Chương 1863:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Lần này rốt cuộc phong ấn trọn vẹn sức mạnh Cửu Thiên, không sót lại một chút gì, đều bị phong cấm tại đây.
Thấy vậy, Cổ Trần rốt cuộc thở ra, nhoẻn miệng cười, rốt cuộc giải quyết mối đe dọa chốn này, sức mạnh Cửu Thiên xóa sổ và giám thị đã bị phong ấn.
- Hẳn là phong ấn sạch sẽ.
Cổ Trần lẩm bẩm, vươn ra một bàn tay, rút lại ngụy trang, hiện hình tại đây.
Sâu trong Thiên lao không còn hơi thở và cảm giác nguy hiểm kia nữa, sức mạnh Cửu Thiên bị phong ấn.
Sức mạnh Cửu Thiên còn sót lại chỗ này chỉ là vì xóa sổ sinh linh xâm nhập, không cho phép chúng nó trốn chạy khỏi Thiên lao.
Hiện tại Cổ Trần phong ấn sức mạnh tiêu diệt ở đây, cuối cùng an toàn.
- Thu!
Cổ Trần đánh ra một luồng tiên lực kích hoạt sức mạnh cường đại trong tiên đỉnh, hút hết sức mạnh Cửu Thiên bị phong ấn vào trong đỉnh.
Vang tiếng nổ điếc tai, sâu trong Thiên lao có vô hạn sức mạnh bị hút vào tiên đỉnh, sức mạnh thuộc về trời, hơn nữa không chỉ có một luồng.
Cuối cùng, khi Cổ Trần hấp thu hết sức mạnh Cửu Thiên thì chỗ này không còn nguy hiểm gì.
Rào rào!
Sức mạnh Cửu Thiên biến mất, sâu trong Thiên lao, Hỗn Độn khí lăn lộn, từng luồng khí Hỗn Độn đến từ bên ngoài tràn vào trong.
Cổ Trần híp mắt lại, nhìn cơn lũ Hỗn Độn không ngừng tuôn vào, hiểu rằng chúng đến từ cơn lũ chảy xiết đến từ hư vô Hỗn Độn bên ngoài.
Cổ Trần tra xét một phen, không phát hiện bỏ sót thứ gì, vừa lòng gật đầu.
- Cuối cùng giải quyết, lối ra đã mở, tiếp theo chờ nó hoàn toàn mở ra rồi thả vô số sinh vật trong Trục Xuất Chi địa ra.
Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng tuôn ra hưng phấn mãnh liệt, chỉ cần tưởng tượng sinh vật trong Trục Xuất Chi địa bị thả ra sẽ là kích thích lớn vô cùng cho Thượng giới.
Cổ Trần thậm chí hoài nghi trong Trục Xuất Chi địa có tồn tại đáng sợ khiến Cửu Thiên cũng phải đau đầu, chẳng qua tồn tại đó luôn ngủ say.
Hiện tại mở ra lối ra, tương lai như thế nào thì Cổ Trần không quản được, tóm lại, càng loạn càng tốt.
- Nơi này giải quyết xong, kế tiếp đi Thiên Khư một chuyến.
Vèo!
Cổ Trần xoay người xuyên qua từng lá chắn, rời khỏi sâu trong Thiên lao, một đường không ngừng lao ra phía ngoài Thiên lao, tốc độ rất nhanh, không bao lâu đã rời khỏi phạm vi Thiên lao.
Lúc này, khu vực bên ngoài Thiên lao, Phi Hồng đang vẻ mặt sốt ruột chờ đợi, Cổ Trần đi vào khá lâu mà không thấy động tĩnh gì, có khi nào bị nhốt ở bên trong, xảy ra chuyện gì rồi không?
- Sao còn chưa ra nữa?
Phi Hồng sốt ruột nôn nóng, nếu Cổ Trần xảy ra chuyện, vậy nàng ở trong Trục Xuất Chi địa sẽ nửa bước khó đi.
Tu vi bị áp chế, hiện tại tu lại tiên lộ còn chưa có tương lai gì, nếu không có Cổ Trần che chở, không chừng nàng rất nhanh sẽ bị sinh vật khác ăn mất.
Rào rào!
Đang lúc Phi Hồng nóng ruột nóng gan định bước vào Thiên lao, một bóng người từ bên trong phá không mà ra, bay ra từ trong Thiên lao.
Phi Hồng trông thấy người đến thì vui sướng bất ngờ hét to một tiếng:
- Thiên Đế!
Người đến đúng là Cổ Trần, an toàn trở về.
- Ta không sao, vừa đi vừa nói.
