Chương 1937:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Khi nghe Cổ Trần nói lập lại Thiên Đạo, mở mang Thiên Đình, tự lập làm Thiên Đế thì Mỹ Đỗ Toa ngây người.
- Phạt thiên, lập lại Thiên Đạo, tạo Thiên Đình...
Mỹ Đỗ Toa thì thào tự nói, trong mắt tràn ngập khâm phục.
Nàng chưa từng nghĩ qua, Cổ Trần thế nhưng đi tới bước đường này, thật sự chiến thắng trăm tộc trong Man Hoang đại thế giới, đánh bại Thần tộc, thậm chí chém chết Thanh Thiên và Thượng Thương.
Đây là công tích vĩ đại biết bao?
Mỹ Đỗ Toa lặng lẽ rút tay về, nét mặt băng giá:
- Thiên Đế à, chậc chậc, thật là khiến người ngoài ý muốn.
Nhiệt độ bốn phía bỗng hạ thấp, tựa như trong địa ngục băng, khí thế của Mỹ Đỗ Toa thay đổi, từ đầu tới chân lộ ra hơi lạnh giá, lạnh lẽo khiến người linh hồn run rẩy.
Mỹ Đỗ Toa hờ hững nói một câu chúc mừng:
- Nhân Hoàng, Thiên Đế chúc mừng ngươi.
Cổ Trần thầm than, chung quy vẫn làm hỏng, quả nhiên khi Nữ Hoàng cao ngạo này nghe sự tồn tại của Oa Hoàng liền đổi tính.
- Tạm không nói mấy chuyện này, tu vi của nàng bị phong ấn, ta cởi bỏ cho nàng...
Cổ Trần từng hứa sẽ cởi bỏ phong ấn cho nàng.
Nào ngờ Mỹ Đỗ Toa thản nhiên nói một câu:
- Không cần, một phong ấn tầm thường, tự ta có thể phá vỡ.
- Còn nữa, chờ đến mảnh tinh hệ phía trước hãy dừng lại, ta tự đi.
Mỹ Đỗ Toa nói xong đứng lên, đi đến một bên lặng lẽ khoanh chân ngồi xuống, trực tiếp rơi vào tu luyện, cả người toát ra hơi lạnh.
Cơ hồ trong khoảnh khắc, hư không xung quanh biến thành bông tuyết, hoàn toàn đóng băng, bao phủ nàng, ngăn cách nàng ở bên trong, Cổ Trần nhìn trân trối.
Đây là... giận dỗi hay là... ?
Nhìn Mỹ Đỗ Toa tự đóng băng mình, Cổ Trần không kiềm được cười gượng, phải làm sao dỗ nữ hài tử vui vẻ đây?
Hắn làm người hai đời nhưng chưa dỗ nữ hài tử bao giờ, huống chi còn là Nữ Hoàng bá khí quả quyết, làm sao bây giờ?
- Đây là Thiên chi căn nguyên mà ta tinh luyện, cố ý để lại cho nàng.
Lúc này, Cổ Trần chỉ có thể kiên trì đi lên, dừng lại trước bông tuyết, nhìn Mỹ Đỗ Toa tự đóng băng chính mình ở bên trong.
Hắn chỉ có thể bất đắc dĩ đẩy Thiên chi căn nguyên lúc trước cất giữ lại vào trong khối băng, chui vào người Mỹ Đỗ Toa.
Hắn luôn giữ lại thứ này, phía trước đã cho Nữ Oa một Thiên Đạo căn nguyên, còn lại cái này là để dành cho Mỹ Đỗ Toa.
Oong!
Kết băng tinh rung lên, Mỹ Đỗ Toa ở bên trong không chút phản ứng, không nhúc nhích, tựa như một mỹ nhân đóng băng ức vạn năm.
Cổ Trần nhìn rồi cười gượng, xoay người rời đi, ngồi xếp bằng một góc, bắt đầu khôi phục, điều dưỡng tình trạng vết thương của mình.
Tuy vết thương đã khép nhưng Cổ Trần còn cần điều dưỡng một phen.
Vèo!
Trong bông tuyết, Mỹ Đỗ Toa bỗng nhiên mở hai mắt ra nhìn thoáng qua Cổ Trần, đáy mắt lóe tia phức tạp, rất nhanh đã bị lạnh lùng thay thế, chém đứt tia phức tạp kia.
Mỹ Đỗ Toa không nói chuyện, hấp thu Thiên chi căn nguyên mà Cổ Trần đẩy vào trong, bắt đầu không ngừng cô đọng thiên phú của mình, phá tan phong ấn trong người.
