Chương 1784:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu Cổ Trần triệu tập bọn họ, để Võ Tổ truyền thừa Võ Đạo cho các Nhân tộc cường giả khác, sau đó tiến đến chư thiên vạn giới bắt đầu giảng Đạo.
Mặc kệ là Võ Đạo hay Tiên Đạo đều cần truyền bá ra ngoài, tạo nền móng vững chắc cho sự phát triển của Nhân tộc, giúp Nhân tộc ở chư thiên vạn giới có thể hưng thịnh lại lần nữa.
Đây cũng là nguyên nhân trước đó Cổ Trần để Nữ Oa rời đi, nàng là người sáng lập Nhân tộc, mà Võ Tổ cùng các Nhân tộc cường giả Thánh Nhân sẽ là người giảng Đạo.
- Tuân lệnh!
Võ Tổ cầm đầu tám vị Bán Tổ nghiêm nghị lĩnh mệnh, trên mặt lộ ra hào quang thần thánh, đây là một sứ mệnh thần thánh của bọn họ, bọn họ không có lý do để cự tuyệt, ai lại không muốn vì Nhân tộc, làm nên một phen sự nghiệp công lao bất hủ đâu?
- Đi thôi, truyền thừa Võ Đạo xuống đi, sau đó trẫm sẽ mở ra con đường thông đến biển Hỗn Độn cho các ngươi, tương lai ra sao thì ta không cách nào giúp đỡ được, tất cả phải dựa vào chính các ngươi.
- Vì Nhân tộc!
- Chết không hối hận!
Tám vị vực ngoại Nhân tộc Bán Tổ lớn tiếng tuyên thệ, trong lòng trĩu nặng trước trách nhiệm nặng nề này, Thiên Đế đã giao cho bọn họ hắn một nhiệm vụ to lớn, giảng Đạo chư thiên.
Bọn họ nhận nhiệm vụ, còn tương lai thế nào thì phải dựa vào chính mình xông pha.
Nhìn các vực ngoại Bán Tổ rời đi, Cổ Trần khe khẽ thở dài, hắn hiểu tám vị vực ngoại Bán Tổ này là những nhân kiệt cái thế của Nhân tộc.
Không chỉ Võ Tổ, những Bán Tổ còn lại đều có khí tức đặc biệt và niềm tin sắt đá, bọn họ đại biểu cho tám con đường khác nhau.
Bọn họ là người mở đường, có lẽ trong con đường hành tẩu chưa thiên, bọn họ sẽ vẫn lạc, sẽ tử chiến, cũng có thể sẽ khai sáng ra một con đường mới, gieo xuống hạt giống cường thịnh cho Nhân tộc.
Bọn họ là người truyền đạo tiên phong cho Nhân tộc!
- Nhân tộc hưng thịnh!
Cổ Trần ngồi trên ngai vàng Thiên Đế, yên lặng đến xuất thần, trong ánh mắt hắn hiện lên vô số mảnh vỡ, thấy được vô số thứ.
Hắn nhìn về phía Man Hoang đại địa, rất nhiều Nhân tộc bộ lạc, tộc quần được gây dựng, thời gian dần trôi, bọn họ khôi phục được sự hưng thịnh phồn vinh.
Phạt Thiên chi chiến năm xưa vẫn được truyền miệng, Nhân tộc không bao giờ quên.
Nhân tộc hiện tại, người người tu tập, ai cũng không ngừng tu luyện cùng mài giũa bản thân để có thể mạnh lên, nhưng lại thiếu một trận đại chiến tẩy lễ thật sự.
Cổ Trần lại không lo lắng chuyện ấy, tuy bên trong Man Hoang không có đại chiến, nhưng giữa các chủng tộc với nhau vẫn có xung đột, cạnh tranh giữa các thiên tài cùng thiên kiêu cũng rất kịch liệt.
Cổ Trần cũng không ngăn cản sự va chạm cùng cạnh tranh này, nếu Nhân tộc thiếu đi những thứ ấy, chắc chắn sẽ suy bại.
Cho nên Cổ Trần mới lưu lại thế lực của hắn ở Man Hoang, vừa làm mới chủng tộc, giúp chủng tộc sinh sôi và mạnh lên.
Một khi Nhân tộc mất đi kẻ thù cùng sự cạnh tranh, đó chính là một kết cục bi thảm.
Phải biết, uy hiếp thật sự là ở thượng giới, Nhân tộc còn chưa đến thượng giới đã mất đi nhuệ khí và lòng cạnh tranh, thì tương lai làm sao chính thức giết vào thượng giới Phạt Thiên?
