Chương 1755:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Vực ngoại cường giả, số lớn sinh linh hội tụ, yên lặng chú ý trận chiến này, chiến sự ở Man Hoang vừa kết thúc, cũng là lúc vực ngoại tấn công.
Đại chiến vẫn tiếp tục như cũ, lại càng thảm khốc hơn, hai bên đều giết đỏ cả mắt, mặc kệ là phía Nhân tộc liên minh hay phía bách tộc, cả hai đều đang khổ cực cắn răng chèo chống, ai chống đỡ không nổi nữa thì bại.
Oanh...
- Giết giết giết!
Man Hoang, tiếng hô giết vang lên rung trời, rất nhiều người kêu gào khản cả giọng, hai mắt đỏ bừng, giết đến thiên địa đổi màu, vạn vật nhuốm máu.
Một trận chiến này đánh hết ba ngày ba đêm còn chưa kết thúc, song phương đều thương vong nặng nề, sức cùng lực kiệt, hoàn toàn dựa vào ý chí chống đỡ mới có thể tiếp tục đánh nhau.
Đánh đến bước này rồi, dù là Nhân tộc hay bách tộc đều đang đợi, đợi trận chiến giữa Thanh Thiên và Cổ Trần phân thắng bại.
Bọn họ đã không cách nào quyết định thắng bại trên chiến trường, chỉ có Cổ Trần và Thanh Thiên mới thật sự định đoạt được kết cục, vì hai bên đã đánh nhau đến điên rồi, đều thương vong thảm trọng, cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn sẽ là hai bên cùng thua.
- Cổ Trần, một quyết thắng thua!
Trên hư không, một thanh âm lạnh lùng truyền đến, chấn động tâm thần vô số người, tất cả theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn.
Thanh Thiên và Cổ Trần đứng giữa hư không, trên người bỗng nhiên phát ra ánh sáng chói lòa, khí tức xen lẫn, không ngừng va chạm vào nhau khiến không gian xung quanh sụp đổ.
Bọn họ đang tích tụ lực lượng, chuẩn bị liều mạng lần cuối.
Hai người đã đại chiến ba ngày ba đêm, lực lượng đã sớm bị hao hết, sắc mặt Thanh Thiên rất khó coi, không ngờ Cổ Trần lại khó nhằn như thế, vậy mà vẫn chưa đánh bại được đối phương.
Nếu cứ tiếp tục kéo dài, người chết sẽ là hắn, bởi vì Cổ Trần có Chí Tôn thể mạnh mẽ vô song, hoàn toàn không hề đuối sức, tu vi có thể hết, nhưng sức mạnh nhục thân vẫn còn, nhất lực phá vạn pháp của Cổ Trần đủ đánh Thanh Thiên khổ không tả nổi.
Cho nên, Thanh Thiên nhất định phải phân thắng thua trong lần này.
- Thiên Đạo chúng sinh chi lực!
Thanh Thiên hét lớn, Thiên Chi Cực rung động, một cỗ lực lượng vô hình từ bốn phương tám hướng vọt tới, đó là Man Hoang Thiên Đạo chi lực, cũng chính là Man Hoang chúng sinh chi lực.
- Phong Thiên tế đàn, phong!
- Chí Tôn Cốt Liên, khóa!
Gần như trong nháy mắt Thanh Thiên ngưng tụ lực lượng, Cổ Trần cũng tế ra Phong Thiên tế đàn bao phủ Thanh Thiên, Phong Thiên Tỏa dày đặc lập tức quấn chặt lấy hắn.
Ngoài ra còn có một Chí Tôn Cốt Liên, nó quấn quanh thân thể Thanh Thiên, lực lượng cường đại liên hợp, Thanh Thiên bị giam cầm ngay tức thì.
Biến cố bất thình lình khiến Thanh Thiên sửng sốt.
- Không phải thứ này của ngươi đã bị thượng thương nổ nát rồi sao?
Thanh Thiên có chút không tin, cười giận dữ nói:
- Thì ra lúc ngươi vây khốn Thần Tộc đã cố ý lộ ra sơ hở, khiến người ta nghĩ thứ này đã bị hủy đi.
Bị lừa rồi!
Giờ khắc này, Thanh Thiên mới biết bản thân đã bị lừa, vốn hắn cứ tưởng bảo vật phong cấm thượng thương đã bị hư hại dưới uy lực tự bạo.
Trước đó, thời điểm mà Cổ Trần phong cấm chúng Thần Tộc liền bị Thần Tộc phá vỡ phong cấm, thoạt nhìn uy lực bị giảm rất nhiều, nhưng hóa ra Cổ Trần cố ý làm vậy.