Không rõ có phải vì bị kích thích khiến Mỹ Đỗ Toa càng lạnh, dường như thời không cũng bị đóng băng, tốc độ thời gian chảy trở nên chậm rãi.
Vèo!
Thật lâu sau, Cổ Trần đang điều tức chậm rãi tỉnh lại, cả người khôi phục đến trạng thái cao nhất, tốt chưa từng có.
Hơn nữa cảm giác chính mình hiểu biết nhiều hơn về lĩnh ngộ Mệnh Vận, thời không, trưởng thành hơn, có tiến bộ không nhỏ.
Cổ Trần nhìn thoáng qua Mỹ Đỗ Toa ở đối diện, nàng vẫn không nhúc nhích, trong lòng hắn dâng lên chút cay đắng, âm thầm thở dài, tự tạo nghiệt.
- Ta ra ngoài tìm hiểu tình huống.
Cổ Trần nói với Mỹ Đỗ Toa một câu, cũng không hy vọng đối phương có thể đáp lại, nói xong trực tiếp lắc người rời khỏi không gian trong đỉnh.
Bên ngoài, từ trong tiên đỉnh bay ra một luồng sáng, hóa thành một người, đúng là Cổ Trần.
Hắn vừa đi ra liền nhìn quét bốn phía, trông thấy tinh hệ hoang vắng, trống rỗng, mơ hồ có thể thấy đốm sao lấp lóe, cực kỳ xa xôi.
Sau khi xem xét, Cổ Trần xác định nơi này đã rời đi Đệ Bát Thiên vực rất xa, hẳn là không có truy binh, bởi vì đã bị hắn lừa dối dụ đi, thành công gắp lửa bỏ tay người.
“Nơi này hẳn là khu vực trống trải ở gần Đệ Bát Thiên vực và Đệ Cửu Thiên vực.”
Cổ Trần tính sơ rồi đưa ra kết luận là ở khu vực giảm xóc trống trải nằm giữa hai Thiên vực, tạm thời an toàn.
Nhưng nơi hắn muốn đi là Hỗn Độn Cổ vực, nơi đó mới là chỗ thực hiện bước kế hoạch tiếp theo của Cổ Trần.
Oong!
Lúc này, tiên đỉnh rung nhẹ, Cổ Trần vươn tay chộp, mở ra tiên đỉnh, một dòng khí lạnh bắn ra, hóa thành một người.
- Phạt thiên, lập lại Thiên Đạo, tạo Thiên Đình...
Mỹ Đỗ Toa thì thào tự nói, trong mắt tràn ngập khâm phục.
Nàng chưa từng nghĩ qua, Cổ Trần thế nhưng đi tới bước đường này, thật sự chiến thắng trăm tộc trong Man Hoang đại thế giới, đánh bại Thần tộc, thậm chí chém chết Thanh Thiên và Thượng Thương.
Đây là công tích vĩ đại biết bao?
Mỹ Đỗ Toa lặng lẽ rút tay về, nét mặt băng giá:
- Thiên Đế à, chậc chậc, thật là khiến người ngoài ý muốn.
Nhiệt độ bốn phía bỗng hạ thấp, tựa như trong địa ngục băng, khí thế của Mỹ Đỗ Toa thay đổi, từ đầu tới chân lộ ra hơi lạnh giá, lạnh lẽo khiến người linh hồn run rẩy.
Mỹ Đỗ Toa hờ hững nói một câu chúc mừng:
- Nhân Hoàng, Thiên Đế chúc mừng ngươi.
Cổ Trần thầm than, chung quy vẫn làm hỏng, quả nhiên khi Nữ Hoàng cao ngạo này nghe sự tồn tại của Oa Hoàng liền đổi tính.
- Tạm không nói mấy chuyện này, tu vi của nàng bị phong ấn, ta cởi bỏ cho nàng...
Cổ Trần từng hứa sẽ cởi bỏ phong ấn cho nàng.
Nào ngờ Mỹ Đỗ Toa thản nhiên nói một câu:
- Không cần, một phong ấn tầm thường, tự ta có thể phá vỡ.
- Còn nữa, chờ đến mảnh tinh hệ phía trước hãy dừng lại, ta tự đi.
Mỹ Đỗ Toa nói xong đứng lên, đi đến một bên lặng lẽ khoanh chân ngồi xuống, trực tiếp rơi vào tu luyện, cả người toát ra hơi lạnh.
Cơ hồ trong khoảnh khắc, hư không xung quanh biến thành bông tuyết, hoàn toàn đóng băng, bao phủ nàng, ngăn cách nàng ở bên trong, Cổ Trần nhìn trân trối.
