Chương 1729:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Toàn thân hắn tản ra một cỗ khí thế không ai sánh bằng, các ngươi muốn chiến, vậy thì liền chiến, đánh cho long trời lở đất mới thôi.
- Phạt thiên!
Tất cả Thánh Địa, Nhân tộc Thánh Hiền cùng nhau gầm lên.
Nhân tộc giờ khắc này cuối cùng triệt để trỗi dậy, thượng thương không cho ta con đường sống, lại bắt ta phải nhìn vô số tộc nhân chết thảm. Chung quy đều không có đường trở ra, vậy thì còn sợ gì nữa?
- Chiến! Chiến! Chiến!
Toàn bộ Man Hoang thế giới, trong các khu vực trung tâm bỗng nhiên truyền đến từng tiếng gào thét, âm thanh đều thuộc về Nhân tộc.
- Phạt thiên! Phạt thiên! Phạt thiên!
Từng tiếng gào thét chấn thiên động địa, tất cả Nhân tộc bừng tỉnh, vô số người tề tựu lại đây, sát khí đằng đằng, đốt lên chiến ý, vô cùng phấn khởi muốn phạt thiên.
Nhân tộc đã đi đến bước này, còn có gì phải hoảng sợ đâu?
- Nhân tộc nghe lệnh, cả tộc phạt thiên, chết cũng không lùi!
Chỉ nghe Cổ Trần rút kiếm bổ xuống một đường, chém rách thương khung, Hỗn Độn bị rạch ra, sụp đổ, giống như trời đất sập xuống.
- Phạt thiên!
Bách Man sơn, bên trong một tòa Anh Linh điện truyền đến tiếng gào thét vang vọng, một cỗ khí tức bất hủ bạo phát, có bộ xương khô ngẩng đầu, tay cầm chiến kiếm rỉ sét chậm rãi đứng dậy.
Oanh!
Bách Man sơn tập thể sôi trào, từng chiếc Thanh Đồng chiến thuyền chở theo vô số Nhân tộc tướng sĩ đã tiến vào hành trình, toàn bộ đều bay về nơi này.
- Phạt thiên!
Bắc Cương, Tây Mạc, Nam Man, Vạn Thạch lĩnh, Hỗn Loạn Thiên Uyên, lít nhít vô số Nhân tộc bộc phát nhiệt huyết, chiến ý bành trướng.
Tất cả mọi người nghe thấy mệnh lệnh của Nhân Hoàng, cơ hồ toàn tộc ai cũng không ngoại lệ hùng hổ tham chiến. Có thể nói Nhân tộc đã hết đường lui, giờ cũng chỉ còn cách phải dốc toàn lực tiến lên.
Không chiến thì sẽ chết, chiến, nếu may mắn còn có thể có một đường sinh cơ.
- Phạt thiên! a
Từng tiếng hét giận dữ đánh vào khiến cho thương khung rách tả tơi, chiến cốt oanh minh, chiến kỳ phần phật, vô số người đằng đằng sát khí gom lại thành một nhóm, lao thẳng tới chỗ chúng thần.
Nhân tộc bất khuất tiến lên, từng tràng nộ hống quanh quẩn bên trong Man Hoang, khiến thiên địa thất sắc, vạn vật lặng thinh, dẫn tới một loại phản ứng to lớn của thiên địa quy tắc.
Đây chính là một loại ưu thế, Nhân tộc mang theo ý chí quyết tử, sống chết gần trong gang tấc, ta còn sợ gì ngươi mà không đánh một trận long trời lở đất, đem vạn vật đều hủy hết?
Vì vậy mới xảy ra tình cảnh Nhân tộc quyết tử khai chiến, rung động tới toàn bộ Man Hoang!
- Huyết chưa chảy khô, chết không đình chiến!
- Giết!
Cổ Trần huy kiếm gầm lên, bước ra một bước, sát ý chỉa thẳng vào thượng thương đứng bên trong Chúng Thần Điện, dọa các đại Thần tộc cường giả sợ mất mật, Bán Thần đứng ngay bên cạnh mặt cũng cắt không còn giọt máu.
Oanh!
- Giết!
Nhân tộc tiến công, Hỗn Độn thành, Thanh Đồng thành, các đại Thánh Địa, còn có Nhân tộc theo bốn phương tám hướng chạy đến tham chiến. Cả tộc đều quyết chiến không từ nan.
Nhân Hoàng Cổ Trần, mở ra cuộc chiến phạt thiên!
Toàn bộ Man Hoang ức vạn chúng sinh đều bị Nhân tộc trấn trụ thật sâu, ngay cả thượng thương, Thanh Thiên cũng nhìn mà biến sắc.
