Chương 1727:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Bách tộc cùng Thần tộc lại là trạng thái khác biệt, Nhân tộc bên này thì reo hò hưng phấn, vô số người dâng trào nhiệt huyết, các Thánh Nhân Nhân tộc rốt cục cũng đã trở về.
- Chúng Thánh đã trở về, Nhân tộc của chúng ta không hề chiến bại!
Rất nhiều Nhân tộc đang hoảng loạn cũng theo đó mà phấn chấn, nhìn sang phía Hỗn Độn thành khổng lồ trên hư không, bốn phía vẫn còn lít nha lít nhít Thánh Địa, thánh sơn vây quanh, khí tức ngút trời.
Cổ Trần mang theo Nhân tộc chúng Thánh trở về dẫn đến động tĩnh vô cùng lớn, các tộc đều ào ào dòm ngó soi mói, có những ánh mắt trào phúng, khinh thường, lạnh nhạt, vẻ mặt chờ xem kịch hay, nhìn thử xem sắp tới có gì đặc biệt hay không.
Bách tộc, Thần tộc thể hiện sự khinh thường ra mặt đối với Nhân tộc cũng không phải là ngày một ngày hai, nếu không làm sao có thể nô dịch Nhân tộc, đem bọn họ chà đạp dưới chân?
Thế nhưng bọn hắn đã quên, cho dù Nhân tộc có suy nhược, cũng là bất khuất kiên cường, không sờn lòng, không buông bỏ, vì tự do, vì sinh tồn mà phấn đấu.
Oanh...
Hỗn Độn thành vừa từ trên trời rơi xuống lập tức suất lĩnh tộc nhân Nhân tộc thẳng tiến đánh tới Trung Thiên Vực Chúng Thần chi địa. Lúc nhúc Thánh Địa, thánh sơn cũng cùng đi theo.
Tình cảnh này khiến toàn bộ Man Hoang chúng sinh sợ ngây người, nguyên một đám ngốc trệ đứng ở đó, không dám nhúc nhích gì.
- Nhân tộc như thế này là muốn làm gì?
- Bọn hắn muốn khai chiến với thần tộc sao?
Trong chớp mắt, bách tộc ngây dại, hoàn toàn không nghĩ tới Cổ Trần vừa về đã trực tiếp lao tới đánh Chúng Thần chi địa.
Bách tộc đã sửng sốt, các đại Thần tộc cũng đều ngạc nhiên không nói nên lời.aa
Nhân Hoàng lá gan thật lớn, dám chủ động dâng mạng đến cửa, quả thực là không biết sống chết.
- Nhân tộc đúng là quá cuồng vọng!
Các đại Thần tộc vô cùng nổi giận, bọn họ từ xưa đến nay là thế lực cường đại nhất Man Hoang này, thượng thương buông xuống, thống lĩnh Thần tộc, thực lực mạnh mẽ vô cùng.
Ngay đến Thanh Thiên cũng không dám khai chiến, chỉ bằng Nhân tộc vậy mà dám giết đến tận cửa?
- Nhân tộc, các ngươi muốn chết à?
Có Thần tộc cường giả hét giận dữ, một tôn cường giả Bán Thần từ bên trong Chúng Thần chi địa xông ra, tản ra khí tức ngùn ngụt.
Hắn chính là một tôn cường đại Bán Thần, Đại Nhật Thần tộc, sau lưng một mặt trời xuất hiện, tản ra ánh sáng nóng rực, chiếu rọi tứ phương.
Cổ Trần vẫn đứng một cách ngạo nghễ bên trên Hỗn Độn thành, áo bào phần phật, chiến giáp leng keng, Thanh Đồng thạch kiếm trong tay không ngừng phát ra kiếm ngân, khí thế xung thiên.
- Ngươi lớn mật, lập tức dừng lại!
Tôn Bán Thần kia hét lên giận dữ, mặt trời sau lưng ầm ầm đánh tới, mang theo nhiệt lượng cùng khí tức đáng sợ tựa như sắp hủy diệt vạn vật.
Oanh!
Cổ Trần đưa tay lên, phút chốc không khí như bị ai đó đè ép lại, sau đó cường thế vỗ tới một chưởng.
Một tiếng vang thật lớn nổ ra, mặt trời gay gắt nổ tung, nhiệt lượng cùng ánh sáng hóa thành vô số tia nhỏ tán đi, bị Cổ Trần trực tiếp dứt khoát dùng một chưởng vỗ nát.
Trên mặt hắn sát khí đằng đằng, đáy mắt lộ ra hung quang, không nói lời nào trực tiếp rút kiếm bổ tới.
