Chương 1504:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Bất hủ anh linh, nó tồn tại, chỉ là quên đi chính mình, trong lòng chỉ có một niềm tin, chính là bảo vệ Nhân tộc.
Đây là lá bài tẩy duy nhất trong tay Cổ Trần.
Cổ Trần không tiếc đại giới dùng thần huyết uẩn dưỡng nó, mục đích là muốn cho nó khôi phục càng cường đại.
- Khối thần ngọc này có một sức mạnh thần kỳ có thể uẩn dưỡng thần hồn ý chí, ta suy đoán bên trong cất giấu một đạo cường đại thần hồn.
Nói xong, Cổ Trần lấy ra một khối thần ngọc, thứ này là mang ra từ trong Thần Quốc, không thể biết hết được ảo diệu bên trong. Nhưng đã qua thời gian dài như vậy, Cổ Trần đã sớm biết rõ bí mật rồi.
Không sai, một mảnh thần hồn của Thần Linh, giấu trong mảnh thần ngọc này.
- Tiền bối, đạo thần hồn này, giúp người bổ sung khôi phục lại đầy đủ, bộ lạc của ta, tộc nhân của ta thì giao cho tiền bối bảo vệ.
Cổ Trần trịnh trọng nói xong, đem khối thần ngọc trực tiếp đánh về phía bộ di hài ở trước mặt.
Ông!
Bên trong hai hốc mắt di hài tỏa ra ánh hào quang rừng rực, phản xạ với mảnh thần ngọc, nhất thời kích phát ra từng đợt thần quang sáng chói.
Leng keng một tiếng, có vô tận phong mang cắt đứt hư không, trảm lên miếng thần ngọc.
- A...
Bên trong thần ngọc truyền đến một tiếng hét thảm, lộ ra sự thống khổ, bên trong cất giấu một tôn thần hồn, bị một đạo kiếm làm tổn thương.
Răng rắc!
Sau một khắc, bộ di hài một ngụm nuốt trọn mảnh thần ngọc, chớp mắt tiến nhập bên trong đầu, lẳng lặng trôi nổi ở trong đó.
Nhìn thấy như vậy, Cổ Trần kinh ngạc hết mức, thần ngọc bị nuốt lấy, anh linh bất hủ di hài bên trong đang trấn áp thần hồn ẩn tàng bên trong thần ngọc, từng chút từng chút thôn phệ nó.
- Nếu là nhiều thêm mấy cái Nhân tộc anh linh thì hay rồi.
Cổ Trần nói rồi thở dài một tiếng, nhiều mấy cái Nhân tộc anh linh liền đỡ, đáng tiếc chỉ là hy vọng xa vời.
Hắn có thể thu hoạch được một tôn Nhân tộc tiền bối anh linh, tuyệt đối là vạn người không được một, phải biết anh linh sinh ra rất khó.
Đó là phải cần một người chưa từng có tâm tư, còn có cường đại ý chí cùng lực lượng, sau khi chết chiến ý vẫn còn, ý chí bất diệt, niềm tin không hủy, mới có thể hóa thành anh linh bất hủ.
Mỗi một vị anh linh, đều tồn tại nhờ vào niềm tin mãnh liệt lúc còn sống, thủ hộ Nhân tộc.
Hoặc là nói, anh linh, chỉ là lực lượng ý chí thuần túy của mỗi vị tiền bối cường giả Nhân tộc sau khi chết để lại, mục đích duy nhất là bảo vệ Nhân tộc.
- Nên đi chuẩn bị.
Cổ Trần lẩm bẩm, quay người rời khỏi Anh Linh điện. Khi ra ngoài, hắn tiện tay ném một tòa thánh sơn tới đằng sau Thánh Điện.
Làm xong những thứ này, Cổ Trần quay người về tới đại điện Thanh Đồng.
Hắn ngồi trên bảo tọa ở đại điện, yên lặng tự hỏi kế hoạch tiếp theo.
“Nghĩ biện pháp, để Bách tộc trả Nhân tộc bị nô dịch về.”
Cổ Trần hai mắt lóe ra hung quang, không ngừng mà suy tư.
Đến nỗi diệt đi Bách tộc, căn bản không có khả năng, biện pháp duy nhất cũng là nghĩ cách để bọn hắn ngoan ngoãn đem Nhân tộc bị nô dịch toàn bộ trả lại.
