Chương 2292:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Có điều lúc này tình huống rất không ổn, tuy Thượng Thương chết rồi, nhưng vết thương trên người Cổ Trần lại khó có thể khép lại, trước đó bạo phát một lần khiến thương tổn càng thêm thương tổn.
Nếu xử lý trễ, khả năng ảnh hưởng đến tương lai của mình, thậm chí từ đó dừng lại ở một bước này.
Quan trọng nhất chính là, đột nhiên Thiên Đạo ô nhiễm giết ra, khiến Cổ Trần có chút trở tay không kịp, thế nhưng kết cục vẫn còn tính là viên mãn.
Chí ít chém chết Thượng Thương, trận chiến phạt thiên đã không cần phải suy nghĩ nhiều, nhân tộc chiến thắng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Cổ Trần đứng trên Thiên Ngoại Thiên không ngừng sụp đổ rơi xuống, nhìn Cửu Trọng Thiên Vực phía dưới, từng tầng Thiên Vực đang không ngừng sụp đổ, nổ tung.
Bên trong truyền đến tiếng kêu thảm của vô số sinh linh, Chư Thần, Thần Ma, cảnh tượng tận thế của chúng thần khiến người ta sợ hãi.
- Phạt thiên thắng, nhưng... Khởi nguyên đã bị phong tỏa, tương lai bị chém đứt.
Cổ Trần đứng trong hỗn độn, hư không bốn phía sụp đổ nhưng không cách nào tới gần phạm vi mười dặm, Hỗn Độn chi khí bị hấp dẫn tràn vào trong cơ thể.
Sau một phen điều tức, thân thể tàn khuyết của Cổ Trần được chữa trị từng bộ phận, đương nhiên, chỉ là khôi phục mặt ngoài, ở bên trong vẫn hoàn toàn rối tinh rối mù.
Nhìn cảnh tượng bốn phía, trong lòng Cổ Trần thổn thức, bùi ngùi mãi không thôi, nhớ lại những người cùng mình đi tới, những cảnh mình đã gặp phải.
Cuối cùng đứng ở nơi này, ngạo nghễ trên đỉnh cao nhất Cửu Thiên Thập Địa, chém chết Thượng Thương.
Tuy cuối cùng là Thiên Đạo ô nhiễm chém chết, nhưng Cổ Trần không vui vẻ nổi, bởi vì con đường phía trước, con đường sau này đều bị chém đứt.
Khởi nguyên bị phong tỏa, tương lai bị chém đứt, hoàn toàn không có tương lai.
Thời không mênh mông, nơi này liền trở thành một tòa hoang đảo, không có quá khứ, không có tương lai, trở thành một tòa hoang đảo bị ném bỏ ở bên ngoài thời không.
Bạch!
- Bản tôn!
Một khắc sau, thân thể Cổ Trần nhoáng lên, ba bóng người từ trong thân thể đi ra, chính là ba đại phân thân Thiên Đế, Ma Chủ, Thâm Uyên.
- Ma Chủ, Thâm Uyên, các ngươi đi tiêu diệt dư nghiệt của Thượng Thương, Thiên Đế theo ta tiến vào Thời Không Trường Hà tìm tòi.
Cổ Trần lập tức làm ra an bài, nói xong, quay người cùng Thiên Đế hợp lực, xé mở Thời Không Trường Hà một bước bước vào trong đó.
- Đi thôi, thôn phệ mấy tên cường giả đỉnh cấp bồi bổ thân thể.
Ma Chủ nói xong nhe răng cười, dậm chân lóe lên, biến mất không thấy gì nữa, hiện tại bọn hắn rất suy yếu, bây giờ chính là thời điểm phải đi bồi bổ.
Hai bóng người đi ngược dòng nước, lướt từng bước đi bên trong Thời Không Trường Hà.
Thật ra, lúc này Thời Không Trường Hà đã sớm đứng im, giống như bị cắt đứt hai đầu, biến thành một vũng nước đọng, không có một chút lưu động.
- Bản tôn, ngươi dự định làm như thế nào với Thiên Đạo ô nhiễm?
Đang đi tới, bỗng nhiên Thiên Đế mở miệng.
Hắn nhìn bản tôn Cổ Trần, có một loại kháng cự đối với Thiên Đạo ô nhiễm, giống như không nguyện ý xuất thủ với nàng.
