Chương 2302:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Coi như các chủng tộc khác của Hồng Hoang, cũng rơi vào trầm mặc ngắn ngủi, cả đám nhìn nhân tộc vui mừng kích động, lệ nóng doanh tròng, trong lòng phức tạp vạn phần.
Bọn họ cũng có kích động, có vui mừng, bởi vì phạt thiên thắng lợi, không chỉ là thắng lợi thuộc về nhân tộc, mà chính là thắng lợi thuộc về tất cả chủng tộc và cường giả tham dự Phạt Thiên Chi Chiến.
- Chúng ta, thắng lợi!
- Thượng Thương đã diệt, Thiên Đế vi tôn!
Trong nháy mắt, vô số tiếng gào thét vui mừng từ các phương truyền đến, thanh âm truyền khắp Cửu Thiên Thập Địa.
Cường giả các tộc Hồng Hoang ào ào rống to, phát tiết sự vui sướng trong nội tâm, phạt thiên thắng lợi, tiếp theo đại biểu cho cái gì thì người ngu ngốc cũng có thể đoán được.
Khỏi cần phải nói, chỉ là chỗ tốt sau khi phạt thiên thắng lợi, cũn đủ để vô số cường giả đỏ mắt, Cửu Trọng Thiên Vực bị Hồng Hoang thôn phệ, toàn bộ Hồng Hoang đang không ngừng mở rộng, bành trướng, rất nhiều người được thay thế địa vị Cửu Thiên Thập Địa Thượng Giới.
- Thắng!
Trong hư vô, có từng bóng người mạnh mẽ đứng đó, khuôn mặt ngốc trệ, trong lòng tuôn ra một loại vui mừng không cách nào nói rõ, tâm tình kích động.
Phong Đô, Mạnh Bà, Minh Hà, Minh Trà, Đế Tuấn, Đông Hoàng, Côn Bằng, Thập Nhị Tổ Vu, Phật Tổ, Hồng Quân vân... vân, cường giả khắp nơi đều có chút cảm xúc bành trướng.
- Thật sự thành công.
Vẻ mặt Minh Trà vô cùng phức tạp, đứng ở trong hư vô, nhìn bóng người mông lung, lộ ra khí tức chí cao vô thượng trên Cửu Trọng Thiên.
Nàng nhìn Cổ Trần, bên trong ánh mắt mang theo một luồng nóng rực, hưng phấn, vui vẻ, thỏa mãn, toàn thân thư thái giống như hoàn thành nguyện vọng suốt đời.
Vì vậy cảnh giới của nàng cũng lập tức tăng lên một mảng lớn, có thể nói là vui mừng không thôi.
Minh Trà đã từng tham dự một lần Phạt Thiên Chi Chiến, nhưng trận chiến kia bại, dẫn đến vẫn lạc, hao phí vô số năm tháng mới khôi phục lại.
Rốt cục cũng đánh thắng trận chiến này, tự nhiên tâm tình khuấy động khó có thể bình phục.
Cổ Trần nhìn thiên địa vắng vẻ, chỉ có bên phía Hồng Hoang thắng lợi hò hét, nói thật ra trong lòng có chút phức tạp.
Nhìn lại con đường trước kia, từng bước một đi tới, trải qua ngàn vạn khó khăn, nhưng sau cùng đều nhất nhất vượt qua, không ngừng xông tới hôm nay.
Trận chiến phạt thiên chiến thắng, khiến tảng đá lớn trong lòng Cổ Trần rơi xuống, nhưng vẫn nén ở trong lòng không thể hoàn toàn trừ đi.
Bởi vì khởi nguyên bị chặt đứt, không cách nào chân chính tiến vào bên trong, càng không thể giải quyết uy hiếp Chân Linh hạch tâm của Thượng Thương, vẫn còn một ít không viên mãn.
Thế nhưng xét trên tổng thể mà nói vẫn là thắng lợi, chỉ có thể chờ đợi về sau nối liền khởi nguyên, lại giết vào bên trong khởi nguyên giải quyết tất cả uy hiếp.
- Khấu kiến Nhân Hoàng!
- Tám trăm Chí Tôn nhân tộc đến đây phục mệnh, chúng ta đã chém giết tàn dư còn sót lại của Cửu Thiên, may mắn không làm nhục mệnh!
Lúc này, trên Cửu Trọng Thiên có một tòa Chí Tôn Điện bay tới, chín đại Chí Tôn nhân tộc đỉnh phong, dẫn theo tám trăm Chí Tôn cùng nhau quỳ gối trước mặt.
