Chương 1834:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Đây là Hỗn Độn Nguyên thạch, kết quả đến từ thời đại chiến sĩ, có nguyên lực thần kỳ, có thể phong vạn vật ở bên trong mà vẫn giữ gìn sự sống không thôi.
Không ngờ trong không gian Thú sào cất giữ vô số Hỗn Độn Nguyên thạch, mỗi một viên đều lấp lóe vầng sáng Hỗn Độn.
Vầng sáng đó như đang kể ra Hỗn Độn Khởi nguyên ngày xưa hắc ám, tranh vanh, khiến người không tự giác chìm đắm ở trong đó không cách nào tự thoát ra.
Cổ Trần thầm rùng mình, một đường nhìn lướt qua, xem các viên Hỗn Độn Nguyên thạch, trong mỗi viên đều phong ấn một con thú quái dị.
Những con thú này đều có hơi thở mạnh mẽ, dù bị phong ấn trong Hỗn Độn Nguyên thạch vẫn mang đến trùng kích cuồng bạo, hủy diệt tâm linh.
Trong đầu Cổ Trần có một suy đoán kinh người, Hỗn Độn thú trong Nguyên thạch không lẽ bị phong ấn từ thời đại Hỗn Độn Khởi nguyên?
Nếu vậy thì hơi khủng bố dọa người, Cổ Trần đều không kiềm được biến sắc mặt, ẩn tàng hơi thở, lặng lẽ đi trong chỗ này, quan sát từng viên Nguyên thạch.
Bên trong đều không ngoại lệ, đều phong ấn một con Hỗn Độn thú, cực kỳ cường đại khủng bố, một khi thả ra sẽ là trường hợp khủng bố.
Nhưng Cổ Trần bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề khác, nơi này có Hỗn Độn Nguyên thạch nhiều vô số kể, số lượng Hỗn Độn thú bị phong ấn không thể đếm hết
Vậy phải chăng có thể mang đi, đóng gói hết?
Dù sao những Hỗn Độn thú này bị phong ấn trong Nguyên thạch, nếu tăng thêm một lớp phong ấn thì có thể lặng lẽ đóng gói tất cả chúng nó.
“Nguyên liệu cao đẳng như vậy bỏ lại đây thì phí quá.”
Cổ Trần đôi mắt tỏa sáng nhìn Hỗn Độn thú trong những viên Nguyên thạch.
Chúng như là một đám nguyên liệu cao đẳng, đa số khác nhau, mỗi con có hình dạng đặc biệt.
Đủ thứ hình dạng kỳ lạ, tất cả hấp dẫn Cổ Trần không thể dời mắt, nước miếng chảy ròng ròng, biết đi đâu tìm nguyên liệu cao đẳng như vậy?
Hỗn Độn thú trong thời đại Hỗn Độn Khởi nguyên là nguyên liệu tốt nhất rồi, nguyên liệu hàng đầu nhất ở ngay trước mắt hắn, nếu bỏ lỡ sẽ bị trời phạt.
Thật ra, Cổ Trần không sợ trời phạt hay không, hắn chỉ không muốn lãng phí nguyên liệu tốt như vậy.
“Nguyên liệu hàng đầu, giờ chỉ còn vấn đề làm sao đóng gói mang đi.”
Cổ Trần bình ổn nỗi lòng, lập tức quyết định đóng gói tất cả.
Thừa dịp chúng nó bị phong ở trong Nguyên thạch, lặng lẽ đóng gói mang đi, muốn ăn thì giải phong rồi giết, nấu nướng, chiên hầm canh đều được.
Oong!
Chỉ thấy, Cổ Trần lấy ra tiên đỉnh, lập tức biến lớn thành cái đỉnh to cỡ vạn trượng, miệng đỉnh mở, truyền ra sức mạnh cắn nuốt đáng sợ.
Giống như một lỗ đen thả ra vô tận lực hút.
Ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, các viên Nguyên thạch ở bốn phía không ngừng bay tới, rơi vào trong đỉnh, bị hút vào trong tiên đỉnh, trấn áp.
Mỗi viên Nguyên thạch phong ấn một con Hỗn Độn thú, động tĩnh này thoáng chốc dẫn phát sóng lớn.
Ầm!
Trong mảnh không gian này bỗng nhiên truyền đến chấn động, các viên Nguyên thạch phát sáng, bên trong truyền đến từng đợt hơi thở đáng sợ.
Những Hỗn Độn thú bị phong ấn sắp thức tỉnh.
“Nguy rồi, có một sức mạnh đang thức tỉnh chúng nó!”
Cổ Trần thầm rùng mình, cảm giác không ổn.
Vừa rồi thu vào đỉnh đã kinh động loại lực lượng nào đó, trực tiếp thức tỉnh Hỗn Độn thú bị phong ấn trong Nguyên thạch, từng con mở mắt ra.