Chỉ nghe leng keng một tiếng, kiếm mang chém xuống, thương khung cũng bị rạch nứt, kiếm ý cuồn cuộn ngút ngàn, phút chốc đã chém tới trước mặt đối phương.
Kiếm ý cường đại đập vào mặt khiến đối phương biến sắc, hai tay đan vào nhau ngưng tụ thành một vầng mặt trời gay gắt phòng thủ trước mặt.
Răng rắc!
Kiếm mang chém xuống, cả người cả thuẫn đều bị chém thành hai nửa, huyết dịch vung vẩy đầy trời, Đại Nhật thần huyết nóng bỏng văng tứ tung xuống thương khung, hai nửa thi thể tách ra, một hơi cắm thẳng xuống đất.
Cổ Trần phải cường thế và bưu hãn đến mức nào mới có thể ngay trước mặt vô số người, ngay trước chúng thần tộc, ngay trước thượng thương, chỉ cần dùng một kiếm đã chém giết một tôn Bán Thần.
- Làm càn!
Bên trong Chúng Thần Điện, thượng thương cùng các cường giả Thần tộc đứng tụ lại thành một nhóm, nhìn Cổ Trần hung hãn như vậy, cả đám tức giận không thôi.
Nhưng cho dù là lạnh lùng như thượng thương cũng nhịn không được lộ ra một vệt tức giận, đưa tay phẩy một cái, trên hư không liền xuất ra một bàn tay khủng bố đánh về phía Cổ Trần.
- Cút!
Cổ Trần chém ra một kiếm, tiếng vỡ vụn răng rắc truyền khắp toàn bộ Man Hoang, đại thủ bị chém nát, đợt phản kích cường thế rung động tất cả mọi người.
- Nhân Hoàng, ngươi làm vậy là muốn khai chiến với chúng Thần tộc sao?
Có cường giả Thần tộc giận dữ, Nhân Hoàng càng ngày càng xằng bậy, đã dám đưa mạng tới cửa, lại còn chủ động khai chiến? Chỉ dựa vào một điểm lực lượng của Nhân tộc mà cũng thật dám khai chiến với bọn hắn?
Cổ Trần không nói một lời, bước ra một bước, người đã đứng ở phía trên Trung Thiên Vực, quay mặt nhìn sang Chúng Thần chi địa, trong mắt lộ ra một vệt hung quang.
- Chúng Thánh đã trở về, Nhân tộc của chúng ta không hề chiến bại!
Rất nhiều Nhân tộc đang hoảng loạn cũng theo đó mà phấn chấn, nhìn sang phía Hỗn Độn thành khổng lồ trên hư không, bốn phía vẫn còn lít nha lít nhít Thánh Địa, thánh sơn vây quanh, khí tức ngút trời.
Cổ Trần mang theo Nhân tộc chúng Thánh trở về dẫn đến động tĩnh vô cùng lớn, các tộc đều ào ào dòm ngó soi mói, có những ánh mắt trào phúng, khinh thường, lạnh nhạt, vẻ mặt chờ xem kịch hay, nhìn thử xem sắp tới có gì đặc biệt hay không.
Bách tộc, Thần tộc thể hiện sự khinh thường ra mặt đối với Nhân tộc cũng không phải là ngày một ngày hai, nếu không làm sao có thể nô dịch Nhân tộc, đem bọn họ chà đạp dưới chân?
Thế nhưng bọn hắn đã quên, cho dù Nhân tộc có suy nhược, cũng là bất khuất kiên cường, không sờn lòng, không buông bỏ, vì tự do, vì sinh tồn mà phấn đấu.
Oanh...
Hỗn Độn thành vừa từ trên trời rơi xuống lập tức suất lĩnh tộc nhân Nhân tộc thẳng tiến đánh tới Trung Thiên Vực Chúng Thần chi địa. Lúc nhúc Thánh Địa, thánh sơn cũng cùng đi theo.
Tình cảnh này khiến toàn bộ Man Hoang chúng sinh sợ ngây người, nguyên một đám ngốc trệ đứng ở đó, không dám nhúc nhích gì.
- Nhân tộc như thế này là muốn làm gì?
- Bọn hắn muốn khai chiến với thần tộc sao?
Trong chớp mắt, bách tộc ngây dại, hoàn toàn không nghĩ tới Cổ Trần vừa về đã trực tiếp lao tới đánh Chúng Thần chi địa.
