Chương 2306:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Trong lòng của hắn tuôn ra một tia nghi hoặc, vì sao bên trong Cấm Kỵ Hải không có một cái sinh vật nào, sinh linh cấm kỵ bên trong đã đi đâu?
Hơn nữa sau khi hắn đi vào, mơ hồ cảm giác được khí tức Thiên Đạo ô nhiễm, nhưng lại như có như không rất là kỳ quái, trong lòng lập tức cảnh giác lên.
Cổ Trần bước từng bước một vào Cấm Kỵ Hải, giẫm lên từng cái bọt nước quỷ dị, đi đến chỗ sâu nhất của Cấm Kỵ Chi Hải.
Một đường đi tới, thật sự quá an tĩnh, an tĩnh đến đáng sợ.
Xung quanh tràn ngập một loại khí tức quỷ dị, giống như là khí tức ô nhiễm chi nguyên, lại giống như là khí tức Thiên Đạo, tóm lại cả hai kết hớp rất cổ quái.
Cổ Trần cảm ứng dọc theo luồng khí thế kia, bước vào khu trung tâm Cấm Kỵ Hải, lại thấy được một mảnh phế tích hoang vu, tĩnh mịch.
Cảnh tượng nơi này vô cùng rách nát, khiến hắn cũng không được nhịn kinh ngạc.
- Chuyện gì đã xảy ra?
Cổ Trần kinh ngạc, nhìn Cấm Kỵ Hải rách nát, khu vực trung tâm là một mảnh tàn phá, có vô số đứt gãy, thậm chí có từng đạo diệt thế phong bạo sinh ra, tàn phá bừa bãi.
Nhìn cảnh tượng rách nát trước mắt, trong lòng Cổ Trần cảm giác nặng nề, trước đó nơi này đã phát sinh chuyện lớn, giống như có một loại đại chiến nào đó.
Chẳng lẽ là Thiên Đạo ô nhiễm gặp cái gì, hay là Cấm Kỵ Hải gặp phải đại kiếp, toàn bộ sinh vật cấm kỵ bên trong biến mất không thấy gì nữa.
Một màn quỷ dị khiến Cổ Trần nghiêm nghị, cảnh giác đảo qua bốn phía, nhưng không có bất kỳ phát hiện gì.
- Sinh linh cấm kỵ đều đi rồi sao?
Cổ Trần yên lặng suy tư, từng bước đặt chân vào chỗ sâu nhất.
Khắp nơi trôi nổi đồ vật bị phá nát, có cổ miếu rách nát, càng có một ít thần điện to lớn nổi lơ lửng, tản mát ra khí tức mạnh mẽ.
Dường như nơi này đã trải qua một trận đại chiến, tạo thành hủy diệt.
- Đây là xương cốt của sinh vật cấm kỵ.
Rất nhanh, Cổ Trần tìm được một mảnh xương vỡ, trong suốt sáng long lanh, hiện lên một tia hắc quang, lộ ra khí tức ô nhiễm.
Nó là mảnh xương bị ô nhiễm của một sinh vật cấm kỵ, phía trên còn lưu lại một tia khí tức ô nhiễm chi nguyên.
Theo khí tức lưu lại trên mảnh xương này đến xem, nhất định lúc còn sống rất mạnh, đã đặt chân vào tầng thứ Thiên Cấm lĩnh vực.
Vết máu, xương vỡ, phế tích, thần miếu phá nát, đại điện... vung vãi khắp nơi, còn có một số kiến trúc, tinh thần đổ vỡ, tóm lại là cảnh tượng ngày tận thế.
Tìm một vòng, Cổ Trần sửng sốt không tìm được bất kỳ một cái sinh vật sống nào, thậm chí ngay cả Thiên Đạo ô nhiễm cũng không thấy bóng dáng, giống như mất tích.
- Không thấy?
Cổ Trần đứng ở trước thần miếu rách nát nhìn khắp Cấm Kỵ Hải, có chút ngạc nhiên.
Vậy mà không thấy, bên trong Cấm Kỵ Hải hoàn toàn trống rỗng, một sinh vật sống cũng không có, chỉ có cái phế tích rách nát này.
Tòa thần miếu trước mắt, chính là trung tâm Cấm Kỵ Hải, thần miếu vốn nguy nga tráng lệ, khắp nơi lộ ra khí tức mạnh mẽ thần bí.
