Chương 1852:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cú đấm của Cổ Trần chẳng những đánh thủng Thần quốc, càng đánh chết vô số tín đồ trong Thần quốc, những con dân Thần quốc là thuộc hạ của Thị Huyết Thiên Thần.
Thật ra cũng có thể nói là Thiên Thần nuôi một đám tín đồ, huyết thực, chuyên môn dùng để ăn, được chăn nuôi để cung cấp máu cho hắn.
Cổ Trần hừ lạnh, xem nhẹ nói một câu:
- Thiên Thần cũng chỉ có thế.
Nhìn Thiên Thần bị một đấm nổ nát, trong mắt có chút thất vọng, hắn còn cho rằng Thiên Thần mạnh lắm.
Thật ra Thiên Thần chỉ là cao hơn Thần Linh một bậc, lĩnh ngộ sức mạnh pháp tắc sâu sắc hơn một chút, Thần quốc có thể dựng dục sức mạnh Thiên Đạo.
- Ui!
- Làm sao có thể?
- Thiên Thần bị đánh nổ ?
Bốn phía, rất nhiều sinh linh cường đại khiếp sợ, xem cảnh tượng trước mắt đều không kiềm được hút ngụm khí lạnh, bị Cổ Trần cứng rắn đáng sợ chấn động.
Cổ Trần thế nhưng đánh nổ một Thiên Thần, chỉ một đấm đã nổ nát Thần quốc, đánh nát Thiên Thần, hắn mạnh đến khó tin.
Đây là Thiên Thần, không phải Thần Linh bình thường.
Vạn Linh Vương, Tà Quân ngừng kịch chiến, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Cổ Trần, hoàn toàn không ngờ rằng hắn một đấm đánh nổ
- Quá đáng sợ.
Cơ mặt Tà Quân co giật, trong lòng có nhiều hân hoan.
May mắn lúc Cổ Trần vào Tử thành không có biểu hiện giống như hiện tại, nếu không thì Tà Quân thật sự hoài nghi chính mình cũng sẽ bị một đấm đánh nổ.
- Không thể nào!
Vạn Linh Vương thì sợ hãi, hét lớn:
- Làm sao Thị Huyết Thiên Thần có thể thua được! Tuyệt đối không phải sự thật!
Rào rào!
Lúc này, Thiên Thần bị Cổ Trần một đấm đánh nổ, đầy trời mảnh vụn bỗng nhiên hội tụ cùng nhau, khép lại, một lần nữa biến thành bộ dáng Thiên Thần.
- Đáng chết, bổn tọa sơ ý.
Thiên Thần khôi phục lại, sắc mặt có chút khó coi.
Hắn trực tiếp mở ra Thần quốc, há mồm hút, chấn động đáng sợ ầm ầm truyền đến, ức vạn sinh linh ở bên trong bị hắn hút vào trong miệng nuốt lấy.
- A! !!
- Thiên Thần tha mạng!
- Thiên Thần tha thứ!
Trong Thần quốc vang lên từng tiếng kêu gào thê lương, hét thảm, các con dân Thần quốc bị Thiên Thần chăn nuôi, những tín đồ đều bị Thiên Thần ăn.
Có vô số tín đồ Bán Thánh, Thánh Nhân, thậm chí một ít Đại Thánh đều không ngoại lệ bị nuốt trọn, khôi phục hao tổn vừa rồi của Thiên Thần.
Cổ Trần thậm chí nhìn thấy nhiều Bán Thần trong Thần quốc, có mấy chục trên trăm vị Thần Linh, bọn họ đều là thuộc hạ của Thiên Thần, tất cả run cầm cập.
Cổ Trần hờ hững nhìn mọi thứ trước mắt, không ngăn cản, bởi vì sinh linh trong đó không có Nhân tộc, hắn lười để ý.
Người ta ăn con dân Thần quốc của chính mình, ai dám quản?
Đợi thật lâu, Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu:
- Ăn no chưa? Đã khôi phục rồi chứ?
Thiên Thần đang khôi phục bỗng cơ thể cứng ngắc, có cảm giác bất an sâu sắc.
Đôi mắt Thị Huyết Thiên Thần đỏ ngầu, tức giận gầm lên:
- Tiểu tử Nhân tộc, bổn tọa khiến ngươi sống không bằng chết!
Bùm!
Chỉ thấy Thiên Thần tức giận, vô tận thần quang bao phủ, hóa thành một mảnh quầng sáng lan tràn, tựa như thần phạt giết hướng Cổ Trần.
