Chương 1692:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cổ Trần ngạc nhiên, thứ kia đến cùng là gì mà lại khiến hắn có cảm giác mãnh liệt như thế? Ngay cả thân thể hắn cũng như sắp bị phong cấm đến nơi.
- Tựa hồ là một loại pháp tắc nào đó?
Cổ Trần bỗng nhiên giật mình.
Cổ Trần đột nhiên sáng suốt, thì ra trong thứ kia ẩn chứa pháp tắc khí tức, hiển nhiên là một loại pháp tắc cường đại nào đó.
Rồi nhìn lại đường vân phong cấm, Cổ Trần càng thêm hiểu rõ, hắn âm thầm suy đoán đây là một loại phong cấm pháp tắc, thậm chí có khi còn là hạch tâm bản nguyên của một loại pháp tắc.
- A? Đây không phải là thần vật của tộc ta sao?
Bỗng dưng bên cạnh truyền đến tiếng kinh hô, Cổ Trần nhìn qua, hóa ra là Toa Lạp đã tĩnh dưỡng xong, đúng lúc trông thấy cái thứ được Cổ Trần giải khai khỏi đường vân phong cấm.
Nàng trợn trừng hai mắt, không thể tin nổi nói:
- Mỹ Đỗ Toa tỷ tỷ vậy mà lại trộm đi thần vật được cung phụng trong tộc?
Toa Lạp ngơ ngác, hoàn toàn không nghĩ thứ mà mình giao cho Cổ Trần lại là thần vật trong tộc, dù sao vốn dĩ phía trên thứ đó cũng có tầng tầng lớp lớp phong cấm, không lọt ra chút khí tức nào.
Nhưng khi Cổ Trần giải khai phong cấm, nàng lập tức cảm nhận được cỗ khí tức kia, tự nhiên biết rõ lai lịch thật sự của nó.
- Ngươi nói thứ này là thần vật của Naga tộc?
Cổ Trần cũng ngây dại.
Hắn cũng không nghĩ tới, thứ mà Mỹ Đỗ Toa để lại cho hắn lại là thần vật của Naga tộc, nàng trộm chính thần vật của tộc mình ư?
Trách không được nàng bị Bán Thần truy sát.
Cổ Trần có chút dở khóc dở cười, thầm nghĩ, Mỹ Đỗ Toa có tính là cánh tay cướp đoạt bên ngoài của hắn hay không? Ngay cả thần vật cũng trộm mang ra ngoài cho hắn.
Nhưng rốt cuộc thần vật này của Naga tộc dùng để làm gi?
- Ngươi có biết thần vật này là cái gì không?
Cổ Trần tò mò nhìn Toa Lạp hỏi.
Toa Lạp vẫn còn đang ngơ ngác, nàng thì thào nói:
- Thần vật này là thứ quý báu nhất của Naga tộc, tất cả thiên phú chi lực của Naga tộc đều bắt nguồn từ nó.
- Thiên phú chi lực?
Ánh mắt Cổ Trần sáng lên, hắn nghĩ đến năng lực thiên phú của Naga tộc.
Toa Lạp gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, năng lực thiên phú của Naga tộc chúng ta rất đa dạng, có thể là đóng băng, hóa đá hoặc giam cầm vạn vật.
Ví dụ như năng lực thiên phú của Mỹ Đỗ Toa tỷ tỷ là đóng băng vạn vật, băng phong thiên địa.
Mấy lời giải thích này giúp Cổ Trần hiểu rõ, thần vật này của Naga tộc chuyên giao phó năng lực thiên phú cho các tộc nhân, phổ biến nhất là hóa đá, còn đóng băng vạn vật như Mỹ Đỗ Toa là dạng đặc biệt, rất hiếm gặp.
Thứ quan trọng như thế mà Mỹ Đỗ Toa có thể trộm nmang ra ngoài cho hắn, thật là...
- Mỹ Đỗ Toa...
Cổ Trần tâm tư phức tạp, nhìn thần vật trước mắt, thật lâu không nói.
Lát sau, hắn lại dùng Hỗn Độn cấm phù mở ra từng tầng phong cấm chi lực, không ngừng hấp thu, để Hỗn Độn cấm phù mạnh lên từng chút một. Cuối cùng, Cổ Trần giải khai tầng phong cấm duy nhất còn lại, rốt cuộc thấy được diện mạo thật sự của thần vật, quả thật bề ngoài rất giống một trái tim.
