Chương 1645:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Tát Nhĩ cuồng nhiệt dập đầu:
- Vâng thưa chủ nhân vĩ đại.
Gã đã hoàn toàn trở thành một người khác, trong linh hồn coi Cổ Trần trở thành tín ngưỡng tối cao duy nhất, là chủ nhân chân chính tạo ra gã.
- Đi đi, vì vinh quang của Thái Thản.
Cổ Trần vung tay, quay lưng lại với gã, Tát Nhĩ cúi đầu một lần nữa mới đứng dậy một cách kính cẩn.
Hai mắt gã say mê nhìn Cổ Trần, vị chủ nhân đã ban cho gã mạng sống, cũng là tồn tại tối cao duy nhất mà gã thờ phụng trong tương lai. Sau đó, Tát Nhĩ nhảy lên không trung, toàn thân tản ra Thanh Đồng quang mang, mang theo một loại ánh sáng bất tử tiến về Thái Thản nhất tộc, đi hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Nhìn gã đi xa, Cổ Trần vẻ mặt trầm tư, đáy mắt lóe lên quang mang.
Một quân cờ hạ xuống, không biết có thể gây ra một trận sóng gió trong tộc Thái Thản hay không, thậm chí hoàn thành sứ mệnh và mục tiêu mà hắn đặt ra hay không? Đương nhiên, Tát Nhĩ chỉ là một ý tưởng và thử nghiệm nhất thời hứng lên của Cổ Trần, có được hay không cũng không có mất mát gì, cho nên đảo mắt một cái đã ném sang một bên không tiếp tục để ý tới.
Nếu thành công vậy thì tốt, nếu thất bại cũng không có tổn thất, xem như không có kế hoạch này là được.
- Nơi này đã là khu vực bên ngoài Thiên Hoang chi địa, có thể gặp phải Ma vật Thâm Uyên cũng là may mắn.
Cổ Trần nhỏ giọng thì thầm một câu, quét qua bốn phía, điều khiển Hỗn Độn Thành bắt đầu hướng về một phía phá vỡ Hư Không Hỗn Độn rồi bay đi.
Vị trí đó chính là khu vực hạch tâm của Thiên Hoang chi địa. Xa xa liền có thể trông thấy một mảnh đại lục mênh mông rộng lớn lơ lửng trong Hư Không Hỗn Độn.
Kia chính là Thiên Hoang chi địa!
Mục tiêu chuyến đi này của Cổ Trần chính là nơi đây, hắn muốn bắt đầu từ nơi này, đảo loạn cả thiên địa, để thiên địa hóa thành một vùng Hỗn Độn tăm tối.
Ầm ầm...
Hỗn Độn Thành phá tan mê vụ, thoáng chốc xông vào mảnh đại lục mênh mông này. Mới vừa bước vào đã cảm thấy khí tức hoang vu, hỗn loạn, cổ xưa, thê lương đập vào mặt, còn có một uy áp mạnh mẽ. Cỗ uy áp kia dường như là thiên địa chi uy, đè nặng khiến lòng Cổ Trần trầm xuống, cảm giác thật tệ.
- Thiên Hoang, ta tới rồi đây.
Cổ Trần đứng trên đầu tường, ngắm nhìn nơi xa lẩm bẩm trong miệng, trong mắt bắn ra một tia sáng cực kỳ khủng bố. Từ nơi này nhìn qua, ở trung tâm Thiên Hoang, đập vào mắt là một bia đá đáng sợ không biết cao bao nhiêu, giống như một cột trời sừng sững.
Đó chính là — — Thiên Bi!
Thiên Hoang chi địa, một tấm Thiên Bi đứng vững giống như cột trời chống đỡ cả bầu trời.
Mà ở trên tấm bia nọ có một vết nứt cực lớn, xuyên qua toàn bộ Thiên Hoang chi địa như một vết sẹo, thỉnh thoảng sẽ có một số sinh vật Thiên ngoại xuất hiện từ trong cái khe. Vết nứt này nối liền với lối vào Thiên ngoại, có sinh vật Thiên ngoại là từ trong đây xâm phạm Thiên Hoang, đi vào Hư Không chiến trường.
Trên đỉnh Thiên Bi ngưng tụ một luồng sáng mạnh mẽ, phong tỏa gần hết thiên ngân, chỉ có điều rốt cuộc có một phần nhỏ không thể phong tỏa.
