Chương 1468:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Oanh một tiếng, thượng thương vật dẫn bị một cỗ quyền uy đánh bay ra thật xa. Cả thân thể hắn nện vào vách sơn cốc, thủng một lỗ, sâu không thấy đáy.
Cổ Trần cường thế như vậy làm tất cả mọi người đều rung động.
Thiên Chi Tù Lung vừa mới lãnh một quyền mà sụp đổ còn chưa nói, sau đó lại đem thượng thương vật dẫn đánh bay vào mấy tầng dưới đất.
Trong lúc nhất thời, hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch. Không người nào dám mở miệng nói cái gì, thậm chí hô hấp cũng dừng lại.
Sau một khắc, lòng đất nổ tung, bùn đất bay ra tứ phía. Từ bên dưới, một bóng người bay ra, xem có vẻ hơi chật vật.
Người đó chính là thượng thương vật dẫn. Sắc mặt của hắn u ám, chữ Thương trên mi tâm lóe ra quang mang, một tia thiên uy cuồng nộ tràn ngập, trấn áp bát phương.
Thượng thương vật dẫn cúi đầu, nhìn trên lồng ngực có một chưởng ấn lưu lại, suýt chút thì xuyên thẳng qua thân thể, khó có thể tưởng tượng một quyền vừa rồi cuối cùng là mạnh đến bao nhiêu.
Tê!
Bốn phía truyền đến thanh âm hít một hơi lãnh khí, các tộc cường giả, Thần tộc cao thủ đều đứng đó kinh hãi, không dám tin, tưởng như mình đang nằm mơ.
Người này vẫn còn là người sao?
Đây chính là thượng thương vật dẫn, có thân phận cùng lực lượng làm cho người người kính nể, vậy mà lại bị Cổ Trần đả thương. Chuyện này làm sao có thể không khiến tứ phương rung động?
Nhân Hoàng, đúng là danh bất hư truyền!
Phượng Tổ đầy một mặt sợ hãi than thầm.
Bọn người Kỳ Lân Hoàng trừng lớn hai mắt, lộ ra chấn kinh nồng đậm. Đây là lần đầu tiên họ thấy được một mặt khác của Cổ Trần – thực sự là vô địch cùng cường thế.
- Hắc hắc, các ngươi thấy chưa, chủ nhân của ta là hùng dũng vô địch nhất.
Bạch Hổ dương dương tự đắc nói.
Không ai phản bác câu nào. Sự thật đã bày ra trước mắt rồi, còn ai dám phản bác nữa chứ?
Tổ Long cười nhạt một tiếng, nhìn về phía Cổ Trần và thượng thương vật dẫn. Hai người đứng ở phía trên, bóng người mông lung lơ lửng, khí tức sôi sùng sục.
- Nhân Hoàng đời này, làm cho người ta không tài nào tin được!
Những cường giả Long tộc còn lại, từng người đều không khỏi kinh hãi, trước giờ đều nhận định hoàn toàn sai lầm về thân phận của Cổ Trần Nhân Hoàng.
Cũng không còn cách nào, thời gian gần đây Nhân tộc nổi tiếng ra bên ngoài cũng là do Cổ Trần bao nhiêu lần thay đổi nhận biết của các tộc, hung uy hiển hách.
Hiện tại hắn có thể phá vỡ Thiên Chi Tù Lung, thương tổn tới thượng thương vật dẫn, tự nhiên người ta càng thêm rung động.
Ngươi nói những người khác là Nhân Hoàng, bọn họ tuyệt đối sẽ không tin. Hiện tại trong nhân tộc, làm gì còn có ai có thể mạnh hơn Cổ Trần?
Nhân Hoàng, ngươi lại một lần nữa khiến cho thế nhân kinh diễm.
Trong hư không, Oa Hoàng ngồi trên Thanh Đồng hoàng tọa, mỉm cười nhẹ nhàng, hai mắt hiện ra dị sắc, mắt cũng không chớp nhìn bóng dáng Cổ Trần cao ngạo, tuyệt thế.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi trên thân Cổ Trần, ngạc nhiên nồng đậm.
Cổ Trần thật sự là một đối thủ khiến người ta kiêng kỵ.
Thái Dương chi tử nhủ thầm, trong mắt lộ ra thận trọng, sát ý đối với Cổ Trần càng cường liệt.
