Chương 1683:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần trực tiếp đồng ý.
Hai người đều rất rõ ràng, nếu lúc này hai người lao vào đánh giết nhau, chắc chắn kẻ nấp trong bóng tối kia sẽ làm ngư ông đắc lợi.
- Thanh Thiên, trận chiến trước đó chưa phân thắng bại, hôm nay thật đúng lúc gặp phải ngươi, giữa chúng ta nên có một kết thúc rồi.
Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng, bước tới một bước, hư không răng rắc nứt toác vỡ nát, cường thế vô cùng.
- Chả nhẽ ta sợ ngươi?
Thanh Thiên hừ lạnh, khinh thường nói:
- Bổn tọa tự tin trấn áp được ngươi, phía dưới Thanh Thiên ta đều là hạng kiến hôi.
- Ta không tin trời, càng không tin số mệnh, Thanh Thiên, đến chiến!
Cổ Trần hét lớn, cánh tay chấn động trực tiếp huy quyền đánh tới, cực kỳ dứt khoát, không hề dây dưa dài dòng.
- Vậy đánh!
Thanh Thiên thét dài, đưa tay vỗ tới một chưởng.
Quyền và chưởng cấp tốc va vào nhau, thoạt nhìn thì là một chưởng một quyền bình thường, nhưng chúng lại ẩn chứa lực lượng cường đại của một phương thế giới.
Đông!
Chỉ nghe một tiếng vang trầm, hư không Hỗn Độn nổ bể, màn sáng đều bị xé nát, lộ ra hình dáng Thanh Thiên, thiên uy ù ù, ngang dọc tứ phương.
Lại nhìn lại Cổ Trần, hắn cường thế đến đáng sợ, lại có thể ngang cơ với Thanh Thiên, hai bên đều bị lực phản chấn đẩy lui về sau một bước.
- Giết!
Hai người đồng thời đánh tới, quyền chưởng tung ra, trong nháy mắt không phân biệt ra ai với ai.
Rầm rầm rầm...
Khí lưu cường đại bao phủ, xé rách Hỗn Độn khắp nơi, dẫn phát một trận tai họa thật lớn.
Cổ Trần cùng Thanh Thiên giao chiến, ngươi tới ta đi, quy tắc chi lực sôi trào xen lẫn, xé mở một đạo vết nứt không gian.
Dư âm chiến đấu đáng sợ khuếch tán, người ngoài căn bản không nhìn rõ tình hình giao chiến bên trong, chỉ thấy từng đạo quang mang nổ tung, khí lưu cuốn ngược.
- Thanh Thiên, nhận lấy cái chết!
Chỉ nghe hét dài một tiếng, có bóng người bay lên tung quyền đánh xuyên qua hư không Hỗn Độn, trong nháy mắt đánh thẳng vào giữa ngực Thanh Thiên.
Răng rắc!
Một chưởng của Thanh Thiên vỗ trúng ngực Cổ Trần, thân thể hai người chấn động, đồng loạt hộc máu tại chỗ, sắc mặt tái nhợt, bị thương không nhẹ.
Cả hai đều trọng thương, sắc mặt thoạt nhìn không tốt, hiển nhiên hai bên lực lượng ngang nhau, đã lưỡng bại câu thương.
Thanh Thiên nhìn vết lõm trên lồng ngực, quyền ấn tận xương, thiếu chút nữa đã đâm thủng thân thể, tâm lý chấn kinh cực độ.
Hắn không ngờ Cổ Trần lại có thể trở nên cường đại đến vậy, quả thật nằm ngoài dự đoán của hắn.
Cổ Trần cũng rất giật mình, sau một phen giao thủ hắn liền ý thức được Thanh Thiên mạnh hơn trước kia quá nhiều.
- Lại đến!
Hai người nhìn nhau, sát ý ngút trời, lại một lần nữa xông lên tấn công đối phương.
Đại chiến tiếp tục, hai người phóng thích toàn bộ lực lượng cùng tu vi, mỗi chiêu mỗi thức đều ẩn chứa lực lượng hủy thiên diệt địa đáng sợ.
Mỗi một quyền của Cổ Trần đều mang theo một cỗ Thế Giới Chi lực, đánh cho Thanh Thiên khó lòng chống đỡ, thật sự quá cường đại.
Nhục thân chi lực kia đúng là vô địch, chiến đấu với Cổ Trần, Thanh Thiên cảm thấy khủng bố và áp bách chưa từng có.
Phốc!
Giao chiến rất lâu, Thanh Thiên bị một quyền đánh trúng mặt, thổ huyết tại chỗ, tròng mắt suýt nữa là bị đánh lòi ra ngoài.
