Chương 1648:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
- Bách tộc, Thần tộc, trước tiên cho các ngươi nhảy nhót mấy ngày.
Cổ Trần liếc mắt nhìn hướng Bách tộc, trong mắt lộ ra một tia lãnh quang, nói xong quay người nhoáng một cái biến mất.
Toà Hỗn Độn Thành, cứ như vậy trấn áp khu vực này. Sự xuất hiện của nó lập tức khơi dậy sự cảnh giác của bách tộc, có một vài tộc nổi giận, đây không phải đến đoạt công lao sao?
Ngay sau đó, có cường giả xuất thủ, trực tiếp ngưng tụ một bàn tay khổng lo che trời chộp về phía Hỗn Độn Thành.
Một bàn tay vượt qua hư không, bắt lấy Hỗn Độn thành.
Ầm ầm...
Hỗn Độn nổ tung, cả màn trời bị xé mở, bàn tay khổng lồ mở ra, năm ngón tay che kín bầu trời chụp xuống.
- Muốn chết!
Cổ Trần ánh mắt dữ tợn, vừa mới đến nơi quả nhiên đã có người nhảy ra thăm dò. Nhìn bàn tay khổng lồ che trời giáng xuống, từng đợt ánh sáng tuôn ra từ trong cơ thể Cổ Trần, giơ tay đánh ra một quyền. Những tia sáng vô tận hội tụ lại hóa thành một nắm đấm khủng bố, quyền ý mạnh mẽ ngưng tụ, một quyền xuyên thủng bầu trời.
Quyền và chưởng chạm nhau, Hư Không sụp đổ từng khúc, khí Hỗn Độn cuốn ngược, lộ ra một khoảng hư vô trống rỗng. Chỉ thấy cả hai bên va chạm trong hư không, cuối cùng cả hai đều sụp đổ và biến mất, vậy mà có lực lượng ngang nhau, hấp dẫn vô số ánh mắt của cường giả.
- Có qua mà không có lại thì thật thất lễ quá.
Cổ Trần hừ lạnh, duỗi tay ép xuống, vô hạn pháp tắc hội tụ, đan xen, hóa thành một bàn tay to xám xịt hung hãn đánh về phía xa. Bàn tay này xuyên thấu hư không hung hăng ấn xuống về phía một tòa thánh sơn.
- Càn rỡ!
Một tiếng hét tức giận vang lên từ trong ngọn thánh sơn, có một khí tức đáng sợ bạo phát, một bóng người bay vọt lên không trung, muốn đánh vỡ bàn tay khổng lồ đột ngột xuất hiện này. Nào ngờ, tốc độ của bàn tay khổng lồ kia tăng mạnh, ầm ầm đè xuống, nện bóng người nọ đánh mạnh vào trong ngọn thánh sơn.
Ngay cả toàn bộ thánh sơn đều chấn động, rung chuyển, bị một chưởng vỗ nát một mảng lớn, uy lực khủng bố làm cho cường giả các nơi đều kinh hãi. Một người lao ra khỏi Thánh sơn đổ nát, dáng vẻ có chút chật vật, sau lưng có một đôi Hắc Dực lóe ra hắc quang.
- Khốn kiếp...
Nó giận không nhịn nổi, nhưng trong mắt lộ vẻ kiêng kị, bởi vì một chưởng vừa nãy suýt chút đã đánh nổ thánh sơn, thật sự kinh khủng. Khi nãy chính là nó xuất thủ, muốn thăm dò Cổ Trần, kết quả thăm dò không thành công ngược lại còn bị đập.
- Thì ra là Nhân tộc, từ khi nào Nhân tộc lại còn có thêm một tòa thánh thành?
Sinh vật này kinh ngạc nhìn về hướng Hỗn Độn thành, dáng người trẻ tuổi kiêu ngạo mà đứng kia chính xác là toát ra khí tức Nhân tộc.
Cổ Trần đứng ngạo nghễ trên Hỗn Độn thành, nhìn ra xung quanh, những ánh mắt, ý niệm mạnh mẽ, không ngừng xen lẫn va chạm, muốn thăm dò hắn. Cổ Trần hừ lạnh một tiếng, một ý niệm cường đại bùng nổ, ầm ầm quét qua bốn phía, nghiền ép một cách vô cùng ngang ngược.
- Hừ!
- Phụt!
- A...
