Chương 1656:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Một giọng nói già nua truyền đến, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, nhìn bóng người tiều tụy bò ra từ phần mộ Hoang Khâu. Đó là một người già cỗi, cả người trông rất tàn tạ, như thể sắp chết bất cứ lúc nào.
- Chí Tôn?
Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước, tam đại Thánh Thú đều trợn to mắt, nhìn bóng người tiều tụy bò ra từ trong mộ hoang, vô cùng kinh ngạc. Không chỉ bọn họ, mà cường giả bách tộc, thậm chí Thần tộc đều bị sốc, hoảng sợ nhìn người nọ.
- Là Chí Tôn của tộc ta!
- Bái kiến Tôn giả!
Trong lúc nhất thời, cường giả Nhân tộc các phương đều phấn khởi, kích động, đều hành lễ với bóng người tiều tụy kia, trong mắt hiện lên sùng bái và ngưỡng mộ mãnh liệt.
Đó là cường giả mạnh nhất thuộc Nhân tộc, một vị Chí Tôn đã xuất hiện.
- Làm sao có thể? Nhân tộc làm sao có thể còn có Chí cường giả tồn tại chứ? Không phải đều đã chết sao?
Bán Thần vừa kinh vừa sợ, tiếng gầm gừ truyền khắp nơi, đánh thức tất cả mọi người. Trái tim mọi người thắt lại, ai cũng cảm thấy một nỗi sợ hãi thật sâu, một loại áp bách và chấn nhiếp, uy thế ngập trời đến từ vị Chí cường giả của Nhân tộc.
- Chí Tôn?
Cổ Trần hai mắt trợn to, lộ ra vẻ kinh ngạc, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Chí Tôn, Nhân tộc, thật sự còn tồn tại Chí cường giả sao?
Bóng người tàn tạ kia bò ra khỏi mộ hoang, chậm rãi đứng dậy, một khí tức mạnh mẽ phóng lên tận trời, khuấy động Hỗn Độn khắp nơi, dẫn đến rung chuyển cực lớn. Gương mặt lão già nua, toàn thân da bọc xương, khoác một cái áo tang, lại mang đến cho người khác một cảm giác mạnh mẽ không gì địch nổi. Thân ảnh lão nhân lóe lên, đánh nát Hư Không Hỗn Độn, trong nháy mắt xuất hiện trước mắt mọi người, khí tức cường đại quét tới, tạo một cảm giác khí phách vô địch trên trời dưới đất duy ngã độc tôn.
Chí Tôn, Chí cường giả Nhân tộc xuất hiện.
- Không thể nào!
Thạch tộc Bán Thần kinh hãi hét lên, không tin những gì mình thấy trước mắt, Nhân tộc làm sao còn có Chí cường giả sống sót? Hắn nhìn chòng chọc vào lão nhân trước mặt, hừ nói:
- Chí cường giả Nhân tộc không phải đều đã ngã xuống trong trận chiến Thần tộc sao? Bản tôn không tin, chết đi!
Bán Thần hét lớn một tiếng, tập trung một thân bán thần chi lực quét tới, muốn giết Chí cường giả Nhân tộc già cỗi sắp xuống lỗ này. Lão giả nhẹ nhàng đánh ra một chưởng, bầu trời sụp đổ, uy lực và ý chí mạnh mẽ xuyên qua Hư Không Hỗn Độn, thế bất khả kháng.
Cả hai cỗ lực lượng va chạm, nổ tung dữ dội, pháp tắc hư không đều vỡ nát.
Chỉ thấy thân thể của Bán Thần nhanh chóng bay ngược ra ngoài, sức mạnh vô song, trái lại lão giả vậy mà không nhúc nhích tí nào, Bán Thần đã rơi vào thế hạ phong.
- Hầy, già rồi, một Bán Thần mà thôi, thế mà không thể một chiêu giết chết.
Lão giả thở dài một tiếng, vẻ mặt tang thương nói:
- Nếu như trong thời kỳ đỉnh phong của lão phu, chỉ là một tên Bán Thần, một chưởng liền có thể đập chết, xem ra ta đã già thật rồi.