Bỗng nhiên, một ánh lửa từ trên trời giáng xuống giống như sao băng rơi xuống từ trên thiên ngân, xẹt qua hư không với tốc độ cực nhanh.
Cổ Trần nhìn thấy rất rõ ràng ngọn lửa kia là một thiên thạch, bên trên tụ dày đặc các loại sinh vật.
Những thứ này chính là sinh vật thiên ngoại từ bên ngoài xâm lấn. Có vực ngoại Thiên Ma, còn có vật thiên ngoại, xâm chiếm chiến trường Hư Không.
- Đây chính là Thiên ngoại xâm lấn?
Cổ Trần đứng trên tường thành, ngắm nhìn thiên thạch khổng lồ vụt qua hư không rơi xuống, trong lòng xem như đã biết biết Thiên ngoại xâm lấn như thế nào. Đây là thông qua vết nứt thiên ngân, từ bên ngoài rơi xuống, xâm nhập chiến trường Hư Không.
Mà từ trên trời nhìn xuống sẽ phát hiện có một vòng xoáy kinh khủng ở trung tâm của toàn bộ Thiên Hoang chi địa, giống như một con mắt thật to, mang khí tức vô cùng đáng sợ. Cái vòng xoáy này như là Hỗn Độn, hắc ám, vặn vẹo, hỗn loạn, tràn đầy hơi thở giết chóc và hủy diệt. Đó chính là Thâm Uyên, hư không bóp méo, một số ma vật Thâm Uyên không ngừng tuôn ra từ bên trong, không ngừng xâm chiếm chiến trường Hư Không.
Bên trên bầu trời có thiên ngoại xâm lấn, phía dưới mặt đất, có vặn vẹo Hư Không Thâm Uyên xâm chiếm.
Đây chính là Hư Không chiến trường!
Cổ Trần nhìn thấy thiên ngoại có thiên thạch rơi xuống, mang theo một lượng lớn sinh vật thiên ngoại xâm lấn. Mà dưới Thâm Uyên vặn vẹo, có ma vật Thâm Uyên xâm lấn, số lượng rất lớn, chẳng qua giống như thiên ngân, phần lớn đều bị cột trời chặn lại.
- Vâng thưa chủ nhân vĩ đại.
Gã đã hoàn toàn trở thành một người khác, trong linh hồn coi Cổ Trần trở thành tín ngưỡng tối cao duy nhất, là chủ nhân chân chính tạo ra gã.
- Đi đi, vì vinh quang của Thái Thản.
Cổ Trần vung tay, quay lưng lại với gã, Tát Nhĩ cúi đầu một lần nữa mới đứng dậy một cách kính cẩn.
Hai mắt gã say mê nhìn Cổ Trần, vị chủ nhân đã ban cho gã mạng sống, cũng là tồn tại tối cao duy nhất mà gã thờ phụng trong tương lai. Sau đó, Tát Nhĩ nhảy lên không trung, toàn thân tản ra Thanh Đồng quang mang, mang theo một loại ánh sáng bất tử tiến về Thái Thản nhất tộc, đi hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Nhìn gã đi xa, Cổ Trần vẻ mặt trầm tư, đáy mắt lóe lên quang mang.
Một quân cờ hạ xuống, không biết có thể gây ra một trận sóng gió trong tộc Thái Thản hay không, thậm chí hoàn thành sứ mệnh và mục tiêu mà hắn đặt ra hay không? Đương nhiên, Tát Nhĩ chỉ là một ý tưởng và thử nghiệm nhất thời hứng lên của Cổ Trần, có được hay không cũng không có mất mát gì, cho nên đảo mắt một cái đã ném sang một bên không tiếp tục để ý tới.
Nếu thành công vậy thì tốt, nếu thất bại cũng không có tổn thất, xem như không có kế hoạch này là được.
- Nơi này đã là khu vực bên ngoài Thiên Hoang chi địa, có thể gặp phải Ma vật Thâm Uyên cũng là may mắn.
Cổ Trần nhỏ giọng thì thầm một câu, quét qua bốn phía, điều khiển Hỗn Độn Thành bắt đầu hướng về một phía phá vỡ Hư Không Hỗn Độn rồi bay đi.
