Chương 2252:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Thực lực của nàng đã mạnh hơn rất nhiều, thời không cũng bị đông lại, hoàn toàn không cách nào ngăn cản loại hàn khí đáng sợ kia, khiến Thiên Vực đều hóa thành hàn băng thế giới.
Cổ Trần nhẹ nhàng gật đầu, giơ cao Nhân Hoàng Kỳ lên, phòng ngự tầng thứ nhất hoàn toàn bị phá, Thượng Đế, Kỷ Nguyên Chi Chủ đang bị Hình Thiên chăm sóc gắt gao không cách nào lui vào tầng thứ hai.
Mắt thấy Hồng Hoang chiếm cứ tầng thứ nhất, chiếm cứ nơi này, nội tâm Thượng Đế liền thấp thỏm lo âu, hai trăm vị cường giả Thiên Cấm cũng không đỡ nổi thế tiến công của Hồng Hoang.
- Thượng Đế, ngươi trước chống đỡ một chút.
Đánh được một lúc, bỗng nhiên Kỷ Nguyên Chi Chủ hét lớn một tiếng, liều mạng trọng thương vậy mà thoát ly vòng chiến, dứt khoát quay đầu bỏ lại Thượng Đế chạy về phía tầng thứ hai.
Nhìn đến đây, Thượng Đế thật sự nguy hiểm rồi.
- Kỷ Nguyên Chi Chủ, ngươi là tên khốn nạn!
Thượng Đế liên tục gào thét, suýt chút bị tức đến thổ huyết.
Hắn muốn lui, nhưng Hình Thiên bám chặt hắn đuổi đánh tới cùng, hoàn toàn không để ý tới Kỷ Nguyên Chi Chủ đã thoát đi, chỉ đuổi theo một mình Thượng Đế đánh.
Một bên khác, Kỷ Nguyên Chi Chủ cảm thấy may mắn, mắt thấy sắp trốn vào tầng thứ hai, chỗ đó có đệ bát Thần Tướng dưới trướng Thượng Thương trấn thủ, còn có mấy trăm vị cường giả Thiên Cấm.
Ông!
Thế nhưng, không đợi Kỷ Nguyên Chi Chủ vui mừng xong, phía trước có một cỗ Ngọc Quang mạnh mẽ hạ xuống, trong nháy mắt cắt đứt đường đi.
- Kẻ nào?
Kỷ Nguyên Chi Chủ hoảng sợ nhìn lại.
Thấy một lão giả ngăn cản đường đi, đỉnh đầu treo một cái Ngọc Điệp thần bí, trải ra ánh sáng, chặn đường đi của hắn.
- Kỷ Nguyên Chi Chủ, ngươi muốn đi đâu?
Ba bóng người khác lặng yên hiện lên, bao vây Kỷ Nguyên Chi Chủ, triệt để ngăn cản đường đi của hắn.
Người tới chính là Hồng Quân và ba vị đệ tử, dưới chân Thái Thượng là một phương Thái Cực Đồ ù ù xoay quanh, chung quanh Thông Thiên là bốn thanh sát kiếm, phong mang vô song.
Nguyên Thủy thì nắm trong tay một lá cờ u ám, đằng đằng sát khí theo dõi hắn.
- Hồng Quân, thôn diệt cường giả Quân Thiên?
Sắc mặt Kỷ Nguyên Chi Chủ thay đổi, nhìn lão giả ở phía trước, rốt cuộc biết người đến là ai.
Đây là một vị siêu cấp cường giả thôn phệ Quân Thiên, vô cùng thần bí, một mực không có danh tiếng, nhưng không nói một tiếng trực tiếp thôn phệ Quân Thiên.
Người mạnh như thế ngăn lại, tự nhiên khiến Kỷ Nguyên Chi Chủ khẩn trương.
Huống chi bốn phía còn có ba vị cường giả Thiên Cấm, Thái Thượng, Nguyên Thủy, Thông Thiên chiến lực không tầm thường, phối hợp với lão sư Hồng Quân của mình, khiến Kỷ Nguyên Chi Chủ trốn cũng không thoát.
- Bổn tọa liều mạng với các ngươi.
Mắt Kỷ Nguyên Chi Chủ lộ ra hung quang, giơ quả đấm lên đánh ra một đạo Kỷ Nguyên chi quang.
- Kỷ Nguyên Thần Quyền sao, không tồi.
Hồng Quân tán thưởng gật đầu, vẻ mặt lạnh nhạt không có chút hoảng sợ nào.
Hắn tế ra Ngọc Điệp, ông một tiếng bao phủ xuống, trong nháy mắt đã giam cầm Kỷ Nguyên chi quang, quyền ấn ù ù chấn động nhưng không cách nào tránh thoát.
- Phong!
