Chương 1549:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Oanh!
Vừa dứt lời, Cổ Trần giơ cao kiếm chỉ thẳng lên trời, có khí tức đáng sợ bạo phát.
- Nhân Hoàng, ngươi quá cuồng vọng!
Tôn cường giả bí ẩn giận dữ, sát ý không ngừng được.
Nhưng những gì Cổ Trần nói ra lại khiến hắn hãi hùng khiếp vía.
- Có phải cuồng vọng hay không, ngươi ra đây thử chút là biết, bản hoàng sẽ biến cả ngươi lẫn Thánh Vực thành tro bụi!
Ầm ầm...
Hư không nổi lên sấm sét, ức vạn lôi kiếp hội tụ, toàn bộ thiên địa đen nghịt một mảnh, áp lực vô biên tràn ngập bao phủ toàn bộ Thánh Vực.
Giờ khắc này, vô số sinh linh trong Thánh Vực sợ hãi, mặt mũi kinh dị nhìn chằm chằm hư không, chỉ thấy lôi vân vô tận hội tụ, một cỗ thiên uy lan tràn, khiếp người đảm phách.
- Thiên kiếp?
- Không đúng, là Thiên Phạt!
- Cũng không đúng!
Bách Tộc Thánh Vực lộn xộn, tất cả cường giả sinh linh chìm vào hoang mang, ngay cả tôn cường giả bí ẩn cũng cảm giác được nguy cơ sắp sửa ập đến.
Cổ Trần tỏ ra tàn nhẫn, hắn cười lạnh nói:
- Ngươi nói xem, nếu bản hoàng độ kiếp ngay tại đây, vậy thì ngàn vạn bách tộc sinh linh cộng thêm ngươi sẽ cùng độ kiếp với bản hoàng, không biết đó sẽ là cảnh tượng thế nào hỉ?
- Ngươi dám?
Tôn cường giả vừa kinh vừa sợ, thiếu chút nữa thì tức giận đến thổ huyết.
Cổ Trần đang trắng trợn uy hiếp hắn, một khi Cổ Trần độ kiếp, thứ dẫn đến không phải Thiên Phạt Chi lực, mà là thượng thiên kiếp phạt.
Một khi thượng thiên kiếp phạt thật sự buông xuống, vậy toàn bộ Thánh Vực sẽ cùng độ kiếp với Cổ Trần, tình cảnh ngàn vạn sinh linh cùng độ kiếp.... thật không dám tưởng tượng.
Và cả Bán Thánh, Thánh Nhân đang ẩn tàng trong Thánh Vực, cộng thêm tôn cường giả bí ẩn nữa đều sẽ bị đặt dưới kiếp phạt, thượng thiên có thể buông tha bọn họ mới là lạ.
- Bản hoàng có gì mà không dám?
Cổ Trần cười to một trận, lạnh lùng nhìn vào chỗ sâu trong Thánh Vực.
Hắn dùng ngữ khí kiên định nói:
- Bản hoàng đã nói, thả Nhân tộc nô lệ, chiến tranh đình chỉ, nếu không, hôm nay mai táng toàn bộ bách tộc Thánh Vực.
Bản hoàng nói được làm được.
Mấy lời biểu hiện quyết định không thể lay chuyển của Cổ Trần, hắn nói một là một, bách tộc đã đáp ứng thả người thật, nhưng người đâu? Vậy nên chiến tranh vẫn phải tiếp tục, không chết không thôi.
- Chúng tướng sĩ, tiếp tục giết!
Một tiếng hét lớn của Cổ Trần khiến Nhân tộc tướng sĩ càng thêm điên cuồng, toàn bộ sinh linh trong bách tộc Thánh Vực hoàn toàn tuyệt vọng, cả đám sụp đổ tinh thần, có kẻ bị dọa ngất tại chỗ.
- A...
- Cứu mạng!
- Không!
Từng tiếng kêu thảm vang lên, Thánh Vực đang bị Nhân tộc cùng minh hữu liên hợp tấn công, thảm không chịu nổi.
Mắt thấy Nhân tộc sắp giết hết một nửa Thánh Vực, những nơi Nhân tộc đi qqua, xác chết đầy đất, máu tươi lan tràn, mùi tanh nồng lan xa mấy trăm dặm.
- Mau dừng tay! Bản tôn giúp ngươi mang tất cả Nhân tộc ra!
Giờ phút này, tôn cường giả bí ẩn rốt cuộc không ngồi yên được nữa, hắn lại thỏa hiệp, tự mình xuất thủ mang toàn bộ Nhân tộc ra.
Nghe hắn nói thế, Cổ Trần hơi kinh ngạc nhưng cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng chờ xem.
Oanh!
