Chương 1789:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Một câu nói khiến toàn bộ Nguyệt tộc biến sắc mặt, ngay cả Bán Thần còn sót lại của Nguyệt tộc, bà lão kia cũng biến đổi thần sắc liên tục.
Nhưng Nguyệt Dao lại rất bình tĩnh, nguyệt quang mông lung trên người tán đi, lộ ra hình dáng thật, nàng thản nhiên gật đầu thừa nhận mình chỉ là một phân thân nơi hạ giới.
- Không sai, ta chính là một phân thân.
Nàng ngừng một chút mới nói tiếp:
- Thiên Đế, Nguyệt tộc ta không tranh quyền thế, trước nay không có quá nhiều cừu hận với Nhân tộc, hi vọng Thiên Đế có thể thả chúng ta một đường sống.
Trên dưới Nguyệt tộc nguyện thần phục Thiên Đế, mặc ngài điều động.
Nguyệt Dao nhún nhường bày tỏ, kỳ thật nàng cũng là bất đắc dĩ, ngoại trừ thần phục ra nàng cũng không còn cách nào.
Có lẽ về thượng giới là lựa chọn tốt nhất, nhưng nàng không muốn đi, bởi vì nàng có ý nghĩ và dự định của riêng mình, cho dù chỉ là một phân thân, nàng cũng độc lập.
- Ồ?
Cổ Trần đã đoán được gì đó, vị Nguyệt tộc Quảng Hàn Thần Nữ này hiển nhiên là không an phận, muốn thoát ly bản thể đây.
Cổ Trần biết nàng nghĩ gì, nhưng cũng không thèm để ý.
Thứ hắn quan tâm hơn cả là Nguyệt tộc có thể mang lại cho hắn lợi ích gì, nếu không có, vậy không cần giữ lại.
- Thần Tộc dư nghiệt sắp bị dọn dẹp sạch sẽ, hạ giới không cho phép Thần Tộc tồn tại.
Cổ Trần vừa mở miệng, khiến đông đảo Thần tộc dư nghiệt lộ vẻ tuyệt vọng, hoảng sợ lại phẫn nộ.
Đám người Nguyệt tộc càng là sắc mặt đại biến, Nguyệt Dao cũng biến sắc, nhưng cố gắng trấn định lại, nàng cúi đầu nói khẽ:
- Thiên Đế, Nguyệt tộc ta chưa từng có khúc mắc quá lớn với Nhân tộc, chứ đừng nói chi đến cừu hận.
Hiện nay, Thiên Đế chấp chưởng Thiên Đạo, thống trị chúng sinh vạn linh, Nguyệt tộc ta cũng là một thành viên của Man Hoang chúng sinh, chẳng lẽ không được tiếp nhận sao?
Nàng hỏi ngược lại một câu, ngẩng đầu nhìn Cổ Trần, ánh mắt không chút e ngại.
Cổ Trần bình tĩnh nói:
- Nói nghe xem Nguyệt tộc các ngươi có tác dụng gì?
Hắn vừa nói xong, hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch.
Đúng vậy, Nguyệt tộc có tác dụng gì, nếu vô dụng thì giữ lại chẳng có ý nghĩa gì, chi bằng dẹp sạch cho an tâm.
Chỉ nghe Nguyệt Dao tỉnh táo nói:
- Thiên Đế bệ hạ, Nguyệt tộc có một phương Nguyệt giới, có thể nhập vào Thiên giới, cả Nguyệt tộc mãi mãi trung thành với ngài, mà ta còn biết Tinh Thần tộc Tinh Hà giới, Tu La tộc Tu La giới, Thần tộc tiểu Thần quốc ở đâu.
Nguyệt Dao nguyện hiến tất cả những thứ đó cho Thiên Đế, chỉ cầu Thiên Đế khai ân, tiếp nhận Nguyệt tộc.
Nàng nói xong trực tiếp bái lễ Cổ Trần, không cần nhiều lời nữa, nói vậy đủ rồi.
Hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch, không ai nói chuyện, Tử Vi Đại Đế cùng một vạn thiên binh thiên tướng tỏa ra sát khí nồng nặc, chỉ cần một hiệu lệnh là lập tức giết tới.
- Nguyệt tộc đáng chết! Nguyệt Dao, ngươi muốn ruồng bỏ Thần tộc vinh diệu sao?
Có Thần Tộc cường giả hét lớn, căm tức nhìn Nguyệt Dao, hận không thể xé nát nàng.
