Chương 1641:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Như vậy đã hiểu, Thái Thản bị Thâm Uyên ăn mòn linh hồn, ô nhiễm bản thân trở nên vô cùng nóng nảy và hỗn loạn, không cẩn thận thậm chí biến thành Ma vật Thâm Uyên.
Thái Thản, thuộc về Hoàng tộc hùng mạnh trong số Thú Nhân, có thể xem là một trong những Thần tộc mới. Nó tương tự với Bỉ Mông, đều thuộc một trận doanh Thú Nhân. Nhưng mà Thái Thản nhất tộc hình như muốn thoát ly, tự lập thành một tộc, nếu không phải vậy thì vì sao Thái Thản nhất tộc dám tự xưng Thần tộc.
Bởi vì Thái Thản đã có Thần Linh, hơn nữa số lượng không ít, thực lực rất mạnh, tự nhiên có quyền nói chuyện có thể ly khai tự lực trở thành Thần tộc. Bỉ Mông nhất tộc còn kém hơn một chút, cuối cùng vẫn là dựa vào Thú Thần.
- Grừ...
Đang đánh lấy đánh để, Ma vật Thâm Uyên bỗng nhiên quay đầu, phát ra một tiếng gầm kinh khủng đối với Hỗn Độn Thành bên này. Tiếng rống chấn động khắp nơi, sóng âm cuồn cuộn quét tới.
Cổ Trần nhìn Ma vật Thâm Uyên này, vậy mà đang bay về nơi phía này, nheo mắt lại lộ ra một tia sát ý.
Hắn chỉ là xem kịch, không có ý tứ tham dự, thế nhưng con Ma vật Thâm Uyên thật quá là không biết thức thời, không hề chọc tới nó vậy mà lại chủ động đưa tới cửa. Thái Thản vừa thấy liền giận dữ, hai mắt đỏ tươi, giơ quả đấm lên đập vào phía sau lưng Ma vật Thâm Uyên.
- Muốn chạy à?
Một tiếng thật lớn vang lên, cơ thể to lớn của Ma vật Thâm Uyên trực tiếp quét ngang tới, nện vào phía trước Hỗn Độn Thành làm khói bụi bốc lên cuồn cuộn. Cả vùng đất khổng lồ bị Hỗn Độn Thành khóa chặt lại, chỉ là nện ra một cái hố chứ không bị phá nát.
Trong khói bụi, Ma vật Thâm Uyên đứng lên, cái đầu to nhìn trừng trừng vào bóng người trên tường thành, lộ ra quang mang khát máu. Có một giọng nói vang lên trong ý chí vặn vẹo của nó như đang nói, cắn nuốt hắn, thôn phệ nó thì có thể đạt được tiến hóa kinh người, trở thành Thâm Uyên Lĩnh chủ.
Thâm Uyên Lĩnh chủ, thế nhưng là có thể so sánh với sự tồn tại của Thánh Chủ, mỗi người đều vô cùng cường đại, thậm chí Thánh Chủ bình thường cũng đánh không lại Thâm Uyên Lĩnh chủ.
- Graoo...
Ma vật Thâm Uyên gầm lên một tiếng, ý chí vặn vẹo khiến nó không có bất kỳ e ngại gì mà trực tiếp xông quá tường thành lao về phía Cổ Trần. Nhìn thấy vậy, trong mắt Cổ Trần lộ ra một tia hung quang.
Chẳng qua Cổ Trần cũng không nhúc nhích, sau lưng lại truyền đến một tiếng chói tai, có phong mang xé trời, chém tới trên mình Ma vật Thâm Uyên. Ầm một tiếng, Ma vật Thâm Uyên bị đánh văng ra ngoài, đập vào ngoài thành, vùng vẫy vài cái mới bò dậy nổi.
Lúc này, từng bóng người xẹt qua không trung đáp xuống bên ngoài thành, bao vây Ma vật Thâm Uyên, cả người tản ra khí tức hung ác mạnh mẽ, toàn thân được bao bọc trong ánh hào quang Thanh Đồng. Đó chính là Bất Tử cấm vệ thống lĩnh, còn có mười một Bất Tử cấm vệ cùng lên trận, tạo thành một tiểu đội vây quanh Ma vật Thâm Uyên.
Sau đó mỗi một vị Bất Tử cấm vệ cùng nhau xuất ra một sợi dây xích Thanh Đồng, quấn quanh Ma vật Thâm Uyên, xích nó lại đó.
