Chương 1578:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Tuy Thiên Khiển Chi lực không thể giết chết hay làm trọng thương đối phương, nhưng đủ khiến đối phương phải dè chừng, bởi vì thứ này sẽ kéo Thiên Phạt thuộc về sinh vật cấm kỵ đến, trực tiếp hủy diệt nó.
- Hô, cuối cùng cũng thoát khỏi cái thứ quái quỷ kia.
Sau một hồi, Cổ Trần mới thở phào nhẹ nhõm, Thiên Khiển Chi Nhãn trên đỉnh đầu chậm rãi tán đi, chìm vào trong thân thể.
Đến lúc này mới tạm xem là an toàn, rốt cuộc cũng thoát khỏi huyết quan quỷ dị nọ, chút nữa thôi là sinh vật cấm kỵ bên trong đã đuổi kịp hắn.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh mình bị kéo vào trong huyết quan, Cổ Trần liền nhịn không được lạnh hết cả tim, thân thể run rẩy, hắn gia tốc xé mở không gian bước nhanh ra ngoài.
Sưu!
Không chờ hắn dò xét hoàn cảnh chung quanh, đã thấy phía trước có một bóng người phá không tiến đến, đối mặt với hắn.
- Là ngươi?
- Lại là ngươi?
Hai người dừng lại trừng mắt nhìn đối phương, mắt to trừng mắt nhỏ, nhất thời ngây ra.
Người tới lại là Long Nữ?
- Má nó chứ, Long Nữ này là sao chổi à?
Cổ Trần trợn mắt, nhịn không được chửi thầm.
Mà Long Nữ đối diện cũng trợn mắt nhìn Cổ Trần, như thể gặp phải quỷ.
- Ngươi... Phốc!
Long Nữ há mồm vừa muốn nói gì, kết quả phun ra một ngụm máu.
Sắc mặt nàng trắng bệch, thân thể chao đảo rớt thẳng khỏi không trung, khiến Cổ Trần thấy mà sửng sốt.
Ầm!
Một tiếng vang trầm đánh thức Cổ Trần, lúc này hắn mới phát hiện Long Nữ kia đã trọng thương, lại bị Cổ Trần làm cho kinh hãi, động tới vết thương mới rớt xuống dưới.
- Bị trọng thương?
Cổ Trần nheo mắt nhìn Long Nữ nằm ở trong hố, hai mắt nàng ta nhắm nghiền, nằm im không nhúc nhích, khí tức cực kỳ hỗn loạn và suy yếu.
Trên người nàng chằng chịt vết thương, vị trí trái tim còn thiếu chút nữa bị xuyên thủng, hiển nhiên là bị sinh vật cấm kỵ truy sát trước đó đánh thảm.
Keng!
Cổ Trần chậm rãi rơi xuống, tay cầm Thanh Đồng thạch kiếm đi từng bước một tới gần Long Nữ, trong ánh mắt lộ ra chút sát ý lạnh như băng.
Giờ khắc này, trong lòng Cổ Trần nảy lên một suy nghĩ, có nên thừa cơ một kiếm giết nàng?
Trên mặt đất, Long Nữ nằm ở đó không động đậy gì, tựa như đã hôn mê, hơi thở yếu ớt, xem ra là bị thương không nhẹ.
Cổ Trần cầm Thanh Đồng thạch kiếm bước lại gần, mặt không biểu tình, ánh mắt lạnh toát.
- Vận khí thật tốt, đâm một kiếm rồi cướp.
Hắn lầm bầm lầu bầu nói thầm một câu, cười lạnh một tiếng, đưa tay ngưng tụ một đạo kiếm mang, chém về phía cổ Long Nữ.
Đạo kiếm mang xé gió, cấp tốc chém tới, trong nháy mắt chuẩn bị đem nàng một kiếm bêu đầu.
Ông!
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Long Nữ vốn không hề nhúc nhích bỗng nhiên mở to mắt, một cỗ cường đại quang mang bao phủ khắp toàn thân, tạo nên một lớp phòng ngự.
Kiếm mang vừa lúc bổ vào trên quần sáng, cả thân thể Long Nữ bị đánh bay ra ngoài, vạch ra một khe rãnh thật dài.
Long Nữ giận nói:
- Đúng là lòng dạ độc ác, ngươi lại thừa dịp ta trọng thương muốn giết ta?
