Chương 1884:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Cuối nguồn năm tháng, tương lai xa xăm vô hạn ẩn giấu cái gì?
Cổ Trần nhìn nhìn, trong một chốc tâm thần hoảng hốt, thân thể thoáng chốc bị cuốn đi.
“Nguy rồi!”
Hắn bỗng nhiên bừng tỉnh, thầm nhủ không ổn, bị cuốn vào sông dài năm tháng thì chắc chắn thê thảm, mặc kệ là ngược dòng hay bị cuốn đi tương lai xa xăm vô tận ở cuối nguồn thì đều không có chỗ tốt.
Thời không chẳng dễ nghịch chuyển, ngươi muốn ngược dòng mà lên cần có sức mạnh cường đại quấy nhiễu thời không trở ngại mới được.
Đại Vu Chúc hiến tế chính mình, kết hợp sức mạnh của tám trăm Chí Tôn hiến tế, lấy Cửu Thiên làm mồi dẫn mới nghịch chuyển thời không, mở ra một lỗ hổng.
Bùm!
Sức mạnh bàng bạc bao bọc Cổ Trần, đại trận thu nhỏ, hóa thành một quầng sáng bao phủ hắn, sau đó phá tan chui vào trong sông dài.
Cổ Trần nhìn chính mình bị sông dài cuốn lấy phá vỡ mà vào, một đường ngược dòng lên, dường như lao đi ngọn nguồn thời gian cố định nào đó.
“Lần này thảm, nếu ta đi ngọn nguồn thời gian, thậm chí rơi vào thời đại trước năm tháng xa xưa thì chắc chắn sẽ có biến cố càng lớn.”
“Lão nhân này, cái gì cũng không nói, bị hố thảm.”
Cổ Trần thầm nghiêm túc, mắt thấy chính mình bị cuốn vào tận cùng thời không, sắp bị đưa vào khởi nguồn thời không, đây không phải chuyện tốt.
Nơi đó tuyệt đối có nguy hiểm càng lớn, chắc chắn lão Vu Chúc biết cái gì, hình như đang mưu đồ gì đó. Cổ Trần thậm chí suy đoán bản thể thật của lão già này ẩn tàng ở ngọn nguồn thời không.
“Làm sao đây?”
Cổ Trần vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng tuyệt đối không muốn bị người sắp xếp.
Mặc kệ là người hay vật, gặp bất cứ chuyện gì, tuyệt đối không muốn chính mình bị người khác sắp xếp, điều khiển, cho dù tốt với ngươi cũng không được.
Cổ Trần không muốn con đường mình đi bị sắp đặt rõ ràng, vậy thì làm sao đấu lại Cửu Thiên chân chính?
- Lực lượng thời không, trấn!
Chỉ thấy Cổ Trần đánh ra một lực lượng thời không, vòng quanh thân thể, muốn giam cầm chính mình, thoát khỏi sông dài thần bí mênh mông này.
Ý tưởng khá hay, đáng tiếc, hiện thực là tàn khốc.
Đại Vu Chúc kết hợp tám trăm Chí Tôn, hố Cửu Thiên làm sức mạnh dẫn đường mới nghịch chuyển thời không, mang theo Cổ Trần tiến vào.
“Ta không có quá khứ, nếu ngược dòng mà lên chắc chắn sẽ để lại ấn ký của mình trong quá khứ, vậy thì sẽ là mối đe dọa cho mình.”
“Không được, nhất định phải nghĩ biện pháp thoát ra ngoài!”
Cổ Trần nghĩ đến đây thì ngồi không yên, chính mình không có quá khứ, nếu bây giờ rơi vào thời không ngược dòng mà lên chắc chắn để lại ấn ký gì đó.
Đây là điểm yếu, rất dễ bị Cửu Thiên bắt giữ, thậm chí xóa sổ hắn từ ngọn nguồn quá khứ.
“Lão nhân này hố chết người!”
Cổ Trần trong lòng thầm mắng.
Phương pháp như thế chẳng khác nào hại hắn.
Không biết Đại Vu Chúc có mưu đồ gì, tại sao cứ muốn đưa hắn vào thời đại Khởi nguyên, chẳng lẽ ở nơi đó có âm mưu bí mật nào đó của Nhân tộc?
Nhưng thời đại Khởi nguyên đã kết thúc, sớm đã biến mất, ba nghìn Hỗn Độn Nhân tộc cũng biến mất theo Hỗn Độn tan biến.
Chỉ có nhánh Nhân tộc là mãi lưu truyền.
Ầm ầm!
