Chương 1826:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Mặc kệ là ai, đi lên tiên lộ rồi thì không cách nào đối kháng với Cổ Trần, nguyên nhân rất đơn giản, tiên càng nhiều, hắn sẽ càng mạnh.
Giống như là chúng thần, có càng nhiều Thần Linh thì Cửu Thiên càng cường đại, đây là nguyên nhân.
Khai sáng một đạo đại biểu cho tồn tại vô thượng ở đại đạo này, mặc kệ tương lai có bao nhiêu tiên nhân đều không có biện pháp vượt qua người khai sáng đại đạo là Cổ Trần.
Đừng nói cái gì người sau vượt lên trước, ngươi càng mạnh thì hắn càng cường đại, đây là điểm mạnh của trời, chúng sinh càng mạnh thì trời càng mạnh.
Cổ Trần khai sáng đại đạo tiên lộ, càng nhiều người thành tiên thì hắn tự nhiên sẽ càng cường đại, chỉ có như vậy mới có thể chân chính sánh vai Cửu Thiên.
- Được!
Trong lòng nảy ra muôn vàn suy nghĩ, mặt ngoài thì Cổ Trần trực tiếp gật đầu đồng ý thỉnh cầu của Phi Hồng.
Tiên có càng nhiều càng tốt, Cổ Trần thậm chí hy vọng chúng sinh vạn vật trên thế giới đều đi lên đại đạo tiên lộ, vậy thì hắn sẽ càng lúc càng cường đại.
Phi Hồng vẻ mặt trịnh trọng, cực kỳ kích động vái cảm ơn:
- Cảm tạ Thiên Đế ban đạo!
Đây là ơn truyền đạo, ai không kích động?
Cổ Trần nhìn nàng, nghiêm túc nói:
- Tiên khác với thần, ta có thể nói thẳng với nàng là thuận thiên thành thần, nghịch thiên thành tiên, con đường này không đơn giản dễ dàng hơn thần lộ, thậm chí càng khó khăn, nàng đã suy nghĩ rõ ràng chưa?
Phi Hồng trả lời gọn lỏn:
- Không cần nghĩ.
Nàng nói:
- Sinh linh Cấm Kỵ như chúng ta hoàn toàn không có đường ra, càng không có đại đạo thoát khỏi thần lộ, hiện tại nếu có cơ hội này tự nhiên sẽ không bỏ qua.
- Xin... Thiên Đế chỉ giáo cho!
Nói xong nàng lại một lần nữa quỳ lạy, trên mặt mang theo một loại thành kính, thần thánh, trang trọng, dường như một người cầu đạo.
Thật ra cũng rất bình thường, tu luyện mười vạn năm nhưng nàng mãi vẫn không có biện pháp thành thần, không có nguyên nhân nào khác, chỉ vì Cửu Thiên phong tỏa, sinh vật Cấm Kỵ không có biện pháp thoát khỏi hạn chế và kiểm soát của Cửu Thiên.
Chỉ có thoát khỏi thần lộ, mới có thể tránh khỏi hạn chế phong tỏa của Cửu Thiên.
- Ta truyền huyền bí đại đạo tiên lộ cho nàng, thành tiên như thế nào là việc của nàng.
Cổ Trần mở miệng nói xong, ngón tay chỉ vào giữa chân mày của Phi Hồng, truyền hết ảo diệu của tiên vào thức hải của nàng, in dấu ấn không thể xóa nhòa vào đó.
Đây là truyền đạo, truyền ảo diệu của tiên cho Phi Hồng, còn về thành tiên như thế nào là chuyện của nàng ta, Cổ Trần không thể can thiệp vào.
Chỉ có một đại đạo, lại có muôn nghìn phương pháp thành tiên, vì khai thác tiên lộ, chỉ dựa vào một mình Cổ Trần thì không đủ, cho nên cần càng nhiều tiên xuất hiện.
Oong!
Từng đợt tiên âm văng vẳng phát ra từ người của Phi Hồng, tựa như hồng chung đại lữ, ẩn chứa hơi thở đại đạo huyền ảo.
Nhìn nàng rơi vào trong đó, mắt Cổ Trần lóe tia sáng, mỉm cười nói:
- Cấm Kỵ Chi linh, nếu thật sự thành tiên, có lẽ là một vật thí nghiệm không tệ.
Cổ Trần lẩm bẩm nói thầm:
- Ưm, con chuột trắng nhỏ đầu tiên trong sinh vật Cấm Kỵ, phải trông chừng kỹ mới được.