Đây quả thực là ruồng bỏ Thần tộc, hoàn toàn muốn thần phục Thiên Đế cái tên đại cựu nhân của Thần Tộc, bọn họ sao có thể không tức giận cơ chứ?
- Thiên Đế gì chứ? Ngươi chẳng qua chỉ là Nhân tộc đê tiện!
Lại một tôn Thần tộc cường giả gào thét như sấm, âm thanh chấn tứ phương, tất cả mọi người sắc mặt đại biến.
- Làm càn!
Tử Vi Đại Đế giận dữ hét lên, không nói hai lời ngưng tụ một mảnh tinh không ầm ầm trấn áp xuống dưới, trực tiếp nghiền nát cái tên ăn nói lỗ mãng kia thành bột phấn.
Dám ở trước mặt hắn làm nhục Thiên Đế uy nghiêm, chính là tử tội.
- Chuẩn!
Cổ Trần trầm ngâm một lát, rốt cục phun ra một chữ, cho phép Nguyệt tộc thần phục.
Một chữ này khiến bầu không khí nặng nề nơi đây buông lỏng, cả Nguyệt tộc thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng thóat được một kiếp.
Cuối cùng được sống, nếu không, Thiên Đế mà không cho phép, bọn họ chỉ có con đường chết.
- Khấu tạ Thiên Đế!
Nguyệt Dao cùng các Nguyệt tộc nhân bái tạ.
Bà lão Bán Thần kia cũng đổ mồ hôi lạnh, ở trước mặt Thiên Đế, bà cảm giác áp lực nặng nề, thậm chí còn mãnh liệt và khủng bố hơn khi đối mặt với Thần Linh thật sự.
Loại cảm giác này thật đáng sợ.
Thiên Đế là tồn tại vô địch chốn nhân gian, thiên uy trùng trùng, tứ hải bát hoang không dám không theo.
- Thiên Đế, đây là Nguyệt giới...
Vừa nói Nguyệt Dao vừa tế ra một vầng sáng, như một ánh trăng sáng chậm rãi bay lên không.
Đây đúng là ánh trăng sáng, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy nó là một phương thế giới, hay nói chính xác hơn là một tiểu Thần Quốc, chính là Nguyệt tộc Nguyệt giới.
Cổ Trần dùng tay nâng nó lên, cẩn thận quan sát, phát hiện bên trong có không ít Nguyệt tộc thành viên, còn có vô số bảo vật, linh tài.
Nhưng Nguyệt Dao lại rất bình tĩnh, nguyệt quang mông lung trên người tán đi, lộ ra hình dáng thật, nàng thản nhiên gật đầu thừa nhận mình chỉ là một phân thân nơi hạ giới.
- Không sai, ta chính là một phân thân.
Nàng ngừng một chút mới nói tiếp:
- Thiên Đế, Nguyệt tộc ta không tranh quyền thế, trước nay không có quá nhiều cừu hận với Nhân tộc, hi vọng Thiên Đế có thể thả chúng ta một đường sống.
Trên dưới Nguyệt tộc nguyện thần phục Thiên Đế, mặc ngài điều động.
Nguyệt Dao nhún nhường bày tỏ, kỳ thật nàng cũng là bất đắc dĩ, ngoại trừ thần phục ra nàng cũng không còn cách nào.
Có lẽ về thượng giới là lựa chọn tốt nhất, nhưng nàng không muốn đi, bởi vì nàng có ý nghĩ và dự định của riêng mình, cho dù chỉ là một phân thân, nàng cũng độc lập.
- Ồ?
Cổ Trần đã đoán được gì đó, vị Nguyệt tộc Quảng Hàn Thần Nữ này hiển nhiên là không an phận, muốn thoát ly bản thể đây.
Cổ Trần biết nàng nghĩ gì, nhưng cũng không thèm để ý.
Thứ hắn quan tâm hơn cả là Nguyệt tộc có thể mang lại cho hắn lợi ích gì, nếu không có, vậy không cần giữ lại.
- Thần Tộc dư nghiệt sắp bị dọn dẹp sạch sẽ, hạ giới không cho phép Thần Tộc tồn tại.
Cổ Trần vừa mở miệng, khiến đông đảo Thần tộc dư nghiệt lộ vẻ tuyệt vọng, hoảng sợ lại phẫn nộ.
Đám người Nguyệt tộc càng là sắc mặt đại biến, Nguyệt Dao cũng biến sắc, nhưng cố gắng trấn định lại, nàng cúi đầu nói khẽ:
- Thiên Đế, Nguyệt tộc ta chưa từng có khúc mắc quá lớn với Nhân tộc, chứ đừng nói chi đến cừu hận.