Đây là... giận dỗi hay là... ?
Nhìn Mỹ Đỗ Toa tự đóng băng mình, Cổ Trần không kiềm được cười gượng, phải làm sao dỗ nữ hài tử vui vẻ đây?
Hắn làm người hai đời nhưng chưa dỗ nữ hài tử bao giờ, huống chi còn là Nữ Hoàng bá khí quả quyết, làm sao bây giờ?
- Đây là Thiên chi căn nguyên mà ta tinh luyện, cố ý để lại cho nàng.
Lúc này, Cổ Trần chỉ có thể kiên trì đi lên, dừng lại trước bông tuyết, nhìn Mỹ Đỗ Toa tự đóng băng chính mình ở bên trong.
Hắn chỉ có thể bất đắc dĩ đẩy Thiên chi căn nguyên lúc trước cất giữ lại vào trong khối băng, chui vào người Mỹ Đỗ Toa.
Hắn luôn giữ lại thứ này, phía trước đã cho Nữ Oa một Thiên Đạo căn nguyên, còn lại cái này là để dành cho Mỹ Đỗ Toa.
Oong!
Kết băng tinh rung lên, Mỹ Đỗ Toa ở bên trong không chút phản ứng, không nhúc nhích, tựa như một mỹ nhân đóng băng ức vạn năm.
Cổ Trần nhìn rồi cười gượng, xoay người rời đi, ngồi xếp bằng một góc, bắt đầu khôi phục, điều dưỡng tình trạng vết thương của mình.
Tuy vết thương đã khép nhưng Cổ Trần còn cần điều dưỡng một phen.
Vèo!
Trong bông tuyết, Mỹ Đỗ Toa bỗng nhiên mở hai mắt ra nhìn thoáng qua Cổ Trần, đáy mắt lóe tia phức tạp, rất nhanh đã bị lạnh lùng thay thế, chém đứt tia phức tạp kia.
Mỹ Đỗ Toa không nói chuyện, hấp thu Thiên chi căn nguyên mà Cổ Trần đẩy vào trong, bắt đầu không ngừng cô đọng thiên phú của mình, phá tan phong ấn trong người.
Không rõ có phải vì bị kích thích khiến Mỹ Đỗ Toa càng lạnh, dường như thời không cũng bị đóng băng, tốc độ thời gian chảy trở nên chậm rãi.
Vèo!
Thật lâu sau, Cổ Trần đang điều tức chậm rãi tỉnh lại, cả người khôi phục đến trạng thái cao nhất, tốt chưa từng có.
Hơn nữa cảm giác chính mình hiểu biết nhiều hơn về lĩnh ngộ Mệnh Vận, thời không, trưởng thành hơn, có tiến bộ không nhỏ.
Cổ Trần nhìn thoáng qua Mỹ Đỗ Toa ở đối diện, nàng vẫn không nhúc nhích, trong lòng hắn dâng lên chút cay đắng, âm thầm thở dài, tự tạo nghiệt.
- Ta ra ngoài tìm hiểu tình huống.
Cổ Trần nói với Mỹ Đỗ Toa một câu, cũng không hy vọng đối phương có thể đáp lại, nói xong trực tiếp lắc người rời khỏi không gian trong đỉnh.
Bên ngoài, từ trong tiên đỉnh bay ra một luồng sáng, hóa thành một người, đúng là Cổ Trần.
Hắn vừa đi ra liền nhìn quét bốn phía, trông thấy tinh hệ hoang vắng, trống rỗng, mơ hồ có thể thấy đốm sao lấp lóe, cực kỳ xa xôi.
Sau khi xem xét, Cổ Trần xác định nơi này đã rời đi Đệ Bát Thiên vực rất xa, hẳn là không có truy binh, bởi vì đã bị hắn lừa dối dụ đi, thành công gắp lửa bỏ tay người.
“Nơi này hẳn là khu vực trống trải ở gần Đệ Bát Thiên vực và Đệ Cửu Thiên vực.”
Cổ Trần tính sơ rồi đưa ra kết luận là ở khu vực giảm xóc trống trải nằm giữa hai Thiên vực, tạm thời an toàn.
Nhưng nơi hắn muốn đi là Hỗn Độn Cổ vực, nơi đó mới là chỗ thực hiện bước kế hoạch tiếp theo của Cổ Trần.
Oong!
Lúc này, tiên đỉnh rung nhẹ, Cổ Trần vươn tay chộp, mở ra tiên đỉnh, một dòng khí lạnh bắn ra, hóa thành một người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.