Chương 1941:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Càng miễn bàn đối phương có hai Thượng Thần, mười chín vị Thiên Thần, tám trăm vị Thần Linh, mấy nghìn Bán Thần, cường giả khác càng là nhiều không đếm xuể, thực lực cường đại đến nỗi khiến người cảm thấy khiếp sợ.
Về mặt bản chất thì Man Hoang ở vào thế yếu tuyệt đối, nhưng nhờ sức mạnh của Nhân Tiên, đối phó Thiên Thần lấy một chọi hai có thể đối kháng.
Nhưng đối diện Thượng Thần thì vẫn bất lực, cần năm cường giả Nhân Tiên hợp sức mới có thể đối kháng một vị Thượng Thần, và phải có sức chiến đấu Nhân Tiên cường đại mới làm được.
Hiện tại một vị Bán Tiên Man Hoang đại chiến mười vị Thần Linh thì dư sức, nhưng đối phương có quá nhiều Thần Linh, mười chín vị Thiên Thần, tám trăm vị Thần Linh, hai Thượng Thần, sức mạnh này có ưu thế áp đảo.
Nếu không phải trong Man Hoang đại thế giới trừ Thiên giới ra còn có sức mạnh của Minh phủ, nhờ Minh chủ của Minh phủ mới miễn cưỡng ngăn trở đối phương.
- Bổn tọa đứng vững trong Huyền Hoàng, năm một tuổi tu hành, mười tuổi xưng vương, mười tám tuổi Tiên Nhân, hai mươi tuổi thành tựu Thánh giả vô thượng, một trăm ba mươi tuổi lên đỉnh cao nhất Thánh Kính, một nghìn năm trăm tuổi xem thấu hàng rào, thành tựu Bán Thần, ba nghìn tuổi khai sáng Thần Thoại, một vạn tuổi đánh bại Huyền Thiên, lên đỉnh cao Huyền Hoàng, trở thành chủ của một giới.
Huyền Hoàng Chi chủ từ tốn nói ra thành tựu huy hoàng của mình, vẻ mặt cao ngạo, tự tin, khí khái vô địch trừ ta ra còn ai.
Hắn nhìn Thiên Đế, trong mắt mang theo một loại miệt thị:
- Ở chư thiên vạn giới, thậm chí trong Thượng giới, có thể nói bổn tọa xếp hàng đầu. Bổn tọa quyết chiếm lấy Man Hoang, nếu ngươi thần phục, ban cho ngươi làm đệ nhất nhân dưới Huyền Hoàng.
Thiên Đế mặt không cảm xúc, nét mặt hờ hững, trong ánh mắt không có một chút dao động, thậm chí không chút tình cảm, giống như một Thiên Đạo không tình cảm không dục vọng.
Thiên Đế thản nhiên phun ra một câu:
- Khoe mẽ, bị sét đánh!
Xoẹt đùng!
Vừa dứt lời, Huyền Hoàng Chi chủ phía đối diện cả người cứng ngắc, trên đầu bị một tia sét đánh trúng trán, sét đánh quá đột nhiên, thậm chí không cách nào né tránh.
Người hắn nổi lên hồ quang điện, hai mắt phun lửa, trong lòng cảm giác bị nhục nhã chưa từng có, quắc mắt trừng vị Thiên Đế Man Hoang này.
Huyền Hoàng Chi chủ giận tím mặt, khí thế ngập trời ầm ầm ập tới:
- Ngươi đùa giỡn bổn tọa?
Đôi mắt Thiên Đế lạnh lùng, hừ mũi:
- Trẫm tức là thiên ý, nói mạnh miệng trong Đại Hỗn Độn Giới hải thì bị sét đánh, ngươi không bị sét đánh bao giờ sao?
Bùm!
Huyền Hoàng Chi chủ giơ tay vỗ chưởng, một kích chất chứa tức giận ẩn chứa sức mạnh hùng hồn, Huyền Hoàng Mẫu khí ập đến.
Nặng nề, to lớn, tựa như mẹ của vạn khí, khiến người không cách nào chịu đựng áp lực đó, sắp tan vỡ.
Keng!
Sau lưng Thiên Đế truyền đến một tiếng leng keng, rậm rạp tiên ngân đan xen, hóa thành một thanh thiên đao chém tới trước.
Chỉ nghe răng rắc một tiếng, Huyền Hoàng Chi khí bị chém đứt, rẽ sang hai bên, thanh thiên đao ở giữa thẳng tiến không lùi giết đến trước mặt Huyền Hoàng Chi chủ.
Huyền Hoàng Chi chủ nhẹ nhàng giơ tay vỗ, thiên đao vỡ vụn, cuộc đọ sức của hai người lại ngừng.