Thượng thương mạt sát vô số Nhân tộc, khiêu lên lửa giận của tộc nhân Nhân tộc, Nhân Hoàng Cổ Trần mở ra một cuộc chiến phạt thiên.
Đông!
Hỗn Độn thành tông tới, phong vân cuồn cuộn, sơn hà thất sắc, toàn bộ Man Hoang đều run rẩy, chúng sinh sợ hãi.
m thanh vỡ nát răng rắc truyền đến, sông núi bị tàn phá hung tàn, Trung Thiên Vực va chạm tạo ra một lỗ hổng to lớn khổng lồ, vô số Thần tộc trực tiếp gánh chịu thương vong, khổ cực không xuể.
- Nhân tộc quá sức cuồng vọng!
Giờ khắc này, Thần tộc cũng nổi trận lôi đình, có những cường giả tản ra khí tức khủng bố.
Thế nhưng nghênh đón hắn là lưỡi kiếm cường đại của Cổ Trần, một đường xẹt xuống bổ ngang thân thể, chém rách tận xương, kiếm mang từ trên đầu chém xuống nửa lưng, đứt rời hai mảnh.
Bành!
Chúng Thần chi địa xuất ra một cái tay khổng lồ, quét tới, trong nháy mắt đánh nát đạo kiếm mang kia.
Toàn bộ Trung Thiên Vực sáng lên từng đạo thần quang, một vòng rồi lại một vòng, bao phủ những tòa đại thành Thần tộc, tổ địa, thần sơn.
- Thượng thương!
Cổ Trần hét giận dữ, sát ý chỉa về phía thượng thương, cả hai khí tức va chạm.
Một tiếng ầm vang, hai người xông thẳng lên trời, quang mang va chạm, lần lượt nổ tung, xé nát hư không, đánh xuyên qua hư không chiến trường.
Trên hư không, lít nha lít nhít chiến hạm thẳng tiến vào Trung Thiên Vực, một tòa rồi lại một tòa Thanh Đồng thành lơ lửng giữa không trung, tản ra quang uy cường đại, bên trong tập trung vô số Nhân tộc chiến sĩ.
Tất cả mọi người trong lòng chỉ có một ý niệm, phạt thiên!
- Giết!
Đột nhiên truyền đến tiếng rít gào truyền khắp Man Hoang đại địa, một tôn thân ảnh khổng lồ xé gió lao đến, hai tay vung vẩy hai thanh Thanh Đồng chiến chùy liên tục đánh tới, mỗi chùy làm sụp đổ một tòa thần thành.
- Phạt thiên!
Tất cả Thánh Địa, Nhân tộc Thánh Hiền cùng nhau gầm lên.
Nhân tộc giờ khắc này cuối cùng triệt để trỗi dậy, thượng thương không cho ta con đường sống, lại bắt ta phải nhìn vô số tộc nhân chết thảm. Chung quy đều không có đường trở ra, vậy thì còn sợ gì nữa?
- Chiến! Chiến! Chiến!
Toàn bộ Man Hoang thế giới, trong các khu vực trung tâm bỗng nhiên truyền đến từng tiếng gào thét, âm thanh đều thuộc về Nhân tộc.
- Phạt thiên! Phạt thiên! Phạt thiên!
Từng tiếng gào thét chấn thiên động địa, tất cả Nhân tộc bừng tỉnh, vô số người tề tựu lại đây, sát khí đằng đằng, đốt lên chiến ý, vô cùng phấn khởi muốn phạt thiên.
Nhân tộc đã đi đến bước này, còn có gì phải hoảng sợ đâu?
- Nhân tộc nghe lệnh, cả tộc phạt thiên, chết cũng không lùi!
Chỉ nghe Cổ Trần rút kiếm bổ xuống một đường, chém rách thương khung, Hỗn Độn bị rạch ra, sụp đổ, giống như trời đất sập xuống.
- Phạt thiên!
Bách Man sơn, bên trong một tòa Anh Linh điện truyền đến tiếng gào thét vang vọng, một cỗ khí tức bất hủ bạo phát, có bộ xương khô ngẩng đầu, tay cầm chiến kiếm rỉ sét chậm rãi đứng dậy.
Oanh!
Bách Man sơn tập thể sôi trào, từng chiếc Thanh Đồng chiến thuyền chở theo vô số Nhân tộc tướng sĩ đã tiến vào hành trình, toàn bộ đều bay về nơi này.
- Phạt thiên!
Bắc Cương, Tây Mạc, Nam Man, Vạn Thạch lĩnh, Hỗn Loạn Thiên Uyên, lít nhít vô số Nhân tộc bộc phát nhiệt huyết, chiến ý bành trướng.
