Chương 2091:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Trong lòng hắn mơ hồ nhận thấy được giữa những Chúa Tể Thâm Uyên có hiềm khích, thậm chí năm vị mới ló đầu cũng có hơi hướm nhằm vào phân thân Thâm Uyên.
Nghĩ vậy, Thượng Đế trong lòng hơi thay đổi, lạnh nhạt nói:
- Ý chí và vinh quang của ngô sẽ Thanh Lọc toàn bộ Thâm Uyên, nếu các ngươi quy y Thiên Đường thì có thể rửa sạch tội nghiệt của mình.
Tất cả cường giả vừa nghe xong thì sửng sốt, ai nấy ngạc nhiên nhìn Thượng Đế, người này, rõ ràng đang chiêu hàng, muốn Chúa Tể Thâm Uyên phản bội Thâm Uyên, quy y Thiên Đường.
Tên này, thật có gan dám nghĩ.
Phân thân Thâm Uyên lộ ra một tia cười lạnh, khinh thường nói:
- Thượng Đế, thu lại dáng vẻ vờ vịt của ngươi đi, nhìn thiên sứ dưới trướng của mình xem, vô số kẻ muốn sa đọa Thâm Uyên, còn ngươi thì không làm được.
Còn ngươi thì không làm được, một câu nói này kích thích sâu lòng kiêu ngạo của Thượng Đế, tư thế chí cao vô thượng không cho phép hắn điệu thấp.
Ầm!
Thượng Đế giận dữ, một tay nâng thương đâm xuyên đến, một kích hàm chứa tức giận, đối với phân thân Thâm Uyên có thể nói là vô cùng căm hận, hận ý sâu tận xương tủy.
Kẻ này, dám lừa hai Đại Thiên sứ trưởng dưới trướng của hắn rơi vào Thâm Uyên, phản bội hắn, hiện tại càng phá rối, tất nhiên không thể kiềm được lửa giận.
Leng keng!
Phân thân Thâm Uyên giơ tay lên, từ trong Thâm Uyên vô tận lấy ra một thanh kiếm khí, toàn thân đen như mực, mặt trên lóe lên rậm rạp ký hiệu Thâm Uyên.
Hắn nâng tay một kiếm chém tới, vô tận ma khí Thâm Uyên bùng nổ, hóa thành một luồng kiếm khí màu đen xé rách tất cả.
Sức mạnh hai người va chạm, ầm một tiếng, có tiếng leng keng của binh khí va vào nhau truyền đến, đinh tai nhức óc, chấn vỡ mảng lớn Hỗn Độn Giới hải.
Luồng không khí mãnh liệt khuếch tán, tám vị Thiên sứ trưởng lần lượt bị đánh bay ra ngoài, hai cường giả Thượng Đế và phân thân Thâm Uyên đứng cách một khoảng không, hơi thở va chạm.
- Tà Nhãn, chúng ta tới giúp ngươi đây!
Đột nhiên một tiếng rống to truyền đến, có hơi thở cường đại bùng nổ, trong Thâm Uyên bay ra năm bóng dáng mạnh mẽ, trực tiếp giết hướng Thượng Đế.
Đó là năm vị Chúa Tể Thâm Uyên, liên thủ tấn công, mỗi người đánh ra sát chiêu mạnh mẽ nhất, vô tận ma khí Thâm Uyên sôi trào cuồn cuộn, mênh mông hùng dũng.
Một chiêu nhìn cực kỳ đáng sợ, nhưng ở trong mắt Thượng Đế thì lại không chịu nổi một kích, nhẹ nhàng một thương chấn vỡ hết thảy, đánh năm Chúa Tể Thâm Uyên văng ra ngoài.
Vù vù!
Năm Chúa Tể Thâm Uyên cùng bay ra ngoài, sắc mặt nghiêm túc, đánh với Thượng Đế mới thật sự phát hiện điểm mạnh mẽ và kinh khủng của đối phương.
- Tà Nhãn, cùng giết nào!
Có Chúa Tể rống to, dẫn đầu giết tới, năm Chúa Tể ra tay, tấn công mãnh liệt Thượng Đế, nhưng đều bị đối phương chặn lại từng chiêu, còn dư sức.
Một đấu năm, thế mà vẫn còn dư sức, sức mạnh thật sự của Thượng Đế bày ra rõ ràng.
Nhưng khiến người ngoài ý muốn chính là, phân thân Thâm Uyên từ đầu đến cuối không nhúc nhích cái nào, im lặng đứng trong Hỗn Độn, ở sau lưng xa xa tụ tập rậm rạp vô số đại quân thiên sứ sa ngã, còn có vô tận ma vật Thâm Uyên bắt đầu rút lui.