Huyền Hoàng Chi chủ ác nghiệt tàn nhẫn nói:
- Thiên Đế, bổn tọa sớm muộn gì rồi cũng giết vào Man Hoang, treo ngươi trong Hỗn Độn, rút gân lột da, nung khô thần hồn, khiến ngươi thống khổ không muốn sống.
Thiên Đế lạnh lùng, thản nhiên, không dao động chút nào, càng lộ rõ khinh thường.
- Ngươi chỉ là diễn sinh ra từ một cụm Huyền Hoàng Mẫu khí, ngươi có năng lực gì giết vào Man Hoang? Cứ việc đến, trẫm cho ngươi thành món ngon trên bàn ngọc.
- Trẫm còn chưa nếm thử Huyền Hoàng Mẫu khí.
Thiên Đế nói xong lộ vẻ mỉa mai, nhưng cơ mặt cứng ngắc, bởi vì hắn không có tình cảm, cái loại hờ hững, vô tình, vô dục, chỉ có vĩnh hằng lạnh như băng.
Huyền Hoàng Chi chủ tức ứa gan, người trào ra từng luồng Huyền Hoàng Chi khí, bản thể của hắn đúng là diễn hóa từ một cụm Huyền Hoàng Mẫu khí.
Nói thật ra, cũng vì hắn là linh trí sinh ra từ Huyền Hoàng Mẫu khí mới có thể dung hợp ý chí thế giới của Huyền Hoàng đại thế giới, đánh bại Huyền Thiên, do đó thành tựu chủ một giới.
- Hừ!
Huyền Hoàng Chi thư hừ lạnh, đứng trong Hỗn Độn, lạnh lùng nghiêm nghị nói:
- Chờ bổn tọa phá vỡ Giới bích Man Hoang, chống mắt xem ngươi còn cười được nữa không.
Thiên Đế thản nhiên đáp lời:
- Ngươi nói sai rồi, trẫm chưa bao giờ cười, trừ phi không kiềm được.
Hai người giằng co tại đây, một bên muốn phá vỡ Giới bích Man Hoang xông vào, một bên không ngừng ngăn cản, đối kháng đối phương.
Hai kẻ mạnh nhất đại thế giới đọ sức không ảnh hưởng đến cường giả trong hai thế giới đọ sức.
- Ngươi xem, tiếp tục như vậy thì ngươi và dưới tay của ngươi đều sẽ thua chết.
Huyền Hoàng Chi chủ bỗng nhìn xuống, lộ vẻ tự tin.
- Trẫm, ngược lại cảm thấy chưa chắc như ngươi mong muốn!
Về mặt bản chất thì Man Hoang ở vào thế yếu tuyệt đối, nhưng nhờ sức mạnh của Nhân Tiên, đối phó Thiên Thần lấy một chọi hai có thể đối kháng.
Nhưng đối diện Thượng Thần thì vẫn bất lực, cần năm cường giả Nhân Tiên hợp sức mới có thể đối kháng một vị Thượng Thần, và phải có sức chiến đấu Nhân Tiên cường đại mới làm được.
Hiện tại một vị Bán Tiên Man Hoang đại chiến mười vị Thần Linh thì dư sức, nhưng đối phương có quá nhiều Thần Linh, mười chín vị Thiên Thần, tám trăm vị Thần Linh, hai Thượng Thần, sức mạnh này có ưu thế áp đảo.
Nếu không phải trong Man Hoang đại thế giới trừ Thiên giới ra còn có sức mạnh của Minh phủ, nhờ Minh chủ của Minh phủ mới miễn cưỡng ngăn trở đối phương.
- Bổn tọa đứng vững trong Huyền Hoàng, năm một tuổi tu hành, mười tuổi xưng vương, mười tám tuổi Tiên Nhân, hai mươi tuổi thành tựu Thánh giả vô thượng, một trăm ba mươi tuổi lên đỉnh cao nhất Thánh Kính, một nghìn năm trăm tuổi xem thấu hàng rào, thành tựu Bán Thần, ba nghìn tuổi khai sáng Thần Thoại, một vạn tuổi đánh bại Huyền Thiên, lên đỉnh cao Huyền Hoàng, trở thành chủ của một giới.
Huyền Hoàng Chi chủ từ tốn nói ra thành tựu huy hoàng của mình, vẻ mặt cao ngạo, tự tin, khí khái vô địch trừ ta ra còn ai.
Hắn nhìn Thiên Đế, trong mắt mang theo một loại miệt thị:
- Ở chư thiên vạn giới, thậm chí trong Thượng giới, có thể nói bổn tọa xếp hàng đầu. Bổn tọa quyết chiếm lấy Man Hoang, nếu ngươi thần phục, ban cho ngươi làm đệ nhất nhân dưới Huyền Hoàng.