Trước đó không có ra tay, thật ra Thiên Đế rất rõ ràng, Cổ Trần còn cất giấu một con át chủ bài không dùng, là một chiêu hắn lĩnh ngộ ra khi bước một bước vào Vô Thượng Chi Cảnh.
Nhưng hắn không sử dụng đối với Thiên Đạo ô nhiễm, có lẽ là bận tâm Thanh Y.
Cổ Trần quay đầu nhìn một cái, lạnh nhạt nói:
- Nàng có một bộ phận ý thức của Thanh Y, làm như thế nào, ta tự có chừng mực.
- Ngươi tự mình biết là tốt, ô nhiễm chi nguyên là một cái uy hiếp, hi vọng ngươi không nên thả lỏng nàng.
Thiên Đế nhắc nhở một câu.
Làm phân thân, nên hắn không thể làm trái bản thể, nhưng hắn có một loại lo lắng phát ra từ bản năng, cực kỳ mẫn cảm đối với ô nhiễm chi nguyên.
Phải biết, Vô Thượng Thiên Đạo hoàn chỉnh cũng bị ô nhiễm, chỗ đáng sợ trong đó không cần nói cũng có thể tưởng tượng được.
Cổ Trần gật đầu nói:
- Không cần lo lắng, trước đó thừa dịp nàng thôn phệ Thượng Thương, ta đã bí mật đánh cắp một tia bản nguyên của ô nhiễm chi nguyên.
- Sau trận chiến này, ta và ngươi hợp lực, cùng thăm dò lai lịch chân chính của ô nhiễm chi nguyên.
Cổ Trần thận trọng truyền âm nói.
Thiên Đế nghe xong liền yên tâm, tự nhiên rất rõ ràng với hành động của Cổ Trần lúc trước đó, nhưng hắn cũng không biết cụ thể Cổ Trần đã làm gì.
Không nghĩ tới vậy mà đánh cắp một tia ô nhiễm chi nguyên, đây quả thực là cả gan làm loạn, chẳng lẽ không sợ bị ô nhiễm sao?
Cổ Trần rất sợ ô nhiễm, thế nhưng càng hy vọng biết rõ ô nhiễm chi nguyên là cái gì.
Hơn nữa trận chiến này thụ thương cực lớn, vết thương Đại Đạo trong thể nội khiến hắn khó có thể chữa trị, nhất định phải phí tổn thời gian dài dằng dặc đến khôi phục lại.
Nếu xử lý trễ, khả năng ảnh hưởng đến tương lai của mình, thậm chí từ đó dừng lại ở một bước này.
Quan trọng nhất chính là, đột nhiên Thiên Đạo ô nhiễm giết ra, khiến Cổ Trần có chút trở tay không kịp, thế nhưng kết cục vẫn còn tính là viên mãn.
Chí ít chém chết Thượng Thương, trận chiến phạt thiên đã không cần phải suy nghĩ nhiều, nhân tộc chiến thắng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Cổ Trần đứng trên Thiên Ngoại Thiên không ngừng sụp đổ rơi xuống, nhìn Cửu Trọng Thiên Vực phía dưới, từng tầng Thiên Vực đang không ngừng sụp đổ, nổ tung.
Bên trong truyền đến tiếng kêu thảm của vô số sinh linh, Chư Thần, Thần Ma, cảnh tượng tận thế của chúng thần khiến người ta sợ hãi.
- Phạt thiên thắng, nhưng... Khởi nguyên đã bị phong tỏa, tương lai bị chém đứt.
Cổ Trần đứng trong hỗn độn, hư không bốn phía sụp đổ nhưng không cách nào tới gần phạm vi mười dặm, Hỗn Độn chi khí bị hấp dẫn tràn vào trong cơ thể.
Sau một phen điều tức, thân thể tàn khuyết của Cổ Trần được chữa trị từng bộ phận, đương nhiên, chỉ là khôi phục mặt ngoài, ở bên trong vẫn hoàn toàn rối tinh rối mù.
Nhìn cảnh tượng bốn phía, trong lòng Cổ Trần thổn thức, bùi ngùi mãi không thôi, nhớ lại những người cùng mình đi tới, những cảnh mình đã gặp phải.
Cuối cùng đứng ở nơi này, ngạo nghễ trên đỉnh cao nhất Cửu Thiên Thập Địa, chém chết Thượng Thương.
Tuy cuối cùng là Thiên Đạo ô nhiễm chém chết, nhưng Cổ Trần không vui vẻ nổi, bởi vì con đường phía trước, con đường sau này đều bị chém đứt.