Hàng loạt tiếng kêu thảm truyền đến, không ít ý niệm của các cường giả bị nghiền nát, hung hăng, quả quyết, tàn nhẫn, căn bản không cho bách tộc bất kỳ thể diện nào.
- Tiểu tử Nhân tộc, ngươi quá hỗn láo đấy.
Có cường giả rống giận, tia sáng cường đại tụ lại, hóa thành một hư ảnh to lớn đứng trên Thiên Hoang chi địa, giận dữ nhìn Cổ Trần ở trên Hỗn Độn thành.
Cổ Trần hừ nhẹ, nói xong đưa tay ra ấn một cái.
- Hỗn láo hử?
Ầm ầm!
Nơi xa, trên đỉnh đầu của hư ảnh khổng lồ kia nứt ra, một Thanh Đồng đại thủ đập vào đầu của hắn một cách hung hăng, một tiếng nổ vang lên đánh nó nổ tung trong hư không. Uy thế cường đại của Thanh Đồng thủ ấn không giảm giáng mạnh trên mặt đất, một tòa Thạch Thành tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ bao phủ, đỡ lấy một chiêu này.
- Thạch tộc, vậy thì tiêu diệt các ngươi.
Cổ Trần hiện lên một tia dữ tợn trong mắt, sau khi nói xong, Hỗn Độn thành to lớn ầm ầm bay vụt lên từ mặt đất, phá vỡ hư không, thoắt cái đã từ từ phóng tới từ trên không trung Thạch Thành. Hỗn Độn thành khổng lồ tách ra hư không xông tới, bao bọc hỗn độn khí lưu cuồng bạo đầy trời đập thẳng về phía Thạch Thành.
Ầm ầm...
Hỗn Độn thành giáng xuống, quang mang vỡ tan, khí lưu vô tận cuồn cuộn tứ phía, Hỗn Độn thành hùng mạnh vậy mà thoáng cái đã đập tan phòng ngự của Thạch Thành.
Cảnh tượng bất thình lình này khiến mọi bên sợ choáng váng, tất cả cường giả đều không ngờ rằng Cổ Trần lại dứt khoát gọn lẹ như vậy, trực tiếp mang Hỗn Độn thành tấn công.
- Giết!
Cổ Trần liếc mắt nhìn hướng Bách tộc, trong mắt lộ ra một tia lãnh quang, nói xong quay người nhoáng một cái biến mất.
Toà Hỗn Độn Thành, cứ như vậy trấn áp khu vực này. Sự xuất hiện của nó lập tức khơi dậy sự cảnh giác của bách tộc, có một vài tộc nổi giận, đây không phải đến đoạt công lao sao?
Ngay sau đó, có cường giả xuất thủ, trực tiếp ngưng tụ một bàn tay khổng lo che trời chộp về phía Hỗn Độn Thành.
Một bàn tay vượt qua hư không, bắt lấy Hỗn Độn thành.
Ầm ầm...
Hỗn Độn nổ tung, cả màn trời bị xé mở, bàn tay khổng lồ mở ra, năm ngón tay che kín bầu trời chụp xuống.
- Muốn chết!
Cổ Trần ánh mắt dữ tợn, vừa mới đến nơi quả nhiên đã có người nhảy ra thăm dò. Nhìn bàn tay khổng lồ che trời giáng xuống, từng đợt ánh sáng tuôn ra từ trong cơ thể Cổ Trần, giơ tay đánh ra một quyền. Những tia sáng vô tận hội tụ lại hóa thành một nắm đấm khủng bố, quyền ý mạnh mẽ ngưng tụ, một quyền xuyên thủng bầu trời.
Quyền và chưởng chạm nhau, Hư Không sụp đổ từng khúc, khí Hỗn Độn cuốn ngược, lộ ra một khoảng hư vô trống rỗng. Chỉ thấy cả hai bên va chạm trong hư không, cuối cùng cả hai đều sụp đổ và biến mất, vậy mà có lực lượng ngang nhau, hấp dẫn vô số ánh mắt của cường giả.
- Có qua mà không có lại thì thật thất lễ quá.
Cổ Trần hừ lạnh, duỗi tay ép xuống, vô hạn pháp tắc hội tụ, đan xen, hóa thành một bàn tay to xám xịt hung hãn đánh về phía xa. Bàn tay này xuyên thấu hư không hung hăng ấn xuống về phía một tòa thánh sơn.