Sau một khắc, chỉ thấy một cỗ lực lượng đáng sợ khuếch tán, nơi xa, từng bàn tay khổng lồ xuất hiện, bỗng nhiên chộp tới khu vực này đến khu vực khác.
Đó đều là lãnh địa của một số chủng tộc, mỗi một nơi đều bị bàn tay khổng lồ kia quét qua.
Soạt!
Sau đó, từng vầng sáng bao bọc vô số người bay ra bên ngoài Thánh Vực, đông đảo Nhân tộc nô lệ xuất hiện trước mắt mọi người.
Tình cảnh này khiến Cổ Trần âm thầm kinh hãi, sức mạnh của tôn cường giả kia nằm ngoài tưởng tượng của hắn, tựa hồ đối phương đã vượt cả Thánh Nhân.
- Thật mạnh!
Cổ Trần cực kỳ nghiêm túc, tôn cường giả quá khủng bố, chỉ trong 10 phút ngắn ngủi đã mang hết Nhân tộc nô lệ bên trong ra ngoài.
Nếu như đối phương thật sự xuất thủ, vậy hắn có thể chống đỡ hay không?
Điều ấy Cổ Trần không biết, nhưng hắn không hề hối hận, cho dù có đối mặt với cường giả khủng bố như thế, hắn vẫn sẽ không lùi bước, không đạt mục đích thề không bỏ qua.
- Dừng tấn công!
Nhìn thấy vô số Nhân tộc nô lệ được mang ra, Cổ Trần vung tay truyền lệnh.
Mấy trăm vạn Nhân tộc đồng loạt dừng lại, Long tộc, Bạch Hổ, Phượng Hoàng, Kỳ Lân, Hung thú, khô lâu cũng đình chỉ động tác.
- Chúng tướng sĩ nghe lệnh, toàn quân đề phòng, nếu có bất thường tiếp tục giết.
Cổ Trần lại tiếp tục truyền thêm một mệnh lệnh, lời nói của hắn khiến tôn cường giả bí ẩn tức không chịu nổi, nhưng chẳng thể làm gì được.
Còn bách tộc sinh linh đã quá hoảng loạn, không ai dám tự ý làm gì, vốn chỉ ước Cổ Trần ngưng chiến, nay được vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
Soạt!
Bên ngoài Thánh Vực, vô số Nhân tộc được mang tới, đã nhiều lắm rồi, mà nơi này thì diện tích hạn hẹp, nếu tiếp tục thế nào cũng xảy ra chuyện.
Vừa dứt lời, Cổ Trần giơ cao kiếm chỉ thẳng lên trời, có khí tức đáng sợ bạo phát.
- Nhân Hoàng, ngươi quá cuồng vọng!
Tôn cường giả bí ẩn giận dữ, sát ý không ngừng được.
Nhưng những gì Cổ Trần nói ra lại khiến hắn hãi hùng khiếp vía.
- Có phải cuồng vọng hay không, ngươi ra đây thử chút là biết, bản hoàng sẽ biến cả ngươi lẫn Thánh Vực thành tro bụi!
Ầm ầm...
Hư không nổi lên sấm sét, ức vạn lôi kiếp hội tụ, toàn bộ thiên địa đen nghịt một mảnh, áp lực vô biên tràn ngập bao phủ toàn bộ Thánh Vực.
Giờ khắc này, vô số sinh linh trong Thánh Vực sợ hãi, mặt mũi kinh dị nhìn chằm chằm hư không, chỉ thấy lôi vân vô tận hội tụ, một cỗ thiên uy lan tràn, khiếp người đảm phách.
- Thiên kiếp?
- Không đúng, là Thiên Phạt!
- Cũng không đúng!
Bách Tộc Thánh Vực lộn xộn, tất cả cường giả sinh linh chìm vào hoang mang, ngay cả tôn cường giả bí ẩn cũng cảm giác được nguy cơ sắp sửa ập đến.
Cổ Trần tỏ ra tàn nhẫn, hắn cười lạnh nói:
- Ngươi nói xem, nếu bản hoàng độ kiếp ngay tại đây, vậy thì ngàn vạn bách tộc sinh linh cộng thêm ngươi sẽ cùng độ kiếp với bản hoàng, không biết đó sẽ là cảnh tượng thế nào hỉ?
- Ngươi dám?
Tôn cường giả vừa kinh vừa sợ, thiếu chút nữa thì tức giận đến thổ huyết.
Cổ Trần đang trắng trợn uy hiếp hắn, một khi Cổ Trần độ kiếp, thứ dẫn đến không phải Thiên Phạt Chi lực, mà là thượng thiên kiếp phạt.
Một khi thượng thiên kiếp phạt thật sự buông xuống, vậy toàn bộ Thánh Vực sẽ cùng độ kiếp với Cổ Trần, tình cảnh ngàn vạn sinh linh cùng độ kiếp.... thật không dám tưởng tượng.
