Chương 1865:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Đôi mắt của nó thẳng tắp nhìn chằm chằm đằng trước, lộ ra một chút kiêng kỵ, giống như cảm ứng được hơi thở đáng sợ nào đó.
“Với tốc độ của mình thì không lâu sau sẽ đến phạm vi có Thiên Khư.”
Cổ Trần suy nghĩ thoáng qua liền hiểu ra, hiển nhiên là sắp đến khu vực có Thiên Khư.
Nhưng khiến người kỳ lạ là, tại sao lúc ở Thiên lao thì Hỗn Độn hồ không có động tĩnh, ngược lại tới gần Thiên Khư mới lộ ra phản ứng?
Cổ Trần vuốt đầu của Hỗn Độn hồ, hỏi:
- Vật nhỏ, có phải ngươi biết cái gì, hoặc cảm ứng được gì?
- Grừ!
Hỗn Độn hồ gầm nhẹ một tiếng, vung móng vuốt chỉ phía trước.
Cổ Trần hơi cau mày, căn bản không hiểu gì cả, đành đưa một ý niệm ra giao lưu với nó.
Trong ý niệm truyền đến giọng trong trẻo non nớt của Hỗn Độn hồ:
“Đằng trước, Mẫu sào, đồng loại...”
Nghe xong lời này, Cổ Trần tâm thần rung lên, trong đôi mắt bắn ra tia sáng chói lòa, có chút ngoài ý muốn và kinh ngạc.
Mới vừa rồi giao lưu, Hỗn Độn hồ truyền đến ý niệm biểu đạt phía trước có Mẫu sào, còn có hơi thở đồng loại, bị nó cảm ứng được.
“Mẫu sào, đồng loại?”
Cổ Trần ngạc nhiên nghi ngờ.
Hắn nhíu chặt chân mày, cứ cảm thấy Mẫu sào mà Hỗn Độn hồ nói là Vạn Thú sào lúc trước gặp.
Còn có đồng loại của nó, chẳng lẽ trong Vạn Thú sào có Hỗn Độn thú loài hồ giống như nó?
“Không lẽ Vạn Thú sào đi vào Thiên Khư?”
Trong đầu Cổ Trần vụt qua một ý niệm, cảm giác có chút kỳ lạ, chẳng lẽ Vạn Thú sào rời khỏi vị trí ban đầu đi đến Thiên Khư.
Hoặc là Vạn Thú sào chuyên môn đuổi theo hắn lại đây, trong đó tất nhiên có bí mật mà hắn không biết.
Nhưng hiện tại đã đến nơi này, không thể nào lùi về, Cổ Trần tuyệt đối sẽ không buông bỏ đi vào Thiên Khư, dù biết có nguy hiểm, thậm chí có Vạn Thú sào.
- Phi Hồng, chút nữa nàng hãy tự cẩn thận, nếu có bất trắc, ta sẽ tạm thời thu nàng vào tiên đỉnh.
Cổ Trần không thể không nhắc nhở một câu, chuẩn bị dự phòng lỡ có gì xảy ra.
Phi Hồng nghe xong lập tức nghiêm túc gật đầu, nói:
- Tốt, ta biết, chút nữa nếu có ngoài ý muốn, ngươi không cần quản ta, trực tiếp thu vào tiên đỉnh là được.
Nghe Phi Hồng trả lời khẳng định, Cổ Trần yên tâm gật đầu, nói sao thì Phi Hồng cùng hắn vào, xem như bằng hữu.
Hai người một đường đi đến, Cổ Trần luôn ôm thái độ hoài nghi lai lịch của Phi Hồng, nhưng tóm lại nàng không có ác ý với hắn.
Hơn nữa, Phi Hồng là sinh vật Cấm Kỵ đầu tiên bước vào tiên lộ, Cổ Trần rất xem trọng nàng, dù sao là con chuột trắng nhỏ đầu tiên, phải chăm sóc cẩn thận.
Có ý nghĩa và tác dụng quan trọng đối với càng nhiều sinh vật Cấm Kỵ tương lai bước vào tiên lộ, nàng quan hệ đến việc khai thác đại đạo của chính mình, không thể có sơ sót.
- Tới rồi!
Không lâu sau, Cổ Trần và Phi Hồng cùng dừng lại, ngẩng đầu nhìn khu vực trống trải hư vô ở phía trước, bên trong trôi nổi vô số phế tích.
Đưa mắt nhìn, giống như đi tới một mảnh phế tích thế giới tràn ngập hoang vắng.