Cổ Trần nheo mắt, nhìn nàng, hừ nói:
- So với ngươi ta còn kém xa. Chẳng phải ngươi giả vờ trọng thương muốn dẫn ta tới gần, sau đó bất ngờ giết ta hay sao?
Long Nữ nghe xong ánh mắt lấp lóe, khí tức sôi trào, sát ý tràn ngập, làm gì có cảnh vừa mới trọng thương hấp hối, ngược lại là sinh khí dồi dào, vô cùng dẻo dai.
Đúng là vừa rồi nàng chỉ giả vờ, mục đích rõ ràng là muốn bất thình lình đánh Cổ Trần trọng thương, đáng tiếc hắn quá cẩn trọng, không bị lừa.
Cổ Trần chém tới một kiếm, nếu nàng thật sự bị thương ngất xỉu ở đó, thì sẽ bị chém chết, còn nếu giả vờ thì không thể giết được nàng.
Hiện tại xem ra, Long Nữ thật giảo hoạt, nhưng Cổ Trần cũng không để ý nàng sống hay chết. Dù sao thì một kiếm chém xuống liền có thể vạch trần đối phương.
- Đã bị ngươi phát hiện rồi, vậy liền tiếp tục tỉ thí đi!
Long Nữ lạnh lùng hừ một tiếng, hai tay kết ấn, từng long văn ký hiệu không ngừng bay múa lập lòe, hóa thành một màn ánh sáng gom lại ở phía trước.
Cổ Trần cầm kiếm, lách mình một cái, chém về phía đối phương.
Lúc nhúc long văn ký hiệu chớp tắt, hóa thành một tấm thuẫn hình đầu rồng chặn ngang lưỡi kiếm của hắn, không ngờ kiếm ý cường đại đủ sức xuyên qua, để Long Nữ cũng phải biến sắc.
- Cửu tử Thiên Long, Vĩnh Trấn Bát Hoang!
Long Nữ hét lớn một tiếng, sau lưng đột nhiên vọt lên một cỗ quang mang, hóa thành chín đạo long ảnh to lớn không đồng đều, giống như Thiên Long cửu tử, Trấn Áp Bát Hoang.
Chỉ nghe oanh một tiếng, bốn phía Cổ Trần trực tiếp bị trấn áp, chín đầu long ảnh to lớn bắt đầu gào thét, phát ra từng đợt tiếng long ngâm.
- Thiên Long cửu tử, xem ta một kiếm trảm ngươi!
- Hô, cuối cùng cũng thoát khỏi cái thứ quái quỷ kia.
Sau một hồi, Cổ Trần mới thở phào nhẹ nhõm, Thiên Khiển Chi Nhãn trên đỉnh đầu chậm rãi tán đi, chìm vào trong thân thể.
Đến lúc này mới tạm xem là an toàn, rốt cuộc cũng thoát khỏi huyết quan quỷ dị nọ, chút nữa thôi là sinh vật cấm kỵ bên trong đã đuổi kịp hắn.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh mình bị kéo vào trong huyết quan, Cổ Trần liền nhịn không được lạnh hết cả tim, thân thể run rẩy, hắn gia tốc xé mở không gian bước nhanh ra ngoài.
Sưu!
Không chờ hắn dò xét hoàn cảnh chung quanh, đã thấy phía trước có một bóng người phá không tiến đến, đối mặt với hắn.
- Là ngươi?
- Lại là ngươi?
Hai người dừng lại trừng mắt nhìn đối phương, mắt to trừng mắt nhỏ, nhất thời ngây ra.
Người tới lại là Long Nữ?
- Má nó chứ, Long Nữ này là sao chổi à?
Cổ Trần trợn mắt, nhịn không được chửi thầm.
Mà Long Nữ đối diện cũng trợn mắt nhìn Cổ Trần, như thể gặp phải quỷ.
- Ngươi... Phốc!
Long Nữ há mồm vừa muốn nói gì, kết quả phun ra một ngụm máu.
Sắc mặt nàng trắng bệch, thân thể chao đảo rớt thẳng khỏi không trung, khiến Cổ Trần thấy mà sửng sốt.
Ầm!
Một tiếng vang trầm đánh thức Cổ Trần, lúc này hắn mới phát hiện Long Nữ kia đã trọng thương, lại bị Cổ Trần làm cho kinh hãi, động tới vết thương mới rớt xuống dưới.
- Bị trọng thương?