Vị trí đó chính là khu vực hạch tâm của Thiên Hoang chi địa. Xa xa liền có thể trông thấy một mảnh đại lục mênh mông rộng lớn lơ lửng trong Hư Không Hỗn Độn.
Kia chính là Thiên Hoang chi địa!
Mục tiêu chuyến đi này của Cổ Trần chính là nơi đây, hắn muốn bắt đầu từ nơi này, đảo loạn cả thiên địa, để thiên địa hóa thành một vùng Hỗn Độn tăm tối.
Ầm ầm...
Hỗn Độn Thành phá tan mê vụ, thoáng chốc xông vào mảnh đại lục mênh mông này. Mới vừa bước vào đã cảm thấy khí tức hoang vu, hỗn loạn, cổ xưa, thê lương đập vào mặt, còn có một uy áp mạnh mẽ. Cỗ uy áp kia dường như là thiên địa chi uy, đè nặng khiến lòng Cổ Trần trầm xuống, cảm giác thật tệ.
- Thiên Hoang, ta tới rồi đây.
Cổ Trần đứng trên đầu tường, ngắm nhìn nơi xa lẩm bẩm trong miệng, trong mắt bắn ra một tia sáng cực kỳ khủng bố. Từ nơi này nhìn qua, ở trung tâm Thiên Hoang, đập vào mắt là một bia đá đáng sợ không biết cao bao nhiêu, giống như một cột trời sừng sững.
Đó chính là — — Thiên Bi!
Thiên Hoang chi địa, một tấm Thiên Bi đứng vững giống như cột trời chống đỡ cả bầu trời.
Mà ở trên tấm bia nọ có một vết nứt cực lớn, xuyên qua toàn bộ Thiên Hoang chi địa như một vết sẹo, thỉnh thoảng sẽ có một số sinh vật Thiên ngoại xuất hiện từ trong cái khe. Vết nứt này nối liền với lối vào Thiên ngoại, có sinh vật Thiên ngoại là từ trong đây xâm phạm Thiên Hoang, đi vào Hư Không chiến trường.
Trên đỉnh Thiên Bi ngưng tụ một luồng sáng mạnh mẽ, phong tỏa gần hết thiên ngân, chỉ có điều rốt cuộc có một phần nhỏ không thể phong tỏa.
Bỗng nhiên, một ánh lửa từ trên trời giáng xuống giống như sao băng rơi xuống từ trên thiên ngân, xẹt qua hư không với tốc độ cực nhanh.
Cổ Trần nhìn thấy rất rõ ràng ngọn lửa kia là một thiên thạch, bên trên tụ dày đặc các loại sinh vật.
Những thứ này chính là sinh vật thiên ngoại từ bên ngoài xâm lấn. Có vực ngoại Thiên Ma, còn có vật thiên ngoại, xâm chiếm chiến trường Hư Không.
- Đây chính là Thiên ngoại xâm lấn?
Cổ Trần đứng trên tường thành, ngắm nhìn thiên thạch khổng lồ vụt qua hư không rơi xuống, trong lòng xem như đã biết biết Thiên ngoại xâm lấn như thế nào. Đây là thông qua vết nứt thiên ngân, từ bên ngoài rơi xuống, xâm nhập chiến trường Hư Không.
Mà từ trên trời nhìn xuống sẽ phát hiện có một vòng xoáy kinh khủng ở trung tâm của toàn bộ Thiên Hoang chi địa, giống như một con mắt thật to, mang khí tức vô cùng đáng sợ. Cái vòng xoáy này như là Hỗn Độn, hắc ám, vặn vẹo, hỗn loạn, tràn đầy hơi thở giết chóc và hủy diệt. Đó chính là Thâm Uyên, hư không bóp méo, một số ma vật Thâm Uyên không ngừng tuôn ra từ bên trong, không ngừng xâm chiếm chiến trường Hư Không.
Bên trên bầu trời có thiên ngoại xâm lấn, phía dưới mặt đất, có vặn vẹo Hư Không Thâm Uyên xâm chiếm.
Đây chính là Hư Không chiến trường!
Cổ Trần nhìn thấy thiên ngoại có thiên thạch rơi xuống, mang theo một lượng lớn sinh vật thiên ngoại xâm lấn. Mà dưới Thâm Uyên vặn vẹo, có ma vật Thâm Uyên xâm lấn, số lượng rất lớn, chẳng qua giống như thiên ngân, phần lớn đều bị cột trời chặn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.