Chương 1620:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hắn có quyết định cùng kế hoạch của chính mình, có cả lực lượng và thế lực của chình mình.
Bạch!
Sau một khắc, một đạo hơi nước vọt tới, nhanh chóng hóa thành một bóng người, chính là Thủy Linh, khí tức nó trở nên hùng hậu hơn trước rất nhiều.
- Sao ngươi lại tới đây?
Cổ Trần nhíu mày hỏi.
Thủy Linh nghiêng đầu, tràn đầy nghi hoặc:
- Ta không thể tới à, những cái kia là ai, cảm giác rất không thoải mái.
Cổ Trần lắc đầu nói:
- Đó là Tu La tộc, một chủng tộc cực kỳ hiếu chiến thích giết chóc, lát nữa ngươi cách xa nơi này một chút, đỡ phải liên lụy ngươi.
- Tốt thôi.
Thủy Linh nghĩ nghĩ, lập tức rời xa Cổ Trần, vô cùng thành thật nghe lời.
Oanh!
Lúc này, trận văn bên ngoài Thánh Địa đã bị phá hủy toàn bộ, huyết quang ù ù bao phủ đánh vỡ vô số mảnh vỡ đại lục.
Hòn đảo của Tu La tộc vọt vào.
- Tu La tộc, các ngươi khinh người quá đáng!
Một tiếng hét lớn, Thiên Cương lão nhân lao ra, toàn thân bùng nổ khí tức cường đại, dẫn động vô số trận văn tạo thành phòng ngự.
Sau đó lão thuận thế đóng lại lối vào, trực tiếp đưa nó đi chỗ khác.
- Thiên Cương lão đầu, ngày tận thế của ngươi đã đến!
Có kẻ cười to dữ tợn, bên trong huyết quang, một bóng dáng cường đại đằng không bay lên, tỏa ra áp lực kinh khủng.
Đó là một tôn Tu La ba đầu chín tay, hắn cũng chính là A La Thiên, một cường giả đỉnh cao của nhánh Tu La tộc này, kẻ khai sáng ra Tu La Thánh Địa.
A La Thiên đứng trên Huyết Thụ, dưới chân là biển máu cuồn cuộn, vô số Tu La tay cầm đao binh, khí thế sát phạt.
- A La Thiên, hôm nay lão phu liều mạng với ngươi!
Thiên Cương lão nhân mắt lộ hung quang, cả người tràn ngập một loại khí tức quyết tuyệt, khiến A La Thiên kia cũng nhịn không được cảm thấy chấn động, Thánh Chủ liều mạng, không phải việc nhỏ.
Nhưng hắn không sợ hãi chút nào, ngược lại còn cười to nói:
- Tốt, bổn tọa đang ước gì ngươi liều mạng đây. Hôm nay, đúng lúc ta hủy diệt triệt để Thiên Cương Thánh Địa của ngươi.
Nếu ngươi giao ra bảo vật kia, có lẽ bổn tọa sẽ cho phép Thánh Địa ngươi lưu lại một chút huyết mạch hương hỏa.
A La Thiên bỗng nhiên mở miệng nói ra mấy lời này.
Cổ Trần nghe vậy, trong lòng rục rịch, hắn như có điều suy nghĩ đưa mắt nhìn Thiên Cương lão nhân, thầm nghĩ chẳng lẽ là bảo vật kia?
- Bảo vật đang ở đây. A La Thiên, ngươi muốn thì cứ tới!
Thiên Cương lão nhân trực tiếp dứt khoát lấy ra một vật, nó bay bổng trước mắt lão, tỏa ánh hào quang mờ nhạt, hấp dẫn sự chú ý của vô số Tu La tộc nhân.
Hai mắt A La Thiên đỏ ngầu, hắn cười dữ tợn nói:
- Chính là nó! Thế giới nguyên hạch, chắc chắn bổn tọa phải có được!
- Quả nhiên là thứ này, thế giới nguyên hạch.
Cổ Trần cau mày lẩm bẩm, trong lòng càng băn khoăn về những gì đã trải qua trong mười lần Luân Hồi kia, rốt cuộc, Tam Sinh Thạch ẩn giấu lực lượng bí ẩn gì?
Vì sao nó có thể khiến hắn trải qua mười lần Luân Hồi huyền bí, như thể đã trải qua mười lần tương lai thật sự?