Và cả Bán Thánh, Thánh Nhân đang ẩn tàng trong Thánh Vực, cộng thêm tôn cường giả bí ẩn nữa đều sẽ bị đặt dưới kiếp phạt, thượng thiên có thể buông tha bọn họ mới là lạ.
- Bản hoàng có gì mà không dám?
Cổ Trần cười to một trận, lạnh lùng nhìn vào chỗ sâu trong Thánh Vực.
Hắn dùng ngữ khí kiên định nói:
- Bản hoàng đã nói, thả Nhân tộc nô lệ, chiến tranh đình chỉ, nếu không, hôm nay mai táng toàn bộ bách tộc Thánh Vực.
Bản hoàng nói được làm được.
Mấy lời biểu hiện quyết định không thể lay chuyển của Cổ Trần, hắn nói một là một, bách tộc đã đáp ứng thả người thật, nhưng người đâu? Vậy nên chiến tranh vẫn phải tiếp tục, không chết không thôi.
- Chúng tướng sĩ, tiếp tục giết!
Một tiếng hét lớn của Cổ Trần khiến Nhân tộc tướng sĩ càng thêm điên cuồng, toàn bộ sinh linh trong bách tộc Thánh Vực hoàn toàn tuyệt vọng, cả đám sụp đổ tinh thần, có kẻ bị dọa ngất tại chỗ.
- A...
- Cứu mạng!
- Không!
Từng tiếng kêu thảm vang lên, Thánh Vực đang bị Nhân tộc cùng minh hữu liên hợp tấn công, thảm không chịu nổi.
Mắt thấy Nhân tộc sắp giết hết một nửa Thánh Vực, những nơi Nhân tộc đi qqua, xác chết đầy đất, máu tươi lan tràn, mùi tanh nồng lan xa mấy trăm dặm.
- Mau dừng tay! Bản tôn giúp ngươi mang tất cả Nhân tộc ra!
Giờ phút này, tôn cường giả bí ẩn rốt cuộc không ngồi yên được nữa, hắn lại thỏa hiệp, tự mình xuất thủ mang toàn bộ Nhân tộc ra.
Nghe hắn nói thế, Cổ Trần hơi kinh ngạc nhưng cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng chờ xem.
Oanh!
Sau một khắc, chỉ thấy một cỗ lực lượng đáng sợ khuếch tán, nơi xa, từng bàn tay khổng lồ xuất hiện, bỗng nhiên chộp tới khu vực này đến khu vực khác.
Đó đều là lãnh địa của một số chủng tộc, mỗi một nơi đều bị bàn tay khổng lồ kia quét qua.
Soạt!
Sau đó, từng vầng sáng bao bọc vô số người bay ra bên ngoài Thánh Vực, đông đảo Nhân tộc nô lệ xuất hiện trước mắt mọi người.
Tình cảnh này khiến Cổ Trần âm thầm kinh hãi, sức mạnh của tôn cường giả kia nằm ngoài tưởng tượng của hắn, tựa hồ đối phương đã vượt cả Thánh Nhân.
- Thật mạnh!
Cổ Trần cực kỳ nghiêm túc, tôn cường giả quá khủng bố, chỉ trong 10 phút ngắn ngủi đã mang hết Nhân tộc nô lệ bên trong ra ngoài.
Nếu như đối phương thật sự xuất thủ, vậy hắn có thể chống đỡ hay không?
Điều ấy Cổ Trần không biết, nhưng hắn không hề hối hận, cho dù có đối mặt với cường giả khủng bố như thế, hắn vẫn sẽ không lùi bước, không đạt mục đích thề không bỏ qua.
- Dừng tấn công!
Nhìn thấy vô số Nhân tộc nô lệ được mang ra, Cổ Trần vung tay truyền lệnh.
Mấy trăm vạn Nhân tộc đồng loạt dừng lại, Long tộc, Bạch Hổ, Phượng Hoàng, Kỳ Lân, Hung thú, khô lâu cũng đình chỉ động tác.
- Chúng tướng sĩ nghe lệnh, toàn quân đề phòng, nếu có bất thường tiếp tục giết.
Cổ Trần lại tiếp tục truyền thêm một mệnh lệnh, lời nói của hắn khiến tôn cường giả bí ẩn tức không chịu nổi, nhưng chẳng thể làm gì được.
Còn bách tộc sinh linh đã quá hoảng loạn, không ai dám tự ý làm gì, vốn chỉ ước Cổ Trần ngưng chiến, nay được vậy liền thở phào nhẹ nhõm.
Soạt!
Bên ngoài Thánh Vực, vô số Nhân tộc được mang tới, đã nhiều lắm rồi, mà nơi này thì diện tích hạn hẹp, nếu tiếp tục thế nào cũng xảy ra chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.