Chương 1478:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Trận chiến kia đánh cho thánh sơn đều vỡ nát, sụp đổ. Bấy nhiêu cũng có thể nghĩ tình cảnh khốc liệt đến mức nào. Thánh Nhân đều đẫm máu, toàn bộ Thánh Địa phút chốc biến thành bình địa.
Nhưng xem trong hình ảnh, có thể nhìn được một cái tay lớn kinh khủng từ trên trời giáng xuống, một hơi đập thánh sơn tan tành. Tiếp đó thì hình ảnh biến mất.
Kết quả như thế nào, tuy là nhìn không thấy, nhưng có lẽ không cần nhìn cũng có thể phán đoán ra: Thiên Cương Thánh Địa cho dù không phải đã đến bờ diệt vong thì cũng là trải qua tổn thất nặng nề.
- Thánh chiến đã bắt đầu xuất hiện bất lợi cho Nhân tộc chúng ta rồi.
Cổ Trần sắc mặt vô cùng khó coi, lẩm bẩm.
Oa Hoàng đứng bên cạnh không nói gì, chỉ là yên lặng nắm chặt tay của hắn, im lặng xoa dịu và an ủi.
Cổ Trần hít sâu một hơi, nói nhỏ:
- Nhân tộc thánh chiến bất lợi, xem ra chúng ta cần phải chuẩn bị sẵn sàng.
- Cho dù ngươi có quyết định thế nào, ta đều cùng ngươi.
Oa Hoàng ôn nhu cười nói.
Hắn vỗ vỗ tay Oa Hoàng, an ủi:
- Đừng lo lắng, lần này thánh chiến, Nhân tộc chúng ta nhất định có thể toàn thắng trở về. Tin tưởng ta.
- Ta tin tưởng. Dù sao ngươi cũng chính là Nhân hoàng, một người để cả bách tộc đều run rẩy, không phải sao.
Oa Hoàng nhẹ nhàng cười nói, trong đôi mắt mang theo quang mang tín nhiệm.
Kỳ thật, nàng cũng không tin thánh chiến có thể đánh thắng. Vô số lần trước, Nhân tộc làm gì có lúc nào thắng nổi?
Bất quá Cổ Trần muốn tham dự thánh chiến, thân là thê tử của hắn, nàng đương nhiên không thể không đếm xỉa đến. Mặc kệ thắng hay không thắng, nàng đều sẽ bồi tiếp Cổ Trần chiến đấu cùng một chỗ.
- Thiên Cương Thánh Địa gặp nạn, thánh sơn triệt để ngã quỵ không gượng dậy nổi rồi, Thánh Địa nhất định cũng phát sinh vấn đề.
Cổ Trần trầm tư, tiếp tục suy nghĩ sự tình hư không chiến trường.
Tình cảnh Nhân tộc trước mắt cực kỳ không ổn. Thiên Tử giáng trần, thống trị vạn linh, quan trọng là vẫn chưa tìm thấy chỗ của Thiên Nữ.
Còn có vị nguyên bản thượng thương vật dẫn, hiện tại là Thanh Thiên, cũng là một đại uy hiếp. Rồi còn có Thần tộc, còn có Man Hoang Bách Tộc.
Hiện tại bên trong tình huống hư không chiến trường, Nhân tộc cũng là một dạng không ổn. Tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc để Cổ Trần vô cùng khó xử.
Thánh chiến không thể buông tha, nhưng Nhân tộc cũng là không thể buông tha. Nếu như Cổ Trần xử lý ở hư không chiến trường, nói không chừng chỉ cần đảo mắt thì những thế lực hắn vất vả gầy dựng lên liền bị Thần tộc hoặc là bách tộc xé nát.
- Ta phải làm như thế nào mới có thể vẹn toàn đôi bên?
Cổ Trần suy tư rất lâu, nhịn không được thăm thẳm thở dài.
Tiến thoái lưỡng nan, để tham dự thánh chiến thì nhất định phải giải quyết nguy cơ của bộ lạc. Có đầy đủ lực lượng phòng thủ ứng đối nguy cơ thì hắn mới có thể yên tâm rời đi.
Nhưng vấn đề bây giờ là, Cổ Trần vừa đi, ai có thể bảo hộ toàn bộ Hoang Cổ nhất tộc, thậm chí Nhân tộc của hắn?
Nhìn thấy hắn cứ ở đó phân vân mãi, tâm trạng Oa Hoàng rất khó chịu, bỗng nhiên cảm giác mình vô cùng ích kỉ.
