Chương 1796:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Có Bán Tổ rốt cục tỉnh ngộ lại, lớn tiếng gầm rú, phải mau mau đóng cửa con đường quỷ dị này lại!
Thế nhưng, lúc mà chúng kịp phản ứng lại phải đóng cửa con đường, thì phát hiện có làm kiểu gì cũng không sao đóng được.
- Xong!
Nhìn con đường quỷ dị không cách nào đóng lại, các vực ngoại cường giả tuyệt vọng, gương mặt hoảng sợ.
Vốn dĩ bọn họ có ý mở ra con đường liên thông với thượng giới, ai ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, con đường được mở ra, nguy hiểm bí ẩn xuất hiện.
Toàn bộ một trăm vị Bán Tổ vừa mới tiến vào đều gặp nạn, không ai may mắn thoát khỏi, chỉ có thịt nát văng đầy trời, dọa người vô cùng.
Trong đó có thứ gì mà vô số Bán Tổ tiến vào lại chết thảm? Chẳng lẽ gặp phải thứ đáng sợ nào đó, còn là thứ đến từ thượng giới?
- Là thượng giới sao?
Cổ Trần mặt mày nghiêm trọng, thông qua Thiên Đạo Chi Nhãn hắn nhìn thấy rất rõ ràng, đám vực ngoại Bán Tổ sau khi xông vào con đường kia liền bị cỗ lực lượng bí ẩn xâm nhập, sau đó gặp phải thứ quỷ dị nào đó tấn công, không phản kháng được gì, máu nhuộm đỏ cả con đường.
Cuối con đường có một vách chắn vô hình, bên trên nhiễm đỏ vô số vết máu, có vết máu tản ra khí tức cường đại, thậm chí có một số vết máu còn lưu lại thần uy.
Hiển nhiên là khí tức của Thần Linh, nó nhiễm quá nhiều huyết dịch của Thần Linh cùng cường giả vô danh, chứng tỏ cuối con đường có nguy hiểm đáng sợ.
Thậm chí, Cổ Trần còn thấy hàng loạt vết cào cấu, khí tức không cách nào xóa bỏ khiến người ta kính sợ.
Rốt cuộc trong con đường này có gì? Nó thông đến nơi nào? Là thượng giới hay vùng đất bí ẩn kinh khủng nào đó?
Kèn kẹt...
Đột nhiên, có tiếng răng rắc truyền đến, như thể tiếng ma sát của xương với xương.
Cổ Trần ngưng mắt nhìn, kinh dị phát hiện ra, trong sương mù Hỗn Độn cuối con đường hiện lên hai đốm đỏ lòm, còn sáng nhấp nháy, khiếp người cực kỳ.
Là một bộ khô lâu.
Cạc cạc...
Tiếng xương cốt va chạm vang lên liên tục, trong sương mù Hỗn Độn, một bộ khô lâu đỏ lòm chậm rãi đạp trên Hỗn Độn đi tới.
Giữa mày khô lâu có một lỗ thủng, dường như nơi đó từng có một con mắt thứ ba, trong tay nó là một cây sắt đỏ như máu, phát ra tiếng kêu leng keng liên hồi, cắt đứt Hỗn Độn hư vô.
- Nó là...
Đồng tử Cổ Trần co lại, có chút khiếp sợ.
Hình như... hắn từng quen biết bộ khô lâu này.
- Là nó?
Cổ Trần bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhớ ra lai lịch khô lâu, chẳng phải nó chính là bộ khô lâu quỷ dị từng bò ra từ trong Bách Man sơn kia sao?
Sau khi leo ra khỏi Bách Man sơn, nó liền biến mất không thấy tăm hơi, không ngờ lại ở nơi này, chẳng lẽ nó theo con đường kia mò ra?
Gặp người quen cũ, Cổ Trần chỉ cảm thấy toàn thân nhói nhói, có cảm giác như muốn nổ tung lên, trong lòng khó chịu.
- Bất Diệt Cốt!
Cổ Trần gằn từng tiếng một.
Sau lưng, lão Chí Tôn cùng bất hủ Anh Linh chấn động toàn thân, ánh mắt sáng rực nhìn vào con đường u ám bí ẩn.
Hai người đều cảm ứng được một luồng khí tức đáng sợ, nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm.