Bọn họ kích động lệ nóng doanh tròng, không ngăn cản được, thật sự là kích động.
Đã bao nhiêu năm trôi qua, thậm chí trong số bọn họ có người tham dự mấy lần Phạt Thiên Chi Chiến, có thể nói là quá mức già nua.
Không ai nghĩ tới, lần phạt thiên này vậy mà thành công thuận lợi như vậy, nhân tộc chiến thắng, khiến bọn hắn giống như đặt mình vào bên trong giấc mộng không chân thực.
- Miễn lễ!
Cổ Trần nhấc tay, tám trăm Chí Tôn bị một cỗ lực lượng vô hình nâng lên, không ai có thể kháng cự cỗ lực lượng này, tất cả đứng lên một cách tự nhiên.
- Chư vị, khổ cực rồi!
Hắn khẽ vuốt cằm, ánh mắt bình yên đảo qua tám trăm Chí Tôn nhân tộc trước mắt, tuổi tác bọn họ đều rất lớn, thậm chí người lớn nhất đã mấy trăm ngàn tuổi.
Với số tuổi này, người đời sau đã không thể tin nổi, nhưng ở đây kì thực không đáng nhắc tới, thậm chí không bằng tuổi thọ của một ngôi sao.
Phải biết, cường giả chân chính hơi một tí là mấy tỷ năm, nghiêm chỉnh mà nói tám trăm Chí Tôn nhân tộc, có thể sống trên triệu năm cũng không thành vấn đề.
Nhưng bọn họ tham dự mấy lần Phạt Thiên Chi Chiến, có thể còn sống sót cơ bản là số ít, mỗi một lần tân Chí Tôn bổ sung vào Chí Tôn Điện, đều sẽ lấy nhân tộc làm vinh, vì phạt thiên mà tồn tại.
Hiện tại phạt thiên thắng lợi, đối với tám trăm Chí Tôn mà nói thật là một sự tình ý nghĩa phi phàm.
- Có ai biết Đại Vu Chúc ở đâu không?
Cổ Trần bình tĩnh nhìn tám trăm Chí Tôn nhân tộc trước mắt, đột nhiên mở miệng hỏi một cái vấn đề trong lòng muốn biết nhất.
Đại Vu Chúc ở đâu?
Bọn họ cũng có kích động, có vui mừng, bởi vì phạt thiên thắng lợi, không chỉ là thắng lợi thuộc về nhân tộc, mà chính là thắng lợi thuộc về tất cả chủng tộc và cường giả tham dự Phạt Thiên Chi Chiến.
- Chúng ta, thắng lợi!
- Thượng Thương đã diệt, Thiên Đế vi tôn!
Trong nháy mắt, vô số tiếng gào thét vui mừng từ các phương truyền đến, thanh âm truyền khắp Cửu Thiên Thập Địa.
Cường giả các tộc Hồng Hoang ào ào rống to, phát tiết sự vui sướng trong nội tâm, phạt thiên thắng lợi, tiếp theo đại biểu cho cái gì thì người ngu ngốc cũng có thể đoán được.
Khỏi cần phải nói, chỉ là chỗ tốt sau khi phạt thiên thắng lợi, cũn đủ để vô số cường giả đỏ mắt, Cửu Trọng Thiên Vực bị Hồng Hoang thôn phệ, toàn bộ Hồng Hoang đang không ngừng mở rộng, bành trướng, rất nhiều người được thay thế địa vị Cửu Thiên Thập Địa Thượng Giới.
- Thắng!
Trong hư vô, có từng bóng người mạnh mẽ đứng đó, khuôn mặt ngốc trệ, trong lòng tuôn ra một loại vui mừng không cách nào nói rõ, tâm tình kích động.
Phong Đô, Mạnh Bà, Minh Hà, Minh Trà, Đế Tuấn, Đông Hoàng, Côn Bằng, Thập Nhị Tổ Vu, Phật Tổ, Hồng Quân vân... vân, cường giả khắp nơi đều có chút cảm xúc bành trướng.
- Thật sự thành công.
Vẻ mặt Minh Trà vô cùng phức tạp, đứng ở trong hư vô, nhìn bóng người mông lung, lộ ra khí tức chí cao vô thượng trên Cửu Trọng Thiên.