Chung quanh im lặng như tờ, tất cả mọi người trợn trừng hai mắt, bị lão giả này trấn áp triệt để, cường giả bách tộc khiếp đảm, hoảng sợ nhìn lấy hắn. Lão nhân kia thật ngông cuồng. Bán Thần một chưởng một tên, ngươi sợ là đang khoác lác hử.
Nhưng Cổ Trần lại tin tưởng hắn, có lẽ đúng như lão nhân nói, nếu như ở thời kỳ đỉnh phong, hắn thật sự có thể một chưởng đập chết một Bán Thần. Trong mắt Cổ Trần, vị Chí cường giả Nhân tộc này toàn thân tản ra khí tức suy tàn, hấp hối, hơi thở năm tháng nồng đậm, hiển nhiên là tuổi thọ đã cạn kiệt đến cuối đời.
- Chết tiệt!
Bán Thần lửa giận, cả người tản ra từng vòng dao động pháp tắc đáng sợ. Thần lực mạnh mẽ sôi trào, bị lão nhân Nhân tộc tiều tụy này chọc giận, chính mình đường đường là một Bán Thần lại bị một lão già sắp xuống lỗ đánh lui.
- Chôn trong lòng đất đã lâu, thật lâu không hoạt động, suýt chút nữa không leo ra được.
Lão nhân hoạt động thân thể, tiếng răng rắc vang ra từ trong người, tựa như xương cốt trong thân thể đều sắp vỡ vụn. Thân thể tàn tạ, dáng vẻ run rẩy ấy khiến ai nhìn thấy cũng phải lo lắng rằng lão sẽ chết bất cứ lúc nào.
Nhưng không một ai trong đám cường giả bách tộc, thậm chí các sinh vật cấm kỵ trong cấm địa, dám xem thường lão, Chí cường giả Nhân tộc chiến lực vô địch. Đây không phải nói chơi, mà chính là uy hiếp mạnh mẽ mà vô số các Chí cường giả của Nhân tộc, các Chí Tôn dùng máu thịt và sinh mạng mình liều mạng đánh ra.
Đối mặt với Chí cường giả Nhân tộc, Bán Thần cũng hoảng sợ, Thần Linh đều run rẩy, cho nên cho dù là lão giả trước mắt này tuổi thọ khô kiệt, suy tàn, lại không một ai dám xem thường.
- Chí Tôn?
Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước, tam đại Thánh Thú đều trợn to mắt, nhìn bóng người tiều tụy bò ra từ trong mộ hoang, vô cùng kinh ngạc. Không chỉ bọn họ, mà cường giả bách tộc, thậm chí Thần tộc đều bị sốc, hoảng sợ nhìn người nọ.
- Là Chí Tôn của tộc ta!
- Bái kiến Tôn giả!
Trong lúc nhất thời, cường giả Nhân tộc các phương đều phấn khởi, kích động, đều hành lễ với bóng người tiều tụy kia, trong mắt hiện lên sùng bái và ngưỡng mộ mãnh liệt.
Đó là cường giả mạnh nhất thuộc Nhân tộc, một vị Chí Tôn đã xuất hiện.
- Làm sao có thể? Nhân tộc làm sao có thể còn có Chí cường giả tồn tại chứ? Không phải đều đã chết sao?
Bán Thần vừa kinh vừa sợ, tiếng gầm gừ truyền khắp nơi, đánh thức tất cả mọi người. Trái tim mọi người thắt lại, ai cũng cảm thấy một nỗi sợ hãi thật sâu, một loại áp bách và chấn nhiếp, uy thế ngập trời đến từ vị Chí cường giả của Nhân tộc.
- Chí Tôn?
Cổ Trần hai mắt trợn to, lộ ra vẻ kinh ngạc, đây vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Chí Tôn, Nhân tộc, thật sự còn tồn tại Chí cường giả sao?
Bóng người tàn tạ kia bò ra khỏi mộ hoang, chậm rãi đứng dậy, một khí tức mạnh mẽ phóng lên tận trời, khuấy động Hỗn Độn khắp nơi, dẫn đến rung chuyển cực lớn. Gương mặt lão già nua, toàn thân da bọc xương, khoác một cái áo tang, lại mang đến cho người khác một cảm giác mạnh mẽ không gì địch nổi. Thân ảnh lão nhân lóe lên, đánh nát Hư Không Hỗn Độn, trong nháy mắt xuất hiện trước mắt mọi người, khí tức cường đại quét tới, tạo một cảm giác khí phách vô địch trên trời dưới đất duy ngã độc tôn.