- Grrr... Thâm Uyên...
Ma vật gầm lên, ra sức giãy dụa, xích Thanh Đồng trên người rầm rầm rơi xuống, phát ra tiếng vang ken két. Nó đang vùng vẫy, đáng tiếc bị mười một Bất Tử cấm vệ lấy xích Thanh Đồng vây khốn, căn bản không thoát khỏi trói buộc, chỉ có thể bị khóa ở đó.
Cảnh tượng này rơi vào trong mắt Thái Thản vừa chạy tới, không khỏi kinh hãi, lập tức dừng lại, không dám tới gần nơi này. Thái Thản hai mắt hiện ra hồng quang, lộ ra ánh sáng hung lệ, cuồng bạo, hỗn loạn, hiển nhiên vẫn còn duy trì ý thức tỉnh táo.
- Nhân tộc?
Cổ Trần nhìn lướt qua Thái Thản, ánh mắt của hắn rơi vào trên thân thể của Ma vật Thâm Uyên, nhẹ nhàng phất tay, chỉ thấy mười Bất Tử cấm vệ nọ cùng động. Từng tiếng vang truyền ra, xích sắt siết chặt, khóa chặt Ma vật Thâm Uyên lại, từng người lôi kéo Ma vật Thâm Uyên bay lên tường thành.
Đùng đùng!
Ma vật Thâm Uyên bị trói thành một cái bánh chưng, bị Bất Tử cấm vệ giam lại trước mặt Cổ Trần. Cổ Trần thì thầm, bước ra đi tới trước cái đầu to lớn của Ma vật Thâm Uyên.
- Thâm Uyên giống loài...
Hắn đưa tay ấn lên cái trán to lớn của Ma vật Thâm Uyên, một luồng ý chí cường đại lao thẳng vào thức hải hỗn loạn của đối phương.
- Grao... Giết giết giết!
Vừa mới xâm nhập vào đã cảm thấy hỗn loạn, cuồng bạo, ý chí tràn đầy phá hoại và hủy diệt giết chóc đánh ập tới khiến người ta khó có thể chống lại. Người bình thường chắc chắn bị ý chí Thâm Uyên hỗn loạn này làm ảnh hưởng, thậm chí bị ô nhiễm trở thành một thành viên Thâm Uyên.
Thái Thản, thuộc về Hoàng tộc hùng mạnh trong số Thú Nhân, có thể xem là một trong những Thần tộc mới. Nó tương tự với Bỉ Mông, đều thuộc một trận doanh Thú Nhân. Nhưng mà Thái Thản nhất tộc hình như muốn thoát ly, tự lập thành một tộc, nếu không phải vậy thì vì sao Thái Thản nhất tộc dám tự xưng Thần tộc.
Bởi vì Thái Thản đã có Thần Linh, hơn nữa số lượng không ít, thực lực rất mạnh, tự nhiên có quyền nói chuyện có thể ly khai tự lực trở thành Thần tộc. Bỉ Mông nhất tộc còn kém hơn một chút, cuối cùng vẫn là dựa vào Thú Thần.
- Grừ...
Đang đánh lấy đánh để, Ma vật Thâm Uyên bỗng nhiên quay đầu, phát ra một tiếng gầm kinh khủng đối với Hỗn Độn Thành bên này. Tiếng rống chấn động khắp nơi, sóng âm cuồn cuộn quét tới.
Cổ Trần nhìn Ma vật Thâm Uyên này, vậy mà đang bay về nơi phía này, nheo mắt lại lộ ra một tia sát ý.
Hắn chỉ là xem kịch, không có ý tứ tham dự, thế nhưng con Ma vật Thâm Uyên thật quá là không biết thức thời, không hề chọc tới nó vậy mà lại chủ động đưa tới cửa. Thái Thản vừa thấy liền giận dữ, hai mắt đỏ tươi, giơ quả đấm lên đập vào phía sau lưng Ma vật Thâm Uyên.
- Muốn chạy à?
Một tiếng thật lớn vang lên, cơ thể to lớn của Ma vật Thâm Uyên trực tiếp quét ngang tới, nện vào phía trước Hỗn Độn Thành làm khói bụi bốc lên cuồn cuộn. Cả vùng đất khổng lồ bị Hỗn Độn Thành khóa chặt lại, chỉ là nện ra một cái hố chứ không bị phá nát.