- Nếu muốn thì đến đây! Để lão phu nhìn xem ngươi có năng lực đó hay không!
Thiên Cương lão nhân cười to mấy tiếng, một bước lóe lên, lão giẫm trên từng đạo từng đạo quang mang vọt tới.
Thân thể lão tỏa ra ánh sáng vô tận, khí tức cường đại bạo phát, sau lưng hiện lên 36 tòa Thánh Sơn.
- 36 Thiên Cương đại trận, phong!
Thiên Cương lão nhân quát lớn, tế ra át chủ bài lớn nhất, 36 Thiên Cương đại trận, trong nháy mắt phong thiên khóa địa.
Ông!
Một tòa Thánh Sơn rơi xuống trấn áp bát phương, 36 tòa Thánh Sơn vờn quanh cấm nhốt toàn bộ hòn đảo của Tu La tộc ở bên trong.
Oanh!
Hòn đảo chấn động, Huyết Thụ bùng sáng kéo căng thiên địa, biển máu phía trên lăn lộn bành trướng.
- Hừ, chỉ dựa vào 36 Thiên Cương đại trận mà muốn ngăn cản ta ư?
A La Thiên cười lạnh nhìn đại trận chung quanh, tỏ ra khinh thường, chỉ dựa vào đại trận mà muốn phong ấn bọn họ, đúng là người si nói mộng.
- Chỉ cần phong cấm các ngươi nhất thời nửa khắc là đủ rồi.
Thiên Cương lão nhân thản nhiên nói.
Lão nói xong thì nhìn Cổ Trần, ngưng trọng nói:
- Nhân Hoàng, tiếp theo thì đến phiên ngươi, có thể tiêu diệt được nhánh Tu La tộc này không lão tử cũng không quan tâm nữa.
- Tiền bối yên tâm, nhánh Tu La tộc này, một tên cũng đừng hòng trốn.
Cổ Trần mặt mũi tràn đầy sát khí, khí tức toàn thân sôi trào, dao động mạnh mẽ đó khiến Thiên Cương lão nhân cũng phải sửng sốt.
Ngay cả lão còn cảm thấy uy hiếp, nói chi đến đám Tu La tộc bên kia, rốt cuộc chúng cũng chú ý đến sự tồn tại của Cổ Trần.
- Ha ha ha ha...
Bạch!
Sau một khắc, một đạo hơi nước vọt tới, nhanh chóng hóa thành một bóng người, chính là Thủy Linh, khí tức nó trở nên hùng hậu hơn trước rất nhiều.
- Sao ngươi lại tới đây?
Cổ Trần nhíu mày hỏi.
Thủy Linh nghiêng đầu, tràn đầy nghi hoặc:
- Ta không thể tới à, những cái kia là ai, cảm giác rất không thoải mái.
Cổ Trần lắc đầu nói:
- Đó là Tu La tộc, một chủng tộc cực kỳ hiếu chiến thích giết chóc, lát nữa ngươi cách xa nơi này một chút, đỡ phải liên lụy ngươi.
- Tốt thôi.
Thủy Linh nghĩ nghĩ, lập tức rời xa Cổ Trần, vô cùng thành thật nghe lời.
Oanh!
Lúc này, trận văn bên ngoài Thánh Địa đã bị phá hủy toàn bộ, huyết quang ù ù bao phủ đánh vỡ vô số mảnh vỡ đại lục.
Hòn đảo của Tu La tộc vọt vào.
- Tu La tộc, các ngươi khinh người quá đáng!
Một tiếng hét lớn, Thiên Cương lão nhân lao ra, toàn thân bùng nổ khí tức cường đại, dẫn động vô số trận văn tạo thành phòng ngự.
Sau đó lão thuận thế đóng lại lối vào, trực tiếp đưa nó đi chỗ khác.
- Thiên Cương lão đầu, ngày tận thế của ngươi đã đến!
Có kẻ cười to dữ tợn, bên trong huyết quang, một bóng dáng cường đại đằng không bay lên, tỏa ra áp lực kinh khủng.
Đó là một tôn Tu La ba đầu chín tay, hắn cũng chính là A La Thiên, một cường giả đỉnh cao của nhánh Tu La tộc này, kẻ khai sáng ra Tu La Thánh Địa.
A La Thiên đứng trên Huyết Thụ, dưới chân là biển máu cuồn cuộn, vô số Tu La tay cầm đao binh, khí thế sát phạt.