Nhưng muốn như thế nào mới có thể làm đến điểm này, Cổ Trần cảm thấy, chính yếu nhất cũng là uy hiếp.
Dùng cường đại thực lực chấn nhiếp Bách tộc, càng phải có đầy đủ lực uy hiếp, để Bách tộc tạm thời không dám vọng động mà ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ. Nhưng quá trình này sẽ vô cùng nguy hiểm, chỉ cần hơi vô ý, Bách tộc chó cùng rứt giậu sẽ không tốt.
- Xem ra là còn phải giết hai con gà.
Cổ Trần hai mắt mãnh liệt, hừ nhẹ nói.
Hắn đã có dự định, muốn làm Bách tộc khuất phục, nhất định phải lại giết hai con gà, bất quá cái hai con gà này nhất định phải đầy đủ phân lượng mới có tác dụng.
Vậy nên lựa chọn thế nào đây?
Cổ Trần yên lặng suy tư, trong lòng thoáng qua nguyên một đám ý nghĩ, chủng tộc, còn có nguyên một đám kế hoạch, nhưng rất nhanh bị phủ quyết.
Đều không đủ phân lượng, duy nhất đầy đủ phân lượng, cũng là Thần tộc.
- Thần tộc!
Hai mắt hắn hiện ra u quang, xem ra, muốn khai đao với Thần tộc.
Nghĩ đến Thần tộc, Cổ Trần chợt nhớ tới cái gì, hai mắt sáng lên, có ý tưởng.
- Tinh Thần tộc, Tu La tộc, vừa vặn, cầm cái này hai tộc khai đao, thuận tiện giải cứu Linh tộc, nhất cử lưỡng tiện.
Cổ Trần nghĩ tới đây, trong lòng đưa ra quyết định, liền nhắm Tinh Thần tộc, Tu La tộc mà quyết định khai đao.
Lần này muốn tới một lần hung ác, không giết đến Bách tộc sợ hãi, không khiến Bách tộc hoảng hồn thì kế hoạch của hắn không thành công được.
- Trước tiên đi Bắc Cương, lần này phải chuẩn bị thật tốt một phen.
Đây là lá bài tẩy duy nhất trong tay Cổ Trần.
Cổ Trần không tiếc đại giới dùng thần huyết uẩn dưỡng nó, mục đích là muốn cho nó khôi phục càng cường đại.
- Khối thần ngọc này có một sức mạnh thần kỳ có thể uẩn dưỡng thần hồn ý chí, ta suy đoán bên trong cất giấu một đạo cường đại thần hồn.
Nói xong, Cổ Trần lấy ra một khối thần ngọc, thứ này là mang ra từ trong Thần Quốc, không thể biết hết được ảo diệu bên trong. Nhưng đã qua thời gian dài như vậy, Cổ Trần đã sớm biết rõ bí mật rồi.
Không sai, một mảnh thần hồn của Thần Linh, giấu trong mảnh thần ngọc này.
- Tiền bối, đạo thần hồn này, giúp người bổ sung khôi phục lại đầy đủ, bộ lạc của ta, tộc nhân của ta thì giao cho tiền bối bảo vệ.
Cổ Trần trịnh trọng nói xong, đem khối thần ngọc trực tiếp đánh về phía bộ di hài ở trước mặt.
Ông!
Bên trong hai hốc mắt di hài tỏa ra ánh hào quang rừng rực, phản xạ với mảnh thần ngọc, nhất thời kích phát ra từng đợt thần quang sáng chói.
Leng keng một tiếng, có vô tận phong mang cắt đứt hư không, trảm lên miếng thần ngọc.
- A...
Bên trong thần ngọc truyền đến một tiếng hét thảm, lộ ra sự thống khổ, bên trong cất giấu một tôn thần hồn, bị một đạo kiếm làm tổn thương.
Răng rắc!
Sau một khắc, bộ di hài một ngụm nuốt trọn mảnh thần ngọc, chớp mắt tiến nhập bên trong đầu, lẳng lặng trôi nổi ở trong đó.