Thiên Đế mặt không cảm xúc, nét mặt hờ hững, trong ánh mắt không có một chút dao động, thậm chí không chút tình cảm, giống như một Thiên Đạo không tình cảm không dục vọng.
Thiên Đế thản nhiên phun ra một câu:
- Khoe mẽ, bị sét đánh!
Xoẹt đùng!
Vừa dứt lời, Huyền Hoàng Chi chủ phía đối diện cả người cứng ngắc, trên đầu bị một tia sét đánh trúng trán, sét đánh quá đột nhiên, thậm chí không cách nào né tránh.
Người hắn nổi lên hồ quang điện, hai mắt phun lửa, trong lòng cảm giác bị nhục nhã chưa từng có, quắc mắt trừng vị Thiên Đế Man Hoang này.
Huyền Hoàng Chi chủ giận tím mặt, khí thế ngập trời ầm ầm ập tới:
- Ngươi đùa giỡn bổn tọa?
Đôi mắt Thiên Đế lạnh lùng, hừ mũi:
- Trẫm tức là thiên ý, nói mạnh miệng trong Đại Hỗn Độn Giới hải thì bị sét đánh, ngươi không bị sét đánh bao giờ sao?
Bùm!
Huyền Hoàng Chi chủ giơ tay vỗ chưởng, một kích chất chứa tức giận ẩn chứa sức mạnh hùng hồn, Huyền Hoàng Mẫu khí ập đến.
Nặng nề, to lớn, tựa như mẹ của vạn khí, khiến người không cách nào chịu đựng áp lực đó, sắp tan vỡ.
Keng!
Sau lưng Thiên Đế truyền đến một tiếng leng keng, rậm rạp tiên ngân đan xen, hóa thành một thanh thiên đao chém tới trước.
Chỉ nghe răng rắc một tiếng, Huyền Hoàng Chi khí bị chém đứt, rẽ sang hai bên, thanh thiên đao ở giữa thẳng tiến không lùi giết đến trước mặt Huyền Hoàng Chi chủ.
Huyền Hoàng Chi chủ nhẹ nhàng giơ tay vỗ, thiên đao vỡ vụn, cuộc đọ sức của hai người lại ngừng.
Huyền Hoàng Chi chủ ác nghiệt tàn nhẫn nói:
- Thiên Đế, bổn tọa sớm muộn gì rồi cũng giết vào Man Hoang, treo ngươi trong Hỗn Độn, rút gân lột da, nung khô thần hồn, khiến ngươi thống khổ không muốn sống.
Thiên Đế lạnh lùng, thản nhiên, không dao động chút nào, càng lộ rõ khinh thường.
- Ngươi chỉ là diễn sinh ra từ một cụm Huyền Hoàng Mẫu khí, ngươi có năng lực gì giết vào Man Hoang? Cứ việc đến, trẫm cho ngươi thành món ngon trên bàn ngọc.
- Trẫm còn chưa nếm thử Huyền Hoàng Mẫu khí.
Thiên Đế nói xong lộ vẻ mỉa mai, nhưng cơ mặt cứng ngắc, bởi vì hắn không có tình cảm, cái loại hờ hững, vô tình, vô dục, chỉ có vĩnh hằng lạnh như băng.
Huyền Hoàng Chi chủ tức ứa gan, người trào ra từng luồng Huyền Hoàng Chi khí, bản thể của hắn đúng là diễn hóa từ một cụm Huyền Hoàng Mẫu khí.
Nói thật ra, cũng vì hắn là linh trí sinh ra từ Huyền Hoàng Mẫu khí mới có thể dung hợp ý chí thế giới của Huyền Hoàng đại thế giới, đánh bại Huyền Thiên, do đó thành tựu chủ một giới.
- Hừ!
Huyền Hoàng Chi thư hừ lạnh, đứng trong Hỗn Độn, lạnh lùng nghiêm nghị nói:
- Chờ bổn tọa phá vỡ Giới bích Man Hoang, chống mắt xem ngươi còn cười được nữa không.
Thiên Đế thản nhiên đáp lời:
- Ngươi nói sai rồi, trẫm chưa bao giờ cười, trừ phi không kiềm được.
Hai người giằng co tại đây, một bên muốn phá vỡ Giới bích Man Hoang xông vào, một bên không ngừng ngăn cản, đối kháng đối phương.
Hai kẻ mạnh nhất đại thế giới đọ sức không ảnh hưởng đến cường giả trong hai thế giới đọ sức.
- Ngươi xem, tiếp tục như vậy thì ngươi và dưới tay của ngươi đều sẽ thua chết.
Huyền Hoàng Chi chủ bỗng nhìn xuống, lộ vẻ tự tin.
- Trẫm, ngược lại cảm thấy chưa chắc như ngươi mong muốn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.