Chương 1661:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Thằng này vậy mà thiêu đốt Thần thi, lấy bản nguyên cuối cùng rót vào cơ thể của lão Chí Tôn, đổi lấy sinh mệnh cho lão còn có thể sống thêm năm trăm năm.
- Chết đi!
Huyết tộc Bán Thần phẫn nộ hét lên, giơ tay chụp một chưởng về linh hồn thể của Cổ Trần, không có Thần thi bảo hộ, hắn không có bất kỳ năng lực gì chống lại Bán Thần. Linh hồn thể của Cổ Trần bị giam cầm không nhúc nhích được, nhưng vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh, dường như không nhìn thấy Huyết tộc Bán Thần ra tay.
- Cút!
Một tiếng quát lớn truyền tới, chỉ thấy một cái tay đánh tới, răng rắc một tiếng đánh vỡ huyết thủ to lớn của Bán Thần Huyết tộc. Lão Chí Tôn đáp xuống trước mặt Cổ Trần, chặn lại Huyết tộc Bán Thần, khí tức cường đại, ý chí vô địch uỳnh uỳnh ngập trời.
- Ta mặc dù già, nhưng giết một Bán Thần vẫn dễ như trở bàn tay.
Lão Chí Tôn nói xong, vỗ tới một chưởng.
Huyết tộc Bán Thần trợn mắt, cảm thấy nguy cơ đập vào mặt, không kịp nghĩ ngợi, biển máu ngập trời, một phương Thần Quốc trực tiếp áp xuống. Chỉ tiếc rằng đối mặt với lão Chí Tôn đã khôi phục sức sống, Thần Quốc không chịu nổi một đòn, bị một bàn tay đập nát thành vô số quang mang biến mất.
Một chưởng kia không giảm khí thế, lực lượng cực mạnh bùng nổ, nện mạnh lên đầu của Huyết tộc Bán Thần. Huyết tộc Bán Thần kinh hoàng gào to, đầu nổ tung như quả dưa hấu, ngay cả thân thể cũng bị nổ nát.
- Không...
Máu thịt Bán Thần bay đầy trời tỏa ra từng khí tức cường đại, một Huyết tộc Bán Thần đã bị một chưởng của lão Chí Tôn khôi phục sức sống đập chết. Thật sự là một chưởng một Bán Thần, các phương cường giả sợ đần người, thậm chí là sinh vật ở cấm địa cũng run sợ trong lòng.
Sinh mệnh lực Bán Thần rất mạnh, bình thường không dễ gì giết chết, nhưng ở trước mặt Chí cường giả Nhân tộc, ngay cả thần hồn cũng thật sự bị diệt. Cho nên, Huyết tộc Bán Thần bị một chưởng đánh chết rất bình thường, bởi vì thần hồn cũng bị ý chí vô địch của lão Chí Tôn nghiền nát.
Hai đại Bán Thần vẫn lạc, trong lúc nhất thời khiến bách tộc đều kinh hoàng, hoảng sợ. Thạch tộc là hoảng hốt nhất, thậm chí trên mặt đã lộ vẻ tuyệt vọng.
- Không...
- Không phải là sự thật!
- Đây không phải là sự thật.
Thạch tộc thánh thành, các Thạch tộc Thánh Nhân còn lại đều tuyệt vọng, từng người gầm lên bi phẫn, đáng tiếc rất nhanh đã bị Bất Tử cấm vệ bao phủ, xé nát. Toàn bộ thánh thành, chỉ có Thạch tộc Thánh Chủ là còn đang kéo dài hơi tàn, lại cố sức chống đỡ không chết.
Nhưng mà tận mắt nhìn thấy Bán Thần của Thạch tộc mình vẫn lạc, thậm chí ngay cả Huyết tộc Bán Thần cũng đã chết, nhất thời tâm như tro tàn.
- Xong rồi, mọi thứ đều xong rồi.
Thạch tộc Thánh Chủ căm uất hét lớn:
- Bổn tọa dù có chết, cũng phải khiến cho các ngươi không tốt đẹp.
Nói xong, vị Thánh Chủ Thạch tộc này, thành chủ của tòa thánh thành cứ như vậy mà tự bạo, lực lượng hủy diệt bộc phát. Chỉ tiếc năng lượng kia còn chưa kịp nổ đã bị một cái tay bắt lấy, năm ngón tay bóp lại, khói bốc lên xèo xèo, cuối cùng năng lượng tự bạo đã bị dập tắt biến mất.