Nam nhân của nàng, vì bộ lạc, vì Nhân tộc không ngừng phí sức mệt nhọc. Nhưng nàng lại chỉ nghĩ đến một lòng theo hắn một khắc không xa rời.
Nếu cứ như vậy, chẳng phải là bắt hắn phải gánh vác thêm cả nàng sao?
Nàng bỗng nhiên tỉnh ngộ, có lẽ quyết định của mình trước đó là sai rồi. Nam nhân này từ đầu đã ấn định không thuộc về một mình nàng, mà chính là thuộc về toàn bộ Nhân tộc.
Bởi vì, hắn là Nhân Hoàng.
- Ta có thể lưu lại, thủ hộ Hoang Cổ nhất tộc.
Oa Hoàng bỗng nhiên mở miệng, ngữ khí kiên định nói ra những lời này.
Cổ Trần nghe xong ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới Oa Hoàng vậy mà thay đổi ý định trước đó. Nàng mới lúc nãy còn muốn đi theo Cổ Trần chinh chiến hư không, tham dự thánh chiến.
Nhưng bây giờ vì sao đột nhiên lại muốn thay đổi?
Bởi vì, Oa Hoàng đã thông suốt rồi. Cổ Trần là thuộc về toàn bộ Nhân tộc. Thân phận của hắn đã ấn định cả đời hắn phải chinh chiến Bát Hoang.
Mà nàng thân là nữ nhân của hắn, không có được phép liên lụy hắn. Thậm chí nàng không thể trở thành một vật vướng chân hắn, một bình hoa chỉ để trưng trong góc nhà.
Nàng muốn trở thành mẫu nghi thiên hạ, làm một hoàng hậu bảo vệ tốt một phương tịnh thổ.
- Việc này trước không vội.
Cổ Trần dời đi đề tài, cười nói:
- Ta trước tiên phải luyện hóa thánh sơn, nhìn xem có cái gì thay đổi nữa không. Chuyện đó để sau hẵng nói.
Oanh!
Nói xong Nhân Hoàng bắt đầu trực tiếp luyện hóa tòa thánh sơn trước mắt. Một cỗ liệt diễm thiêu đốt phừng phừng, bao phủ toàn bộ thánh sơn, bắt đầu phần luyện.
Một cỗ Hư Vô Chi Diễm thiêu đốt thánh sơn, từng chút từng chút luyện hóa nó.
Nhưng xem trong hình ảnh, có thể nhìn được một cái tay lớn kinh khủng từ trên trời giáng xuống, một hơi đập thánh sơn tan tành. Tiếp đó thì hình ảnh biến mất.
Kết quả như thế nào, tuy là nhìn không thấy, nhưng có lẽ không cần nhìn cũng có thể phán đoán ra: Thiên Cương Thánh Địa cho dù không phải đã đến bờ diệt vong thì cũng là trải qua tổn thất nặng nề.
- Thánh chiến đã bắt đầu xuất hiện bất lợi cho Nhân tộc chúng ta rồi.
Cổ Trần sắc mặt vô cùng khó coi, lẩm bẩm.
Oa Hoàng đứng bên cạnh không nói gì, chỉ là yên lặng nắm chặt tay của hắn, im lặng xoa dịu và an ủi.
Cổ Trần hít sâu một hơi, nói nhỏ:
- Nhân tộc thánh chiến bất lợi, xem ra chúng ta cần phải chuẩn bị sẵn sàng.
- Cho dù ngươi có quyết định thế nào, ta đều cùng ngươi.
Oa Hoàng ôn nhu cười nói.
Hắn vỗ vỗ tay Oa Hoàng, an ủi:
- Đừng lo lắng, lần này thánh chiến, Nhân tộc chúng ta nhất định có thể toàn thắng trở về. Tin tưởng ta.
- Ta tin tưởng. Dù sao ngươi cũng chính là Nhân hoàng, một người để cả bách tộc đều run rẩy, không phải sao.
Oa Hoàng nhẹ nhàng cười nói, trong đôi mắt mang theo quang mang tín nhiệm.
Kỳ thật, nàng cũng không tin thánh chiến có thể đánh thắng. Vô số lần trước, Nhân tộc làm gì có lúc nào thắng nổi?
Bất quá Cổ Trần muốn tham dự thánh chiến, thân là thê tử của hắn, nàng đương nhiên không thể không đếm xỉa đến. Mặc kệ thắng hay không thắng, nàng đều sẽ bồi tiếp Cổ Trần chiến đấu cùng một chỗ.