Một người đứng đầu như thế, làm sao có thể không khiến cho Thần tộc kinh hãi cùng nể sợ. Mặc kệ thế nào thì hiện tại Cổ Trần đã lại một lần nữa làm các tộc cường giả rung động.
- Ngươi đúng là liên tục để cho ta ngoài ý muốn.
Thượng thương vật dẫn nhàn nhạt cười, đưa tay vỗ vỗ lồng ngực. Quyền ấn vừa rồi còn rõ rệt dần dần khép lại rồi biến mất.
Hai mắt của hắn vô cùng bình đạm, nhìn Cổ Trần đứng đối diện, chữ Thương trên mi tâm một lần nữa tỏa ra quang mang mãnh liệt.
- Thế nhưng, thực lực của ngươi có thể khiến người ta kinh ngạc, bất quá muốn giết bổn tọa, vẫn còn chưa đủ.
Thượng thương vật dẫn vừa nói xong, Cổ Trần liền cảm thấy một cỗ nguy cơ nồng đậm vọt tới. Đồng tử hắn ngưng tụ, đang định xuất thủ ngăn cản đã cảm giác thân thể nổi lên một hồi đau đớn.
Một tiếng vang lớn oanh động, Cổ Trần cả người từ trên không trung rơi xuống, xuyên thủng dưới mấy tầng nền đất, bốc lên một cỗ bụi mù ngút trời, thật lâu cũng không tan đi.
Tất cả mọi người giật mình, nhìn thượng thương vật dẫn đang đứng ở vị trí của Cổ Trần lúc nãy. Bóng người phía sau dần dần trở nên nhạt nhòa, biến mất không thấy gì nữa.
Nhất kích vừa rồi của hắn đánh tới Cổ Trần, nhanh và mạnh đến mức khiến lòng người run sợ.
Soạt!
Dưới nền đất, Cổ Trần đạp không bước lên. Thanh Đồng Bí Giáp trên thân vỡ tan, lưu lại quyền ấn nhàn nhạt. Tuy xem qua không thấy thương tích gì, nhưng cũng là nhìn có chút chật vật.
Cổ Trần kinh ngạc nhìn thượng thương vật dẫn, thấy được hắn một mặt lạnh lùng nhìn xuống.
- Như thế nào, một quyền này tư vị không mấy dễ chịu đúng không?
Thượng thương vật dẫn cao ngạo mà hỏi.
Cổ Trần cường thế như vậy làm tất cả mọi người đều rung động.
Thiên Chi Tù Lung vừa mới lãnh một quyền mà sụp đổ còn chưa nói, sau đó lại đem thượng thương vật dẫn đánh bay vào mấy tầng dưới đất.
Trong lúc nhất thời, hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch. Không người nào dám mở miệng nói cái gì, thậm chí hô hấp cũng dừng lại.
Sau một khắc, lòng đất nổ tung, bùn đất bay ra tứ phía. Từ bên dưới, một bóng người bay ra, xem có vẻ hơi chật vật.
Người đó chính là thượng thương vật dẫn. Sắc mặt của hắn u ám, chữ Thương trên mi tâm lóe ra quang mang, một tia thiên uy cuồng nộ tràn ngập, trấn áp bát phương.
Thượng thương vật dẫn cúi đầu, nhìn trên lồng ngực có một chưởng ấn lưu lại, suýt chút thì xuyên thẳng qua thân thể, khó có thể tưởng tượng một quyền vừa rồi cuối cùng là mạnh đến bao nhiêu.
Tê!
Bốn phía truyền đến thanh âm hít một hơi lãnh khí, các tộc cường giả, Thần tộc cao thủ đều đứng đó kinh hãi, không dám tin, tưởng như mình đang nằm mơ.
Người này vẫn còn là người sao?
Đây chính là thượng thương vật dẫn, có thân phận cùng lực lượng làm cho người người kính nể, vậy mà lại bị Cổ Trần đả thương. Chuyện này làm sao có thể không khiến tứ phương rung động?
Nhân Hoàng, đúng là danh bất hư truyền!
Phượng Tổ đầy một mặt sợ hãi than thầm.
Bọn người Kỳ Lân Hoàng trừng lớn hai mắt, lộ ra chấn kinh nồng đậm. Đây là lần đầu tiên họ thấy được một mặt khác của Cổ Trần – thực sự là vô địch cùng cường thế.
- Hắc hắc, các ngươi thấy chưa, chủ nhân của ta là hùng dũng vô địch nhất.