Lão Chí Tôn mở lòng bàn tay thổi phù một cái, khinh thường nói:
- Tự bạo trước mặt ông đây, ngươi nằm mơ.
Nói xong, trong mắt lão Chí Tôn bắn ra quang mang ý chí, đảo qua khắp hư không, khiến Hỗn Độn khí sụp đổ. Từng đạo ý niệm đáng sợ nổ tung, có khí tức cường đại vội vàng lẩn trốn, cả đám cấm địa thậm chí trực tiếp náu kín.
Lão Chí Tôn này uy thế khủng bố, chấn nhiếp cường giả các phương, bách tộc yên lặng, Thần tộc không lên tiếng, ngay cả sinh vật cấm kỵ trong đại cấm địa cũng trốn đi.
- Hừ, chạy thật nhanh.
Lão Chí Tôn hừ lạnh, ý chí kinh thiên phóng ra từ trong cơ thể xông lên trời, dường như đang nhắc nhở cường giả mọi nơi. Giống như một loại cảnh cáo, ông đây còn có thể sống thêm năm trăm năm, tuyệt đối đừng đi ra kiếm chuyện, nếu không một Chí Tôn nổi điên tuyệt đối làm cho bách tộc hay là Thần tộc khủng hoảng.
- Kẻ nào dám ỷ mạnh hiếp yếu, ông đây lập tức đến tận cửa làm thịt hắn.
Lão Chí Tôn thanh âm vang dội truyền khắp toàn bộ Thiên Hoang chi địa, loại ý chí vô địch mặc kệ là ai chỉ ta vô địch chấn nhiếp sâu sắc cường giả của bách tộc. Xem như là cấm địa cũng không dám ló đầu ra, bởi vì Nhân tộc Chí Tôn mạnh mẽ, còn có cảnh cáo từ hai Bán Thần vừa mới chết.
Đây chính là sự đe dọa tốt nhất, Bán Thần hả, vẫn lạc hai tên, khiến cường giả các phương của bách tộc đều hoảng sợ. Đặc biệt là Thạch tộc, không chỉ chết một Bán Thần, còn bị diệt một tòa thánh thành. Mà Huyết tộc bên kia khóc không ra nước mắt, hận Thạch tộc muốn chết, chính là tên Bán Thần kia của Thạch tộc gọi Bán Thần của Huyết tộc ra mới đưa đến một kiếp này.
- Chết đi!
Huyết tộc Bán Thần phẫn nộ hét lên, giơ tay chụp một chưởng về linh hồn thể của Cổ Trần, không có Thần thi bảo hộ, hắn không có bất kỳ năng lực gì chống lại Bán Thần. Linh hồn thể của Cổ Trần bị giam cầm không nhúc nhích được, nhưng vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh, dường như không nhìn thấy Huyết tộc Bán Thần ra tay.
- Cút!
Một tiếng quát lớn truyền tới, chỉ thấy một cái tay đánh tới, răng rắc một tiếng đánh vỡ huyết thủ to lớn của Bán Thần Huyết tộc. Lão Chí Tôn đáp xuống trước mặt Cổ Trần, chặn lại Huyết tộc Bán Thần, khí tức cường đại, ý chí vô địch uỳnh uỳnh ngập trời.
- Ta mặc dù già, nhưng giết một Bán Thần vẫn dễ như trở bàn tay.
Lão Chí Tôn nói xong, vỗ tới một chưởng.
Huyết tộc Bán Thần trợn mắt, cảm thấy nguy cơ đập vào mặt, không kịp nghĩ ngợi, biển máu ngập trời, một phương Thần Quốc trực tiếp áp xuống. Chỉ tiếc rằng đối mặt với lão Chí Tôn đã khôi phục sức sống, Thần Quốc không chịu nổi một đòn, bị một bàn tay đập nát thành vô số quang mang biến mất.
Một chưởng kia không giảm khí thế, lực lượng cực mạnh bùng nổ, nện mạnh lên đầu của Huyết tộc Bán Thần. Huyết tộc Bán Thần kinh hoàng gào to, đầu nổ tung như quả dưa hấu, ngay cả thân thể cũng bị nổ nát.
- Không...
Máu thịt Bán Thần bay đầy trời tỏa ra từng khí tức cường đại, một Huyết tộc Bán Thần đã bị một chưởng của lão Chí Tôn khôi phục sức sống đập chết. Thật sự là một chưởng một Bán Thần, các phương cường giả sợ đần người, thậm chí là sinh vật ở cấm địa cũng run sợ trong lòng.