- A La Thiên, hôm nay lão phu liều mạng với ngươi!
Thiên Cương lão nhân mắt lộ hung quang, cả người tràn ngập một loại khí tức quyết tuyệt, khiến A La Thiên kia cũng nhịn không được cảm thấy chấn động, Thánh Chủ liều mạng, không phải việc nhỏ.
Nhưng hắn không sợ hãi chút nào, ngược lại còn cười to nói:
- Tốt, bổn tọa đang ước gì ngươi liều mạng đây. Hôm nay, đúng lúc ta hủy diệt triệt để Thiên Cương Thánh Địa của ngươi.
Nếu ngươi giao ra bảo vật kia, có lẽ bổn tọa sẽ cho phép Thánh Địa ngươi lưu lại một chút huyết mạch hương hỏa.
A La Thiên bỗng nhiên mở miệng nói ra mấy lời này.
Cổ Trần nghe vậy, trong lòng rục rịch, hắn như có điều suy nghĩ đưa mắt nhìn Thiên Cương lão nhân, thầm nghĩ chẳng lẽ là bảo vật kia?
- Bảo vật đang ở đây. A La Thiên, ngươi muốn thì cứ tới!
Thiên Cương lão nhân trực tiếp dứt khoát lấy ra một vật, nó bay bổng trước mắt lão, tỏa ánh hào quang mờ nhạt, hấp dẫn sự chú ý của vô số Tu La tộc nhân.
Hai mắt A La Thiên đỏ ngầu, hắn cười dữ tợn nói:
- Chính là nó! Thế giới nguyên hạch, chắc chắn bổn tọa phải có được!
- Quả nhiên là thứ này, thế giới nguyên hạch.
Cổ Trần cau mày lẩm bẩm, trong lòng càng băn khoăn về những gì đã trải qua trong mười lần Luân Hồi kia, rốt cuộc, Tam Sinh Thạch ẩn giấu lực lượng bí ẩn gì?
Vì sao nó có thể khiến hắn trải qua mười lần Luân Hồi huyền bí, như thể đã trải qua mười lần tương lai thật sự?
- Nếu muốn thì đến đây! Để lão phu nhìn xem ngươi có năng lực đó hay không!
Thiên Cương lão nhân cười to mấy tiếng, một bước lóe lên, lão giẫm trên từng đạo từng đạo quang mang vọt tới.
Thân thể lão tỏa ra ánh sáng vô tận, khí tức cường đại bạo phát, sau lưng hiện lên 36 tòa Thánh Sơn.
- 36 Thiên Cương đại trận, phong!
Thiên Cương lão nhân quát lớn, tế ra át chủ bài lớn nhất, 36 Thiên Cương đại trận, trong nháy mắt phong thiên khóa địa.
Ông!
Một tòa Thánh Sơn rơi xuống trấn áp bát phương, 36 tòa Thánh Sơn vờn quanh cấm nhốt toàn bộ hòn đảo của Tu La tộc ở bên trong.
Oanh!
Hòn đảo chấn động, Huyết Thụ bùng sáng kéo căng thiên địa, biển máu phía trên lăn lộn bành trướng.
- Hừ, chỉ dựa vào 36 Thiên Cương đại trận mà muốn ngăn cản ta ư?
A La Thiên cười lạnh nhìn đại trận chung quanh, tỏ ra khinh thường, chỉ dựa vào đại trận mà muốn phong ấn bọn họ, đúng là người si nói mộng.
- Chỉ cần phong cấm các ngươi nhất thời nửa khắc là đủ rồi.
Thiên Cương lão nhân thản nhiên nói.
Lão nói xong thì nhìn Cổ Trần, ngưng trọng nói:
- Nhân Hoàng, tiếp theo thì đến phiên ngươi, có thể tiêu diệt được nhánh Tu La tộc này không lão tử cũng không quan tâm nữa.
- Tiền bối yên tâm, nhánh Tu La tộc này, một tên cũng đừng hòng trốn.
Cổ Trần mặt mũi tràn đầy sát khí, khí tức toàn thân sôi trào, dao động mạnh mẽ đó khiến Thiên Cương lão nhân cũng phải sửng sốt.
Ngay cả lão còn cảm thấy uy hiếp, nói chi đến đám Tu La tộc bên kia, rốt cuộc chúng cũng chú ý đến sự tồn tại của Cổ Trần.
- Ha ha ha ha...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.