Thời không ngược dòng, nước lũ cuồn cuộn ập đến, nhưng đều bị ánh sáng mông lung xung quanh Cổ Trần phá vỡ, một đường lao nhanh ngược dòng lên.
Đột nhiên, ở đầu nguồn sông dài phát ra tiếng nổ, có hơi thở đáng sợ tràn ngập, một bàn tay khổng lồ khủng bố từ đầu nguồn sông dài vỗ tới.
“Thượng Thương?”
Cổ Trần thay đổi sắc mặt, cảm thấy uy hiếp mãnh liệt, mạnh còn hơn lúc trước gặp Thượng Thương. Mặc kệ là Thượng Thương, Hạo Thiên, Thanh Thiên hay U Thiên khi so với bàn tay Thượng Thương trước mắt thì chẳng là cái gì.
Hai bên không cùng một cấp bậc, mắt thấy chính mình không có biện pháp tránh né, Cổ Trần trong lòng thở dài một tiếng, đành đồn hết sức mạnh tu vi, chuẩn bị đại chiến.
Răng rắc!
Đang lúc hắn muốn bùng nổ thì cuối nguồn Thời Không Trường hà bỗng nhiên vọt tới sức mạnh bàng bạc, xé rách cơn lũ thời không lao thẳng tới.
Đó là luồng sức mạnh cường đại, hóa thành một bàn tay phá vỡ từng lớp chướng ngại, vỗ qua, đánh vào bàn tay to Thượng Thương.
Bùm!
Hai bàn tay to va chạm trong Thời Không Trường hà, dấy lên bọt sóng thời không bắn tung tóe, sức mạnh cường đại xé rách sông dài, thậm chí đánh gãy một mảng lớn.
Chỉ thấy, bàn tay to ở cuối nguồn bỗng chộp hướng Cổ Trần, năm ngón vớt hắn ra khỏi sông dài.
- Là ai? !
Cổ Trần thầm giật mình, cảnh giác vô cùng.
Hắn nhìn một bàn tay vươn ra từ sông dài tương lai chẳng những đánh nát bàn tay to của Thượng Thương, càng bắt lấy hắn, vớt ra Thời Không Trường hà, thậm chí đẩy hắn trở về khúc thời không ban đầu.
Còn về sức mạnh hiến tế của lão Vu Chúc thì không cách nào chống lại, thoáng chốc bị bóp nát, giống như một quả trứng gà yếu ớt biến mất ngay tại chỗ.
Răng rắc!
Cổ Trần nhìn nhìn, trong một chốc tâm thần hoảng hốt, thân thể thoáng chốc bị cuốn đi.
“Nguy rồi!”
Hắn bỗng nhiên bừng tỉnh, thầm nhủ không ổn, bị cuốn vào sông dài năm tháng thì chắc chắn thê thảm, mặc kệ là ngược dòng hay bị cuốn đi tương lai xa xăm vô tận ở cuối nguồn thì đều không có chỗ tốt.
Thời không chẳng dễ nghịch chuyển, ngươi muốn ngược dòng mà lên cần có sức mạnh cường đại quấy nhiễu thời không trở ngại mới được.
Đại Vu Chúc hiến tế chính mình, kết hợp sức mạnh của tám trăm Chí Tôn hiến tế, lấy Cửu Thiên làm mồi dẫn mới nghịch chuyển thời không, mở ra một lỗ hổng.
Bùm!
Sức mạnh bàng bạc bao bọc Cổ Trần, đại trận thu nhỏ, hóa thành một quầng sáng bao phủ hắn, sau đó phá tan chui vào trong sông dài.
Cổ Trần nhìn chính mình bị sông dài cuốn lấy phá vỡ mà vào, một đường ngược dòng lên, dường như lao đi ngọn nguồn thời gian cố định nào đó.
“Lần này thảm, nếu ta đi ngọn nguồn thời gian, thậm chí rơi vào thời đại trước năm tháng xa xưa thì chắc chắn sẽ có biến cố càng lớn.”
“Lão nhân này, cái gì cũng không nói, bị hố thảm.”
Cổ Trần thầm nghiêm túc, mắt thấy chính mình bị cuốn vào tận cùng thời không, sắp bị đưa vào khởi nguồn thời không, đây không phải chuyện tốt.
Nơi đó tuyệt đối có nguy hiểm càng lớn, chắc chắn lão Vu Chúc biết cái gì, hình như đang mưu đồ gì đó. Cổ Trần thậm chí suy đoán bản thể thật của lão già này ẩn tàng ở ngọn nguồn thời không.
“Làm sao đây?”
Cổ Trần vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng tuyệt đối không muốn bị người sắp xếp.