- Grao!
Một tiếng thú rống truyền đến, rậm rạp Nguyên thạch chấn động, Hỗn Độn thú ở bên trong cùng mở đôi mắt, lộ ra từng con ngươi đáng sợ bắn ra tia sáng dày đặc, tàn bạo, hủy diệt.
“Đi trước thì hơn!”
Tim Cổ Trần rớt một nhịp, lập tức thu về tiên đỉnh, lắc mình xuyên qua vô số Nguyên thạch, lao về phía trước, nơi có ánh sáng phát ra.
Ở đó có một hơi thở khác biệt, hiển nhiên là lối vào đi thông không gian Thú sào khác.
- Grao!
Phía sau truyền đến từng tiếng thú gầm khủng bố, Hỗn Độn thú trong Nguyên thạch thức tỉnh.
Răng rắc! Răng rắc!
Tiếng vỡ giòn tan chui vào tai, khiến Cổ Trần thay đổi sắc mặt, nhìn lướt qua, Nguyên thạch xung quanh lần lượt vỡ ra.
Những Nguyên thạch này đều là bảo bối, ẩn chứa một luồng Hỗn Độn Nguyên lực, khiến Cổ Trần nhìn mà đau lòng, tiếc nuối nhiều Nguyên thạch và nguyên liệu hàng đầu.
Nhưng hiện tại Cổ Trần không rảnh lo nhiều như vậy, cắm đầu chạy một đường, bỗng tăng vọt tốc độ, thoáng chốc vọt tới trước mảnh ánh sáng kia, chui đầu vào.
Rào rào!
Cổ Trần vừa đi, không gian bạo động dần bình ổn lại, Hỗn Độn thú sắp phá phong ấn lần lượt yên lặng, từng con rơi vào giấc ngủ say.
Những Nguyên thạch vỡ ra lần lượt tự lành, rất nhanh biến về bộ dạng ban đầu, nơi này khôi phục bình thường.
Chẳng qua thiếu đi một phần nhỏ, đương nhiên, với số lượng khổng lồ chỗ này thì bấy nhiêu đó không đáng để ý tới, nhưng với Cổ Trần thì là thu hoạch to lớn.
- Hi hi, mười vạn viên Hỗn Độn Nguyên thạch, mười vạn nguyên liệu hàng đầu, loài thú Hỗn Độn thời đại Hỗn Độn Khởi nguyên, quá tuyệt vời.
Không ngờ trong không gian Thú sào cất giữ vô số Hỗn Độn Nguyên thạch, mỗi một viên đều lấp lóe vầng sáng Hỗn Độn.
Vầng sáng đó như đang kể ra Hỗn Độn Khởi nguyên ngày xưa hắc ám, tranh vanh, khiến người không tự giác chìm đắm ở trong đó không cách nào tự thoát ra.
Cổ Trần thầm rùng mình, một đường nhìn lướt qua, xem các viên Hỗn Độn Nguyên thạch, trong mỗi viên đều phong ấn một con thú quái dị.
Những con thú này đều có hơi thở mạnh mẽ, dù bị phong ấn trong Hỗn Độn Nguyên thạch vẫn mang đến trùng kích cuồng bạo, hủy diệt tâm linh.
Trong đầu Cổ Trần có một suy đoán kinh người, Hỗn Độn thú trong Nguyên thạch không lẽ bị phong ấn từ thời đại Hỗn Độn Khởi nguyên?
Nếu vậy thì hơi khủng bố dọa người, Cổ Trần đều không kiềm được biến sắc mặt, ẩn tàng hơi thở, lặng lẽ đi trong chỗ này, quan sát từng viên Nguyên thạch.
Bên trong đều không ngoại lệ, đều phong ấn một con Hỗn Độn thú, cực kỳ cường đại khủng bố, một khi thả ra sẽ là trường hợp khủng bố.
Nhưng Cổ Trần bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề khác, nơi này có Hỗn Độn Nguyên thạch nhiều vô số kể, số lượng Hỗn Độn thú bị phong ấn không thể đếm hết
Vậy phải chăng có thể mang đi, đóng gói hết?
Dù sao những Hỗn Độn thú này bị phong ấn trong Nguyên thạch, nếu tăng thêm một lớp phong ấn thì có thể lặng lẽ đóng gói tất cả chúng nó.
“Nguyên liệu cao đẳng như vậy bỏ lại đây thì phí quá.”
Cổ Trần đôi mắt tỏa sáng nhìn Hỗn Độn thú trong những viên Nguyên thạch.
Chúng như là một đám nguyên liệu cao đẳng, đa số khác nhau, mỗi con có hình dạng đặc biệt.
