Chương 1520:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hắn quyết tâm muốn tiêu diệt Cổ Trần, Tu La tộc chưa bao giờ thất bại mà bây giờ lại bị Cổ Trần đánh bại, quả thực đúng là sỉ nhục, là sỉ nhục của Tu La tộc.
- Hừ!
Cổ Trần hừ lạnh, khinh thường nói:
- Thánh Nhân đến đều vô dụng, huống chi ngươi chỉ là một tên Bán Thánh, nếu đã đứng ra thì vừa khéo lấy ngươi tạo uy vậy!
- Nói khoác mà không biết ngượng, đi chết cho bổn tọa!
Đại Tu La gào thét, xé mở khoảng cách một bước vượt đến trước mặt, mang theo diệt thế một chưởng đánh về hướng Cổ Trần.
Nhìn thấy vậy, Cổ Trần đưa tay vung một chưởng.
Ầm ầm...
Bầu trời sụp đổ, một cái u ám cự thủ đạp trời mà đến, hung hăng đụng vào đại thủ của huyết sắc Tu La, cả hai va chạm.
Răng rắc một tiếng, đại thủ Tu La vỡ nát tại chỗ, bị cái kia u ám đại thủ ấn trực tiếp nổ thành toái phiến, huyết quang tràn ngập. Đại thủ uy thế không giảm, một đường quét ngang, năm ngón tay che trời, trong lòng bàn tay ngưng tụ một phương Hỗn Độn lĩnh vực, vỗ về hướng đại tu la.
- Grào!
Đại Tu La gào thét, nộ hống liên tục, bốn cánh tay ra sức đánh vào bàn tay lớn đang ấn phía trên.
Răng rắc!
Rầm rầm rầm...
Đại thủ che trời, một đường nghiền áp xuống tới, kéo gãy mất một cái tay của Tu La, năm ngón tay mở ra, trong nháy mắt liền bóp Đại Tu La lại.
- Không có khả năng!
Tên Tu La gào thét ra sức giãy dụa, muốn tránh thoát khỏi tay Cổ Trần, đáng tiếc lại phát hiện không có cách nào thoát được. Cái tay kia cứng dày như sắt, mặc kệ hắn giãy dụa như thế nào đều không có một chút tác dụng, bị nắm trong lòng bàn tay, Hỗn Độn khí bao quanh hắn.
- Chỉ là một tên Bán Thánh!
Cổ Trần hừ lạnh, năm ngón tay dùng lực bóp.
Chỉ nghe răng rắc một tiếng, lão Tu La thân thể vỡ nát, cốt cách tạch tạch tạch vỡ vụn, huyết nhục băng tán, thân thể Tu La dù cho có cường đại thế nào đều không thể chống lại, trong nháy mắt liền bị bóp nát.
Một tôn Bán Thánh, cứ như vậy bị Cổ Trần bóp nát giữa trời. Vô số người nín thinh, mặt mày hoảng sợ nhìn tình cảnh này. Toàn bộ các phương cường giả trong ngoài Bách Tộc Thánh Vực, đều không dám hó hé gì nữa.
Cổ Trần trước mắt vô số người bóp nát một tôn Bán Thánh dễ như trở bàn tay, cường đại đến nỗi làm cho người khác kinh sợ cùng dè chừng.
- Bán Thánh, chết rồi?
- Sao lại như vậy?
Một Bán Thánh, vậy mà lại không chịu nổi một chiêu?
Thánh Vực sôi trào, bách tộc cường giả đều hoảng sợ bức lui, nguyên một đám lâm vào yên lặng, không ai dám không sợ.
Giữa thiên địa yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng la giết của Nhân tộc đang đánh đuổi hai đại Thần tộc, tiếng rống giận dữ không ngừng quanh quẩn trong thiên địa. Tu La tộc, Tinh Thần tộc, hai đại Thần tộc bị đuổi giết, từng người từng người trốn chạy, cuối cùng bị Nhân tộc giết hại sạch sẽ.
- Cổ Trần, chẳng lẽ thực sự không ai đánh nổi hắn sao?
Có người run rẩy hét lớn một tiếng, Thánh Vực tĩnh mịch. Không có người trả lời, bởi vì nội tâm bọn hắn đồng dạng hoảng sợ.
Nhân tộc, làm sao lại xuất hiện một tên khủng bố vô địch như thế.
Bán Thánh đều bị nắm chết rồi, còn ai có thể ngăn cản?
Có lẽ, chỉ có cường giả Thánh Nhân trở lên mới có thể trấn sát hắn, nếu không, thế gian này người nào có thể ngăn cản tuyệt thế hung uy của Cổ Trần?
- Chỉ có một tên Bán Thánh này sao?
Cổ Trần thanh âm đạm mạc truyền ra, dọa phương cường giả rùng mình một cái, không dám lên tiếng.
Chỉ thấy Cổ Trần bất mãn nói:
- Đường đường Tu La tộc, vậy mà chỉ có một tên Bán Thánh, bản hoàng có thể nói cho các ngươi biết, chỉ có một tên Bán Thánh là giết không được bản hoàng. Lại thêm mười tám tên thì may ra. Tu La tộc, Tinh Thần tộc, cường giả của hai tộc các ngươi trốn đi đâu rồi, còn không ra?
Cổ Trần hét lớn một tiếng, truyền khắp toàn bộ Bách Tộc Thánh Vực, dẫn phát oanh động cực lớn, vô số sinh linh, bách tộc cường giả cũng vì đó kinh hãi, hoảng sợ.
Gia hỏa này đang muốn khiêu chiến cường giả hai đại Thần tộc sao?
Cổ Trần đang gây hấn với hai đại Thần tộc, muốn chọc giận bọn họ, phái tới càng nhiều Bán Thánh thậm chí ẩn tàng Thánh Nhân. Bọn họ chi có một cơ hội, nếu không bại lộ chẳng khác nào muốn đi vào hư không chiến trường, cơ hội duy nhất, nhưng không ai dám vọng động, Tu La tộc yên lặng.
Mà Tinh Thần tộc, căn bản không rảnh để ý đến. Bởi vì Tinh Thần tộc còn đang hứng chịu huy cơ bị xâm lấn lãnh địa, bị đại quân 1 triệu Nhân tộc điên cuồng tiến công, đều tự lo không xong.
Oanh!
- Nhân tộc các ngươi quá càn rỡ.
Rốt cục có cường giả phóng lên, tiếng rống giận dữ truyền khắp các phương, kéo sự chú ý của vô số người cùng ào ào nhìn tới.
- Hừ!
Cổ Trần hừ lạnh, khinh thường nói:
- Thánh Nhân đến đều vô dụng, huống chi ngươi chỉ là một tên Bán Thánh, nếu đã đứng ra thì vừa khéo lấy ngươi tạo uy vậy!
- Nói khoác mà không biết ngượng, đi chết cho bổn tọa!
Đại Tu La gào thét, xé mở khoảng cách một bước vượt đến trước mặt, mang theo diệt thế một chưởng đánh về hướng Cổ Trần.
Nhìn thấy vậy, Cổ Trần đưa tay vung một chưởng.
Ầm ầm...
Bầu trời sụp đổ, một cái u ám cự thủ đạp trời mà đến, hung hăng đụng vào đại thủ của huyết sắc Tu La, cả hai va chạm.
Răng rắc một tiếng, đại thủ Tu La vỡ nát tại chỗ, bị cái kia u ám đại thủ ấn trực tiếp nổ thành toái phiến, huyết quang tràn ngập. Đại thủ uy thế không giảm, một đường quét ngang, năm ngón tay che trời, trong lòng bàn tay ngưng tụ một phương Hỗn Độn lĩnh vực, vỗ về hướng đại tu la.
- Grào!
Đại Tu La gào thét, nộ hống liên tục, bốn cánh tay ra sức đánh vào bàn tay lớn đang ấn phía trên.
Răng rắc!
Rầm rầm rầm...
Đại thủ che trời, một đường nghiền áp xuống tới, kéo gãy mất một cái tay của Tu La, năm ngón tay mở ra, trong nháy mắt liền bóp Đại Tu La lại.
- Không có khả năng!
Tên Tu La gào thét ra sức giãy dụa, muốn tránh thoát khỏi tay Cổ Trần, đáng tiếc lại phát hiện không có cách nào thoát được. Cái tay kia cứng dày như sắt, mặc kệ hắn giãy dụa như thế nào đều không có một chút tác dụng, bị nắm trong lòng bàn tay, Hỗn Độn khí bao quanh hắn.
- Chỉ là một tên Bán Thánh!
Cổ Trần hừ lạnh, năm ngón tay dùng lực bóp.
Chỉ nghe răng rắc một tiếng, lão Tu La thân thể vỡ nát, cốt cách tạch tạch tạch vỡ vụn, huyết nhục băng tán, thân thể Tu La dù cho có cường đại thế nào đều không thể chống lại, trong nháy mắt liền bị bóp nát.
Một tôn Bán Thánh, cứ như vậy bị Cổ Trần bóp nát giữa trời. Vô số người nín thinh, mặt mày hoảng sợ nhìn tình cảnh này. Toàn bộ các phương cường giả trong ngoài Bách Tộc Thánh Vực, đều không dám hó hé gì nữa.
Cổ Trần trước mắt vô số người bóp nát một tôn Bán Thánh dễ như trở bàn tay, cường đại đến nỗi làm cho người khác kinh sợ cùng dè chừng.
- Bán Thánh, chết rồi?
- Sao lại như vậy?
Một Bán Thánh, vậy mà lại không chịu nổi một chiêu?
Thánh Vực sôi trào, bách tộc cường giả đều hoảng sợ bức lui, nguyên một đám lâm vào yên lặng, không ai dám không sợ.
Giữa thiên địa yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng la giết của Nhân tộc đang đánh đuổi hai đại Thần tộc, tiếng rống giận dữ không ngừng quanh quẩn trong thiên địa. Tu La tộc, Tinh Thần tộc, hai đại Thần tộc bị đuổi giết, từng người từng người trốn chạy, cuối cùng bị Nhân tộc giết hại sạch sẽ.
- Cổ Trần, chẳng lẽ thực sự không ai đánh nổi hắn sao?
Có người run rẩy hét lớn một tiếng, Thánh Vực tĩnh mịch. Không có người trả lời, bởi vì nội tâm bọn hắn đồng dạng hoảng sợ.
Nhân tộc, làm sao lại xuất hiện một tên khủng bố vô địch như thế.
Bán Thánh đều bị nắm chết rồi, còn ai có thể ngăn cản?
Có lẽ, chỉ có cường giả Thánh Nhân trở lên mới có thể trấn sát hắn, nếu không, thế gian này người nào có thể ngăn cản tuyệt thế hung uy của Cổ Trần?
- Chỉ có một tên Bán Thánh này sao?
Cổ Trần thanh âm đạm mạc truyền ra, dọa phương cường giả rùng mình một cái, không dám lên tiếng.
Chỉ thấy Cổ Trần bất mãn nói:
- Đường đường Tu La tộc, vậy mà chỉ có một tên Bán Thánh, bản hoàng có thể nói cho các ngươi biết, chỉ có một tên Bán Thánh là giết không được bản hoàng. Lại thêm mười tám tên thì may ra. Tu La tộc, Tinh Thần tộc, cường giả của hai tộc các ngươi trốn đi đâu rồi, còn không ra?
Cổ Trần hét lớn một tiếng, truyền khắp toàn bộ Bách Tộc Thánh Vực, dẫn phát oanh động cực lớn, vô số sinh linh, bách tộc cường giả cũng vì đó kinh hãi, hoảng sợ.
Gia hỏa này đang muốn khiêu chiến cường giả hai đại Thần tộc sao?
Cổ Trần đang gây hấn với hai đại Thần tộc, muốn chọc giận bọn họ, phái tới càng nhiều Bán Thánh thậm chí ẩn tàng Thánh Nhân. Bọn họ chi có một cơ hội, nếu không bại lộ chẳng khác nào muốn đi vào hư không chiến trường, cơ hội duy nhất, nhưng không ai dám vọng động, Tu La tộc yên lặng.
Mà Tinh Thần tộc, căn bản không rảnh để ý đến. Bởi vì Tinh Thần tộc còn đang hứng chịu huy cơ bị xâm lấn lãnh địa, bị đại quân 1 triệu Nhân tộc điên cuồng tiến công, đều tự lo không xong.
Oanh!
- Nhân tộc các ngươi quá càn rỡ.
Rốt cục có cường giả phóng lên, tiếng rống giận dữ truyền khắp các phương, kéo sự chú ý của vô số người cùng ào ào nhìn tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.