Đối diện sát chiêu của Thiên Thần, Cổ Trần không nhúc nhích, bình tĩnh, ung dung, cánh tay vung lên đánh ra một đấm bình thường.
Răng rắc!
Một đấm đánh ra, đầy trời quầng sáng tan vỡ, không cách nào chịu đựng cú đấm thoạt nhìn mạnh mẽ này, hơi thở cường đại bùng nổ, xé nát hết thảy.
Cổ Trần đơn giản vung ra một đấm, quầng sáng thần lực trong sát chiêu của Thiên Thần bị quyền ý siêu cứng rắn đánh vào mặt.
Trong quầng sáng mờ vọng ra tiếng hét to:
- Thiên Thần Khí, trấn áp!
Thiên Thần lấy ra một món bảo vật cường đại, đó là một thần binh màu máu, Thiên Thần Khí.
Thoạt nhìn là một bảo đao màu máu, cây đao trong suốt lấp lánh, trong suốt giống như đá quý đỏ, nhìn khiến người lạnh lòng, cảm giác như máu sôi trào bị hút ra ngoài người.
Thanh đao này có thể hút máu.
Keng!
Cổ Trần giơ tay vỗ, leng keng một tiếng, lưỡi dao màu máu trực tiếp bị đánh kêu ù ù, cuối cùng không đợi nó phản kích trốn chạy đã bị giam cầm, thu lấy.
- Thiên Thần binh, không tệ, thu thập nhiều chút để nuôi dưỡng binh khí của ta.
Cổ Trần thỏa mãn thu về lưỡi dao máu, nhưng chọc tức Thị Huyết Thiên Thần phía đối diện suýt chút hộc máu, không ngờ bị đối phương trực tiếp lấy đi.
Điều này khiến Thị Huyết Thiên Thần vừa kinh vừa giận. Vốn định lấy ra Thiên Thần Khí tập kích, cộng thêm hắn từ bên cạnh đánh bất ngờ trọng thương Cổ Trần, không ngờ rằng tập kích không thành công, Thiên Thần binh cũng mất.
- Chết tiệt!
Thị Huyết Thiên Thần giận dữ, hơi thở tiết ra.
Cổ Trần nheo mắt, thân hình vèo một tiếng biến mất không thấy, khi lại xuất hiện đã đến trước mặt Thị Huyết Thiên Thần.
“Nguy rồi!”
Thị Huyết Thiên Thần trong lòng cực kỳ kinh hoàng, cảm thấy không ổn.
Thật ra cũng có thể nói là Thiên Thần nuôi một đám tín đồ, huyết thực, chuyên môn dùng để ăn, được chăn nuôi để cung cấp máu cho hắn.
Cổ Trần hừ lạnh, xem nhẹ nói một câu:
- Thiên Thần cũng chỉ có thế.
Nhìn Thiên Thần bị một đấm nổ nát, trong mắt có chút thất vọng, hắn còn cho rằng Thiên Thần mạnh lắm.
Thật ra Thiên Thần chỉ là cao hơn Thần Linh một bậc, lĩnh ngộ sức mạnh pháp tắc sâu sắc hơn một chút, Thần quốc có thể dựng dục sức mạnh Thiên Đạo.
- Ui!
- Làm sao có thể?
- Thiên Thần bị đánh nổ ?
Bốn phía, rất nhiều sinh linh cường đại khiếp sợ, xem cảnh tượng trước mắt đều không kiềm được hút ngụm khí lạnh, bị Cổ Trần cứng rắn đáng sợ chấn động.
Cổ Trần thế nhưng đánh nổ một Thiên Thần, chỉ một đấm đã nổ nát Thần quốc, đánh nát Thiên Thần, hắn mạnh đến khó tin.
Đây là Thiên Thần, không phải Thần Linh bình thường.
Vạn Linh Vương, Tà Quân ngừng kịch chiến, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Cổ Trần, hoàn toàn không ngờ rằng hắn một đấm đánh nổ
- Quá đáng sợ.
Cơ mặt Tà Quân co giật, trong lòng có nhiều hân hoan.
May mắn lúc Cổ Trần vào Tử thành không có biểu hiện giống như hiện tại, nếu không thì Tà Quân thật sự hoài nghi chính mình cũng sẽ bị một đấm đánh nổ.
- Không thể nào!
Vạn Linh Vương thì sợ hãi, hét lớn:
- Làm sao Thị Huyết Thiên Thần có thể thua được! Tuyệt đối không phải sự thật!
Rào rào!
Lúc này, Thiên Thần bị Cổ Trần một đấm đánh nổ, đầy trời mảnh vụn bỗng nhiên hội tụ cùng nhau, khép lại, một lần nữa biến thành bộ dáng Thiên Thần.