Phi Hồng làm chuột trắng đầu tiên trong sinh vật Cấm Kỵ thử tu luyện tiên lộ, Cổ Trần tự nhiên phải trông chừng kỹ, miễn cho xảy ra vấn đề.
Khó khăn lắm mới có con chuột trắng, hơn nữa tự nguyện thành tiên, điểm này rất tốt, tự nhiên phải cẩn thận trông giữ nàng biến hóa.
Đây là một mắt xích cực kỳ quan trọng cho tương lai Cổ Trần nắm giữ vô số sinh vật Cấm Kỵ, khiến chúng nó nghe theo hiệu lệnh của mình.
Khi nào ngươi nắm giữ mệnh mạch tương lai của chúng nó mới có thể hoàn toàn khiến những sinh linh Cấm Kỵ bị Cửu Thiên vứt bỏ chịu nghe lời.
“Ài, hy vọng mau có người thành tiên, càng nhiều càng tốt, để ta khai thác tiên lộ sâu hơn một bậc.”
Cổ Trần trong lòng âm thầm thở dài, mong mỏi có người nhanh thành tiên, tiếp đó hắn nhận lại đại đạo tiên lộ, lấy được phương pháp thành tiên của người khác, khai thác tiên lộ.
Đây là đường của Cổ Trần, tương lai đã định sẵn phải không ngừng mở rộng đại đạo tiên lộ, mở mang ra, từng nấc thang mãi đến khi tận cùng vĩnh hằng.
Còn về có thể thành công hay không thì không ai biết được.
“Bây giờ lo nấu con thú lớn kia đã.”
Cổ Trần thở hắt ra, nhìn Phi Hồng rơi vào đại đạo tiên âm huyền ảo, sau khi đưa nàng đến trước cửa Thiên Đế cung thì hắn mặc kệ nàng.
Hiện tại quan trọng nhất là khôi phục tu vi của chính mình, tăng tiến thêm, không tiếp tục bị sức mạnh chưa biết của thế giới này áp chế, đây mới là ưu tiên hàng đầu.
Tiếp theo, Cổ Trần xử lý con thú lớn bị thu vào tiên đỉnh, tự mình vào đỉnh, muốn mổ bụng, moi nội tạng của nó.
- Grao!
Giống như là chúng thần, có càng nhiều Thần Linh thì Cửu Thiên càng cường đại, đây là nguyên nhân.
Khai sáng một đạo đại biểu cho tồn tại vô thượng ở đại đạo này, mặc kệ tương lai có bao nhiêu tiên nhân đều không có biện pháp vượt qua người khai sáng đại đạo là Cổ Trần.
Đừng nói cái gì người sau vượt lên trước, ngươi càng mạnh thì hắn càng cường đại, đây là điểm mạnh của trời, chúng sinh càng mạnh thì trời càng mạnh.
Cổ Trần khai sáng đại đạo tiên lộ, càng nhiều người thành tiên thì hắn tự nhiên sẽ càng cường đại, chỉ có như vậy mới có thể chân chính sánh vai Cửu Thiên.
- Được!
Trong lòng nảy ra muôn vàn suy nghĩ, mặt ngoài thì Cổ Trần trực tiếp gật đầu đồng ý thỉnh cầu của Phi Hồng.
Tiên có càng nhiều càng tốt, Cổ Trần thậm chí hy vọng chúng sinh vạn vật trên thế giới đều đi lên đại đạo tiên lộ, vậy thì hắn sẽ càng lúc càng cường đại.
Phi Hồng vẻ mặt trịnh trọng, cực kỳ kích động vái cảm ơn:
- Cảm tạ Thiên Đế ban đạo!
Đây là ơn truyền đạo, ai không kích động?
Cổ Trần nhìn nàng, nghiêm túc nói:
- Tiên khác với thần, ta có thể nói thẳng với nàng là thuận thiên thành thần, nghịch thiên thành tiên, con đường này không đơn giản dễ dàng hơn thần lộ, thậm chí càng khó khăn, nàng đã suy nghĩ rõ ràng chưa?
Phi Hồng trả lời gọn lỏn:
- Không cần nghĩ.
Nàng nói:
- Sinh linh Cấm Kỵ như chúng ta hoàn toàn không có đường ra, càng không có đại đạo thoát khỏi thần lộ, hiện tại nếu có cơ hội này tự nhiên sẽ không bỏ qua.