Trong khói bụi, Ma vật Thâm Uyên đứng lên, cái đầu to nhìn trừng trừng vào bóng người trên tường thành, lộ ra quang mang khát máu. Có một giọng nói vang lên trong ý chí vặn vẹo của nó như đang nói, cắn nuốt hắn, thôn phệ nó thì có thể đạt được tiến hóa kinh người, trở thành Thâm Uyên Lĩnh chủ.
Thâm Uyên Lĩnh chủ, thế nhưng là có thể so sánh với sự tồn tại của Thánh Chủ, mỗi người đều vô cùng cường đại, thậm chí Thánh Chủ bình thường cũng đánh không lại Thâm Uyên Lĩnh chủ.
- Graoo...
Ma vật Thâm Uyên gầm lên một tiếng, ý chí vặn vẹo khiến nó không có bất kỳ e ngại gì mà trực tiếp xông quá tường thành lao về phía Cổ Trần. Nhìn thấy vậy, trong mắt Cổ Trần lộ ra một tia hung quang.
Chẳng qua Cổ Trần cũng không nhúc nhích, sau lưng lại truyền đến một tiếng chói tai, có phong mang xé trời, chém tới trên mình Ma vật Thâm Uyên. Ầm một tiếng, Ma vật Thâm Uyên bị đánh văng ra ngoài, đập vào ngoài thành, vùng vẫy vài cái mới bò dậy nổi.
Lúc này, từng bóng người xẹt qua không trung đáp xuống bên ngoài thành, bao vây Ma vật Thâm Uyên, cả người tản ra khí tức hung ác mạnh mẽ, toàn thân được bao bọc trong ánh hào quang Thanh Đồng. Đó chính là Bất Tử cấm vệ thống lĩnh, còn có mười một Bất Tử cấm vệ cùng lên trận, tạo thành một tiểu đội vây quanh Ma vật Thâm Uyên.
Sau đó mỗi một vị Bất Tử cấm vệ cùng nhau xuất ra một sợi dây xích Thanh Đồng, quấn quanh Ma vật Thâm Uyên, xích nó lại đó.
- Grrr... Thâm Uyên...
Ma vật gầm lên, ra sức giãy dụa, xích Thanh Đồng trên người rầm rầm rơi xuống, phát ra tiếng vang ken két. Nó đang vùng vẫy, đáng tiếc bị mười một Bất Tử cấm vệ lấy xích Thanh Đồng vây khốn, căn bản không thoát khỏi trói buộc, chỉ có thể bị khóa ở đó.
Cảnh tượng này rơi vào trong mắt Thái Thản vừa chạy tới, không khỏi kinh hãi, lập tức dừng lại, không dám tới gần nơi này. Thái Thản hai mắt hiện ra hồng quang, lộ ra ánh sáng hung lệ, cuồng bạo, hỗn loạn, hiển nhiên vẫn còn duy trì ý thức tỉnh táo.
- Nhân tộc?
Cổ Trần nhìn lướt qua Thái Thản, ánh mắt của hắn rơi vào trên thân thể của Ma vật Thâm Uyên, nhẹ nhàng phất tay, chỉ thấy mười Bất Tử cấm vệ nọ cùng động. Từng tiếng vang truyền ra, xích sắt siết chặt, khóa chặt Ma vật Thâm Uyên lại, từng người lôi kéo Ma vật Thâm Uyên bay lên tường thành.
Đùng đùng!
Ma vật Thâm Uyên bị trói thành một cái bánh chưng, bị Bất Tử cấm vệ giam lại trước mặt Cổ Trần. Cổ Trần thì thầm, bước ra đi tới trước cái đầu to lớn của Ma vật Thâm Uyên.
- Thâm Uyên giống loài...
Hắn đưa tay ấn lên cái trán to lớn của Ma vật Thâm Uyên, một luồng ý chí cường đại lao thẳng vào thức hải hỗn loạn của đối phương.
- Grao... Giết giết giết!
Vừa mới xâm nhập vào đã cảm thấy hỗn loạn, cuồng bạo, ý chí tràn đầy phá hoại và hủy diệt giết chóc đánh ập tới khiến người ta khó có thể chống lại. Người bình thường chắc chắn bị ý chí Thâm Uyên hỗn loạn này làm ảnh hưởng, thậm chí bị ô nhiễm trở thành một thành viên Thâm Uyên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.