Mặc kệ là người hay vật, gặp bất cứ chuyện gì, tuyệt đối không muốn chính mình bị người khác sắp xếp, điều khiển, cho dù tốt với ngươi cũng không được.
Cổ Trần không muốn con đường mình đi bị sắp đặt rõ ràng, vậy thì làm sao đấu lại Cửu Thiên chân chính?
- Lực lượng thời không, trấn!
Chỉ thấy Cổ Trần đánh ra một lực lượng thời không, vòng quanh thân thể, muốn giam cầm chính mình, thoát khỏi sông dài thần bí mênh mông này.
Ý tưởng khá hay, đáng tiếc, hiện thực là tàn khốc.
Đại Vu Chúc kết hợp tám trăm Chí Tôn, hố Cửu Thiên làm sức mạnh dẫn đường mới nghịch chuyển thời không, mang theo Cổ Trần tiến vào.
“Ta không có quá khứ, nếu ngược dòng mà lên chắc chắn sẽ để lại ấn ký của mình trong quá khứ, vậy thì sẽ là mối đe dọa cho mình.”
“Không được, nhất định phải nghĩ biện pháp thoát ra ngoài!”
Cổ Trần nghĩ đến đây thì ngồi không yên, chính mình không có quá khứ, nếu bây giờ rơi vào thời không ngược dòng mà lên chắc chắn để lại ấn ký gì đó.
Đây là điểm yếu, rất dễ bị Cửu Thiên bắt giữ, thậm chí xóa sổ hắn từ ngọn nguồn quá khứ.
“Lão nhân này hố chết người!”
Cổ Trần trong lòng thầm mắng.
Phương pháp như thế chẳng khác nào hại hắn.
Không biết Đại Vu Chúc có mưu đồ gì, tại sao cứ muốn đưa hắn vào thời đại Khởi nguyên, chẳng lẽ ở nơi đó có âm mưu bí mật nào đó của Nhân tộc?
Nhưng thời đại Khởi nguyên đã kết thúc, sớm đã biến mất, ba nghìn Hỗn Độn Nhân tộc cũng biến mất theo Hỗn Độn tan biến.
Chỉ có nhánh Nhân tộc là mãi lưu truyền.
Ầm ầm!
Thời không ngược dòng, nước lũ cuồn cuộn ập đến, nhưng đều bị ánh sáng mông lung xung quanh Cổ Trần phá vỡ, một đường lao nhanh ngược dòng lên.
Đột nhiên, ở đầu nguồn sông dài phát ra tiếng nổ, có hơi thở đáng sợ tràn ngập, một bàn tay khổng lồ khủng bố từ đầu nguồn sông dài vỗ tới.
“Thượng Thương?”
Cổ Trần thay đổi sắc mặt, cảm thấy uy hiếp mãnh liệt, mạnh còn hơn lúc trước gặp Thượng Thương. Mặc kệ là Thượng Thương, Hạo Thiên, Thanh Thiên hay U Thiên khi so với bàn tay Thượng Thương trước mắt thì chẳng là cái gì.
Hai bên không cùng một cấp bậc, mắt thấy chính mình không có biện pháp tránh né, Cổ Trần trong lòng thở dài một tiếng, đành đồn hết sức mạnh tu vi, chuẩn bị đại chiến.
Răng rắc!
Đang lúc hắn muốn bùng nổ thì cuối nguồn Thời Không Trường hà bỗng nhiên vọt tới sức mạnh bàng bạc, xé rách cơn lũ thời không lao thẳng tới.
Đó là luồng sức mạnh cường đại, hóa thành một bàn tay phá vỡ từng lớp chướng ngại, vỗ qua, đánh vào bàn tay to Thượng Thương.
Bùm!
Hai bàn tay to va chạm trong Thời Không Trường hà, dấy lên bọt sóng thời không bắn tung tóe, sức mạnh cường đại xé rách sông dài, thậm chí đánh gãy một mảng lớn.
Chỉ thấy, bàn tay to ở cuối nguồn bỗng chộp hướng Cổ Trần, năm ngón vớt hắn ra khỏi sông dài.
- Là ai? !
Cổ Trần thầm giật mình, cảnh giác vô cùng.
Hắn nhìn một bàn tay vươn ra từ sông dài tương lai chẳng những đánh nát bàn tay to của Thượng Thương, càng bắt lấy hắn, vớt ra Thời Không Trường hà, thậm chí đẩy hắn trở về khúc thời không ban đầu.
Còn về sức mạnh hiến tế của lão Vu Chúc thì không cách nào chống lại, thoáng chốc bị bóp nát, giống như một quả trứng gà yếu ớt biến mất ngay tại chỗ.
Răng rắc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.