- Xin... Thiên Đế chỉ giáo cho!
Nói xong nàng lại một lần nữa quỳ lạy, trên mặt mang theo một loại thành kính, thần thánh, trang trọng, dường như một người cầu đạo.
Thật ra cũng rất bình thường, tu luyện mười vạn năm nhưng nàng mãi vẫn không có biện pháp thành thần, không có nguyên nhân nào khác, chỉ vì Cửu Thiên phong tỏa, sinh vật Cấm Kỵ không có biện pháp thoát khỏi hạn chế và kiểm soát của Cửu Thiên.
Chỉ có thoát khỏi thần lộ, mới có thể tránh khỏi hạn chế phong tỏa của Cửu Thiên.
- Ta truyền huyền bí đại đạo tiên lộ cho nàng, thành tiên như thế nào là việc của nàng.
Cổ Trần mở miệng nói xong, ngón tay chỉ vào giữa chân mày của Phi Hồng, truyền hết ảo diệu của tiên vào thức hải của nàng, in dấu ấn không thể xóa nhòa vào đó.
Đây là truyền đạo, truyền ảo diệu của tiên cho Phi Hồng, còn về thành tiên như thế nào là chuyện của nàng ta, Cổ Trần không thể can thiệp vào.
Chỉ có một đại đạo, lại có muôn nghìn phương pháp thành tiên, vì khai thác tiên lộ, chỉ dựa vào một mình Cổ Trần thì không đủ, cho nên cần càng nhiều tiên xuất hiện.
Oong!
Từng đợt tiên âm văng vẳng phát ra từ người của Phi Hồng, tựa như hồng chung đại lữ, ẩn chứa hơi thở đại đạo huyền ảo.
Nhìn nàng rơi vào trong đó, mắt Cổ Trần lóe tia sáng, mỉm cười nói:
- Cấm Kỵ Chi linh, nếu thật sự thành tiên, có lẽ là một vật thí nghiệm không tệ.
Cổ Trần lẩm bẩm nói thầm:
- Ưm, con chuột trắng nhỏ đầu tiên trong sinh vật Cấm Kỵ, phải trông chừng kỹ mới được.
Phi Hồng làm chuột trắng đầu tiên trong sinh vật Cấm Kỵ thử tu luyện tiên lộ, Cổ Trần tự nhiên phải trông chừng kỹ, miễn cho xảy ra vấn đề.
Khó khăn lắm mới có con chuột trắng, hơn nữa tự nguyện thành tiên, điểm này rất tốt, tự nhiên phải cẩn thận trông giữ nàng biến hóa.
Đây là một mắt xích cực kỳ quan trọng cho tương lai Cổ Trần nắm giữ vô số sinh vật Cấm Kỵ, khiến chúng nó nghe theo hiệu lệnh của mình.
Khi nào ngươi nắm giữ mệnh mạch tương lai của chúng nó mới có thể hoàn toàn khiến những sinh linh Cấm Kỵ bị Cửu Thiên vứt bỏ chịu nghe lời.
“Ài, hy vọng mau có người thành tiên, càng nhiều càng tốt, để ta khai thác tiên lộ sâu hơn một bậc.”
Cổ Trần trong lòng âm thầm thở dài, mong mỏi có người nhanh thành tiên, tiếp đó hắn nhận lại đại đạo tiên lộ, lấy được phương pháp thành tiên của người khác, khai thác tiên lộ.
Đây là đường của Cổ Trần, tương lai đã định sẵn phải không ngừng mở rộng đại đạo tiên lộ, mở mang ra, từng nấc thang mãi đến khi tận cùng vĩnh hằng.
Còn về có thể thành công hay không thì không ai biết được.
“Bây giờ lo nấu con thú lớn kia đã.”
Cổ Trần thở hắt ra, nhìn Phi Hồng rơi vào đại đạo tiên âm huyền ảo, sau khi đưa nàng đến trước cửa Thiên Đế cung thì hắn mặc kệ nàng.
Hiện tại quan trọng nhất là khôi phục tu vi của chính mình, tăng tiến thêm, không tiếp tục bị sức mạnh chưa biết của thế giới này áp chế, đây mới là ưu tiên hàng đầu.
Tiếp theo, Cổ Trần xử lý con thú lớn bị thu vào tiên đỉnh, tự mình vào đỉnh, muốn mổ bụng, moi nội tạng của nó.
- Grao!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.