Những phế tích này không phải phế tích bình thường, mà là một đám thế giới phế tích, là thế giới thật sự mục nát rồi hóa thành phế tích.
Một đám thế giới hóa thành phế tích, rậm rạp chồng lên nhau, thành cái gọi là Thiên Khư.
Phi Hồng vẻ mặt cảnh giác, vô cùng ngạc nhiên nghi ngờ hỏi:
- Nơi này là Thiên Khư à, sao cảm giác giống như mộ của thế giới?
Nàng lên tiếng hỏi khiến Cổ Trần chợt hiểu ra, nhìn từng mảnh phế tích to lớn ở đằng trước, đều là một đám thế giới.
Thoạt trông thật sự giống như một mảnh phần mộ thế giới, khiến người không cách nào tưởng tượng, nơi này sao có thể có tồn tại nhiều thế giới phế tích như vậy?
Chẳng lẽ thật sự là một mảnh phần mộ của thế giới?
Nhưng Cổ Trần nghĩ đến khả năng khác, phân thân Thâm Uyên từng đề cập rằng trung tâm của Thâm Uyên là mộ của thế giới, không lẽ Thiên Khư và Thâm Uyên có liên quan?
Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu:
- Vật nhỏ, có cảm ứng được sự tồn tại của Mẫu sào không?
Hỗn Độn hồ ở trong ngực hắn lông bay rối, đôi mắt lóe tia sáng u tối thẳng tắp nhìn chằm chằm Thiên Khư ở phía trước, đang cảm ứng cái gì.
- Grừ grừ!
Nó bỗng nhiên nhỏ giọng kêu mấy tiếng, móng vuốt chỉ hướng Thiên Khư phía trước, đã cảm ứng được hơi thở của Vạn Thú Mẫu sào.
Thật sự đoán đúng rồi, Vạn Thú sào thật sự đến Thiên Khư.
Tình huống như vậy là điều Cổ Trần không dự đoán được, có lẽ bước vào Thiên Khư chắc chắn sẽ gặp phải Mẫu sào đáng sợ kia.
“Chủ... có... Mẫu sào khác...”
Hỗn Độn hồ truyền đến ý niệm trong trẻo quanh quẩn trong thức hải của Cổ Trần.
Ý của nó là cảm ứng được một Mẫu sào khác.
“Với tốc độ của mình thì không lâu sau sẽ đến phạm vi có Thiên Khư.”
Cổ Trần suy nghĩ thoáng qua liền hiểu ra, hiển nhiên là sắp đến khu vực có Thiên Khư.
Nhưng khiến người kỳ lạ là, tại sao lúc ở Thiên lao thì Hỗn Độn hồ không có động tĩnh, ngược lại tới gần Thiên Khư mới lộ ra phản ứng?
Cổ Trần vuốt đầu của Hỗn Độn hồ, hỏi:
- Vật nhỏ, có phải ngươi biết cái gì, hoặc cảm ứng được gì?
- Grừ!
Hỗn Độn hồ gầm nhẹ một tiếng, vung móng vuốt chỉ phía trước.
Cổ Trần hơi cau mày, căn bản không hiểu gì cả, đành đưa một ý niệm ra giao lưu với nó.
Trong ý niệm truyền đến giọng trong trẻo non nớt của Hỗn Độn hồ:
“Đằng trước, Mẫu sào, đồng loại...”
Nghe xong lời này, Cổ Trần tâm thần rung lên, trong đôi mắt bắn ra tia sáng chói lòa, có chút ngoài ý muốn và kinh ngạc.
Mới vừa rồi giao lưu, Hỗn Độn hồ truyền đến ý niệm biểu đạt phía trước có Mẫu sào, còn có hơi thở đồng loại, bị nó cảm ứng được.
“Mẫu sào, đồng loại?”
Cổ Trần ngạc nhiên nghi ngờ.
Hắn nhíu chặt chân mày, cứ cảm thấy Mẫu sào mà Hỗn Độn hồ nói là Vạn Thú sào lúc trước gặp.
Còn có đồng loại của nó, chẳng lẽ trong Vạn Thú sào có Hỗn Độn thú loài hồ giống như nó?
“Không lẽ Vạn Thú sào đi vào Thiên Khư?”
Trong đầu Cổ Trần vụt qua một ý niệm, cảm giác có chút kỳ lạ, chẳng lẽ Vạn Thú sào rời khỏi vị trí ban đầu đi đến Thiên Khư.