Chí Tôn, Chí cường giả Nhân tộc xuất hiện.
- Không thể nào!
Thạch tộc Bán Thần kinh hãi hét lên, không tin những gì mình thấy trước mắt, Nhân tộc làm sao còn có Chí cường giả sống sót? Hắn nhìn chòng chọc vào lão nhân trước mặt, hừ nói:
- Chí cường giả Nhân tộc không phải đều đã ngã xuống trong trận chiến Thần tộc sao? Bản tôn không tin, chết đi!
Bán Thần hét lớn một tiếng, tập trung một thân bán thần chi lực quét tới, muốn giết Chí cường giả Nhân tộc già cỗi sắp xuống lỗ này. Lão giả nhẹ nhàng đánh ra một chưởng, bầu trời sụp đổ, uy lực và ý chí mạnh mẽ xuyên qua Hư Không Hỗn Độn, thế bất khả kháng.
Cả hai cỗ lực lượng va chạm, nổ tung dữ dội, pháp tắc hư không đều vỡ nát.
Chỉ thấy thân thể của Bán Thần nhanh chóng bay ngược ra ngoài, sức mạnh vô song, trái lại lão giả vậy mà không nhúc nhích tí nào, Bán Thần đã rơi vào thế hạ phong.
- Hầy, già rồi, một Bán Thần mà thôi, thế mà không thể một chiêu giết chết.
Lão giả thở dài một tiếng, vẻ mặt tang thương nói:
- Nếu như trong thời kỳ đỉnh phong của lão phu, chỉ là một tên Bán Thần, một chưởng liền có thể đập chết, xem ra ta đã già thật rồi.
Chung quanh im lặng như tờ, tất cả mọi người trợn trừng hai mắt, bị lão giả này trấn áp triệt để, cường giả bách tộc khiếp đảm, hoảng sợ nhìn lấy hắn. Lão nhân kia thật ngông cuồng. Bán Thần một chưởng một tên, ngươi sợ là đang khoác lác hử.
Nhưng Cổ Trần lại tin tưởng hắn, có lẽ đúng như lão nhân nói, nếu như ở thời kỳ đỉnh phong, hắn thật sự có thể một chưởng đập chết một Bán Thần. Trong mắt Cổ Trần, vị Chí cường giả Nhân tộc này toàn thân tản ra khí tức suy tàn, hấp hối, hơi thở năm tháng nồng đậm, hiển nhiên là tuổi thọ đã cạn kiệt đến cuối đời.
- Chết tiệt!
Bán Thần lửa giận, cả người tản ra từng vòng dao động pháp tắc đáng sợ. Thần lực mạnh mẽ sôi trào, bị lão nhân Nhân tộc tiều tụy này chọc giận, chính mình đường đường là một Bán Thần lại bị một lão già sắp xuống lỗ đánh lui.
- Chôn trong lòng đất đã lâu, thật lâu không hoạt động, suýt chút nữa không leo ra được.
Lão nhân hoạt động thân thể, tiếng răng rắc vang ra từ trong người, tựa như xương cốt trong thân thể đều sắp vỡ vụn. Thân thể tàn tạ, dáng vẻ run rẩy ấy khiến ai nhìn thấy cũng phải lo lắng rằng lão sẽ chết bất cứ lúc nào.
Nhưng không một ai trong đám cường giả bách tộc, thậm chí các sinh vật cấm kỵ trong cấm địa, dám xem thường lão, Chí cường giả Nhân tộc chiến lực vô địch. Đây không phải nói chơi, mà chính là uy hiếp mạnh mẽ mà vô số các Chí cường giả của Nhân tộc, các Chí Tôn dùng máu thịt và sinh mạng mình liều mạng đánh ra.
Đối mặt với Chí cường giả Nhân tộc, Bán Thần cũng hoảng sợ, Thần Linh đều run rẩy, cho nên cho dù là lão giả trước mắt này tuổi thọ khô kiệt, suy tàn, lại không một ai dám xem thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.