Cổ Trần nheo mắt nhìn Long Nữ nằm ở trong hố, hai mắt nàng ta nhắm nghiền, nằm im không nhúc nhích, khí tức cực kỳ hỗn loạn và suy yếu.
Trên người nàng chằng chịt vết thương, vị trí trái tim còn thiếu chút nữa bị xuyên thủng, hiển nhiên là bị sinh vật cấm kỵ truy sát trước đó đánh thảm.
Keng!
Cổ Trần chậm rãi rơi xuống, tay cầm Thanh Đồng thạch kiếm đi từng bước một tới gần Long Nữ, trong ánh mắt lộ ra chút sát ý lạnh như băng.
Giờ khắc này, trong lòng Cổ Trần nảy lên một suy nghĩ, có nên thừa cơ một kiếm giết nàng?
Trên mặt đất, Long Nữ nằm ở đó không động đậy gì, tựa như đã hôn mê, hơi thở yếu ớt, xem ra là bị thương không nhẹ.
Cổ Trần cầm Thanh Đồng thạch kiếm bước lại gần, mặt không biểu tình, ánh mắt lạnh toát.
- Vận khí thật tốt, đâm một kiếm rồi cướp.
Hắn lầm bầm lầu bầu nói thầm một câu, cười lạnh một tiếng, đưa tay ngưng tụ một đạo kiếm mang, chém về phía cổ Long Nữ.
Đạo kiếm mang xé gió, cấp tốc chém tới, trong nháy mắt chuẩn bị đem nàng một kiếm bêu đầu.
Ông!
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Long Nữ vốn không hề nhúc nhích bỗng nhiên mở to mắt, một cỗ cường đại quang mang bao phủ khắp toàn thân, tạo nên một lớp phòng ngự.
Kiếm mang vừa lúc bổ vào trên quần sáng, cả thân thể Long Nữ bị đánh bay ra ngoài, vạch ra một khe rãnh thật dài.
Long Nữ giận nói:
- Đúng là lòng dạ độc ác, ngươi lại thừa dịp ta trọng thương muốn giết ta?
Cổ Trần nheo mắt, nhìn nàng, hừ nói:
- So với ngươi ta còn kém xa. Chẳng phải ngươi giả vờ trọng thương muốn dẫn ta tới gần, sau đó bất ngờ giết ta hay sao?
Long Nữ nghe xong ánh mắt lấp lóe, khí tức sôi trào, sát ý tràn ngập, làm gì có cảnh vừa mới trọng thương hấp hối, ngược lại là sinh khí dồi dào, vô cùng dẻo dai.
Đúng là vừa rồi nàng chỉ giả vờ, mục đích rõ ràng là muốn bất thình lình đánh Cổ Trần trọng thương, đáng tiếc hắn quá cẩn trọng, không bị lừa.
Cổ Trần chém tới một kiếm, nếu nàng thật sự bị thương ngất xỉu ở đó, thì sẽ bị chém chết, còn nếu giả vờ thì không thể giết được nàng.
Hiện tại xem ra, Long Nữ thật giảo hoạt, nhưng Cổ Trần cũng không để ý nàng sống hay chết. Dù sao thì một kiếm chém xuống liền có thể vạch trần đối phương.
- Đã bị ngươi phát hiện rồi, vậy liền tiếp tục tỉ thí đi!
Long Nữ lạnh lùng hừ một tiếng, hai tay kết ấn, từng long văn ký hiệu không ngừng bay múa lập lòe, hóa thành một màn ánh sáng gom lại ở phía trước.
Cổ Trần cầm kiếm, lách mình một cái, chém về phía đối phương.
Lúc nhúc long văn ký hiệu chớp tắt, hóa thành một tấm thuẫn hình đầu rồng chặn ngang lưỡi kiếm của hắn, không ngờ kiếm ý cường đại đủ sức xuyên qua, để Long Nữ cũng phải biến sắc.
- Cửu tử Thiên Long, Vĩnh Trấn Bát Hoang!
Long Nữ hét lớn một tiếng, sau lưng đột nhiên vọt lên một cỗ quang mang, hóa thành chín đạo long ảnh to lớn không đồng đều, giống như Thiên Long cửu tử, Trấn Áp Bát Hoang.
Chỉ nghe oanh một tiếng, bốn phía Cổ Trần trực tiếp bị trấn áp, chín đầu long ảnh to lớn bắt đầu gào thét, phát ra từng đợt tiếng long ngâm.
- Thiên Long cửu tử, xem ta một kiếm trảm ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.