Bách tộc đã sửng sốt, các đại Thần tộc cũng đều ngạc nhiên không nói nên lời.aa
Nhân Hoàng lá gan thật lớn, dám chủ động dâng mạng đến cửa, quả thực là không biết sống chết.
- Nhân tộc đúng là quá cuồng vọng!
Các đại Thần tộc vô cùng nổi giận, bọn họ từ xưa đến nay là thế lực cường đại nhất Man Hoang này, thượng thương buông xuống, thống lĩnh Thần tộc, thực lực mạnh mẽ vô cùng.
Ngay đến Thanh Thiên cũng không dám khai chiến, chỉ bằng Nhân tộc vậy mà dám giết đến tận cửa?
- Nhân tộc, các ngươi muốn chết à?
Có Thần tộc cường giả hét giận dữ, một tôn cường giả Bán Thần từ bên trong Chúng Thần chi địa xông ra, tản ra khí tức ngùn ngụt.
Hắn chính là một tôn cường đại Bán Thần, Đại Nhật Thần tộc, sau lưng một mặt trời xuất hiện, tản ra ánh sáng nóng rực, chiếu rọi tứ phương.
Cổ Trần vẫn đứng một cách ngạo nghễ bên trên Hỗn Độn thành, áo bào phần phật, chiến giáp leng keng, Thanh Đồng thạch kiếm trong tay không ngừng phát ra kiếm ngân, khí thế xung thiên.
- Ngươi lớn mật, lập tức dừng lại!
Tôn Bán Thần kia hét lên giận dữ, mặt trời sau lưng ầm ầm đánh tới, mang theo nhiệt lượng cùng khí tức đáng sợ tựa như sắp hủy diệt vạn vật.
Oanh!
Cổ Trần đưa tay lên, phút chốc không khí như bị ai đó đè ép lại, sau đó cường thế vỗ tới một chưởng.
Một tiếng vang thật lớn nổ ra, mặt trời gay gắt nổ tung, nhiệt lượng cùng ánh sáng hóa thành vô số tia nhỏ tán đi, bị Cổ Trần trực tiếp dứt khoát dùng một chưởng vỗ nát.
Trên mặt hắn sát khí đằng đằng, đáy mắt lộ ra hung quang, không nói lời nào trực tiếp rút kiếm bổ tới.
Chỉ nghe leng keng một tiếng, kiếm mang chém xuống, thương khung cũng bị rạch nứt, kiếm ý cuồn cuộn ngút ngàn, phút chốc đã chém tới trước mặt đối phương.
Kiếm ý cường đại đập vào mặt khiến đối phương biến sắc, hai tay đan vào nhau ngưng tụ thành một vầng mặt trời gay gắt phòng thủ trước mặt.
Răng rắc!
Kiếm mang chém xuống, cả người cả thuẫn đều bị chém thành hai nửa, huyết dịch vung vẩy đầy trời, Đại Nhật thần huyết nóng bỏng văng tứ tung xuống thương khung, hai nửa thi thể tách ra, một hơi cắm thẳng xuống đất.
Cổ Trần phải cường thế và bưu hãn đến mức nào mới có thể ngay trước mặt vô số người, ngay trước chúng thần tộc, ngay trước thượng thương, chỉ cần dùng một kiếm đã chém giết một tôn Bán Thần.
- Làm càn!
Bên trong Chúng Thần Điện, thượng thương cùng các cường giả Thần tộc đứng tụ lại thành một nhóm, nhìn Cổ Trần hung hãn như vậy, cả đám tức giận không thôi.
Nhưng cho dù là lạnh lùng như thượng thương cũng nhịn không được lộ ra một vệt tức giận, đưa tay phẩy một cái, trên hư không liền xuất ra một bàn tay khủng bố đánh về phía Cổ Trần.
- Cút!
Cổ Trần chém ra một kiếm, tiếng vỡ vụn răng rắc truyền khắp toàn bộ Man Hoang, đại thủ bị chém nát, đợt phản kích cường thế rung động tất cả mọi người.
- Nhân Hoàng, ngươi làm vậy là muốn khai chiến với chúng Thần tộc sao?
Có cường giả Thần tộc giận dữ, Nhân Hoàng càng ngày càng xằng bậy, đã dám đưa mạng tới cửa, lại còn chủ động khai chiến? Chỉ dựa vào một điểm lực lượng của Nhân tộc mà cũng thật dám khai chiến với bọn hắn?
Cổ Trần không nói một lời, bước ra một bước, người đã đứng ở phía trên Trung Thiên Vực, quay mặt nhìn sang Chúng Thần chi địa, trong mắt lộ ra một vệt hung quang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.