Chẳng qua quả tim này không giống bình thường, toàn thân nó liên tục tỏa ra khí thế mạnh mẽ, phong cấm chi lực không ngừng tuôn ra từ bên trong.
Cổ Trần nheo mắt, tiếp tục tiêu trừ phong cấm chi lực, hắn muốn điều tra bí mật của thần vật này.
Ông!
Lúc ý niệm Cổ Trần chạm đến thần vật, nó đột ngột phát sáng mãnh liệt, có pháp tắc chi lực cường đại tuôn ra.
- Tê... Thật sự là pháp tắc chi lực?
Cổ Trần hít sâu một hơi.
Hắn kinh hãi nhìn thần vật trước mắt, bên trong lại thật sự ẩn giấu một cỗ pháp tắc chi lực cường đại, hơn nữa còn là pháp tắc bản nguyên.
Một đạo Phong Cấm pháp tắc bản nguyên, ngưng tụ thành một Phong Cấm Chi Tâm, chất chứa toàn bộ bí mật truyền thừa thiên phú của Naga tộc.
Naga tộc dựa vào pháp tắc bản nguyên của Phong Cấm Chi Tâm, mở ra thiên phú chi lực của mỗi một Naga tộc nhân được sinh ra.
Hiện tại thứ này rơi vào tay Cổ Trần, vậy chẳng phải là tương lai đời sau của Naga tộc đã mất đi khả năng truyền thừa thiên phú chi lực?
Nhưng suy nghĩ một chút lại thấy chưa chắc, bởi vì bản thân Naga tộc nhân đã có thiên phú truyền thừa, nó được lưu truyền trong huyết mạch của họ, chẳng qua thần vật này là chìa khóa để mở ra thiên phú, cũng là yếu tố quan trọng nhất thúc đẩy thiên phú, hiện tại mất đi cũng không làm đứt được thiên phú di truyền.
- Phong Cấm pháp tắc, không nghĩ tới, lại là Phong Cấm pháp tắc.
Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng ầm ầm xao động, sao Naga tộc lại chiếm được nó?
Phải biết, dù là Thần Linh cũng sẽ thèm muốn thứ này, Naga tộc thờ phụng Hải Thần, nếu Hải Thần biết đến sự tồn tại của nó, không nổi lòng tham mới là lạ.
- Tựa hồ là một loại pháp tắc nào đó?
Cổ Trần bỗng nhiên giật mình.
Cổ Trần đột nhiên sáng suốt, thì ra trong thứ kia ẩn chứa pháp tắc khí tức, hiển nhiên là một loại pháp tắc cường đại nào đó.
Rồi nhìn lại đường vân phong cấm, Cổ Trần càng thêm hiểu rõ, hắn âm thầm suy đoán đây là một loại phong cấm pháp tắc, thậm chí có khi còn là hạch tâm bản nguyên của một loại pháp tắc.
- A? Đây không phải là thần vật của tộc ta sao?
Bỗng dưng bên cạnh truyền đến tiếng kinh hô, Cổ Trần nhìn qua, hóa ra là Toa Lạp đã tĩnh dưỡng xong, đúng lúc trông thấy cái thứ được Cổ Trần giải khai khỏi đường vân phong cấm.
Nàng trợn trừng hai mắt, không thể tin nổi nói:
- Mỹ Đỗ Toa tỷ tỷ vậy mà lại trộm đi thần vật được cung phụng trong tộc?
Toa Lạp ngơ ngác, hoàn toàn không nghĩ thứ mà mình giao cho Cổ Trần lại là thần vật trong tộc, dù sao vốn dĩ phía trên thứ đó cũng có tầng tầng lớp lớp phong cấm, không lọt ra chút khí tức nào.
Nhưng khi Cổ Trần giải khai phong cấm, nàng lập tức cảm nhận được cỗ khí tức kia, tự nhiên biết rõ lai lịch thật sự của nó.
- Ngươi nói thứ này là thần vật của Naga tộc?
Cổ Trần cũng ngây dại.
Hắn cũng không nghĩ tới, thứ mà Mỹ Đỗ Toa để lại cho hắn lại là thần vật của Naga tộc, nàng trộm chính thần vật của tộc mình ư?
Trách không được nàng bị Bán Thần truy sát.
Cổ Trần có chút dở khóc dở cười, thầm nghĩ, Mỹ Đỗ Toa có tính là cánh tay cướp đoạt bên ngoài của hắn hay không? Ngay cả thần vật cũng trộm mang ra ngoài cho hắn.
Nhưng rốt cuộc thần vật này của Naga tộc dùng để làm gi?
- Ngươi có biết thần vật này là cái gì không?
Cổ Trần tò mò nhìn Toa Lạp hỏi.
Toa Lạp vẫn còn đang ngơ ngác, nàng thì thào nói:
- Thần vật này là thứ quý báu nhất của Naga tộc, tất cả thiên phú chi lực của Naga tộc đều bắt nguồn từ nó.
- Thiên phú chi lực?
Ánh mắt Cổ Trần sáng lên, hắn nghĩ đến năng lực thiên phú của Naga tộc.
Toa Lạp gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, năng lực thiên phú của Naga tộc chúng ta rất đa dạng, có thể là đóng băng, hóa đá hoặc giam cầm vạn vật.
Ví dụ như năng lực thiên phú của Mỹ Đỗ Toa tỷ tỷ là đóng băng vạn vật, băng phong thiên địa.
Mấy lời giải thích này giúp Cổ Trần hiểu rõ, thần vật này của Naga tộc chuyên giao phó năng lực thiên phú cho các tộc nhân, phổ biến nhất là hóa đá, còn đóng băng vạn vật như Mỹ Đỗ Toa là dạng đặc biệt, rất hiếm gặp.
Thứ quan trọng như thế mà Mỹ Đỗ Toa có thể trộm nmang ra ngoài cho hắn, thật là...
- Mỹ Đỗ Toa...
Cổ Trần tâm tư phức tạp, nhìn thần vật trước mắt, thật lâu không nói.
Lát sau, hắn lại dùng Hỗn Độn cấm phù mở ra từng tầng phong cấm chi lực, không ngừng hấp thu, để Hỗn Độn cấm phù mạnh lên từng chút một. Cuối cùng, Cổ Trần giải khai tầng phong cấm duy nhất còn lại, rốt cuộc thấy được diện mạo thật sự của thần vật, quả thật bề ngoài rất giống một trái tim.
Chẳng qua quả tim này không giống bình thường, toàn thân nó liên tục tỏa ra khí thế mạnh mẽ, phong cấm chi lực không ngừng tuôn ra từ bên trong.
Cổ Trần nheo mắt, tiếp tục tiêu trừ phong cấm chi lực, hắn muốn điều tra bí mật của thần vật này.
Ông!
Lúc ý niệm Cổ Trần chạm đến thần vật, nó đột ngột phát sáng mãnh liệt, có pháp tắc chi lực cường đại tuôn ra.
- Tê... Thật sự là pháp tắc chi lực?
Cổ Trần hít sâu một hơi.
Hắn kinh hãi nhìn thần vật trước mắt, bên trong lại thật sự ẩn giấu một cỗ pháp tắc chi lực cường đại, hơn nữa còn là pháp tắc bản nguyên.
Một đạo Phong Cấm pháp tắc bản nguyên, ngưng tụ thành một Phong Cấm Chi Tâm, chất chứa toàn bộ bí mật truyền thừa thiên phú của Naga tộc.
Naga tộc dựa vào pháp tắc bản nguyên của Phong Cấm Chi Tâm, mở ra thiên phú chi lực của mỗi một Naga tộc nhân được sinh ra.
Hiện tại thứ này rơi vào tay Cổ Trần, vậy chẳng phải là tương lai đời sau của Naga tộc đã mất đi khả năng truyền thừa thiên phú chi lực?
Nhưng suy nghĩ một chút lại thấy chưa chắc, bởi vì bản thân Naga tộc nhân đã có thiên phú truyền thừa, nó được lưu truyền trong huyết mạch của họ, chẳng qua thần vật này là chìa khóa để mở ra thiên phú, cũng là yếu tố quan trọng nhất thúc đẩy thiên phú, hiện tại mất đi cũng không làm đứt được thiên phú di truyền.
- Phong Cấm pháp tắc, không nghĩ tới, lại là Phong Cấm pháp tắc.
Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng ầm ầm xao động, sao Naga tộc lại chiếm được nó?
Phải biết, dù là Thần Linh cũng sẽ thèm muốn thứ này, Naga tộc thờ phụng Hải Thần, nếu Hải Thần biết đến sự tồn tại của nó, không nổi lòng tham mới là lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.