Sinh mệnh lực Bán Thần rất mạnh, bình thường không dễ gì giết chết, nhưng ở trước mặt Chí cường giả Nhân tộc, ngay cả thần hồn cũng thật sự bị diệt. Cho nên, Huyết tộc Bán Thần bị một chưởng đánh chết rất bình thường, bởi vì thần hồn cũng bị ý chí vô địch của lão Chí Tôn nghiền nát.
Hai đại Bán Thần vẫn lạc, trong lúc nhất thời khiến bách tộc đều kinh hoàng, hoảng sợ. Thạch tộc là hoảng hốt nhất, thậm chí trên mặt đã lộ vẻ tuyệt vọng.
- Không...
- Không phải là sự thật!
- Đây không phải là sự thật.
Thạch tộc thánh thành, các Thạch tộc Thánh Nhân còn lại đều tuyệt vọng, từng người gầm lên bi phẫn, đáng tiếc rất nhanh đã bị Bất Tử cấm vệ bao phủ, xé nát. Toàn bộ thánh thành, chỉ có Thạch tộc Thánh Chủ là còn đang kéo dài hơi tàn, lại cố sức chống đỡ không chết.
Nhưng mà tận mắt nhìn thấy Bán Thần của Thạch tộc mình vẫn lạc, thậm chí ngay cả Huyết tộc Bán Thần cũng đã chết, nhất thời tâm như tro tàn.
- Xong rồi, mọi thứ đều xong rồi.
Thạch tộc Thánh Chủ căm uất hét lớn:
- Bổn tọa dù có chết, cũng phải khiến cho các ngươi không tốt đẹp.
Nói xong, vị Thánh Chủ Thạch tộc này, thành chủ của tòa thánh thành cứ như vậy mà tự bạo, lực lượng hủy diệt bộc phát. Chỉ tiếc năng lượng kia còn chưa kịp nổ đã bị một cái tay bắt lấy, năm ngón tay bóp lại, khói bốc lên xèo xèo, cuối cùng năng lượng tự bạo đã bị dập tắt biến mất.
Lão Chí Tôn mở lòng bàn tay thổi phù một cái, khinh thường nói:
- Tự bạo trước mặt ông đây, ngươi nằm mơ.
Nói xong, trong mắt lão Chí Tôn bắn ra quang mang ý chí, đảo qua khắp hư không, khiến Hỗn Độn khí sụp đổ. Từng đạo ý niệm đáng sợ nổ tung, có khí tức cường đại vội vàng lẩn trốn, cả đám cấm địa thậm chí trực tiếp náu kín.
Lão Chí Tôn này uy thế khủng bố, chấn nhiếp cường giả các phương, bách tộc yên lặng, Thần tộc không lên tiếng, ngay cả sinh vật cấm kỵ trong đại cấm địa cũng trốn đi.
- Hừ, chạy thật nhanh.
Lão Chí Tôn hừ lạnh, ý chí kinh thiên phóng ra từ trong cơ thể xông lên trời, dường như đang nhắc nhở cường giả mọi nơi. Giống như một loại cảnh cáo, ông đây còn có thể sống thêm năm trăm năm, tuyệt đối đừng đi ra kiếm chuyện, nếu không một Chí Tôn nổi điên tuyệt đối làm cho bách tộc hay là Thần tộc khủng hoảng.
- Kẻ nào dám ỷ mạnh hiếp yếu, ông đây lập tức đến tận cửa làm thịt hắn.
Lão Chí Tôn thanh âm vang dội truyền khắp toàn bộ Thiên Hoang chi địa, loại ý chí vô địch mặc kệ là ai chỉ ta vô địch chấn nhiếp sâu sắc cường giả của bách tộc. Xem như là cấm địa cũng không dám ló đầu ra, bởi vì Nhân tộc Chí Tôn mạnh mẽ, còn có cảnh cáo từ hai Bán Thần vừa mới chết.
Đây chính là sự đe dọa tốt nhất, Bán Thần hả, vẫn lạc hai tên, khiến cường giả các phương của bách tộc đều hoảng sợ. Đặc biệt là Thạch tộc, không chỉ chết một Bán Thần, còn bị diệt một tòa thánh thành. Mà Huyết tộc bên kia khóc không ra nước mắt, hận Thạch tộc muốn chết, chính là tên Bán Thần kia của Thạch tộc gọi Bán Thần của Huyết tộc ra mới đưa đến một kiếp này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.