Ta Man Hoang Bộ Lạc

Chương 1925:

Tiểu Tiểu Yêu Tiên

09/08/2021

Lời này thốt ra, tất cả mọi người trầm mặc.

Đúng thế, bọn họ còn có thể đến đâu, nơi nào là nhà?

Giờ này khắc này, lòng Cổ Trần nặng trĩu, không vì thứ khác, chỉ bởi vì Nhân tộc không có nhà, giống như một dân tộc không có quốc gia mạnh của riêng mình, không có mảnh đất sinh tồn thuộc về chính mình.

Trôi giạt khắp nơi, lang thang mọi nơi, còn phải trốn đông trốn tây sợ truy sát đến từ Cửu Thiên và các phương Thần Ma, quả thực là hoảng sợ không có ngày chấm dứt.

Nhân tộc cần một mảnh quê hương, càng cần chỗ dựa mạnh mẽ.

Cổ Trần động ý niệm, mở miệng hỏi một câu:

- Vu lão có biết nơi nào không thuộc quyền cai quản của Cửu Thiên không? Dù là khu vực nguy hiểm cũng được.

Vu Cửu nghe hỏi thì ngẩn ra, tiếp theo trầm mặc thật lâu sau, trong con mắt lấp lóe từng tia sáng, giống như đang chần chừ cái gì.

Cuối cùng nàng chậm rãi nói:

- Trong Thượng giới, từ khi Cửu Thiên thống trị tới nay, Nhân tộc ta chưa bao giờ được yên ổn, lần lượt bị truy sát, tắm máu, chúng ta vốn có tộc đàn khổng lồ, nhưng hiện tại chỉ còn lại một nhánh này.

- Nhóm chúng ta ban đầu là Nhân tộc đến từ Vô Cực đại thế giới phi thăng lên, từng huy hoàng một thời, thậm chí xây dựng một mảnh đại Thần quốc.

- Chỉ tiếc...

Nói đến này nàng trầm mặc, không tiếp tục.

Thật ra không cần nói Cổ Trần cũng suy đoán được, nhất định là về sau bị Cửu Thiên tiêu diệt, chỉ có thể nói, Cửu Thiên không chịu chứa chấp Nhân tộc.

“Sớm muộn có một ngày Nhân tộc ta sẽ lần thứ hai quân lâm Cửu Thiên!”

Cổ Trần âm thầm suy nghĩ, nhưng không thốt khỏi môi, bởi vì lời như vậy nói ra không có bất cứ ý nghĩa, ngược lại chuốc thêm phiền phức.



- Có một nơi như Cổ tôn nói, nhưng nơi đó quá nguy hiểm.

Vu Cửu nói rồi lắc đầu.

Cổ Trần động ý niệm, nói:

- Vu lão hãy nói cụ thể cho ta, đang ở đâu, đó là chỗ nào?

- Nơi đó ở bên ngoài Cửu Thiên Thập Địa, là Hỗn Độn Cổ vực của Thượng giới, nơi đó có các loại Tà Thần, Hỗn Độn Ma vật, hung vật hoành hành, là nơi mà Thần Linh Cửu Thiên cũng không muốn bước vào.

- Có đồn đãi, nơi đó đã bị Thâm Uyên phủ lên, có vô hạn nguy cơ, Thần Linh Cửu Thiên đi vào nơi đó đều sẽ có đi không có về.

Vu Cửu nói xong nhìn Cổ Trần, không biết tại sao hắn muốn tìm nơi như vậy.

Vu Cửu không biết rằng Cổ Trần muốn một chỗ bí ẩn, không bị Cửu Thiên phát hiện để làm chỗ đặt Thiên giới.

Còn về nguy hiểm, trong Thượng giới có nơi nào không nguy hiểm?

Đối với Cổ Trần thì thoát khỏi sự giám thị của Cửu Thiên mới là điểm quan trọng nhất, phải rời khỏi tầm mắt của Cửu Thiên mới có cơ hội phát triển lớn mạnh.

- Hỗn Độn Cổ vực?

Cổ Trần thì thào tự nói, đôi mắt càng lúc càng sáng tỏ, một mảnh khu vực khổng lồ không thuộc quyền thống trị của Cửu Thiên, vừa lúc phù hợp yêu cầu của hắn.

Thật ra Loạn Tinh hải cũng không kém, nhưng Cổ Trần cảm thấy nơi đó tới gần Đệ Ngũ Thiên vực, còn có một phương Thiên Táng Chi địa cường đại, không được tốt l; ắm.

Cổ Trần sốt ruột hỏi thăm:

- Vu lão có tuyến đường của Hỗn Độn Cổ vực không?



Đây mới là căn cơ Thượng giới mà hắn muốn tìm, nguy hiểm chỗ đó so với Cửu Thiên thì chẳng đáng gì.

Có nguy hiểm, mới có môi trường trưởng thành khắc ngiệt, là nơi mài giũa tốt nhất, chinh phục nơi đó chứng minh mình thật sự có sức mạnh đối kháng Cửu Thiên.

- Có, nếu Cổ tôn muốn thì lão thân này ngưng tụ một phần bản đồ đi đường cho ngươi.

Vu Cửu cũng rất dứt khoát, không hỏi nhiều, trực tiếp ngưng tụ một phần bản đồ đi đường cho Cổ Trần, mặt trên có tuyến đường đi Hỗn Độn Cổ vực.

Khu vực này ở bên ngoài Cửu Thiên Thập Địa, không thuộc về bất cứ bên nào cai quản.

Cổ Trần cất bản đồ, mở miệng hỏi thăm:

- Vu lão có biết người sống sót hoặc chí cường giả khác của Nhân tộc đang ở đâu không?

Đám người Vu Cửu là nhóm nhỏ Nhân tộc may mắn còn sống duy nhất mà Cổ Trần gặp phải.

Trong Thượng giới, có thể gặp được Nhân tộc thật không dễ dàng, hơn nữa còn may mắn sống sót.

- Có, lão thân biết có Chí Tôn điện, vốn định đến đó, nhưng bởi vì Đệ Bát Thiên vực gần đây thường xuyên có Thần tướng truy sát, mới không thể không tạm thời tránh ở đây.

- Chẳng lẽ... Cổ tôn không phải từ Chí Tôn điện đi ra?

Vu Cửu nghĩ tới điều gì, lộ biểu cảm khiếp sợ.

Cổ Trần giật thót tim, có chút vui sướng bất ngờ và ngoài ý muốn, không ngờ rằng Nhân tộc còn có một thế lực, Chí Tôn điện, xem ra là thế lực của Nhân tộc.

Có lẽ thế lực này không yếu.

- Ta không phải đến từ Chí Tôn điện, nhưng có thể nói cho ta biết về Chí Tôn điện không?

Cổ Trần đổi giọng, hỏi thăm tình huống của Chí Tôn điện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Man Hoang Bộ Lạc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook