Chương 1538:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Nhân Hoàng là một hung nhân thật sự.
- Nhân tộc ta cũng là một thành viên của bách tộc, ta muốn trong Thánh Vực này, Nhân tộc ta cũng có một phần cương vực, các ngươi thấy thế nào?
Cổ Trần vừa mở miệng liền khiến tất cả sợ ngây người.
Bên trong bách tộc Thánh Vực, các phương cường giả cùng đại biểu sửng sốt, sau đó tỏ ra phẫn nộ.
Đây là muốn chiếm cứ một địa bàn trong Thánh Vực? Hoàn toàn không được! Thánh Vực đã đủ chỗ, tất cả mọi khu vực đều có chủ hết rồi!
Hiện tại Cổ Trần nói thẳng muốn nhập vào Thánh Vực, thu hoạch một phần cương vực, chẳng khác nào cắt mất một khối thịt của bọn họ!
- Làm càn!
Có người giận dữ mắng to:
- Cổ Trần, ngươi quá không biết điều, thật sự cho rằng không ai trị được ngươi sao?
Nơi này chính là Bách Tộc Thánh Vực, nhìn chữ trước Thánh Sơn kia đi, Nhân tộc ngươi có tư cách gì?
Hắn nói xong chỉ về phía Thánh Sơn, nơi đó có một khối Thánh Bia, phía trên khắc chữ:
“Nhân tộc, muốn nhập vào Thánh Vực, nhất định phải làm nô!”
“Bên trong Thánh Vực, Nhân tộc nô lệ không được đứng thẳng mà đi, vĩnh viễn quỳ bò xuống đất.”
Những hàng chứ ấy đỏ thẫm như máu, tản ra khí tức và ý chí cường đại, đó là ý chí của bách tộc.
Bình thường, Nhân tộc muốn đặt chân vào Thánh Vực là phải làm nô.
- Nhìn thấy không?
Thấy sắc mặt Cổ Trần u ám, không nói lời nào, một tôn cường giả cười to, nói tiếp:
- Cổ Trần, phàm là Nhân tộc tiến và Thánh Vực đều phải làm nô, chỉ có làm nô lệ cho bách tộc thì mới có tư cách tiến vào Thánh địa.
Hơn nữa, còn phải quỳ bò mà vào, ở trong Thánh Vực, tất cả Nhân tộc nô lệ không có quyền đứng thẳng, cả đời chỉ được nằm rạp xuống đất.
Những lời này khiến mấy trăm vạn Nhân tộc tướng sĩ giận dữ, trong lòng nổi cơn thịnh nộ, nhịn không được nắm chặt binh khí.
Trong mắt họ là lửa giận thiêu đốt, họ không cam lòng khuất nhục.
- Thế nào, ngươi không phản đối?
Trông thấy Cổ Trần trầm mặc không nói, Kim tộc Hoàng giả kia không thèm kiêng dè nữa, như thể tin chắc Cổ Trần không dám đánh vào vậy.
- Ha ha ha... Cổ Trần, Nhân tộc các ngươi hèn mọn, đê tiện, đáng thương, các ngươi vĩnh viễn... Ách...
Hắn đang nói, thanh âm chợt im bặt.
Tất cả mọi người sợ hãi nhìn qua, chẳng biết từ lúc nào, vị Kim tộc hoàng giả kia đã bị một cái tay phá không lao tới bóp chặt lấy cổ, xách lên giữa không trung.
- Ngươi...
Kim tộc Hoàng giả hoảng sợ há mồm, lại nói không ra lời.
Cổ Trần mặt không đổi sắc thò tay dò dẫm trong hư không, cách một màn sáng xuyên thấu không gian nắm lấy cổ đối phương, ánh mắt hung hãn.
- Khinh người quá đáng!
Bành!
Vừa dứt lời, thân thể Kim tộc Hoàng giả nổ tung, hóa thành hàng đống thịt nát bay tung tóe, chết thảm tại chỗ.
- Cổ Trần, ngươi quá làm càn.
Trông thấy một tôn Kim tộc Hoàng giả bị bóp chết ngay trước mắt mình, các tộc nổi giận, cảm giác bị vả vào mặt.
Bọn họ căm tức nhìn Cổ Trần, cũng không dám giết ra ngoài, bởi vì không một ai đủ tự tin chống lại được Cổ Trần.
Keng!
Cổ Trần bỗng nhiên rút kiếm, toàn thân bạo phát sát khí lan tràn khắp nơi, mây tầng cuồn cuộn hội tụ thành một vòng xoáy kinh khủng.
- Chúng tướng sĩ nghe lệnh!
Soạt!
Một tiếng ra lệnh, mấy trăm vạn Nhân tộc tướng sĩ đồng loạt giơ cao binh khí, tất cả bùng nổ sát khí kinh người, chuẩn bị bạo phát.
Cổ Trần lạnh mặt, thanh âm vang dội lớn tiếng nói:
- Hôm nay, bản hoàng muốn khiến bách tộc Thánh Vực máu chảy thành sông, xác chất thành núi!
Oanh!
Vừa dứt lời, hư không nổi lên sấm sét, ngàn vạn lôi đình tụ lại, vô số Thiên Phạt lôi quang xuất hiện phía trên bầu trời Thánh Vực.
Một con mắt khủng bố chậm rãi mở ra, lạnh lùng, đạm mạc, vô tình, ẩn chứa Thiên Phạt Chi lực vô tận.
- Thiên Phạt?
- Không, đó là Thiên Phạt Chi Nhãn!
Thánh Vực chấn động, các tộc cường giả hoảng sợ, nhìn lên trên bầu trời đột nhiên hiện lên cảnh tượng Thiên Phạt, một Thiên Phạt Chi Nhãn đã mở ra, dường như sắp thẩm phán chúng sinh.
- Giết!
- Không chết không thôi!
Cổ Trần gào thét vung kiếm lên, lôi đình cuồn cuộn đánh tới, hóa thành Thiên Phạt lôi hải đánh thẳng vào màn sáng phòng ngự của Thánh Vực.
Đại chiến, mở ra!
Thiên Phạt cuồn cuộn, lôi kiếp vô tận như ngân hà dâng trào ập xuống dưới, đánh thẳng vào màn sáng phòng ngự của Thánh Vực.
Ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, toàn bộ Thánh Vực chấn động, màn sáng rung lên kịch liệt, cuối cùng răng rắc vỡ ra.
- Không tốt!
Vô số sinh linh cường giả trong Thánh Vực trợn mắt, tỏ ra sợ hãi.
Bọn họ trông thấy phòng ngự Thánh Vực bị Thiên Phạt đánh cho nứt toát, vết nứt kia không ngừng mở rộng, càng lúc càng lớn.
Lúc này, Thiên Phạt Chi Nhãn phía trên hư không hội tụ Thiên Phạt Chi lực, tạo thành một cột sáng đánh thẳng xuống dưới.
Oanh!
- Nhân tộc ta cũng là một thành viên của bách tộc, ta muốn trong Thánh Vực này, Nhân tộc ta cũng có một phần cương vực, các ngươi thấy thế nào?
Cổ Trần vừa mở miệng liền khiến tất cả sợ ngây người.
Bên trong bách tộc Thánh Vực, các phương cường giả cùng đại biểu sửng sốt, sau đó tỏ ra phẫn nộ.
Đây là muốn chiếm cứ một địa bàn trong Thánh Vực? Hoàn toàn không được! Thánh Vực đã đủ chỗ, tất cả mọi khu vực đều có chủ hết rồi!
Hiện tại Cổ Trần nói thẳng muốn nhập vào Thánh Vực, thu hoạch một phần cương vực, chẳng khác nào cắt mất một khối thịt của bọn họ!
- Làm càn!
Có người giận dữ mắng to:
- Cổ Trần, ngươi quá không biết điều, thật sự cho rằng không ai trị được ngươi sao?
Nơi này chính là Bách Tộc Thánh Vực, nhìn chữ trước Thánh Sơn kia đi, Nhân tộc ngươi có tư cách gì?
Hắn nói xong chỉ về phía Thánh Sơn, nơi đó có một khối Thánh Bia, phía trên khắc chữ:
“Nhân tộc, muốn nhập vào Thánh Vực, nhất định phải làm nô!”
“Bên trong Thánh Vực, Nhân tộc nô lệ không được đứng thẳng mà đi, vĩnh viễn quỳ bò xuống đất.”
Những hàng chứ ấy đỏ thẫm như máu, tản ra khí tức và ý chí cường đại, đó là ý chí của bách tộc.
Bình thường, Nhân tộc muốn đặt chân vào Thánh Vực là phải làm nô.
- Nhìn thấy không?
Thấy sắc mặt Cổ Trần u ám, không nói lời nào, một tôn cường giả cười to, nói tiếp:
- Cổ Trần, phàm là Nhân tộc tiến và Thánh Vực đều phải làm nô, chỉ có làm nô lệ cho bách tộc thì mới có tư cách tiến vào Thánh địa.
Hơn nữa, còn phải quỳ bò mà vào, ở trong Thánh Vực, tất cả Nhân tộc nô lệ không có quyền đứng thẳng, cả đời chỉ được nằm rạp xuống đất.