Nhìn thấy như vậy, Cổ Trần kinh ngạc hết mức, thần ngọc bị nuốt lấy, anh linh bất hủ di hài bên trong đang trấn áp thần hồn ẩn tàng bên trong thần ngọc, từng chút từng chút thôn phệ nó.
- Nếu là nhiều thêm mấy cái Nhân tộc anh linh thì hay rồi.
Cổ Trần nói rồi thở dài một tiếng, nhiều mấy cái Nhân tộc anh linh liền đỡ, đáng tiếc chỉ là hy vọng xa vời.
Hắn có thể thu hoạch được một tôn Nhân tộc tiền bối anh linh, tuyệt đối là vạn người không được một, phải biết anh linh sinh ra rất khó.
Đó là phải cần một người chưa từng có tâm tư, còn có cường đại ý chí cùng lực lượng, sau khi chết chiến ý vẫn còn, ý chí bất diệt, niềm tin không hủy, mới có thể hóa thành anh linh bất hủ.
Mỗi một vị anh linh, đều tồn tại nhờ vào niềm tin mãnh liệt lúc còn sống, thủ hộ Nhân tộc.
Hoặc là nói, anh linh, chỉ là lực lượng ý chí thuần túy của mỗi vị tiền bối cường giả Nhân tộc sau khi chết để lại, mục đích duy nhất là bảo vệ Nhân tộc.
- Nên đi chuẩn bị.
Cổ Trần lẩm bẩm, quay người rời khỏi Anh Linh điện. Khi ra ngoài, hắn tiện tay ném một tòa thánh sơn tới đằng sau Thánh Điện.
Làm xong những thứ này, Cổ Trần quay người về tới đại điện Thanh Đồng.
Hắn ngồi trên bảo tọa ở đại điện, yên lặng tự hỏi kế hoạch tiếp theo.
“Nghĩ biện pháp, để Bách tộc trả Nhân tộc bị nô dịch về.”
Cổ Trần hai mắt lóe ra hung quang, không ngừng mà suy tư.
Đến nỗi diệt đi Bách tộc, căn bản không có khả năng, biện pháp duy nhất cũng là nghĩ cách để bọn hắn ngoan ngoãn đem Nhân tộc bị nô dịch toàn bộ trả lại.
Nhưng muốn như thế nào mới có thể làm đến điểm này, Cổ Trần cảm thấy, chính yếu nhất cũng là uy hiếp.
Dùng cường đại thực lực chấn nhiếp Bách tộc, càng phải có đầy đủ lực uy hiếp, để Bách tộc tạm thời không dám vọng động mà ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ. Nhưng quá trình này sẽ vô cùng nguy hiểm, chỉ cần hơi vô ý, Bách tộc chó cùng rứt giậu sẽ không tốt.
- Xem ra là còn phải giết hai con gà.
Cổ Trần hai mắt mãnh liệt, hừ nhẹ nói.
Hắn đã có dự định, muốn làm Bách tộc khuất phục, nhất định phải lại giết hai con gà, bất quá cái hai con gà này nhất định phải đầy đủ phân lượng mới có tác dụng.
Vậy nên lựa chọn thế nào đây?
Cổ Trần yên lặng suy tư, trong lòng thoáng qua nguyên một đám ý nghĩ, chủng tộc, còn có nguyên một đám kế hoạch, nhưng rất nhanh bị phủ quyết.
Đều không đủ phân lượng, duy nhất đầy đủ phân lượng, cũng là Thần tộc.
- Thần tộc!
Hai mắt hắn hiện ra u quang, xem ra, muốn khai đao với Thần tộc.
Nghĩ đến Thần tộc, Cổ Trần chợt nhớ tới cái gì, hai mắt sáng lên, có ý tưởng.
- Tinh Thần tộc, Tu La tộc, vừa vặn, cầm cái này hai tộc khai đao, thuận tiện giải cứu Linh tộc, nhất cử lưỡng tiện.
Cổ Trần nghĩ tới đây, trong lòng đưa ra quyết định, liền nhắm Tinh Thần tộc, Tu La tộc mà quyết định khai đao.
Lần này muốn tới một lần hung ác, không giết đến Bách tộc sợ hãi, không khiến Bách tộc hoảng hồn thì kế hoạch của hắn không thành công được.
- Trước tiên đi Bắc Cương, lần này phải chuẩn bị thật tốt một phen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.