Chương 2075:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Bởi vì hắn vốn đang chuẩn bị đại chiến với Thượng Đế của Thiên Đường, kết quả Thế Giới Chi mộ phát ra cảnh cáo, nên lập tức đến đây ngăn cản.
Không nghĩ tới Bất Diệt Cốt lấy trộm một món bảo vật trong Thế Giới Chi mộ, do đó mới dẫn đến hai Chúa Tể Thâm Uyên truy sát, ngăn không được, cuối cùng phân thân Thâm Uyên ra trận.
"Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?"
Phân thân Thâm Uyên lạnh lùng nhìn hai vị Chúa Tể khác.
Hai Chúa Tể hừ lạnh, không muốn nói, mỗi người đều có cạnh tranh, không muốn đề cập bí mật trong đó với phân thân Thâm Uyên.
Nhìn đến đây, phân thân Thâm Uyên hừ lạnh một tiếng, trực tiếp rút lui, dứt khoát rời đi.
- Ngươi...
Hai Chúa Tể Thâm Uyên vừa kinh vừa sợ.
Bọn họ nhìn phân thân Thâm Uyên vậy mà trực tiếp rời đi, vốn ba người vây quanh Bất Diệt Cốt, hiện tại lộ ra một lỗ hổng đi ra.
- Ngươi muốn để hắn chạy thoát hả?
Một vị Chúa Tể trong đó rống giận hướng phân thân Thâm Uyên.
Đáng tiếc, phân thân Thâm Uyên không thèm quan tâm, cười lạnh nói:
- Nếu các ngươi đã không muốn nói thì cũng không sao, chính mình gây ra phiền phức thì tự giải quyết đi.
- Bổn tọa còn muốn tiến công Thiên Đường, không rảnh ở chỗ này cùng các ngươi chơi trò con nít.
- Cáo từ!
Nói xong, phân thân Thâm Uyên xoay người nhoáng lên một cái, xé mở Hỗn Độn trực tiếp rời đi, để lại hai Chúa Tể Thâm Uyên tức giận không thôi.
Bọn họ tức giận muốn bốc khói, nhưng không còn cách nào, căn bản không nghĩ tới phân thân Thâm Uyên cứng rắn quả quyết như vậy, không nói thì trực tiếp rời đi, tự mình giải quyết.
Hai Chúa Tể ngơ ngác nhìn nhau, vừa giận vừa sợ, lại không biết làm sao cho phải, người ta cũng đi rồi thì còn có thể làm gì được nữa?
- Tên khốn này quả thực không coi ai ra gì.
Một vị Chúa Tể trong đó giận dữ không thôi.
Nhưng nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, phân thân Thâm Uyên đi dứt khoát, hoàn toàn không cho bọn họ bất kỳ mặt mũi gì.
Không khí hiện trường nặng nề, áp lực, hai Chúa Tể Thâm Uyên hơi lúng túng.
Hai người đều không ngăn được Bất Diệt Cốt, trước đó cộng thêm phân thân Thâm Uyên mơ hồ có thể ngăn trở, nhưng hiện tại người ta trực tiếp rời đi thì còn có thể làm gì đây?
Keng keng!
Bất Diệt Cốt hơi chấn động, một thanh chiến kiếm trong tay tản ra Hỗn Độn khí, tiếng leng keng vang lên không dứt, từng ánh kiếm xé rách Hỗn Độn, khuấy động Giới hải.
Trong hốc mắt hắn lóe lên hai tia sáng, ý chí cường đại khóa chặt hai Chúa Tể Thâm Uyên, lộ ra sát khí kinh thế.
- Giết!
Quát lạnh một tiếng, Bất Diệt Cốt ra tay, chém tới một kiếm.
Hai Chúa Tể Thâm Uyên lại càng hoảng sợ, cùng thi triển cấm thuật để ngăn cản, nhưng bị một kiếm kia đánh bay ra ngoài, cường đại khiến người ta rung động.
Hai vị Chúa Tể Thâm Uyên ầm ầm bay ra ngoài cỡ mấy chục vạn dặm mới dừng lại, trên người để lại một vết kiếm sâu thấy tận xương, máu tươi ồ ạt chảy ra.
Bọn họ bị thương, đối mặt Bất Diệt Cốt, lại bị một kiếm chém bị thương, trong lòng vừa kinh vừa sợ.
"Hắn đã lấy trộm bảo vật gì?"
Lúc này, cường giả các nơi trong Giới hải đều ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Bất Diệt Cốt, thi nhau suy đoán hắn đến cùng đã lấy trộm thứ gì.