Hoặc là Vạn Thú sào chuyên môn đuổi theo hắn lại đây, trong đó tất nhiên có bí mật mà hắn không biết.
Nhưng hiện tại đã đến nơi này, không thể nào lùi về, Cổ Trần tuyệt đối sẽ không buông bỏ đi vào Thiên Khư, dù biết có nguy hiểm, thậm chí có Vạn Thú sào.
- Phi Hồng, chút nữa nàng hãy tự cẩn thận, nếu có bất trắc, ta sẽ tạm thời thu nàng vào tiên đỉnh.
Cổ Trần không thể không nhắc nhở một câu, chuẩn bị dự phòng lỡ có gì xảy ra.
Phi Hồng nghe xong lập tức nghiêm túc gật đầu, nói:
- Tốt, ta biết, chút nữa nếu có ngoài ý muốn, ngươi không cần quản ta, trực tiếp thu vào tiên đỉnh là được.
Nghe Phi Hồng trả lời khẳng định, Cổ Trần yên tâm gật đầu, nói sao thì Phi Hồng cùng hắn vào, xem như bằng hữu.
Hai người một đường đi đến, Cổ Trần luôn ôm thái độ hoài nghi lai lịch của Phi Hồng, nhưng tóm lại nàng không có ác ý với hắn.
Hơn nữa, Phi Hồng là sinh vật Cấm Kỵ đầu tiên bước vào tiên lộ, Cổ Trần rất xem trọng nàng, dù sao là con chuột trắng nhỏ đầu tiên, phải chăm sóc cẩn thận.
Có ý nghĩa và tác dụng quan trọng đối với càng nhiều sinh vật Cấm Kỵ tương lai bước vào tiên lộ, nàng quan hệ đến việc khai thác đại đạo của chính mình, không thể có sơ sót.
- Tới rồi!
Không lâu sau, Cổ Trần và Phi Hồng cùng dừng lại, ngẩng đầu nhìn khu vực trống trải hư vô ở phía trước, bên trong trôi nổi vô số phế tích.
Đưa mắt nhìn, giống như đi tới một mảnh phế tích thế giới tràn ngập hoang vắng.
Những phế tích này không phải phế tích bình thường, mà là một đám thế giới phế tích, là thế giới thật sự mục nát rồi hóa thành phế tích.
Một đám thế giới hóa thành phế tích, rậm rạp chồng lên nhau, thành cái gọi là Thiên Khư.
Phi Hồng vẻ mặt cảnh giác, vô cùng ngạc nhiên nghi ngờ hỏi:
- Nơi này là Thiên Khư à, sao cảm giác giống như mộ của thế giới?
Nàng lên tiếng hỏi khiến Cổ Trần chợt hiểu ra, nhìn từng mảnh phế tích to lớn ở đằng trước, đều là một đám thế giới.
Thoạt trông thật sự giống như một mảnh phần mộ thế giới, khiến người không cách nào tưởng tượng, nơi này sao có thể có tồn tại nhiều thế giới phế tích như vậy?
Chẳng lẽ thật sự là một mảnh phần mộ của thế giới?
Nhưng Cổ Trần nghĩ đến khả năng khác, phân thân Thâm Uyên từng đề cập rằng trung tâm của Thâm Uyên là mộ của thế giới, không lẽ Thiên Khư và Thâm Uyên có liên quan?
Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng hỏi một câu:
- Vật nhỏ, có cảm ứng được sự tồn tại của Mẫu sào không?
Hỗn Độn hồ ở trong ngực hắn lông bay rối, đôi mắt lóe tia sáng u tối thẳng tắp nhìn chằm chằm Thiên Khư ở phía trước, đang cảm ứng cái gì.
- Grừ grừ!
Nó bỗng nhiên nhỏ giọng kêu mấy tiếng, móng vuốt chỉ hướng Thiên Khư phía trước, đã cảm ứng được hơi thở của Vạn Thú Mẫu sào.
Thật sự đoán đúng rồi, Vạn Thú sào thật sự đến Thiên Khư.
Tình huống như vậy là điều Cổ Trần không dự đoán được, có lẽ bước vào Thiên Khư chắc chắn sẽ gặp phải Mẫu sào đáng sợ kia.
“Chủ... có... Mẫu sào khác...”
Hỗn Độn hồ truyền đến ý niệm trong trẻo quanh quẩn trong thức hải của Cổ Trần.
Ý của nó là cảm ứng được một Mẫu sào khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.