Đặc biệt là bất hủ Anh Linh, cốt cách toàn thân phát sáng, Tiên Ngân xen lẫn, tản ra một loại Tiên quang trong suốt.
Một khi cốt cách toàn thân hắn hóa thành Tiên cốt, huyết nhục tái sinh, lập tức có thể trở thành bất diệt Tiên linh.
Nhưng bây giờ, hắn cảm thấy uy hiếp chưa từng có, ở ngay trong con đường trước mắt.
- Chuyện gì xảy ra?
Vực ngoại, một nhóm lớn Bán Tổ cường giả hoảng sợ nhìn vào con đường, nó đột ngột tuôn ra một luồng khí tức đáng sợ, khiến thân thể chúng như muốn nổ tung lên, đau đớn tận sâu linh hồn.
Nguy cơ đó khiến đám Bán Tổ sợ hãi.
- Cường địch!
- Gặp nguy hiểm!
- Bố trận!
Trong lúc nhất thời, hơn ngàn vị vực ngoại Bán Tổ cùng liên hợp bố trận, cả tổ địa hóa thành một bẫy rập đáng sợ, trận văn dày đặc giao thoa ngang dọc.
Bọn chúng sợ, và nỗi sợ đó đang đi ra từ trong con đường.
Rất nhanh, khô lâu quỷ dị đạp trên Hỗn Độn bước tới, toàn thân còn quấn từng đạo khí lưu đỏ ngòm.
Mỗi một bước chân của nó đều đạp tan hư không, Hỗn Độn cũng chịu không nổi mà nứt ra.
Khí tức kinh khủng đó ép người ta thờ không nổi, thân thể đau đớn như sắp nổ tung, linh hồn run rẩy từng đợt.
- Nó là cái gì?
Có Bán Tổ hoảng sợ kêu to, vừa mới dứt lời, chỉ thấy khô lâu bỗng nhiên quay đầu, hốc mắt giữa trán bắn ra một đạo quang mang kinh khủng.
Chỉ trong khoảnh khắc, đạo quang mang đó đánh trúng Bán Tổ kia, “bành” một tiếng, Bán Tổ nổ nát vụn, chết thảm tại chỗ.
Một tôn Bán Tổ bị giết chết, lại còngươi là bị một ánh mắt quỷ dị giết chết, quả thực khủng bố tuyệt luân.
- Trời!
Thế nhưng, lúc mà chúng kịp phản ứng lại phải đóng cửa con đường, thì phát hiện có làm kiểu gì cũng không sao đóng được.
- Xong!
Nhìn con đường quỷ dị không cách nào đóng lại, các vực ngoại cường giả tuyệt vọng, gương mặt hoảng sợ.
Vốn dĩ bọn họ có ý mở ra con đường liên thông với thượng giới, ai ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, con đường được mở ra, nguy hiểm bí ẩn xuất hiện.
Toàn bộ một trăm vị Bán Tổ vừa mới tiến vào đều gặp nạn, không ai may mắn thoát khỏi, chỉ có thịt nát văng đầy trời, dọa người vô cùng.
Trong đó có thứ gì mà vô số Bán Tổ tiến vào lại chết thảm? Chẳng lẽ gặp phải thứ đáng sợ nào đó, còn là thứ đến từ thượng giới?
- Là thượng giới sao?
Cổ Trần mặt mày nghiêm trọng, thông qua Thiên Đạo Chi Nhãn hắn nhìn thấy rất rõ ràng, đám vực ngoại Bán Tổ sau khi xông vào con đường kia liền bị cỗ lực lượng bí ẩn xâm nhập, sau đó gặp phải thứ quỷ dị nào đó tấn công, không phản kháng được gì, máu nhuộm đỏ cả con đường.
Cuối con đường có một vách chắn vô hình, bên trên nhiễm đỏ vô số vết máu, có vết máu tản ra khí tức cường đại, thậm chí có một số vết máu còn lưu lại thần uy.
Hiển nhiên là khí tức của Thần Linh, nó nhiễm quá nhiều huyết dịch của Thần Linh cùng cường giả vô danh, chứng tỏ cuối con đường có nguy hiểm đáng sợ.
Thậm chí, Cổ Trần còn thấy hàng loạt vết cào cấu, khí tức không cách nào xóa bỏ khiến người ta kính sợ.
Rốt cuộc trong con đường này có gì? Nó thông đến nơi nào? Là thượng giới hay vùng đất bí ẩn kinh khủng nào đó?