Khởi nguyên bị phong tỏa, tương lai bị chém đứt, hoàn toàn không có tương lai.
Thời không mênh mông, nơi này liền trở thành một tòa hoang đảo, không có quá khứ, không có tương lai, trở thành một tòa hoang đảo bị ném bỏ ở bên ngoài thời không.
Bạch!
- Bản tôn!
Một khắc sau, thân thể Cổ Trần nhoáng lên, ba bóng người từ trong thân thể đi ra, chính là ba đại phân thân Thiên Đế, Ma Chủ, Thâm Uyên.
- Ma Chủ, Thâm Uyên, các ngươi đi tiêu diệt dư nghiệt của Thượng Thương, Thiên Đế theo ta tiến vào Thời Không Trường Hà tìm tòi.
Cổ Trần lập tức làm ra an bài, nói xong, quay người cùng Thiên Đế hợp lực, xé mở Thời Không Trường Hà một bước bước vào trong đó.
- Đi thôi, thôn phệ mấy tên cường giả đỉnh cấp bồi bổ thân thể.
Ma Chủ nói xong nhe răng cười, dậm chân lóe lên, biến mất không thấy gì nữa, hiện tại bọn hắn rất suy yếu, bây giờ chính là thời điểm phải đi bồi bổ.
Hai bóng người đi ngược dòng nước, lướt từng bước đi bên trong Thời Không Trường Hà.
Thật ra, lúc này Thời Không Trường Hà đã sớm đứng im, giống như bị cắt đứt hai đầu, biến thành một vũng nước đọng, không có một chút lưu động.
- Bản tôn, ngươi dự định làm như thế nào với Thiên Đạo ô nhiễm?
Đang đi tới, bỗng nhiên Thiên Đế mở miệng.
Hắn nhìn bản tôn Cổ Trần, có một loại kháng cự đối với Thiên Đạo ô nhiễm, giống như không nguyện ý xuất thủ với nàng.
Trước đó không có ra tay, thật ra Thiên Đế rất rõ ràng, Cổ Trần còn cất giấu một con át chủ bài không dùng, là một chiêu hắn lĩnh ngộ ra khi bước một bước vào Vô Thượng Chi Cảnh.
Nhưng hắn không sử dụng đối với Thiên Đạo ô nhiễm, có lẽ là bận tâm Thanh Y.
Cổ Trần quay đầu nhìn một cái, lạnh nhạt nói:
- Nàng có một bộ phận ý thức của Thanh Y, làm như thế nào, ta tự có chừng mực.
- Ngươi tự mình biết là tốt, ô nhiễm chi nguyên là một cái uy hiếp, hi vọng ngươi không nên thả lỏng nàng.
Thiên Đế nhắc nhở một câu.
Làm phân thân, nên hắn không thể làm trái bản thể, nhưng hắn có một loại lo lắng phát ra từ bản năng, cực kỳ mẫn cảm đối với ô nhiễm chi nguyên.
Phải biết, Vô Thượng Thiên Đạo hoàn chỉnh cũng bị ô nhiễm, chỗ đáng sợ trong đó không cần nói cũng có thể tưởng tượng được.
Cổ Trần gật đầu nói:
- Không cần lo lắng, trước đó thừa dịp nàng thôn phệ Thượng Thương, ta đã bí mật đánh cắp một tia bản nguyên của ô nhiễm chi nguyên.
- Sau trận chiến này, ta và ngươi hợp lực, cùng thăm dò lai lịch chân chính của ô nhiễm chi nguyên.
Cổ Trần thận trọng truyền âm nói.
Thiên Đế nghe xong liền yên tâm, tự nhiên rất rõ ràng với hành động của Cổ Trần lúc trước đó, nhưng hắn cũng không biết cụ thể Cổ Trần đã làm gì.
Không nghĩ tới vậy mà đánh cắp một tia ô nhiễm chi nguyên, đây quả thực là cả gan làm loạn, chẳng lẽ không sợ bị ô nhiễm sao?
Cổ Trần rất sợ ô nhiễm, thế nhưng càng hy vọng biết rõ ô nhiễm chi nguyên là cái gì.
Hơn nữa trận chiến này thụ thương cực lớn, vết thương Đại Đạo trong thể nội khiến hắn khó có thể chữa trị, nhất định phải phí tổn thời gian dài dằng dặc đến khôi phục lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.