Không sai, bọn họ lui ra vì nhận được phân thân Thâm Uyên âm thầm gửi tin bảo lui lại, khiến người ta khó hiểu.
Ầm ầm ầm!
Nhìn năm Chúa Tể Thâm Uyên trong đại chiến, năm đánh một mà vẫn bị Thượng Đế áp chế, khiến người ta mở rộng tầm mắt, có chút câm nín.
- Tà Nhãn chết tiệt, ngươi đang làm gì đấy?
Có Chúa Tể rống giận, mặt mũi dữ tợn lộ ra ý chí cuồng bạo, biểu hiện rất táo bạo, hắn chính là Chúa Tể đã chạy trốn trước đó.
Nhìn hắn, phân thân Thâm Uyên cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ:
"Chẳng lẽ ngô lại không biết suy nghĩ của các ngươi? Chẳng qua cảm thấy uy hiếp, nên muốn nhờ tay Thượng Đế hãm hại ta."
Phân thân Thâm Uyên đã sớm hiểu thấu tâm tư của bọn họ, ngoài mặt là tới giúp hắn, thực ra đợi trong lúc chiến đấu âm thầm hãm hại hắn.
Giờ khắc này, phân thân Thâm Uyên chẳng những không đi qua giúp, ngược lại bay ngược ra rất xa.
Hắn nhìn năm Chúa Tể Thâm Uyên, mở miệng nói một câu:
- Các ngươi cứ chậm rãi đánh, tranh thủ đánh chết Thượng Đế, tốt nhất kéo vào trong Thâm Uyên, khiến hắn rơi vào Thâm Uyên.
- Nỗ lực nào, ta xem trọng các ngươi.
Nói xong, phân thân Thâm Uyên xoay người nhoáng lên một cái, trực tiếp xé rách hư không Hỗn Độn, biến mất.
Mà quân đoàn Thâm Uyên của hắn đã sớm biến mất không thấy tăm hơi đâu, bao gồm quân đoàn hai Đại Thiên sứ sa ngã cũng không thấy bóng dáng.
Nhìn đến đây, tất cả cường giả mới sực tỉnh lại, người này, thế mà đi luôn.
- Đi rồi?
Năm Chúa Tể Thâm Uyên trợn to mắt, nhìn phân thân Thâm Uyên nói đi là đi, không chần chừ chút nào, trực tiếp mang quân đoàn của mình chơi trò biến mất.
Nghĩ vậy, Thượng Đế trong lòng hơi thay đổi, lạnh nhạt nói:
- Ý chí và vinh quang của ngô sẽ Thanh Lọc toàn bộ Thâm Uyên, nếu các ngươi quy y Thiên Đường thì có thể rửa sạch tội nghiệt của mình.
Tất cả cường giả vừa nghe xong thì sửng sốt, ai nấy ngạc nhiên nhìn Thượng Đế, người này, rõ ràng đang chiêu hàng, muốn Chúa Tể Thâm Uyên phản bội Thâm Uyên, quy y Thiên Đường.
Tên này, thật có gan dám nghĩ.
Phân thân Thâm Uyên lộ ra một tia cười lạnh, khinh thường nói:
- Thượng Đế, thu lại dáng vẻ vờ vịt của ngươi đi, nhìn thiên sứ dưới trướng của mình xem, vô số kẻ muốn sa đọa Thâm Uyên, còn ngươi thì không làm được.
Còn ngươi thì không làm được, một câu nói này kích thích sâu lòng kiêu ngạo của Thượng Đế, tư thế chí cao vô thượng không cho phép hắn điệu thấp.
Ầm!
Thượng Đế giận dữ, một tay nâng thương đâm xuyên đến, một kích hàm chứa tức giận, đối với phân thân Thâm Uyên có thể nói là vô cùng căm hận, hận ý sâu tận xương tủy.
Kẻ này, dám lừa hai Đại Thiên sứ trưởng dưới trướng của hắn rơi vào Thâm Uyên, phản bội hắn, hiện tại càng phá rối, tất nhiên không thể kiềm được lửa giận.
Leng keng!
Phân thân Thâm Uyên giơ tay lên, từ trong Thâm Uyên vô tận lấy ra một thanh kiếm khí, toàn thân đen như mực, mặt trên lóe lên rậm rạp ký hiệu Thâm Uyên.
Hắn nâng tay một kiếm chém tới, vô tận ma khí Thâm Uyên bùng nổ, hóa thành một luồng kiếm khí màu đen xé rách tất cả.