Cổ Trần cười cười an ủi một câu, tiếp đó mang theo Phi Hồng rời khỏi khu vực này, đi hướng Thiên Khư phía bên kia Trục Xuất Chi địa.
Nơi đó có lẽ cũng có một lối ra, đang cần Cổ Trần thăm dò rõ ràng, nhìn xem có tồn tại lối ra không, nếu đúng là thật thì có thể hoàn toàn mở ra Trục Xuất Chi địa.
Oong!
Sau khi hai người đi, sâu trong Thiên lao truyền đến một đợt dao động, sóng gợn kỳ dị dập dờn khuếch tán.
Chỉ thấy sâu trong Thiên lao lớp lớp, một luồng hơi thở đáng sợ tràn ra, dường như thức tinh từ giấc ngủ say trong năm tháng vô tận.
Một âm thanh khàn khàn mà khủng bố truyền khắp Thiên lao:
- Sức mạnh của Cửu Thiên biến mất, chẳng lẽ... đường hầm bị mở ra?
Tận cùng Thiên lao có một tồn tại đáng sợ thức tỉnh, mở ra đôi mắt khủng bố.
Răng rắc!
Sâu trong Thiên lao, một đôi mắt khủng bố mở ra, bên trong chiếu ra hình ảnh khủng bố vũ trụ diễn hóa, thế giới vỡ tan, giống như trong mắt cất giấu vô tận thế giới hưng suy.
Đôi mắt này lộ ra một chút kinh ngạc, giống như phát hiện chuyện gì khó lường.
- Cửu Thiên phong tỏa, biến mất.
Một âm thanh truyền đến, trong mắt lộ tia hưng phấn và kích động.
Ầm!
Giây sau, có hơi thở đáng sợ quét qua nơi này, đánh tan nhiều Hỗn Độn loạn lưu, lộ ra một đường hầm, có hơi thở của Thượng giới lan tràn đến.
Đó là lối ra của Trục Xuất Chi địa đã mở.
- Là ai mở ra cửa ra Thiên lao?
Rất nhanh, âm thanh này mang theo một chút ngạc nhiên nghi ngờ, trong đôi mắt kia lập tức ảnh ngược mọi thứ ở đây, dường như có sức mạnh đang ngược dòng.
Chỉ thấy trong đôi mắt ánh chiếu ra từng hình ảnh vừa phát sinh tại đây, cuối cùng ngừng lại trên một bóng dáng, nếu Cổ Trần có mặt chắc chắn sẽ nhận ra bóng dáng kia là hắn.
Thấy vậy, Cổ Trần rốt cuộc thở ra, nhoẻn miệng cười, rốt cuộc giải quyết mối đe dọa chốn này, sức mạnh Cửu Thiên xóa sổ và giám thị đã bị phong ấn.
- Hẳn là phong ấn sạch sẽ.
Cổ Trần lẩm bẩm, vươn ra một bàn tay, rút lại ngụy trang, hiện hình tại đây.
Sâu trong Thiên lao không còn hơi thở và cảm giác nguy hiểm kia nữa, sức mạnh Cửu Thiên bị phong ấn.
Sức mạnh Cửu Thiên còn sót lại chỗ này chỉ là vì xóa sổ sinh linh xâm nhập, không cho phép chúng nó trốn chạy khỏi Thiên lao.
Hiện tại Cổ Trần phong ấn sức mạnh tiêu diệt ở đây, cuối cùng an toàn.
- Thu!
Cổ Trần đánh ra một luồng tiên lực kích hoạt sức mạnh cường đại trong tiên đỉnh, hút hết sức mạnh Cửu Thiên bị phong ấn vào trong đỉnh.
Vang tiếng nổ điếc tai, sâu trong Thiên lao có vô hạn sức mạnh bị hút vào tiên đỉnh, sức mạnh thuộc về trời, hơn nữa không chỉ có một luồng.
Cuối cùng, khi Cổ Trần hấp thu hết sức mạnh Cửu Thiên thì chỗ này không còn nguy hiểm gì.
Rào rào!
Sức mạnh Cửu Thiên biến mất, sâu trong Thiên lao, Hỗn Độn khí lăn lộn, từng luồng khí Hỗn Độn đến từ bên ngoài tràn vào trong.
Cổ Trần híp mắt lại, nhìn cơn lũ Hỗn Độn không ngừng tuôn vào, hiểu rằng chúng đến từ cơn lũ chảy xiết đến từ hư vô Hỗn Độn bên ngoài.
Cổ Trần tra xét một phen, không phát hiện bỏ sót thứ gì, vừa lòng gật đầu.
- Cuối cùng giải quyết, lối ra đã mở, tiếp theo chờ nó hoàn toàn mở ra rồi thả vô số sinh vật trong Trục Xuất Chi địa ra.
Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng tuôn ra hưng phấn mãnh liệt, chỉ cần tưởng tượng sinh vật trong Trục Xuất Chi địa bị thả ra sẽ là kích thích lớn vô cùng cho Thượng giới.
Cổ Trần thậm chí hoài nghi trong Trục Xuất Chi địa có tồn tại đáng sợ khiến Cửu Thiên cũng phải đau đầu, chẳng qua tồn tại đó luôn ngủ say.
Hiện tại mở ra lối ra, tương lai như thế nào thì Cổ Trần không quản được, tóm lại, càng loạn càng tốt.
- Nơi này giải quyết xong, kế tiếp đi Thiên Khư một chuyến.
Vèo!
Cổ Trần xoay người xuyên qua từng lá chắn, rời khỏi sâu trong Thiên lao, một đường không ngừng lao ra phía ngoài Thiên lao, tốc độ rất nhanh, không bao lâu đã rời khỏi phạm vi Thiên lao.
Lúc này, khu vực bên ngoài Thiên lao, Phi Hồng đang vẻ mặt sốt ruột chờ đợi, Cổ Trần đi vào khá lâu mà không thấy động tĩnh gì, có khi nào bị nhốt ở bên trong, xảy ra chuyện gì rồi không?
- Sao còn chưa ra nữa?
Phi Hồng sốt ruột nôn nóng, nếu Cổ Trần xảy ra chuyện, vậy nàng ở trong Trục Xuất Chi địa sẽ nửa bước khó đi.
Tu vi bị áp chế, hiện tại tu lại tiên lộ còn chưa có tương lai gì, nếu không có Cổ Trần che chở, không chừng nàng rất nhanh sẽ bị sinh vật khác ăn mất.
Rào rào!
Đang lúc Phi Hồng nóng ruột nóng gan định bước vào Thiên lao, một bóng người từ bên trong phá không mà ra, bay ra từ trong Thiên lao.
Phi Hồng trông thấy người đến thì vui sướng bất ngờ hét to một tiếng:
- Thiên Đế!
Người đến đúng là Cổ Trần, an toàn trở về.
- Ta không sao, vừa đi vừa nói.
Cổ Trần cười cười an ủi một câu, tiếp đó mang theo Phi Hồng rời khỏi khu vực này, đi hướng Thiên Khư phía bên kia Trục Xuất Chi địa.
Nơi đó có lẽ cũng có một lối ra, đang cần Cổ Trần thăm dò rõ ràng, nhìn xem có tồn tại lối ra không, nếu đúng là thật thì có thể hoàn toàn mở ra Trục Xuất Chi địa.
Oong!
Sau khi hai người đi, sâu trong Thiên lao truyền đến một đợt dao động, sóng gợn kỳ dị dập dờn khuếch tán.
Chỉ thấy sâu trong Thiên lao lớp lớp, một luồng hơi thở đáng sợ tràn ra, dường như thức tinh từ giấc ngủ say trong năm tháng vô tận.
Một âm thanh khàn khàn mà khủng bố truyền khắp Thiên lao:
- Sức mạnh của Cửu Thiên biến mất, chẳng lẽ... đường hầm bị mở ra?
Tận cùng Thiên lao có một tồn tại đáng sợ thức tỉnh, mở ra đôi mắt khủng bố.
Răng rắc!
Sâu trong Thiên lao, một đôi mắt khủng bố mở ra, bên trong chiếu ra hình ảnh khủng bố vũ trụ diễn hóa, thế giới vỡ tan, giống như trong mắt cất giấu vô tận thế giới hưng suy.
Đôi mắt này lộ ra một chút kinh ngạc, giống như phát hiện chuyện gì khó lường.
- Cửu Thiên phong tỏa, biến mất.
Một âm thanh truyền đến, trong mắt lộ tia hưng phấn và kích động.
Ầm!
Giây sau, có hơi thở đáng sợ quét qua nơi này, đánh tan nhiều Hỗn Độn loạn lưu, lộ ra một đường hầm, có hơi thở của Thượng giới lan tràn đến.
Đó là lối ra của Trục Xuất Chi địa đã mở.
- Là ai mở ra cửa ra Thiên lao?
Rất nhanh, âm thanh này mang theo một chút ngạc nhiên nghi ngờ, trong đôi mắt kia lập tức ảnh ngược mọi thứ ở đây, dường như có sức mạnh đang ngược dòng.
Chỉ thấy trong đôi mắt ánh chiếu ra từng hình ảnh vừa phát sinh tại đây, cuối cùng ngừng lại trên một bóng dáng, nếu Cổ Trần có mặt chắc chắn sẽ nhận ra bóng dáng kia là hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.