa kia. Những người vừa mới xông lên cho dù là Thần tộc hay cường giả đều không còn một ai.
Chỉ có bóng người phiêu diêu giữa không trung, vẫn mông lung đứng ở nơi đó như cũ, không tổn hao đến chút lông tóc nào, không nhìn được hình dáng rõ ràng.
- Cổ Trần, ngươi kém cỏi như thế này, muốn phân cao thấp cùng bổn tọa cũng vô dụng thôi.
Thượng thương vật dẫn đánh tới một chưởng, tạo ra tiếng vang tưởng như trời sập xuống, quang cảnh hoang tàn vô cùng trầm trọng.
Nhưng Cổ Trần một chút cũng không kiêng nể, trên tay tung một quyền:
- Ta có vô dụng hay không, giết được ngươi tính sau.làm thịt ngươi lại đi diệt thứ bên dưới kia!
Đông!
Hai người dùng toàn lực đánh một chiêu, cả hai đều lui lại. Cỗ lực lượng cường đại đó ẩn sâu trong cơ thể đối phương, không ngừng tàn phá bừa bãi, bất quá chớp mắt liền bị họ bỏ qua.
- Thiên phạt chi lực, không tệ.
Thượng thương vật dẫn hừ lạnh nói.
Cổ Trần lung lay cánh tay:
- Thượng thương chi lực của ngươi cũng không kém gì. Xem ra ta không dùng toàn lực thì không có cách nào giết được ngươi.
Một câu vừa nói ra, cường giả tứ phương, Thần tộc các loại đều thất kinh, Nhân Hoàng từ nãy giờ vậy mà chưa thi triển toàn lực?
Thượng thương vật dẫn hai mắt nheo lại, hừ nói:
- Vậy ngươi cho rằng, vừa rồi bổn tọa dùng toàn lực sao?
- Ta sẽ không thăm dò nữa, hiện tại dùng một kích cũng đủ giải quyết ngươi rồi.
Nói xong, hai người bộc phát ra một cỗ kinh thiên khí thế gần như cùng một lúc, tu vi, lực lượng, bí pháp, từng chiêu thức át chủ bài đều phóng xuất hết ra để chiến đấu.
Oanh! Rầm rầm rầm...
Hai người lại một lần nữa giao thủ, ngày càng thêm cường đại và quyết liệt, trong lúc nhất thời đánh cho long trời lở đất, nhật nguyệt vô quang, toàn bộ thế giới cũng dường như lâm vào trong bóng tối.
Hai đạo ánh sáng không ngừng di chuyển, lần lượt giao kích, va chạm lẫn nhau, xé mở không gian vô tận, dẫn truyền gợn sóng năng lượng hủy diệt to lớn, từng vòng dập dờn, càn quét vạn vật.
Không người nào dám mảy may tới gần. Những người len lén tiến lại muốn bắt vật kia đều bị dư ba đáng sợ xé nát.
- Thiên Chi Tù Lung, vạn pháp quy nhất!
Thượng thương vật dẫn đột nhiên dùng lực kêu lớn, toàn thân trên dưới toát ra hào quang nồng đậm, thiên uy hạo đãng, hai mắt trở nên càng thêm đạm mạc, vô tình.
Mi tâm của hắn ẩn ẩn lóe ra một chữ, nhìn kỹ mới thấy là một chữ Thương. Chữ Thương kia lộ ra uy áp vô tận, tựa như cảm giác nhỏ bé khi con người đối mặt với thượng thương.
Thượng thương vật dẫn vậy mà dung nạp được vạn pháp, tụ hợp thiên địa quy tắc chi lực. Từng đạo năng lực không ngừng đan xen thành một cái lồng giam đáng sợ.
Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, Cổ Trần đã bị bao phủ bên trong Thiên Chi Tù Lung. Những người đang dõi theo từ nãy giờ lần lượt kinh hồn bạt vía, ngạc nhiên không thôi.
- Thiên Chi Tù Lung, lồng giam tạo thành từ vạn pháp hợp nhất, thế gian vạn vật chỉ cần lọt vào là sẽ khó thoát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.