Thanh Thiên giận dữ, một chưởng bổ vào đầu Cổ Trần, răng rắc một tiếng, cái đầu lõm xuống, Cổ Trần trọng thương.
- Giết!
Hai người giết đỏ cả mắt, hăng hái đánh nhau, giao chiến vừa máu me vừa kịch liệt, ngươi tới ta đi, huyết nhục văng tung tóe, sắp mất khống chế tới nơi.
Không biết có phải là ảo giác hay không, trong quá trình đại chiến, Cổ Trần cùng Thanh Thiên vô tình cố ý đánh dần ra bên ngoài, hướng tới một nơi sụp đổ trong hư không Hỗn Độn.
Mà trong bóng tối, có mấy bóng người thần bí đang nấp ở gần đó, bí mật quan sát hai người đang kịch chiến bên trong.
- Đã đánh nhau.
Một thanh âm khàn khàn bí ẩn truyền đến.
Bóng người bên cạnh lạnh nhạt nói:
- Thanh Thiên, Cổ Trần, thực lực cả hai thật mạnh, nếu không tính kế có khi không bắt được hai người này dễ dàng như vậy.
- Đúng lúc khiến bọn hắn liều chết lưỡng bại câu thương, sau đó một lần ra tay bắn gọn bọn hắn.
- Tình huống ổn thỏa, chuẩn bị ra tay.
Tám bóng người ẩn tàng đang âm thầm tới gần, bọn họ đã chuẩn bị kỹ càng, muốn quăng một lưới bắt hết Cổ Trần cùng Thanh Thiên.
Thì ra trong đám người này, bốn kẻ phụ trách tới bắt Nhân Hoàng Cổ Trần, bốn kẻ phụ trách bắt Thanh Thiên.
Nhưng muốn bắt hai cường giả, nhất định phải cẩn thận, cho nên Vận Mệnh tộc mới tính kế Cổ Trần, dẫn dắt hắn tìm được tung tích Thanh Thiên.
Cứ như vậy, hai đại cường giả vừa thấy mặt nhau, chưa nói được mấy câu đã lao vào đánh, mà trận chiến lại hết sức kịch liệt, khiến cả hai đều trọng thương.
“Ngươi phát giác được không?”
Hai người đều rất rõ ràng, nếu lúc này hai người lao vào đánh giết nhau, chắc chắn kẻ nấp trong bóng tối kia sẽ làm ngư ông đắc lợi.
- Thanh Thiên, trận chiến trước đó chưa phân thắng bại, hôm nay thật đúng lúc gặp phải ngươi, giữa chúng ta nên có một kết thúc rồi.
Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng, bước tới một bước, hư không răng rắc nứt toác vỡ nát, cường thế vô cùng.
- Chả nhẽ ta sợ ngươi?
Thanh Thiên hừ lạnh, khinh thường nói:
- Bổn tọa tự tin trấn áp được ngươi, phía dưới Thanh Thiên ta đều là hạng kiến hôi.
- Ta không tin trời, càng không tin số mệnh, Thanh Thiên, đến chiến!
Cổ Trần hét lớn, cánh tay chấn động trực tiếp huy quyền đánh tới, cực kỳ dứt khoát, không hề dây dưa dài dòng.
- Vậy đánh!
Thanh Thiên thét dài, đưa tay vỗ tới một chưởng.
Quyền và chưởng cấp tốc va vào nhau, thoạt nhìn thì là một chưởng một quyền bình thường, nhưng chúng lại ẩn chứa lực lượng cường đại của một phương thế giới.
Đông!
Chỉ nghe một tiếng vang trầm, hư không Hỗn Độn nổ bể, màn sáng đều bị xé nát, lộ ra hình dáng Thanh Thiên, thiên uy ù ù, ngang dọc tứ phương.
Lại nhìn lại Cổ Trần, hắn cường thế đến đáng sợ, lại có thể ngang cơ với Thanh Thiên, hai bên đều bị lực phản chấn đẩy lui về sau một bước.
- Giết!
Hai người đồng thời đánh tới, quyền chưởng tung ra, trong nháy mắt không phân biệt ra ai với ai.
Rầm rầm rầm...
Khí lưu cường đại bao phủ, xé rách Hỗn Độn khắp nơi, dẫn phát một trận tai họa thật lớn.
Cổ Trần cùng Thanh Thiên giao chiến, ngươi tới ta đi, quy tắc chi lực sôi trào xen lẫn, xé mở một đạo vết nứt không gian.
Dư âm chiến đấu đáng sợ khuếch tán, người ngoài căn bản không nhìn rõ tình hình giao chiến bên trong, chỉ thấy từng đạo quang mang nổ tung, khí lưu cuốn ngược.
- Thanh Thiên, nhận lấy cái chết!
Chỉ nghe hét dài một tiếng, có bóng người bay lên tung quyền đánh xuyên qua hư không Hỗn Độn, trong nháy mắt đánh thẳng vào giữa ngực Thanh Thiên.
Răng rắc!
Một chưởng của Thanh Thiên vỗ trúng ngực Cổ Trần, thân thể hai người chấn động, đồng loạt hộc máu tại chỗ, sắc mặt tái nhợt, bị thương không nhẹ.
Cả hai đều trọng thương, sắc mặt thoạt nhìn không tốt, hiển nhiên hai bên lực lượng ngang nhau, đã lưỡng bại câu thương.
Thanh Thiên nhìn vết lõm trên lồng ngực, quyền ấn tận xương, thiếu chút nữa đã đâm thủng thân thể, tâm lý chấn kinh cực độ.
Hắn không ngờ Cổ Trần lại có thể trở nên cường đại đến vậy, quả thật nằm ngoài dự đoán của hắn.
Cổ Trần cũng rất giật mình, sau một phen giao thủ hắn liền ý thức được Thanh Thiên mạnh hơn trước kia quá nhiều.
- Lại đến!
Hai người nhìn nhau, sát ý ngút trời, lại một lần nữa xông lên tấn công đối phương.
Đại chiến tiếp tục, hai người phóng thích toàn bộ lực lượng cùng tu vi, mỗi chiêu mỗi thức đều ẩn chứa lực lượng hủy thiên diệt địa đáng sợ.
Mỗi một quyền của Cổ Trần đều mang theo một cỗ Thế Giới Chi lực, đánh cho Thanh Thiên khó lòng chống đỡ, thật sự quá cường đại.
Nhục thân chi lực kia đúng là vô địch, chiến đấu với Cổ Trần, Thanh Thiên cảm thấy khủng bố và áp bách chưa từng có.
Phốc!
Giao chiến rất lâu, Thanh Thiên bị một quyền đánh trúng mặt, thổ huyết tại chỗ, tròng mắt suýt nữa là bị đánh lòi ra ngoài.
Thanh Thiên giận dữ, một chưởng bổ vào đầu Cổ Trần, răng rắc một tiếng, cái đầu lõm xuống, Cổ Trần trọng thương.
- Giết!
Hai người giết đỏ cả mắt, hăng hái đánh nhau, giao chiến vừa máu me vừa kịch liệt, ngươi tới ta đi, huyết nhục văng tung tóe, sắp mất khống chế tới nơi.
Không biết có phải là ảo giác hay không, trong quá trình đại chiến, Cổ Trần cùng Thanh Thiên vô tình cố ý đánh dần ra bên ngoài, hướng tới một nơi sụp đổ trong hư không Hỗn Độn.
Mà trong bóng tối, có mấy bóng người thần bí đang nấp ở gần đó, bí mật quan sát hai người đang kịch chiến bên trong.
- Đã đánh nhau.
Một thanh âm khàn khàn bí ẩn truyền đến.
Bóng người bên cạnh lạnh nhạt nói:
- Thanh Thiên, Cổ Trần, thực lực cả hai thật mạnh, nếu không tính kế có khi không bắt được hai người này dễ dàng như vậy.
- Đúng lúc khiến bọn hắn liều chết lưỡng bại câu thương, sau đó một lần ra tay bắn gọn bọn hắn.
- Tình huống ổn thỏa, chuẩn bị ra tay.
Tám bóng người ẩn tàng đang âm thầm tới gần, bọn họ đã chuẩn bị kỹ càng, muốn quăng một lưới bắt hết Cổ Trần cùng Thanh Thiên.
Thì ra trong đám người này, bốn kẻ phụ trách tới bắt Nhân Hoàng Cổ Trần, bốn kẻ phụ trách bắt Thanh Thiên.
Nhưng muốn bắt hai cường giả, nhất định phải cẩn thận, cho nên Vận Mệnh tộc mới tính kế Cổ Trần, dẫn dắt hắn tìm được tung tích Thanh Thiên.
Cứ như vậy, hai đại cường giả vừa thấy mặt nhau, chưa nói được mấy câu đã lao vào đánh, mà trận chiến lại hết sức kịch liệt, khiến cả hai đều trọng thương.
“Ngươi phát giác được không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.