Nàng nhìn Cổ Trần, bên trong ánh mắt mang theo một luồng nóng rực, hưng phấn, vui vẻ, thỏa mãn, toàn thân thư thái giống như hoàn thành nguyện vọng suốt đời.
Vì vậy cảnh giới của nàng cũng lập tức tăng lên một mảng lớn, có thể nói là vui mừng không thôi.
Minh Trà đã từng tham dự một lần Phạt Thiên Chi Chiến, nhưng trận chiến kia bại, dẫn đến vẫn lạc, hao phí vô số năm tháng mới khôi phục lại.
Rốt cục cũng đánh thắng trận chiến này, tự nhiên tâm tình khuấy động khó có thể bình phục.
Cổ Trần nhìn thiên địa vắng vẻ, chỉ có bên phía Hồng Hoang thắng lợi hò hét, nói thật ra trong lòng có chút phức tạp.
Nhìn lại con đường trước kia, từng bước một đi tới, trải qua ngàn vạn khó khăn, nhưng sau cùng đều nhất nhất vượt qua, không ngừng xông tới hôm nay.
Trận chiến phạt thiên chiến thắng, khiến tảng đá lớn trong lòng Cổ Trần rơi xuống, nhưng vẫn nén ở trong lòng không thể hoàn toàn trừ đi.
Bởi vì khởi nguyên bị chặt đứt, không cách nào chân chính tiến vào bên trong, càng không thể giải quyết uy hiếp Chân Linh hạch tâm của Thượng Thương, vẫn còn một ít không viên mãn.
Thế nhưng xét trên tổng thể mà nói vẫn là thắng lợi, chỉ có thể chờ đợi về sau nối liền khởi nguyên, lại giết vào bên trong khởi nguyên giải quyết tất cả uy hiếp.
- Khấu kiến Nhân Hoàng!
- Tám trăm Chí Tôn nhân tộc đến đây phục mệnh, chúng ta đã chém giết tàn dư còn sót lại của Cửu Thiên, may mắn không làm nhục mệnh!
Lúc này, trên Cửu Trọng Thiên có một tòa Chí Tôn Điện bay tới, chín đại Chí Tôn nhân tộc đỉnh phong, dẫn theo tám trăm Chí Tôn cùng nhau quỳ gối trước mặt.
Bọn họ kích động lệ nóng doanh tròng, không ngăn cản được, thật sự là kích động.
Đã bao nhiêu năm trôi qua, thậm chí trong số bọn họ có người tham dự mấy lần Phạt Thiên Chi Chiến, có thể nói là quá mức già nua.
Không ai nghĩ tới, lần phạt thiên này vậy mà thành công thuận lợi như vậy, nhân tộc chiến thắng, khiến bọn hắn giống như đặt mình vào bên trong giấc mộng không chân thực.
- Miễn lễ!
Cổ Trần nhấc tay, tám trăm Chí Tôn bị một cỗ lực lượng vô hình nâng lên, không ai có thể kháng cự cỗ lực lượng này, tất cả đứng lên một cách tự nhiên.
- Chư vị, khổ cực rồi!
Hắn khẽ vuốt cằm, ánh mắt bình yên đảo qua tám trăm Chí Tôn nhân tộc trước mắt, tuổi tác bọn họ đều rất lớn, thậm chí người lớn nhất đã mấy trăm ngàn tuổi.
Với số tuổi này, người đời sau đã không thể tin nổi, nhưng ở đây kì thực không đáng nhắc tới, thậm chí không bằng tuổi thọ của một ngôi sao.
Phải biết, cường giả chân chính hơi một tí là mấy tỷ năm, nghiêm chỉnh mà nói tám trăm Chí Tôn nhân tộc, có thể sống trên triệu năm cũng không thành vấn đề.
Nhưng bọn họ tham dự mấy lần Phạt Thiên Chi Chiến, có thể còn sống sót cơ bản là số ít, mỗi một lần tân Chí Tôn bổ sung vào Chí Tôn Điện, đều sẽ lấy nhân tộc làm vinh, vì phạt thiên mà tồn tại.
Hiện tại phạt thiên thắng lợi, đối với tám trăm Chí Tôn mà nói thật là một sự tình ý nghĩa phi phàm.
- Có ai biết Đại Vu Chúc ở đâu không?
Cổ Trần bình tĩnh nhìn tám trăm Chí Tôn nhân tộc trước mắt, đột nhiên mở miệng hỏi một cái vấn đề trong lòng muốn biết nhất.
Đại Vu Chúc ở đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.