Tất cả mọi người nghe thấy mệnh lệnh của Nhân Hoàng, cơ hồ toàn tộc ai cũng không ngoại lệ hùng hổ tham chiến. Có thể nói Nhân tộc đã hết đường lui, giờ cũng chỉ còn cách phải dốc toàn lực tiến lên.
Không chiến thì sẽ chết, chiến, nếu may mắn còn có thể có một đường sinh cơ.
- Phạt thiên! a
Từng tiếng hét giận dữ đánh vào khiến cho thương khung rách tả tơi, chiến cốt oanh minh, chiến kỳ phần phật, vô số người đằng đằng sát khí gom lại thành một nhóm, lao thẳng tới chỗ chúng thần.
Nhân tộc bất khuất tiến lên, từng tràng nộ hống quanh quẩn bên trong Man Hoang, khiến thiên địa thất sắc, vạn vật lặng thinh, dẫn tới một loại phản ứng to lớn của thiên địa quy tắc.
Đây chính là một loại ưu thế, Nhân tộc mang theo ý chí quyết tử, sống chết gần trong gang tấc, ta còn sợ gì ngươi mà không đánh một trận long trời lở đất, đem vạn vật đều hủy hết?
Vì vậy mới xảy ra tình cảnh Nhân tộc quyết tử khai chiến, rung động tới toàn bộ Man Hoang!
- Huyết chưa chảy khô, chết không đình chiến!
- Giết!
Cổ Trần huy kiếm gầm lên, bước ra một bước, sát ý chỉa thẳng vào thượng thương đứng bên trong Chúng Thần Điện, dọa các đại Thần tộc cường giả sợ mất mật, Bán Thần đứng ngay bên cạnh mặt cũng cắt không còn giọt máu.
Oanh!
- Giết!
Nhân tộc tiến công, Hỗn Độn thành, Thanh Đồng thành, các đại Thánh Địa, còn có Nhân tộc theo bốn phương tám hướng chạy đến tham chiến. Cả tộc đều quyết chiến không từ nan.
Nhân Hoàng Cổ Trần, mở ra cuộc chiến phạt thiên!
Toàn bộ Man Hoang ức vạn chúng sinh đều bị Nhân tộc trấn trụ thật sâu, ngay cả thượng thương, Thanh Thiên cũng nhìn mà biến sắc.
Thượng thương mạt sát vô số Nhân tộc, khiêu lên lửa giận của tộc nhân Nhân tộc, Nhân Hoàng Cổ Trần mở ra một cuộc chiến phạt thiên.
Đông!
Hỗn Độn thành tông tới, phong vân cuồn cuộn, sơn hà thất sắc, toàn bộ Man Hoang đều run rẩy, chúng sinh sợ hãi.
m thanh vỡ nát răng rắc truyền đến, sông núi bị tàn phá hung tàn, Trung Thiên Vực va chạm tạo ra một lỗ hổng to lớn khổng lồ, vô số Thần tộc trực tiếp gánh chịu thương vong, khổ cực không xuể.
- Nhân tộc quá sức cuồng vọng!
Giờ khắc này, Thần tộc cũng nổi trận lôi đình, có những cường giả tản ra khí tức khủng bố.
Thế nhưng nghênh đón hắn là lưỡi kiếm cường đại của Cổ Trần, một đường xẹt xuống bổ ngang thân thể, chém rách tận xương, kiếm mang từ trên đầu chém xuống nửa lưng, đứt rời hai mảnh.
Bành!
Chúng Thần chi địa xuất ra một cái tay khổng lồ, quét tới, trong nháy mắt đánh nát đạo kiếm mang kia.
Toàn bộ Trung Thiên Vực sáng lên từng đạo thần quang, một vòng rồi lại một vòng, bao phủ những tòa đại thành Thần tộc, tổ địa, thần sơn.
- Thượng thương!
Cổ Trần hét giận dữ, sát ý chỉa về phía thượng thương, cả hai khí tức va chạm.
Một tiếng ầm vang, hai người xông thẳng lên trời, quang mang va chạm, lần lượt nổ tung, xé nát hư không, đánh xuyên qua hư không chiến trường.
Trên hư không, lít nha lít nhít chiến hạm thẳng tiến vào Trung Thiên Vực, một tòa rồi lại một tòa Thanh Đồng thành lơ lửng giữa không trung, tản ra quang uy cường đại, bên trong tập trung vô số Nhân tộc chiến sĩ.
Tất cả mọi người trong lòng chỉ có một ý niệm, phạt thiên!
- Giết!
Đột nhiên truyền đến tiếng rít gào truyền khắp Man Hoang đại địa, một tôn thân ảnh khổng lồ xé gió lao đến, hai tay vung vẩy hai thanh Thanh Đồng chiến chùy liên tục đánh tới, mỗi chùy làm sụp đổ một tòa thần thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.