- Đại địch vẫn còn, Nhân tộc không thể nhàn hạ, chiến tranh là nhất định.
Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng có quyết đoán, ánh mắt nhìn ra bên ngoài Man Hoang, đó là vực ngoại thế giới, vừa khô héo vừa mục nát.
Ngoài ra còn có vực sâu vô tận, đó đều là nơi tốt để để Nhân tộc tôi luyện mà trưởng thành.
Cổ Trần nói:
- Đã đến thời điểm mở ra chiến trường hư không, triệu tập tinh nhuệ Nhân tộc, bắt đầu chinh chiến vực ngoại cùng Thâm Uyên.
Truyền lệnh, triệu tập tinh nhuệ Man Hoang các tộc, tạo thành Thiên Giới quân đoàn, chuẩn bị chinh chiến vực ngoại.
Vừa ra lệnh, toàn bộ Man Hoang thế giới sôi trào, các tộc thế lực, cường giả ào ào kinh dị, lại một lần nữa nghe được thanh âm Thiên Đế.
- Thiên Đế uy nghiêm càng kinh khủng.
Các tộc chấn động, mười năm phát triển gần đây, Nhân tộc đã khôi phục lại phần nào, trải rộng toàn bộ Man Hoang thế giới. Hiện tại, Nhân tộc hoàn toàn xứng đáng là chủng tộc mạnh nhất, nhưng tuy số lượng nhân khẩu tăng rất nhiều, lại chưa đạt được trạng thái đỉnh phong trước đó, vì đại đa số vẫn là vị thành niên, vẫn cần một quãng thời gian rất dài để khôi phục hoàn toàn.
Đương nhiên, với tốc độ sinh sôi của Nhân tộc, lại qua mười năm nữa, chắc chắn cả Nhân tộc sẽ một lần nữa nghênh đón sự hưng thịnh.
- Đã tới lúc Nhân tộc cần thay Nhân Hoàng, ta không còn thích hợp làm Nhân Hoàng nữa.
Cổ Trần đứng trên Thiên Giới, nhìn xuống Man Hoang đại địa, trong lòng suy nghĩ vấn đề này.
Bây giờ hắn không còn thích hợp để làm Nhân Hoàng, làm Thiên Đế, hắn không có quá nhiều tâm lực đi quản lý Nhân tộc nữa, hắn cần ủy quyền cho ai đó.
Chức vị Nhân Hoàng cần một người mới tiếp nhận.
Mặc kệ là Võ Đạo hay Tiên Đạo đều cần truyền bá ra ngoài, tạo nền móng vững chắc cho sự phát triển của Nhân tộc, giúp Nhân tộc ở chư thiên vạn giới có thể hưng thịnh lại lần nữa.
Đây cũng là nguyên nhân trước đó Cổ Trần để Nữ Oa rời đi, nàng là người sáng lập Nhân tộc, mà Võ Tổ cùng các Nhân tộc cường giả Thánh Nhân sẽ là người giảng Đạo.
- Tuân lệnh!
Võ Tổ cầm đầu tám vị Bán Tổ nghiêm nghị lĩnh mệnh, trên mặt lộ ra hào quang thần thánh, đây là một sứ mệnh thần thánh của bọn họ, bọn họ không có lý do để cự tuyệt, ai lại không muốn vì Nhân tộc, làm nên một phen sự nghiệp công lao bất hủ đâu?
- Đi thôi, truyền thừa Võ Đạo xuống đi, sau đó trẫm sẽ mở ra con đường thông đến biển Hỗn Độn cho các ngươi, tương lai ra sao thì ta không cách nào giúp đỡ được, tất cả phải dựa vào chính các ngươi.
- Vì Nhân tộc!
- Chết không hối hận!
Tám vị vực ngoại Nhân tộc Bán Tổ lớn tiếng tuyên thệ, trong lòng trĩu nặng trước trách nhiệm nặng nề này, Thiên Đế đã giao cho bọn họ hắn một nhiệm vụ to lớn, giảng Đạo chư thiên.
Bọn họ nhận nhiệm vụ, còn tương lai thế nào thì phải dựa vào chính mình xông pha.
Nhìn các vực ngoại Bán Tổ rời đi, Cổ Trần khe khẽ thở dài, hắn hiểu tám vị vực ngoại Bán Tổ này là những nhân kiệt cái thế của Nhân tộc.
Không chỉ Võ Tổ, những Bán Tổ còn lại đều có khí tức đặc biệt và niềm tin sắt đá, bọn họ đại biểu cho tám con đường khác nhau.