Bây giờ lại tàn phá không chịu nổi, sụp đổ hai phần ba, chỉ có một nửa non vẫn tồn tại, phía trên lưu lại một loại khí tức hỗn loạn cực kỳ đáng sợ.
- Ô nhiễm chi nguyên, còn có một cỗ khí tức khác nữa...
Cổ Trần biến sắc, từ trong thần miếu rách nát cảm nhận được hai cỗ khí tức lưu lại.
Tuy rất yếu ớt, nhưng khẳng định một cỗ khí tức trong đó chính là khí tức của ô nhiễm chi nguyên, cũng chính là khí tức Thiên Đạo ô nhiễm.
Nói như vậy, trước đó Thiên Đạo ô nhiễm một mực trốn ở chỗ này, nhưng vì sao không thấy, trước đó đã xảy ra chuyện gì.
- Khí tức này...
Vẻ mặt Cổ Trần thay đổi, tách lấy một luồng khí tức thần bí còn lưu lại xem xét, tâm thần nhất thời chấn động.
Cỗ khí tức này vô cùng mạnh mẽ, càng thần bí khó lường, vậy mà để hắn có loại cảm giác không cách nào tìm tòi nghiên cứu nơi phát ra, ngược dòng tìm hiểu bản nguyên.
Phải biết, hiện tại Cổ Trần đã đặt chân lên đỉnh phong của thế giới này, nửa bước Vô Thượng Chi Cảnh, những vẫn không có cách nào tìm tòi, nghiên cứu, thăm dò căn nguyên luồng khí thế này như cũ.
Có thể tưởng tượng tồn tại lưu lại khí tức này, có bao nhiêu đáng sợ, thậm chí có thể là nhân vật khủng bố có cảnh giới giống nhau.
Vừa nghĩ như thế liền giải thích được rồi, vì sao ô nhiễm chi nguyên biến mất, Cấm Kỵ Hải phát sinh biến cố, tất cả sinh vật cấm kỵ đều không thấy.
- Thanh Y, chẳng lẽ xảy ra bất trắc?
Trong lòng Cổ Trần lóe qua một vệt lo lắng, nhưng rất nhanh đã tỉnh táo lại, Thiên Đạo ô nhiễm mạnh mẽ không thể nghi ngờ, không có khả năng gặp bất trắc.
Hiển nhiên trước đó gặp phải cường địch, xuất hiện biến cố, cho nên sinh vật cấm kỵ nơi này bao gồm cả Thiên Đạo ô nhiễm đều không thấy bóng dáng.
- Thời Gian Hồi Tố!
Hơn nữa sau khi hắn đi vào, mơ hồ cảm giác được khí tức Thiên Đạo ô nhiễm, nhưng lại như có như không rất là kỳ quái, trong lòng lập tức cảnh giác lên.
Cổ Trần bước từng bước một vào Cấm Kỵ Hải, giẫm lên từng cái bọt nước quỷ dị, đi đến chỗ sâu nhất của Cấm Kỵ Chi Hải.
Một đường đi tới, thật sự quá an tĩnh, an tĩnh đến đáng sợ.
Xung quanh tràn ngập một loại khí tức quỷ dị, giống như là khí tức ô nhiễm chi nguyên, lại giống như là khí tức Thiên Đạo, tóm lại cả hai kết hớp rất cổ quái.
Cổ Trần cảm ứng dọc theo luồng khí thế kia, bước vào khu trung tâm Cấm Kỵ Hải, lại thấy được một mảnh phế tích hoang vu, tĩnh mịch.
Cảnh tượng nơi này vô cùng rách nát, khiến hắn cũng không được nhịn kinh ngạc.
- Chuyện gì đã xảy ra?
Cổ Trần kinh ngạc, nhìn Cấm Kỵ Hải rách nát, khu vực trung tâm là một mảnh tàn phá, có vô số đứt gãy, thậm chí có từng đạo diệt thế phong bạo sinh ra, tàn phá bừa bãi.
Nhìn cảnh tượng rách nát trước mắt, trong lòng Cổ Trần cảm giác nặng nề, trước đó nơi này đã phát sinh chuyện lớn, giống như có một loại đại chiến nào đó.
Chẳng lẽ là Thiên Đạo ô nhiễm gặp cái gì, hay là Cấm Kỵ Hải gặp phải đại kiếp, toàn bộ sinh vật cấm kỵ bên trong biến mất không thấy gì nữa.