Hiện tại, biết thì đã muộn.
- Hỗn Độn Bát Cấm, phong!
- 3000 Thiên Bàn, trấn áp!
Cổ Trần không nói lời nào, lại đánh ra hai cỗ lực lượng gia trì cho phong cấm Thanh Thiên, một phương Thiên Bàn đặt ngay đỉnh đầu ngăn cản Thiên Đạo Chi lực rót vào.
Tất cả những chuyện này đều xảy ra trong khoảnh khắc.
Khi mọi người kịp phản ứng lại, Thanh Thiên đã bị Cổ Trần cầm giữ, cuối cùng Thanh Thiên vẫn bị Cổ Trần tìm được cơ hội phong cấm hắn.
- Haizz...
Thanh Thiên bị phong cấm, không những không tỏ ra lo âu bối rối, ngược lại còn thở dài.
Hắn nhìn Cổ Trần đi đến trước mặt mình, khẽ cười nói:
- Cổ Trần, bổn tọa thua rồi, ngươi cũng thua, trong trận chiến này người chiến thắng không phải ta cũng chẳng phải ngươi.
Cổ Trần nheo mắt, hừ nói:
- Ngươi muốn nói đến Vận Mệnh tộc chứ gì, ngươi có biết vì sao ta lại phong cấm ngươi mà không có vội giết ngươi không?
- Vì... ?
Thanh Thiên há mồm muốn hỏi, đột nhiên đồng tử co rụt lại, lộ ra một tia kinh dị.
Hắn biến sắc mặt, đang định nói tiếp lại bị một cỗ lực lượng giam cầm, hoàn toàn không cách nào mở miệng nổi, chỉ có thể trợn mắt nhìn Cổ Trần.
- Thanh Thiên, lên đường đi!
Cổ Trần hét lớn, toàn bộ Man Hoang thế giới chúng sinh đều nghe thấy được, vô số người nhìn qua.
Phốc!
Tất cả vừa lúc trông thấy Cổ Trần dùng một tay đâm vào trong cơ thể Thanh Thiên, lực lượng kia cường đại tới mức giống như muốn luyện hóa Thanh Thiên, chúa tể toàn bộ Man Hoang thế giới.
- Động thủ!
- Vận Mệnh lồng giam!
- Thiên Mệnh Chi Tỏa!
Đại chiến vẫn tiếp tục như cũ, lại càng thảm khốc hơn, hai bên đều giết đỏ cả mắt, mặc kệ là phía Nhân tộc liên minh hay phía bách tộc, cả hai đều đang khổ cực cắn răng chèo chống, ai chống đỡ không nổi nữa thì bại.
Oanh...
- Giết giết giết!
Man Hoang, tiếng hô giết vang lên rung trời, rất nhiều người kêu gào khản cả giọng, hai mắt đỏ bừng, giết đến thiên địa đổi màu, vạn vật nhuốm máu.
Một trận chiến này đánh hết ba ngày ba đêm còn chưa kết thúc, song phương đều thương vong nặng nề, sức cùng lực kiệt, hoàn toàn dựa vào ý chí chống đỡ mới có thể tiếp tục đánh nhau.
Đánh đến bước này rồi, dù là Nhân tộc hay bách tộc đều đang đợi, đợi trận chiến giữa Thanh Thiên và Cổ Trần phân thắng bại.
Bọn họ đã không cách nào quyết định thắng bại trên chiến trường, chỉ có Cổ Trần và Thanh Thiên mới thật sự định đoạt được kết cục, vì hai bên đã đánh nhau đến điên rồi, đều thương vong thảm trọng, cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn sẽ là hai bên cùng thua.
- Cổ Trần, một quyết thắng thua!
Trên hư không, một thanh âm lạnh lùng truyền đến, chấn động tâm thần vô số người, tất cả theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn.
Thanh Thiên và Cổ Trần đứng giữa hư không, trên người bỗng nhiên phát ra ánh sáng chói lòa, khí tức xen lẫn, không ngừng va chạm vào nhau khiến không gian xung quanh sụp đổ.
Bọn họ đang tích tụ lực lượng, chuẩn bị liều mạng lần cuối.
Hai người đã đại chiến ba ngày ba đêm, lực lượng đã sớm bị hao hết, sắc mặt Thanh Thiên rất khó coi, không ngờ Cổ Trần lại khó nhằn như thế, vậy mà vẫn chưa đánh bại được đối phương.