Ai cũng muốn biết rõ, vị Bất Diệt Cốt này đã trộm thứ gì trong Thế Giới Chi mộ, khiến cho Chúa Tể Thâm Uyên tức giận truy sát?
Thiên Đế cũng nghi hoặc, nhưng không phải chú ý tới bảo vật bị trộm, mà là bản thân vị Bất Diệt Cốt này.
Vèo!
Lúc này, hai bóng người lặng lẽ hiện lên, đi tới phía sau Thiên Đế.
- Thiên Đế!
Hai người hơi hành lễ, ánh mắt nhìn về phía vị Bất Diệt Cốt ở trước mặt, trong mắt lộ ra vẻ trầm trọng.
Người tới là hai vị Lão Chí Tôn và Bất Hủ Chiến Tiên, trước kia từng đối chiến với Bất Diệt Cốt, hiện tại lại một lần nữa gặp phải cảm giác đối phương càng mạnh đến đáng sợ.
Hiện giờ, Lão Chí Tôn và Bất Hủ Chiến Tiên đều đã đột phá, bước vào Thiên Cấm lĩnh vực, nhưng đối mặt Bất Diệt Cốt vẫn cảm thấy tim đập nhanh và nguy hiểm.
Bất Diệt Cốt, cường đại, khủng bố, lại thần bí khó lường.
"Rốt cuộc lai lịch của hắn là gì?"
Lão Chí Tôn hết sức nghi hoặc.
Bất Hủ Chiến Tiên ở bên cạnh toàn thân phát ra từng lũ tiên quang, tiên kiếm trong tay phát ra từng tiếng leng keng, chiến ý dâng trào, khóa chặt vị Bất Diệt Cốt kia.
Vèo!
Bất Diệt Cốt bỗng nhiên quay đầu, hai chùm sáng xé rách bay tới, nhưng từng cái tan biến trước mặt Thiên Đế, hóa thành một vệt sóng gợn nhấp nhô.
Thiên Đế mặt không biến sắc nhìn hắn, trong lòng đang suy tư, trong mắt lóe lên vô số sợi tơ, muốn điều tra bí mật của đối phương.
Phía sau, Lão Chí Tôn, Bất Hủ Chiến Tiên cùng đứng ra, nhìn thẳng vị Bất Diệt Cốt kia, mỗi người tản ra hơi thở cường đại.
Không nghĩ tới Bất Diệt Cốt lấy trộm một món bảo vật trong Thế Giới Chi mộ, do đó mới dẫn đến hai Chúa Tể Thâm Uyên truy sát, ngăn không được, cuối cùng phân thân Thâm Uyên ra trận.
"Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?"
Phân thân Thâm Uyên lạnh lùng nhìn hai vị Chúa Tể khác.
Hai Chúa Tể hừ lạnh, không muốn nói, mỗi người đều có cạnh tranh, không muốn đề cập bí mật trong đó với phân thân Thâm Uyên.
Nhìn đến đây, phân thân Thâm Uyên hừ lạnh một tiếng, trực tiếp rút lui, dứt khoát rời đi.
- Ngươi...
Hai Chúa Tể Thâm Uyên vừa kinh vừa sợ.
Bọn họ nhìn phân thân Thâm Uyên vậy mà trực tiếp rời đi, vốn ba người vây quanh Bất Diệt Cốt, hiện tại lộ ra một lỗ hổng đi ra.
- Ngươi muốn để hắn chạy thoát hả?
Một vị Chúa Tể trong đó rống giận hướng phân thân Thâm Uyên.
Đáng tiếc, phân thân Thâm Uyên không thèm quan tâm, cười lạnh nói:
- Nếu các ngươi đã không muốn nói thì cũng không sao, chính mình gây ra phiền phức thì tự giải quyết đi.
- Bổn tọa còn muốn tiến công Thiên Đường, không rảnh ở chỗ này cùng các ngươi chơi trò con nít.
- Cáo từ!
Nói xong, phân thân Thâm Uyên xoay người nhoáng lên một cái, xé mở Hỗn Độn trực tiếp rời đi, để lại hai Chúa Tể Thâm Uyên tức giận không thôi.
Bọn họ tức giận muốn bốc khói, nhưng không còn cách nào, căn bản không nghĩ tới phân thân Thâm Uyên cứng rắn quả quyết như vậy, không nói thì trực tiếp rời đi, tự mình giải quyết.