Những lời này khiến mấy trăm vạn Nhân tộc tướng sĩ giận dữ, trong lòng nổi cơn thịnh nộ, nhịn không được nắm chặt binh khí.
Trong mắt họ là lửa giận thiêu đốt, họ không cam lòng khuất nhục.
- Thế nào, ngươi không phản đối?
Trông thấy Cổ Trần trầm mặc không nói, Kim tộc Hoàng giả kia không thèm kiêng dè nữa, như thể tin chắc Cổ Trần không dám đánh vào vậy.
- Ha ha ha... Cổ Trần, Nhân tộc các ngươi hèn mọn, đê tiện, đáng thương, các ngươi vĩnh viễn... Ách...
Hắn đang nói, thanh âm chợt im bặt.
Tất cả mọi người sợ hãi nhìn qua, chẳng biết từ lúc nào, vị Kim tộc hoàng giả kia đã bị một cái tay phá không lao tới bóp chặt lấy cổ, xách lên giữa không trung.
- Ngươi...
Kim tộc Hoàng giả hoảng sợ há mồm, lại nói không ra lời.
Cổ Trần mặt không đổi sắc thò tay dò dẫm trong hư không, cách một màn sáng xuyên thấu không gian nắm lấy cổ đối phương, ánh mắt hung hãn.
- Khinh người quá đáng!
Bành!
Vừa dứt lời, thân thể Kim tộc Hoàng giả nổ tung, hóa thành hàng đống thịt nát bay tung tóe, chết thảm tại chỗ.
- Cổ Trần, ngươi quá làm càn.
Trông thấy một tôn Kim tộc Hoàng giả bị bóp chết ngay trước mắt mình, các tộc nổi giận, cảm giác bị vả vào mặt.
Bọn họ căm tức nhìn Cổ Trần, cũng không dám giết ra ngoài, bởi vì không một ai đủ tự tin chống lại được Cổ Trần.
Keng!
Cổ Trần bỗng nhiên rút kiếm, toàn thân bạo phát sát khí lan tràn khắp nơi, mây tầng cuồn cuộn hội tụ thành một vòng xoáy kinh khủng.
- Chúng tướng sĩ nghe lệnh!
Soạt!
Một tiếng ra lệnh, mấy trăm vạn Nhân tộc tướng sĩ đồng loạt giơ cao binh khí, tất cả bùng nổ sát khí kinh người, chuẩn bị bạo phát.
Cổ Trần lạnh mặt, thanh âm vang dội lớn tiếng nói:
- Hôm nay, bản hoàng muốn khiến bách tộc Thánh Vực máu chảy thành sông, xác chất thành núi!
Oanh!
Vừa dứt lời, hư không nổi lên sấm sét, ngàn vạn lôi đình tụ lại, vô số Thiên Phạt lôi quang xuất hiện phía trên bầu trời Thánh Vực.
Một con mắt khủng bố chậm rãi mở ra, lạnh lùng, đạm mạc, vô tình, ẩn chứa Thiên Phạt Chi lực vô tận.
- Thiên Phạt?
- Không, đó là Thiên Phạt Chi Nhãn!
Thánh Vực chấn động, các tộc cường giả hoảng sợ, nhìn lên trên bầu trời đột nhiên hiện lên cảnh tượng Thiên Phạt, một Thiên Phạt Chi Nhãn đã mở ra, dường như sắp thẩm phán chúng sinh.
- Giết!
- Không chết không thôi!
Cổ Trần gào thét vung kiếm lên, lôi đình cuồn cuộn đánh tới, hóa thành Thiên Phạt lôi hải đánh thẳng vào màn sáng phòng ngự của Thánh Vực.
Đại chiến, mở ra!
Thiên Phạt cuồn cuộn, lôi kiếp vô tận như ngân hà dâng trào ập xuống dưới, đánh thẳng vào màn sáng phòng ngự của Thánh Vực.
Ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, toàn bộ Thánh Vực chấn động, màn sáng rung lên kịch liệt, cuối cùng răng rắc vỡ ra.
- Không tốt!
Vô số sinh linh cường giả trong Thánh Vực trợn mắt, tỏ ra sợ hãi.
Bọn họ trông thấy phòng ngự Thánh Vực bị Thiên Phạt đánh cho nứt toát, vết nứt kia không ngừng mở rộng, càng lúc càng lớn.
Lúc này, Thiên Phạt Chi Nhãn phía trên hư không hội tụ Thiên Phạt Chi lực, tạo thành một cột sáng đánh thẳng xuống dưới.
Oanh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.