- Đáng chết, bổn tọa sơ ý.
Thiên Thần khôi phục lại, sắc mặt có chút khó coi.
Hắn trực tiếp mở ra Thần quốc, há mồm hút, chấn động đáng sợ ầm ầm truyền đến, ức vạn sinh linh ở bên trong bị hắn hút vào trong miệng nuốt lấy.
- A! !!
- Thiên Thần tha mạng!
- Thiên Thần tha thứ!
Trong Thần quốc vang lên từng tiếng kêu gào thê lương, hét thảm, các con dân Thần quốc bị Thiên Thần chăn nuôi, những tín đồ đều bị Thiên Thần ăn.
Có vô số tín đồ Bán Thánh, Thánh Nhân, thậm chí một ít Đại Thánh đều không ngoại lệ bị nuốt trọn, khôi phục hao tổn vừa rồi của Thiên Thần.
Cổ Trần thậm chí nhìn thấy nhiều Bán Thần trong Thần quốc, có mấy chục trên trăm vị Thần Linh, bọn họ đều là thuộc hạ của Thiên Thần, tất cả run cầm cập.
Cổ Trần hờ hững nhìn mọi thứ trước mắt, không ngăn cản, bởi vì sinh linh trong đó không có Nhân tộc, hắn lười để ý.
Người ta ăn con dân Thần quốc của chính mình, ai dám quản?
Đợi thật lâu, Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu:
- Ăn no chưa? Đã khôi phục rồi chứ?
Thiên Thần đang khôi phục bỗng cơ thể cứng ngắc, có cảm giác bất an sâu sắc.
Đôi mắt Thị Huyết Thiên Thần đỏ ngầu, tức giận gầm lên:
- Tiểu tử Nhân tộc, bổn tọa khiến ngươi sống không bằng chết!
Bùm!
Chỉ thấy Thiên Thần tức giận, vô tận thần quang bao phủ, hóa thành một mảnh quầng sáng lan tràn, tựa như thần phạt giết hướng Cổ Trần.
Đối diện sát chiêu của Thiên Thần, Cổ Trần không nhúc nhích, bình tĩnh, ung dung, cánh tay vung lên đánh ra một đấm bình thường.
Răng rắc!
Một đấm đánh ra, đầy trời quầng sáng tan vỡ, không cách nào chịu đựng cú đấm thoạt nhìn mạnh mẽ này, hơi thở cường đại bùng nổ, xé nát hết thảy.
Cổ Trần đơn giản vung ra một đấm, quầng sáng thần lực trong sát chiêu của Thiên Thần bị quyền ý siêu cứng rắn đánh vào mặt.
Trong quầng sáng mờ vọng ra tiếng hét to:
- Thiên Thần Khí, trấn áp!
Thiên Thần lấy ra một món bảo vật cường đại, đó là một thần binh màu máu, Thiên Thần Khí.
Thoạt nhìn là một bảo đao màu máu, cây đao trong suốt lấp lánh, trong suốt giống như đá quý đỏ, nhìn khiến người lạnh lòng, cảm giác như máu sôi trào bị hút ra ngoài người.
Thanh đao này có thể hút máu.
Keng!
Cổ Trần giơ tay vỗ, leng keng một tiếng, lưỡi dao màu máu trực tiếp bị đánh kêu ù ù, cuối cùng không đợi nó phản kích trốn chạy đã bị giam cầm, thu lấy.
- Thiên Thần binh, không tệ, thu thập nhiều chút để nuôi dưỡng binh khí của ta.
Cổ Trần thỏa mãn thu về lưỡi dao máu, nhưng chọc tức Thị Huyết Thiên Thần phía đối diện suýt chút hộc máu, không ngờ bị đối phương trực tiếp lấy đi.
Điều này khiến Thị Huyết Thiên Thần vừa kinh vừa giận. Vốn định lấy ra Thiên Thần Khí tập kích, cộng thêm hắn từ bên cạnh đánh bất ngờ trọng thương Cổ Trần, không ngờ rằng tập kích không thành công, Thiên Thần binh cũng mất.
- Chết tiệt!
Thị Huyết Thiên Thần giận dữ, hơi thở tiết ra.
Cổ Trần nheo mắt, thân hình vèo một tiếng biến mất không thấy, khi lại xuất hiện đã đến trước mặt Thị Huyết Thiên Thần.
“Nguy rồi!”
Thị Huyết Thiên Thần trong lòng cực kỳ kinh hoàng, cảm thấy không ổn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.