Hồng Quân vung tay lên, Ngọc Điệp tách ra ba ngàn đạo ánh sáng, trong nháy mắt cuốn lấy Kỷ Nguyên Chi Chủ, phong ấn hắn tại chỗ.
- Giết!
Rất nhanh, Hồng Quân mang theo ba đại đệ tử cùng nhau vây công Kỷ Nguyên Chi Chủ, Hồng Quân vốn bất phân cao thấp với hắn đã rất khó có đối phó.
Giờ tăng thêm ba tên đệ tử khó giải quyết, Kỷ Nguyên Chi Chủ thảm rồi, không bao lâu đã vết thương chồng chất.
- A...
Kỷ Nguyên Chi Chủ kêu thảm, trên người toát ra từng đợt Kỷ Nguyên chi quang, Kỷ Nguyên đã trải qua vô số năm, tồn tại bất tử.
Cứ như vậy bị Hồng Quân và ba đại đệ tử mạnh mẽ chém giết ở tầng thứ nhất, vô số ánh sáng tản mát, giống như kỷ nguyên kết thúc.
Kỷ Nguyên Chi Chủ vẫn lạc, đại biểu cho một cái kỷ nguyên kết thúc.
Cả đám cường giả bên trong Kỷ Nguyên Thần Đình hoảng sợ, kinh hãi, nhìn Thần Đình chi chủ của mình bị chém giết ở nơi đó, trong lòng sợ hãi cùng cực.
- Kỷ Nguyên Chi Chủ vẫn lạc.
- Vậy mà vị cường giả sống vô số kỷ nguyên kia lại bị giết.
Cường giả các phương Thượng Giới rung động, quan sát Phạt Thiên Chi Chiến, vậy mà vị cường giả đỉnh phong vẫn lạc đầu tiên, lại là Kỷ Nguyên Chi Chủ đi theo Thượng Thương.
Hơn nữa còn chết trong tay Hồng Quân một mực không nổi danh, bị một phương Ngọc Điệp phong ấn, trấn áp, sau đó chém chết thần hồn.
Thi thể và bản nguyên bị Hồng Quân lấy đi, người do hắn giết, đương nhiên chiến lợi phẩm là của hắn.
- Đáng đời!
Thượng Đế thấy vậy nội tâm lại có một tia khoái ý, thầm hận Kỷ Nguyên Chi Chủ vậy mà vứt bỏ hắn ngăn trở Hình Thiên, một mình thoát đi.
Đáng tiếc bị Hồng Quân để mắt tới, trực tiếp xong đời, đúng là một tên đáng thương, không chạy còn có thể liên thủ với Thượng Đế cùng nhau chạy thoát một mạng.
Cổ Trần nhẹ nhàng gật đầu, giơ cao Nhân Hoàng Kỳ lên, phòng ngự tầng thứ nhất hoàn toàn bị phá, Thượng Đế, Kỷ Nguyên Chi Chủ đang bị Hình Thiên chăm sóc gắt gao không cách nào lui vào tầng thứ hai.
Mắt thấy Hồng Hoang chiếm cứ tầng thứ nhất, chiếm cứ nơi này, nội tâm Thượng Đế liền thấp thỏm lo âu, hai trăm vị cường giả Thiên Cấm cũng không đỡ nổi thế tiến công của Hồng Hoang.
- Thượng Đế, ngươi trước chống đỡ một chút.
Đánh được một lúc, bỗng nhiên Kỷ Nguyên Chi Chủ hét lớn một tiếng, liều mạng trọng thương vậy mà thoát ly vòng chiến, dứt khoát quay đầu bỏ lại Thượng Đế chạy về phía tầng thứ hai.
Nhìn đến đây, Thượng Đế thật sự nguy hiểm rồi.
- Kỷ Nguyên Chi Chủ, ngươi là tên khốn nạn!
Thượng Đế liên tục gào thét, suýt chút bị tức đến thổ huyết.
Hắn muốn lui, nhưng Hình Thiên bám chặt hắn đuổi đánh tới cùng, hoàn toàn không để ý tới Kỷ Nguyên Chi Chủ đã thoát đi, chỉ đuổi theo một mình Thượng Đế đánh.
Một bên khác, Kỷ Nguyên Chi Chủ cảm thấy may mắn, mắt thấy sắp trốn vào tầng thứ hai, chỗ đó có đệ bát Thần Tướng dưới trướng Thượng Thương trấn thủ, còn có mấy trăm vị cường giả Thiên Cấm.
Ông!
Thế nhưng, không đợi Kỷ Nguyên Chi Chủ vui mừng xong, phía trước có một cỗ Ngọc Quang mạnh mẽ hạ xuống, trong nháy mắt cắt đứt đường đi.
- Kẻ nào?
Kỷ Nguyên Chi Chủ hoảng sợ nhìn lại.
Thấy một lão giả ngăn cản đường đi, đỉnh đầu treo một cái Ngọc Điệp thần bí, trải ra ánh sáng, chặn đường đi của hắn.