Hai Chúa Tể ngơ ngác nhìn nhau, vừa giận vừa sợ, lại không biết làm sao cho phải, người ta cũng đi rồi thì còn có thể làm gì được nữa?
- Tên khốn này quả thực không coi ai ra gì.
Một vị Chúa Tể trong đó giận dữ không thôi.
Nhưng nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, phân thân Thâm Uyên đi dứt khoát, hoàn toàn không cho bọn họ bất kỳ mặt mũi gì.
Không khí hiện trường nặng nề, áp lực, hai Chúa Tể Thâm Uyên hơi lúng túng.
Hai người đều không ngăn được Bất Diệt Cốt, trước đó cộng thêm phân thân Thâm Uyên mơ hồ có thể ngăn trở, nhưng hiện tại người ta trực tiếp rời đi thì còn có thể làm gì đây?
Keng keng!
Bất Diệt Cốt hơi chấn động, một thanh chiến kiếm trong tay tản ra Hỗn Độn khí, tiếng leng keng vang lên không dứt, từng ánh kiếm xé rách Hỗn Độn, khuấy động Giới hải.
Trong hốc mắt hắn lóe lên hai tia sáng, ý chí cường đại khóa chặt hai Chúa Tể Thâm Uyên, lộ ra sát khí kinh thế.
- Giết!
Quát lạnh một tiếng, Bất Diệt Cốt ra tay, chém tới một kiếm.
Hai Chúa Tể Thâm Uyên lại càng hoảng sợ, cùng thi triển cấm thuật để ngăn cản, nhưng bị một kiếm kia đánh bay ra ngoài, cường đại khiến người ta rung động.
Hai vị Chúa Tể Thâm Uyên ầm ầm bay ra ngoài cỡ mấy chục vạn dặm mới dừng lại, trên người để lại một vết kiếm sâu thấy tận xương, máu tươi ồ ạt chảy ra.
Bọn họ bị thương, đối mặt Bất Diệt Cốt, lại bị một kiếm chém bị thương, trong lòng vừa kinh vừa sợ.
"Hắn đã lấy trộm bảo vật gì?"
Lúc này, cường giả các nơi trong Giới hải đều ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Bất Diệt Cốt, thi nhau suy đoán hắn đến cùng đã lấy trộm thứ gì.
Ai cũng muốn biết rõ, vị Bất Diệt Cốt này đã trộm thứ gì trong Thế Giới Chi mộ, khiến cho Chúa Tể Thâm Uyên tức giận truy sát?
Thiên Đế cũng nghi hoặc, nhưng không phải chú ý tới bảo vật bị trộm, mà là bản thân vị Bất Diệt Cốt này.
Vèo!
Lúc này, hai bóng người lặng lẽ hiện lên, đi tới phía sau Thiên Đế.
- Thiên Đế!
Hai người hơi hành lễ, ánh mắt nhìn về phía vị Bất Diệt Cốt ở trước mặt, trong mắt lộ ra vẻ trầm trọng.
Người tới là hai vị Lão Chí Tôn và Bất Hủ Chiến Tiên, trước kia từng đối chiến với Bất Diệt Cốt, hiện tại lại một lần nữa gặp phải cảm giác đối phương càng mạnh đến đáng sợ.
Hiện giờ, Lão Chí Tôn và Bất Hủ Chiến Tiên đều đã đột phá, bước vào Thiên Cấm lĩnh vực, nhưng đối mặt Bất Diệt Cốt vẫn cảm thấy tim đập nhanh và nguy hiểm.
Bất Diệt Cốt, cường đại, khủng bố, lại thần bí khó lường.
"Rốt cuộc lai lịch của hắn là gì?"
Lão Chí Tôn hết sức nghi hoặc.
Bất Hủ Chiến Tiên ở bên cạnh toàn thân phát ra từng lũ tiên quang, tiên kiếm trong tay phát ra từng tiếng leng keng, chiến ý dâng trào, khóa chặt vị Bất Diệt Cốt kia.
Vèo!
Bất Diệt Cốt bỗng nhiên quay đầu, hai chùm sáng xé rách bay tới, nhưng từng cái tan biến trước mặt Thiên Đế, hóa thành một vệt sóng gợn nhấp nhô.
Thiên Đế mặt không biến sắc nhìn hắn, trong lòng đang suy tư, trong mắt lóe lên vô số sợi tơ, muốn điều tra bí mật của đối phương.
Phía sau, Lão Chí Tôn, Bất Hủ Chiến Tiên cùng đứng ra, nhìn thẳng vị Bất Diệt Cốt kia, mỗi người tản ra hơi thở cường đại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.