- Càn rỡ!
Một tiếng hét tức giận vang lên từ trong ngọn thánh sơn, có một khí tức đáng sợ bạo phát, một bóng người bay vọt lên không trung, muốn đánh vỡ bàn tay khổng lồ đột ngột xuất hiện này. Nào ngờ, tốc độ của bàn tay khổng lồ kia tăng mạnh, ầm ầm đè xuống, nện bóng người nọ đánh mạnh vào trong ngọn thánh sơn.
Ngay cả toàn bộ thánh sơn đều chấn động, rung chuyển, bị một chưởng vỗ nát một mảng lớn, uy lực khủng bố làm cho cường giả các nơi đều kinh hãi. Một người lao ra khỏi Thánh sơn đổ nát, dáng vẻ có chút chật vật, sau lưng có một đôi Hắc Dực lóe ra hắc quang.
- Khốn kiếp...
Nó giận không nhịn nổi, nhưng trong mắt lộ vẻ kiêng kị, bởi vì một chưởng vừa nãy suýt chút đã đánh nổ thánh sơn, thật sự kinh khủng. Khi nãy chính là nó xuất thủ, muốn thăm dò Cổ Trần, kết quả thăm dò không thành công ngược lại còn bị đập.
- Thì ra là Nhân tộc, từ khi nào Nhân tộc lại còn có thêm một tòa thánh thành?
Sinh vật này kinh ngạc nhìn về hướng Hỗn Độn thành, dáng người trẻ tuổi kiêu ngạo mà đứng kia chính xác là toát ra khí tức Nhân tộc.
Cổ Trần đứng ngạo nghễ trên Hỗn Độn thành, nhìn ra xung quanh, những ánh mắt, ý niệm mạnh mẽ, không ngừng xen lẫn va chạm, muốn thăm dò hắn. Cổ Trần hừ lạnh một tiếng, một ý niệm cường đại bùng nổ, ầm ầm quét qua bốn phía, nghiền ép một cách vô cùng ngang ngược.
- Hừ!
- Phụt!
- A...
Hàng loạt tiếng kêu thảm truyền đến, không ít ý niệm của các cường giả bị nghiền nát, hung hăng, quả quyết, tàn nhẫn, căn bản không cho bách tộc bất kỳ thể diện nào.
- Tiểu tử Nhân tộc, ngươi quá hỗn láo đấy.
Có cường giả rống giận, tia sáng cường đại tụ lại, hóa thành một hư ảnh to lớn đứng trên Thiên Hoang chi địa, giận dữ nhìn Cổ Trần ở trên Hỗn Độn thành.
Cổ Trần hừ nhẹ, nói xong đưa tay ra ấn một cái.
- Hỗn láo hử?
Ầm ầm!
Nơi xa, trên đỉnh đầu của hư ảnh khổng lồ kia nứt ra, một Thanh Đồng đại thủ đập vào đầu của hắn một cách hung hăng, một tiếng nổ vang lên đánh nó nổ tung trong hư không. Uy thế cường đại của Thanh Đồng thủ ấn không giảm giáng mạnh trên mặt đất, một tòa Thạch Thành tỏa ra ánh sáng mạnh mẽ bao phủ, đỡ lấy một chiêu này.
- Thạch tộc, vậy thì tiêu diệt các ngươi.
Cổ Trần hiện lên một tia dữ tợn trong mắt, sau khi nói xong, Hỗn Độn thành to lớn ầm ầm bay vụt lên từ mặt đất, phá vỡ hư không, thoắt cái đã từ từ phóng tới từ trên không trung Thạch Thành. Hỗn Độn thành khổng lồ tách ra hư không xông tới, bao bọc hỗn độn khí lưu cuồng bạo đầy trời đập thẳng về phía Thạch Thành.
Ầm ầm...
Hỗn Độn thành giáng xuống, quang mang vỡ tan, khí lưu vô tận cuồn cuộn tứ phía, Hỗn Độn thành hùng mạnh vậy mà thoáng cái đã đập tan phòng ngự của Thạch Thành.
Cảnh tượng bất thình lình này khiến mọi bên sợ choáng váng, tất cả cường giả đều không ngờ rằng Cổ Trần lại dứt khoát gọn lẹ như vậy, trực tiếp mang Hỗn Độn thành tấn công.
- Giết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.