Bạch Hổ dương dương tự đắc nói.
Không ai phản bác câu nào. Sự thật đã bày ra trước mắt rồi, còn ai dám phản bác nữa chứ?
Tổ Long cười nhạt một tiếng, nhìn về phía Cổ Trần và thượng thương vật dẫn. Hai người đứng ở phía trên, bóng người mông lung lơ lửng, khí tức sôi sùng sục.
- Nhân Hoàng đời này, làm cho người ta không tài nào tin được!
Những cường giả Long tộc còn lại, từng người đều không khỏi kinh hãi, trước giờ đều nhận định hoàn toàn sai lầm về thân phận của Cổ Trần Nhân Hoàng.
Cũng không còn cách nào, thời gian gần đây Nhân tộc nổi tiếng ra bên ngoài cũng là do Cổ Trần bao nhiêu lần thay đổi nhận biết của các tộc, hung uy hiển hách.
Hiện tại hắn có thể phá vỡ Thiên Chi Tù Lung, thương tổn tới thượng thương vật dẫn, tự nhiên người ta càng thêm rung động.
Ngươi nói những người khác là Nhân Hoàng, bọn họ tuyệt đối sẽ không tin. Hiện tại trong nhân tộc, làm gì còn có ai có thể mạnh hơn Cổ Trần?
Nhân Hoàng, ngươi lại một lần nữa khiến cho thế nhân kinh diễm.
Trong hư không, Oa Hoàng ngồi trên Thanh Đồng hoàng tọa, mỉm cười nhẹ nhàng, hai mắt hiện ra dị sắc, mắt cũng không chớp nhìn bóng dáng Cổ Trần cao ngạo, tuyệt thế.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi trên thân Cổ Trần, ngạc nhiên nồng đậm.
Cổ Trần thật sự là một đối thủ khiến người ta kiêng kỵ.
Thái Dương chi tử nhủ thầm, trong mắt lộ ra thận trọng, sát ý đối với Cổ Trần càng cường liệt.
Một người đứng đầu như thế, làm sao có thể không khiến cho Thần tộc kinh hãi cùng nể sợ. Mặc kệ thế nào thì hiện tại Cổ Trần đã lại một lần nữa làm các tộc cường giả rung động.
- Ngươi đúng là liên tục để cho ta ngoài ý muốn.
Thượng thương vật dẫn nhàn nhạt cười, đưa tay vỗ vỗ lồng ngực. Quyền ấn vừa rồi còn rõ rệt dần dần khép lại rồi biến mất.
Hai mắt của hắn vô cùng bình đạm, nhìn Cổ Trần đứng đối diện, chữ Thương trên mi tâm một lần nữa tỏa ra quang mang mãnh liệt.
- Thế nhưng, thực lực của ngươi có thể khiến người ta kinh ngạc, bất quá muốn giết bổn tọa, vẫn còn chưa đủ.
Thượng thương vật dẫn vừa nói xong, Cổ Trần liền cảm thấy một cỗ nguy cơ nồng đậm vọt tới. Đồng tử hắn ngưng tụ, đang định xuất thủ ngăn cản đã cảm giác thân thể nổi lên một hồi đau đớn.
Một tiếng vang lớn oanh động, Cổ Trần cả người từ trên không trung rơi xuống, xuyên thủng dưới mấy tầng nền đất, bốc lên một cỗ bụi mù ngút trời, thật lâu cũng không tan đi.
Tất cả mọi người giật mình, nhìn thượng thương vật dẫn đang đứng ở vị trí của Cổ Trần lúc nãy. Bóng người phía sau dần dần trở nên nhạt nhòa, biến mất không thấy gì nữa.
Nhất kích vừa rồi của hắn đánh tới Cổ Trần, nhanh và mạnh đến mức khiến lòng người run sợ.
Soạt!
Dưới nền đất, Cổ Trần đạp không bước lên. Thanh Đồng Bí Giáp trên thân vỡ tan, lưu lại quyền ấn nhàn nhạt. Tuy xem qua không thấy thương tích gì, nhưng cũng là nhìn có chút chật vật.
Cổ Trần kinh ngạc nhìn thượng thương vật dẫn, thấy được hắn một mặt lạnh lùng nhìn xuống.
- Như thế nào, một quyền này tư vị không mấy dễ chịu đúng không?
Thượng thương vật dẫn cao ngạo mà hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.