- Thiên Cương Thánh Địa gặp nạn, thánh sơn triệt để ngã quỵ không gượng dậy nổi rồi, Thánh Địa nhất định cũng phát sinh vấn đề.
Cổ Trần trầm tư, tiếp tục suy nghĩ sự tình hư không chiến trường.
Tình cảnh Nhân tộc trước mắt cực kỳ không ổn. Thiên Tử giáng trần, thống trị vạn linh, quan trọng là vẫn chưa tìm thấy chỗ của Thiên Nữ.
Còn có vị nguyên bản thượng thương vật dẫn, hiện tại là Thanh Thiên, cũng là một đại uy hiếp. Rồi còn có Thần tộc, còn có Man Hoang Bách Tộc.
Hiện tại bên trong tình huống hư không chiến trường, Nhân tộc cũng là một dạng không ổn. Tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc để Cổ Trần vô cùng khó xử.
Thánh chiến không thể buông tha, nhưng Nhân tộc cũng là không thể buông tha. Nếu như Cổ Trần xử lý ở hư không chiến trường, nói không chừng chỉ cần đảo mắt thì những thế lực hắn vất vả gầy dựng lên liền bị Thần tộc hoặc là bách tộc xé nát.
- Ta phải làm như thế nào mới có thể vẹn toàn đôi bên?
Cổ Trần suy tư rất lâu, nhịn không được thăm thẳm thở dài.
Tiến thoái lưỡng nan, để tham dự thánh chiến thì nhất định phải giải quyết nguy cơ của bộ lạc. Có đầy đủ lực lượng phòng thủ ứng đối nguy cơ thì hắn mới có thể yên tâm rời đi.
Nhưng vấn đề bây giờ là, Cổ Trần vừa đi, ai có thể bảo hộ toàn bộ Hoang Cổ nhất tộc, thậm chí Nhân tộc của hắn?
Nhìn thấy hắn cứ ở đó phân vân mãi, tâm trạng Oa Hoàng rất khó chịu, bỗng nhiên cảm giác mình vô cùng ích kỉ.
Nam nhân của nàng, vì bộ lạc, vì Nhân tộc không ngừng phí sức mệt nhọc. Nhưng nàng lại chỉ nghĩ đến một lòng theo hắn một khắc không xa rời.
Nếu cứ như vậy, chẳng phải là bắt hắn phải gánh vác thêm cả nàng sao?
Nàng bỗng nhiên tỉnh ngộ, có lẽ quyết định của mình trước đó là sai rồi. Nam nhân này từ đầu đã ấn định không thuộc về một mình nàng, mà chính là thuộc về toàn bộ Nhân tộc.
Bởi vì, hắn là Nhân Hoàng.
- Ta có thể lưu lại, thủ hộ Hoang Cổ nhất tộc.
Oa Hoàng bỗng nhiên mở miệng, ngữ khí kiên định nói ra những lời này.
Cổ Trần nghe xong ngây ngẩn cả người, không nghĩ tới Oa Hoàng vậy mà thay đổi ý định trước đó. Nàng mới lúc nãy còn muốn đi theo Cổ Trần chinh chiến hư không, tham dự thánh chiến.
Nhưng bây giờ vì sao đột nhiên lại muốn thay đổi?
Bởi vì, Oa Hoàng đã thông suốt rồi. Cổ Trần là thuộc về toàn bộ Nhân tộc. Thân phận của hắn đã ấn định cả đời hắn phải chinh chiến Bát Hoang.
Mà nàng thân là nữ nhân của hắn, không có được phép liên lụy hắn. Thậm chí nàng không thể trở thành một vật vướng chân hắn, một bình hoa chỉ để trưng trong góc nhà.
Nàng muốn trở thành mẫu nghi thiên hạ, làm một hoàng hậu bảo vệ tốt một phương tịnh thổ.
- Việc này trước không vội.
Cổ Trần dời đi đề tài, cười nói:
- Ta trước tiên phải luyện hóa thánh sơn, nhìn xem có cái gì thay đổi nữa không. Chuyện đó để sau hẵng nói.
Oanh!
Nói xong Nhân Hoàng bắt đầu trực tiếp luyện hóa tòa thánh sơn trước mắt. Một cỗ liệt diễm thiêu đốt phừng phừng, bao phủ toàn bộ thánh sơn, bắt đầu phần luyện.
Một cỗ Hư Vô Chi Diễm thiêu đốt thánh sơn, từng chút từng chút luyện hóa nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.