Bọn họ là người mở đường, có lẽ trong con đường hành tẩu chưa thiên, bọn họ sẽ vẫn lạc, sẽ tử chiến, cũng có thể sẽ khai sáng ra một con đường mới, gieo xuống hạt giống cường thịnh cho Nhân tộc.
Bọn họ là người truyền đạo tiên phong cho Nhân tộc!
- Nhân tộc hưng thịnh!
Cổ Trần ngồi trên ngai vàng Thiên Đế, yên lặng đến xuất thần, trong ánh mắt hắn hiện lên vô số mảnh vỡ, thấy được vô số thứ.
Hắn nhìn về phía Man Hoang đại địa, rất nhiều Nhân tộc bộ lạc, tộc quần được gây dựng, thời gian dần trôi, bọn họ khôi phục được sự hưng thịnh phồn vinh.
Phạt Thiên chi chiến năm xưa vẫn được truyền miệng, Nhân tộc không bao giờ quên.
Nhân tộc hiện tại, người người tu tập, ai cũng không ngừng tu luyện cùng mài giũa bản thân để có thể mạnh lên, nhưng lại thiếu một trận đại chiến tẩy lễ thật sự.
Cổ Trần lại không lo lắng chuyện ấy, tuy bên trong Man Hoang không có đại chiến, nhưng giữa các chủng tộc với nhau vẫn có xung đột, cạnh tranh giữa các thiên tài cùng thiên kiêu cũng rất kịch liệt.
Cổ Trần cũng không ngăn cản sự va chạm cùng cạnh tranh này, nếu Nhân tộc thiếu đi những thứ ấy, chắc chắn sẽ suy bại.
Cho nên Cổ Trần mới lưu lại thế lực của hắn ở Man Hoang, vừa làm mới chủng tộc, giúp chủng tộc sinh sôi và mạnh lên.
Một khi Nhân tộc mất đi kẻ thù cùng sự cạnh tranh, đó chính là một kết cục bi thảm.
Phải biết, uy hiếp thật sự là ở thượng giới, Nhân tộc còn chưa đến thượng giới đã mất đi nhuệ khí và lòng cạnh tranh, thì tương lai làm sao chính thức giết vào thượng giới Phạt Thiên?
- Đại địch vẫn còn, Nhân tộc không thể nhàn hạ, chiến tranh là nhất định.
Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng có quyết đoán, ánh mắt nhìn ra bên ngoài Man Hoang, đó là vực ngoại thế giới, vừa khô héo vừa mục nát.
Ngoài ra còn có vực sâu vô tận, đó đều là nơi tốt để để Nhân tộc tôi luyện mà trưởng thành.
Cổ Trần nói:
- Đã đến thời điểm mở ra chiến trường hư không, triệu tập tinh nhuệ Nhân tộc, bắt đầu chinh chiến vực ngoại cùng Thâm Uyên.
Truyền lệnh, triệu tập tinh nhuệ Man Hoang các tộc, tạo thành Thiên Giới quân đoàn, chuẩn bị chinh chiến vực ngoại.
Vừa ra lệnh, toàn bộ Man Hoang thế giới sôi trào, các tộc thế lực, cường giả ào ào kinh dị, lại một lần nữa nghe được thanh âm Thiên Đế.
- Thiên Đế uy nghiêm càng kinh khủng.
Các tộc chấn động, mười năm phát triển gần đây, Nhân tộc đã khôi phục lại phần nào, trải rộng toàn bộ Man Hoang thế giới. Hiện tại, Nhân tộc hoàn toàn xứng đáng là chủng tộc mạnh nhất, nhưng tuy số lượng nhân khẩu tăng rất nhiều, lại chưa đạt được trạng thái đỉnh phong trước đó, vì đại đa số vẫn là vị thành niên, vẫn cần một quãng thời gian rất dài để khôi phục hoàn toàn.
Đương nhiên, với tốc độ sinh sôi của Nhân tộc, lại qua mười năm nữa, chắc chắn cả Nhân tộc sẽ một lần nữa nghênh đón sự hưng thịnh.
- Đã tới lúc Nhân tộc cần thay Nhân Hoàng, ta không còn thích hợp làm Nhân Hoàng nữa.
Cổ Trần đứng trên Thiên Giới, nhìn xuống Man Hoang đại địa, trong lòng suy nghĩ vấn đề này.
Bây giờ hắn không còn thích hợp để làm Nhân Hoàng, làm Thiên Đế, hắn không có quá nhiều tâm lực đi quản lý Nhân tộc nữa, hắn cần ủy quyền cho ai đó.
Chức vị Nhân Hoàng cần một người mới tiếp nhận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.