Kèn kẹt...
Đột nhiên, có tiếng răng rắc truyền đến, như thể tiếng ma sát của xương với xương.
Cổ Trần ngưng mắt nhìn, kinh dị phát hiện ra, trong sương mù Hỗn Độn cuối con đường hiện lên hai đốm đỏ lòm, còn sáng nhấp nháy, khiếp người cực kỳ.
Là một bộ khô lâu.
Cạc cạc...
Tiếng xương cốt va chạm vang lên liên tục, trong sương mù Hỗn Độn, một bộ khô lâu đỏ lòm chậm rãi đạp trên Hỗn Độn đi tới.
Giữa mày khô lâu có một lỗ thủng, dường như nơi đó từng có một con mắt thứ ba, trong tay nó là một cây sắt đỏ như máu, phát ra tiếng kêu leng keng liên hồi, cắt đứt Hỗn Độn hư vô.
- Nó là...
Đồng tử Cổ Trần co lại, có chút khiếp sợ.
Hình như... hắn từng quen biết bộ khô lâu này.
- Là nó?
Cổ Trần bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhớ ra lai lịch khô lâu, chẳng phải nó chính là bộ khô lâu quỷ dị từng bò ra từ trong Bách Man sơn kia sao?
Sau khi leo ra khỏi Bách Man sơn, nó liền biến mất không thấy tăm hơi, không ngờ lại ở nơi này, chẳng lẽ nó theo con đường kia mò ra?
Gặp người quen cũ, Cổ Trần chỉ cảm thấy toàn thân nhói nhói, có cảm giác như muốn nổ tung lên, trong lòng khó chịu.
- Bất Diệt Cốt!
Cổ Trần gằn từng tiếng một.
Sau lưng, lão Chí Tôn cùng bất hủ Anh Linh chấn động toàn thân, ánh mắt sáng rực nhìn vào con đường u ám bí ẩn.
Hai người đều cảm ứng được một luồng khí tức đáng sợ, nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm.
Đặc biệt là bất hủ Anh Linh, cốt cách toàn thân phát sáng, Tiên Ngân xen lẫn, tản ra một loại Tiên quang trong suốt.
Một khi cốt cách toàn thân hắn hóa thành Tiên cốt, huyết nhục tái sinh, lập tức có thể trở thành bất diệt Tiên linh.
Nhưng bây giờ, hắn cảm thấy uy hiếp chưa từng có, ở ngay trong con đường trước mắt.
- Chuyện gì xảy ra?
Vực ngoại, một nhóm lớn Bán Tổ cường giả hoảng sợ nhìn vào con đường, nó đột ngột tuôn ra một luồng khí tức đáng sợ, khiến thân thể chúng như muốn nổ tung lên, đau đớn tận sâu linh hồn.
Nguy cơ đó khiến đám Bán Tổ sợ hãi.
- Cường địch!
- Gặp nguy hiểm!
- Bố trận!
Trong lúc nhất thời, hơn ngàn vị vực ngoại Bán Tổ cùng liên hợp bố trận, cả tổ địa hóa thành một bẫy rập đáng sợ, trận văn dày đặc giao thoa ngang dọc.
Bọn chúng sợ, và nỗi sợ đó đang đi ra từ trong con đường.
Rất nhanh, khô lâu quỷ dị đạp trên Hỗn Độn bước tới, toàn thân còn quấn từng đạo khí lưu đỏ ngòm.
Mỗi một bước chân của nó đều đạp tan hư không, Hỗn Độn cũng chịu không nổi mà nứt ra.
Khí tức kinh khủng đó ép người ta thờ không nổi, thân thể đau đớn như sắp nổ tung, linh hồn run rẩy từng đợt.
- Nó là cái gì?
Có Bán Tổ hoảng sợ kêu to, vừa mới dứt lời, chỉ thấy khô lâu bỗng nhiên quay đầu, hốc mắt giữa trán bắn ra một đạo quang mang kinh khủng.
Chỉ trong khoảnh khắc, đạo quang mang đó đánh trúng Bán Tổ kia, “bành” một tiếng, Bán Tổ nổ nát vụn, chết thảm tại chỗ.
Một tôn Bán Tổ bị giết chết, lại còngươi là bị một ánh mắt quỷ dị giết chết, quả thực khủng bố tuyệt luân.
- Trời!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.