Sức mạnh hai người va chạm, ầm một tiếng, có tiếng leng keng của binh khí va vào nhau truyền đến, đinh tai nhức óc, chấn vỡ mảng lớn Hỗn Độn Giới hải.
Luồng không khí mãnh liệt khuếch tán, tám vị Thiên sứ trưởng lần lượt bị đánh bay ra ngoài, hai cường giả Thượng Đế và phân thân Thâm Uyên đứng cách một khoảng không, hơi thở va chạm.
- Tà Nhãn, chúng ta tới giúp ngươi đây!
Đột nhiên một tiếng rống to truyền đến, có hơi thở cường đại bùng nổ, trong Thâm Uyên bay ra năm bóng dáng mạnh mẽ, trực tiếp giết hướng Thượng Đế.
Đó là năm vị Chúa Tể Thâm Uyên, liên thủ tấn công, mỗi người đánh ra sát chiêu mạnh mẽ nhất, vô tận ma khí Thâm Uyên sôi trào cuồn cuộn, mênh mông hùng dũng.
Một chiêu nhìn cực kỳ đáng sợ, nhưng ở trong mắt Thượng Đế thì lại không chịu nổi một kích, nhẹ nhàng một thương chấn vỡ hết thảy, đánh năm Chúa Tể Thâm Uyên văng ra ngoài.
Vù vù!
Năm Chúa Tể Thâm Uyên cùng bay ra ngoài, sắc mặt nghiêm túc, đánh với Thượng Đế mới thật sự phát hiện điểm mạnh mẽ và kinh khủng của đối phương.
- Tà Nhãn, cùng giết nào!
Có Chúa Tể rống to, dẫn đầu giết tới, năm Chúa Tể ra tay, tấn công mãnh liệt Thượng Đế, nhưng đều bị đối phương chặn lại từng chiêu, còn dư sức.
Một đấu năm, thế mà vẫn còn dư sức, sức mạnh thật sự của Thượng Đế bày ra rõ ràng.
Nhưng khiến người ngoài ý muốn chính là, phân thân Thâm Uyên từ đầu đến cuối không nhúc nhích cái nào, im lặng đứng trong Hỗn Độn, ở sau lưng xa xa tụ tập rậm rạp vô số đại quân thiên sứ sa ngã, còn có vô tận ma vật Thâm Uyên bắt đầu rút lui.
Không sai, bọn họ lui ra vì nhận được phân thân Thâm Uyên âm thầm gửi tin bảo lui lại, khiến người ta khó hiểu.
Ầm ầm ầm!
Nhìn năm Chúa Tể Thâm Uyên trong đại chiến, năm đánh một mà vẫn bị Thượng Đế áp chế, khiến người ta mở rộng tầm mắt, có chút câm nín.
- Tà Nhãn chết tiệt, ngươi đang làm gì đấy?
Có Chúa Tể rống giận, mặt mũi dữ tợn lộ ra ý chí cuồng bạo, biểu hiện rất táo bạo, hắn chính là Chúa Tể đã chạy trốn trước đó.
Nhìn hắn, phân thân Thâm Uyên cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ:
"Chẳng lẽ ngô lại không biết suy nghĩ của các ngươi? Chẳng qua cảm thấy uy hiếp, nên muốn nhờ tay Thượng Đế hãm hại ta."
Phân thân Thâm Uyên đã sớm hiểu thấu tâm tư của bọn họ, ngoài mặt là tới giúp hắn, thực ra đợi trong lúc chiến đấu âm thầm hãm hại hắn.
Giờ khắc này, phân thân Thâm Uyên chẳng những không đi qua giúp, ngược lại bay ngược ra rất xa.
Hắn nhìn năm Chúa Tể Thâm Uyên, mở miệng nói một câu:
- Các ngươi cứ chậm rãi đánh, tranh thủ đánh chết Thượng Đế, tốt nhất kéo vào trong Thâm Uyên, khiến hắn rơi vào Thâm Uyên.
- Nỗ lực nào, ta xem trọng các ngươi.
Nói xong, phân thân Thâm Uyên xoay người nhoáng lên một cái, trực tiếp xé rách hư không Hỗn Độn, biến mất.
Mà quân đoàn Thâm Uyên của hắn đã sớm biến mất không thấy tăm hơi đâu, bao gồm quân đoàn hai Đại Thiên sứ sa ngã cũng không thấy bóng dáng.
Nhìn đến đây, tất cả cường giả mới sực tỉnh lại, người này, thế mà đi luôn.
- Đi rồi?
Năm Chúa Tể Thâm Uyên trợn to mắt, nhìn phân thân Thâm Uyên nói đi là đi, không chần chừ chút nào, trực tiếp mang quân đoàn của mình chơi trò biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.