Hiện nay, Thiên Đế chấp chưởng Thiên Đạo, thống trị chúng sinh vạn linh, Nguyệt tộc ta cũng là một thành viên của Man Hoang chúng sinh, chẳng lẽ không được tiếp nhận sao?
Nàng hỏi ngược lại một câu, ngẩng đầu nhìn Cổ Trần, ánh mắt không chút e ngại.
Cổ Trần bình tĩnh nói:
- Nói nghe xem Nguyệt tộc các ngươi có tác dụng gì?
Hắn vừa nói xong, hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch.
Đúng vậy, Nguyệt tộc có tác dụng gì, nếu vô dụng thì giữ lại chẳng có ý nghĩa gì, chi bằng dẹp sạch cho an tâm.
Chỉ nghe Nguyệt Dao tỉnh táo nói:
- Thiên Đế bệ hạ, Nguyệt tộc có một phương Nguyệt giới, có thể nhập vào Thiên giới, cả Nguyệt tộc mãi mãi trung thành với ngài, mà ta còn biết Tinh Thần tộc Tinh Hà giới, Tu La tộc Tu La giới, Thần tộc tiểu Thần quốc ở đâu.
Nguyệt Dao nguyện hiến tất cả những thứ đó cho Thiên Đế, chỉ cầu Thiên Đế khai ân, tiếp nhận Nguyệt tộc.
Nàng nói xong trực tiếp bái lễ Cổ Trần, không cần nhiều lời nữa, nói vậy đủ rồi.
Hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch, không ai nói chuyện, Tử Vi Đại Đế cùng một vạn thiên binh thiên tướng tỏa ra sát khí nồng nặc, chỉ cần một hiệu lệnh là lập tức giết tới.
- Nguyệt tộc đáng chết! Nguyệt Dao, ngươi muốn ruồng bỏ Thần tộc vinh diệu sao?
Có Thần Tộc cường giả hét lớn, căm tức nhìn Nguyệt Dao, hận không thể xé nát nàng.
Đây quả thực là ruồng bỏ Thần tộc, hoàn toàn muốn thần phục Thiên Đế cái tên đại cựu nhân của Thần Tộc, bọn họ sao có thể không tức giận cơ chứ?
- Thiên Đế gì chứ? Ngươi chẳng qua chỉ là Nhân tộc đê tiện!
Lại một tôn Thần tộc cường giả gào thét như sấm, âm thanh chấn tứ phương, tất cả mọi người sắc mặt đại biến.
- Làm càn!
Tử Vi Đại Đế giận dữ hét lên, không nói hai lời ngưng tụ một mảnh tinh không ầm ầm trấn áp xuống dưới, trực tiếp nghiền nát cái tên ăn nói lỗ mãng kia thành bột phấn.
Dám ở trước mặt hắn làm nhục Thiên Đế uy nghiêm, chính là tử tội.
- Chuẩn!
Cổ Trần trầm ngâm một lát, rốt cục phun ra một chữ, cho phép Nguyệt tộc thần phục.
Một chữ này khiến bầu không khí nặng nề nơi đây buông lỏng, cả Nguyệt tộc thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc cũng thóat được một kiếp.
Cuối cùng được sống, nếu không, Thiên Đế mà không cho phép, bọn họ chỉ có con đường chết.
- Khấu tạ Thiên Đế!
Nguyệt Dao cùng các Nguyệt tộc nhân bái tạ.
Bà lão Bán Thần kia cũng đổ mồ hôi lạnh, ở trước mặt Thiên Đế, bà cảm giác áp lực nặng nề, thậm chí còn mãnh liệt và khủng bố hơn khi đối mặt với Thần Linh thật sự.
Loại cảm giác này thật đáng sợ.
Thiên Đế là tồn tại vô địch chốn nhân gian, thiên uy trùng trùng, tứ hải bát hoang không dám không theo.
- Thiên Đế, đây là Nguyệt giới...
Vừa nói Nguyệt Dao vừa tế ra một vầng sáng, như một ánh trăng sáng chậm rãi bay lên không.
Đây đúng là ánh trăng sáng, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy nó là một phương thế giới, hay nói chính xác hơn là một tiểu Thần Quốc, chính là Nguyệt tộc Nguyệt giới.
Cổ Trần dùng tay nâng nó lên, cẩn thận quan sát, phát hiện bên trong có không ít Nguyệt tộc thành viên, còn có vô số bảo vật, linh tài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.