Đủ thứ hình dạng kỳ lạ, tất cả hấp dẫn Cổ Trần không thể dời mắt, nước miếng chảy ròng ròng, biết đi đâu tìm nguyên liệu cao đẳng như vậy?
Hỗn Độn thú trong thời đại Hỗn Độn Khởi nguyên là nguyên liệu tốt nhất rồi, nguyên liệu hàng đầu nhất ở ngay trước mắt hắn, nếu bỏ lỡ sẽ bị trời phạt.
Thật ra, Cổ Trần không sợ trời phạt hay không, hắn chỉ không muốn lãng phí nguyên liệu tốt như vậy.
“Nguyên liệu hàng đầu, giờ chỉ còn vấn đề làm sao đóng gói mang đi.”
Cổ Trần bình ổn nỗi lòng, lập tức quyết định đóng gói tất cả.
Thừa dịp chúng nó bị phong ở trong Nguyên thạch, lặng lẽ đóng gói mang đi, muốn ăn thì giải phong rồi giết, nấu nướng, chiên hầm canh đều được.
Oong!
Chỉ thấy, Cổ Trần lấy ra tiên đỉnh, lập tức biến lớn thành cái đỉnh to cỡ vạn trượng, miệng đỉnh mở, truyền ra sức mạnh cắn nuốt đáng sợ.
Giống như một lỗ đen thả ra vô tận lực hút.
Ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, các viên Nguyên thạch ở bốn phía không ngừng bay tới, rơi vào trong đỉnh, bị hút vào trong tiên đỉnh, trấn áp.
Mỗi viên Nguyên thạch phong ấn một con Hỗn Độn thú, động tĩnh này thoáng chốc dẫn phát sóng lớn.
Ầm!
Trong mảnh không gian này bỗng nhiên truyền đến chấn động, các viên Nguyên thạch phát sáng, bên trong truyền đến từng đợt hơi thở đáng sợ.
Những Hỗn Độn thú bị phong ấn sắp thức tỉnh.
“Nguy rồi, có một sức mạnh đang thức tỉnh chúng nó!”
Cổ Trần thầm rùng mình, cảm giác không ổn.
Vừa rồi thu vào đỉnh đã kinh động loại lực lượng nào đó, trực tiếp thức tỉnh Hỗn Độn thú bị phong ấn trong Nguyên thạch, từng con mở mắt ra.
- Grao!
Một tiếng thú rống truyền đến, rậm rạp Nguyên thạch chấn động, Hỗn Độn thú ở bên trong cùng mở đôi mắt, lộ ra từng con ngươi đáng sợ bắn ra tia sáng dày đặc, tàn bạo, hủy diệt.
“Đi trước thì hơn!”
Tim Cổ Trần rớt một nhịp, lập tức thu về tiên đỉnh, lắc mình xuyên qua vô số Nguyên thạch, lao về phía trước, nơi có ánh sáng phát ra.
Ở đó có một hơi thở khác biệt, hiển nhiên là lối vào đi thông không gian Thú sào khác.
- Grao!
Phía sau truyền đến từng tiếng thú gầm khủng bố, Hỗn Độn thú trong Nguyên thạch thức tỉnh.
Răng rắc! Răng rắc!
Tiếng vỡ giòn tan chui vào tai, khiến Cổ Trần thay đổi sắc mặt, nhìn lướt qua, Nguyên thạch xung quanh lần lượt vỡ ra.
Những Nguyên thạch này đều là bảo bối, ẩn chứa một luồng Hỗn Độn Nguyên lực, khiến Cổ Trần nhìn mà đau lòng, tiếc nuối nhiều Nguyên thạch và nguyên liệu hàng đầu.
Nhưng hiện tại Cổ Trần không rảnh lo nhiều như vậy, cắm đầu chạy một đường, bỗng tăng vọt tốc độ, thoáng chốc vọt tới trước mảnh ánh sáng kia, chui đầu vào.
Rào rào!
Cổ Trần vừa đi, không gian bạo động dần bình ổn lại, Hỗn Độn thú sắp phá phong ấn lần lượt yên lặng, từng con rơi vào giấc ngủ say.
Những Nguyên thạch vỡ ra lần lượt tự lành, rất nhanh biến về bộ dạng ban đầu, nơi này khôi phục bình thường.
Chẳng qua thiếu đi một phần nhỏ, đương nhiên, với số lượng khổng lồ chỗ này thì bấy nhiêu đó không đáng để ý tới, nhưng với Cổ Trần thì là thu hoạch to lớn.
- Hi hi, mười vạn viên Hỗn Độn Nguyên thạch, mười vạn nguyên liệu hàng đầu, loài thú Hỗn Độn thời đại Hỗn Độn Khởi nguyên, quá tuyệt vời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.