Nếu cứ tiếp tục kéo dài, người chết sẽ là hắn, bởi vì Cổ Trần có Chí Tôn thể mạnh mẽ vô song, hoàn toàn không hề đuối sức, tu vi có thể hết, nhưng sức mạnh nhục thân vẫn còn, nhất lực phá vạn pháp của Cổ Trần đủ đánh Thanh Thiên khổ không tả nổi.
Cho nên, Thanh Thiên nhất định phải phân thắng thua trong lần này.
- Thiên Đạo chúng sinh chi lực!
Thanh Thiên hét lớn, Thiên Chi Cực rung động, một cỗ lực lượng vô hình từ bốn phương tám hướng vọt tới, đó là Man Hoang Thiên Đạo chi lực, cũng chính là Man Hoang chúng sinh chi lực.
- Phong Thiên tế đàn, phong!
- Chí Tôn Cốt Liên, khóa!
Gần như trong nháy mắt Thanh Thiên ngưng tụ lực lượng, Cổ Trần cũng tế ra Phong Thiên tế đàn bao phủ Thanh Thiên, Phong Thiên Tỏa dày đặc lập tức quấn chặt lấy hắn.
Ngoài ra còn có một Chí Tôn Cốt Liên, nó quấn quanh thân thể Thanh Thiên, lực lượng cường đại liên hợp, Thanh Thiên bị giam cầm ngay tức thì.
Biến cố bất thình lình khiến Thanh Thiên sửng sốt.
- Không phải thứ này của ngươi đã bị thượng thương nổ nát rồi sao?
Thanh Thiên có chút không tin, cười giận dữ nói:
- Thì ra lúc ngươi vây khốn Thần Tộc đã cố ý lộ ra sơ hở, khiến người ta nghĩ thứ này đã bị hủy đi.
Bị lừa rồi!
Giờ khắc này, Thanh Thiên mới biết bản thân đã bị lừa, vốn hắn cứ tưởng bảo vật phong cấm thượng thương đã bị hư hại dưới uy lực tự bạo.
Trước đó, thời điểm mà Cổ Trần phong cấm chúng Thần Tộc liền bị Thần Tộc phá vỡ phong cấm, thoạt nhìn uy lực bị giảm rất nhiều, nhưng hóa ra Cổ Trần cố ý làm vậy.
Hiện tại, biết thì đã muộn.
- Hỗn Độn Bát Cấm, phong!
- 3000 Thiên Bàn, trấn áp!
Cổ Trần không nói lời nào, lại đánh ra hai cỗ lực lượng gia trì cho phong cấm Thanh Thiên, một phương Thiên Bàn đặt ngay đỉnh đầu ngăn cản Thiên Đạo Chi lực rót vào.
Tất cả những chuyện này đều xảy ra trong khoảnh khắc.
Khi mọi người kịp phản ứng lại, Thanh Thiên đã bị Cổ Trần cầm giữ, cuối cùng Thanh Thiên vẫn bị Cổ Trần tìm được cơ hội phong cấm hắn.
- Haizz...
Thanh Thiên bị phong cấm, không những không tỏ ra lo âu bối rối, ngược lại còn thở dài.
Hắn nhìn Cổ Trần đi đến trước mặt mình, khẽ cười nói:
- Cổ Trần, bổn tọa thua rồi, ngươi cũng thua, trong trận chiến này người chiến thắng không phải ta cũng chẳng phải ngươi.
Cổ Trần nheo mắt, hừ nói:
- Ngươi muốn nói đến Vận Mệnh tộc chứ gì, ngươi có biết vì sao ta lại phong cấm ngươi mà không có vội giết ngươi không?
- Vì... ?
Thanh Thiên há mồm muốn hỏi, đột nhiên đồng tử co rụt lại, lộ ra một tia kinh dị.
Hắn biến sắc mặt, đang định nói tiếp lại bị một cỗ lực lượng giam cầm, hoàn toàn không cách nào mở miệng nổi, chỉ có thể trợn mắt nhìn Cổ Trần.
- Thanh Thiên, lên đường đi!
Cổ Trần hét lớn, toàn bộ Man Hoang thế giới chúng sinh đều nghe thấy được, vô số người nhìn qua.
Phốc!
Tất cả vừa lúc trông thấy Cổ Trần dùng một tay đâm vào trong cơ thể Thanh Thiên, lực lượng kia cường đại tới mức giống như muốn luyện hóa Thanh Thiên, chúa tể toàn bộ Man Hoang thế giới.
- Động thủ!
- Vận Mệnh lồng giam!
- Thiên Mệnh Chi Tỏa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.