- Kỷ Nguyên Chi Chủ, ngươi muốn đi đâu?
Ba bóng người khác lặng yên hiện lên, bao vây Kỷ Nguyên Chi Chủ, triệt để ngăn cản đường đi của hắn.
Người tới chính là Hồng Quân và ba vị đệ tử, dưới chân Thái Thượng là một phương Thái Cực Đồ ù ù xoay quanh, chung quanh Thông Thiên là bốn thanh sát kiếm, phong mang vô song.
Nguyên Thủy thì nắm trong tay một lá cờ u ám, đằng đằng sát khí theo dõi hắn.
- Hồng Quân, thôn diệt cường giả Quân Thiên?
Sắc mặt Kỷ Nguyên Chi Chủ thay đổi, nhìn lão giả ở phía trước, rốt cuộc biết người đến là ai.
Đây là một vị siêu cấp cường giả thôn phệ Quân Thiên, vô cùng thần bí, một mực không có danh tiếng, nhưng không nói một tiếng trực tiếp thôn phệ Quân Thiên.
Người mạnh như thế ngăn lại, tự nhiên khiến Kỷ Nguyên Chi Chủ khẩn trương.
Huống chi bốn phía còn có ba vị cường giả Thiên Cấm, Thái Thượng, Nguyên Thủy, Thông Thiên chiến lực không tầm thường, phối hợp với lão sư Hồng Quân của mình, khiến Kỷ Nguyên Chi Chủ trốn cũng không thoát.
- Bổn tọa liều mạng với các ngươi.
Mắt Kỷ Nguyên Chi Chủ lộ ra hung quang, giơ quả đấm lên đánh ra một đạo Kỷ Nguyên chi quang.
- Kỷ Nguyên Thần Quyền sao, không tồi.
Hồng Quân tán thưởng gật đầu, vẻ mặt lạnh nhạt không có chút hoảng sợ nào.
Hắn tế ra Ngọc Điệp, ông một tiếng bao phủ xuống, trong nháy mắt đã giam cầm Kỷ Nguyên chi quang, quyền ấn ù ù chấn động nhưng không cách nào tránh thoát.
- Phong!
Hồng Quân vung tay lên, Ngọc Điệp tách ra ba ngàn đạo ánh sáng, trong nháy mắt cuốn lấy Kỷ Nguyên Chi Chủ, phong ấn hắn tại chỗ.
- Giết!
Rất nhanh, Hồng Quân mang theo ba đại đệ tử cùng nhau vây công Kỷ Nguyên Chi Chủ, Hồng Quân vốn bất phân cao thấp với hắn đã rất khó có đối phó.
Giờ tăng thêm ba tên đệ tử khó giải quyết, Kỷ Nguyên Chi Chủ thảm rồi, không bao lâu đã vết thương chồng chất.
- A...
Kỷ Nguyên Chi Chủ kêu thảm, trên người toát ra từng đợt Kỷ Nguyên chi quang, Kỷ Nguyên đã trải qua vô số năm, tồn tại bất tử.
Cứ như vậy bị Hồng Quân và ba đại đệ tử mạnh mẽ chém giết ở tầng thứ nhất, vô số ánh sáng tản mát, giống như kỷ nguyên kết thúc.
Kỷ Nguyên Chi Chủ vẫn lạc, đại biểu cho một cái kỷ nguyên kết thúc.
Cả đám cường giả bên trong Kỷ Nguyên Thần Đình hoảng sợ, kinh hãi, nhìn Thần Đình chi chủ của mình bị chém giết ở nơi đó, trong lòng sợ hãi cùng cực.
- Kỷ Nguyên Chi Chủ vẫn lạc.
- Vậy mà vị cường giả sống vô số kỷ nguyên kia lại bị giết.
Cường giả các phương Thượng Giới rung động, quan sát Phạt Thiên Chi Chiến, vậy mà vị cường giả đỉnh phong vẫn lạc đầu tiên, lại là Kỷ Nguyên Chi Chủ đi theo Thượng Thương.
Hơn nữa còn chết trong tay Hồng Quân một mực không nổi danh, bị một phương Ngọc Điệp phong ấn, trấn áp, sau đó chém chết thần hồn.
Thi thể và bản nguyên bị Hồng Quân lấy đi, người do hắn giết, đương nhiên chiến lợi phẩm là của hắn.
- Đáng đời!
Thượng Đế thấy vậy nội tâm lại có một tia khoái ý, thầm hận Kỷ Nguyên Chi Chủ vậy mà vứt bỏ hắn ngăn trở Hình Thiên, một mình thoát đi.
Đáng tiếc bị Hồng Quân để mắt tới, trực tiếp xong đời, đúng là một tên đáng thương, không chạy còn có thể liên thủ với Thượng Đế cùng nhau chạy thoát một mạng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.