Một màn quỷ dị khiến Cổ Trần nghiêm nghị, cảnh giác đảo qua bốn phía, nhưng không có bất kỳ phát hiện gì.
- Sinh linh cấm kỵ đều đi rồi sao?
Cổ Trần yên lặng suy tư, từng bước đặt chân vào chỗ sâu nhất.
Khắp nơi trôi nổi đồ vật bị phá nát, có cổ miếu rách nát, càng có một ít thần điện to lớn nổi lơ lửng, tản mát ra khí tức mạnh mẽ.
Dường như nơi này đã trải qua một trận đại chiến, tạo thành hủy diệt.
- Đây là xương cốt của sinh vật cấm kỵ.
Rất nhanh, Cổ Trần tìm được một mảnh xương vỡ, trong suốt sáng long lanh, hiện lên một tia hắc quang, lộ ra khí tức ô nhiễm.
Nó là mảnh xương bị ô nhiễm của một sinh vật cấm kỵ, phía trên còn lưu lại một tia khí tức ô nhiễm chi nguyên.
Theo khí tức lưu lại trên mảnh xương này đến xem, nhất định lúc còn sống rất mạnh, đã đặt chân vào tầng thứ Thiên Cấm lĩnh vực.
Vết máu, xương vỡ, phế tích, thần miếu phá nát, đại điện... vung vãi khắp nơi, còn có một số kiến trúc, tinh thần đổ vỡ, tóm lại là cảnh tượng ngày tận thế.
Tìm một vòng, Cổ Trần sửng sốt không tìm được bất kỳ một cái sinh vật sống nào, thậm chí ngay cả Thiên Đạo ô nhiễm cũng không thấy bóng dáng, giống như mất tích.
- Không thấy?
Cổ Trần đứng ở trước thần miếu rách nát nhìn khắp Cấm Kỵ Hải, có chút ngạc nhiên.
Vậy mà không thấy, bên trong Cấm Kỵ Hải hoàn toàn trống rỗng, một sinh vật sống cũng không có, chỉ có cái phế tích rách nát này.
Tòa thần miếu trước mắt, chính là trung tâm Cấm Kỵ Hải, thần miếu vốn nguy nga tráng lệ, khắp nơi lộ ra khí tức mạnh mẽ thần bí.
Bây giờ lại tàn phá không chịu nổi, sụp đổ hai phần ba, chỉ có một nửa non vẫn tồn tại, phía trên lưu lại một loại khí tức hỗn loạn cực kỳ đáng sợ.
- Ô nhiễm chi nguyên, còn có một cỗ khí tức khác nữa...
Cổ Trần biến sắc, từ trong thần miếu rách nát cảm nhận được hai cỗ khí tức lưu lại.
Tuy rất yếu ớt, nhưng khẳng định một cỗ khí tức trong đó chính là khí tức của ô nhiễm chi nguyên, cũng chính là khí tức Thiên Đạo ô nhiễm.
Nói như vậy, trước đó Thiên Đạo ô nhiễm một mực trốn ở chỗ này, nhưng vì sao không thấy, trước đó đã xảy ra chuyện gì.
- Khí tức này...
Vẻ mặt Cổ Trần thay đổi, tách lấy một luồng khí tức thần bí còn lưu lại xem xét, tâm thần nhất thời chấn động.
Cỗ khí tức này vô cùng mạnh mẽ, càng thần bí khó lường, vậy mà để hắn có loại cảm giác không cách nào tìm tòi nghiên cứu nơi phát ra, ngược dòng tìm hiểu bản nguyên.
Phải biết, hiện tại Cổ Trần đã đặt chân lên đỉnh phong của thế giới này, nửa bước Vô Thượng Chi Cảnh, những vẫn không có cách nào tìm tòi, nghiên cứu, thăm dò căn nguyên luồng khí thế này như cũ.
Có thể tưởng tượng tồn tại lưu lại khí tức này, có bao nhiêu đáng sợ, thậm chí có thể là nhân vật khủng bố có cảnh giới giống nhau.
Vừa nghĩ như thế liền giải thích được rồi, vì sao ô nhiễm chi nguyên biến mất, Cấm Kỵ Hải phát sinh biến cố, tất cả sinh vật cấm kỵ đều không thấy.
- Thanh Y, chẳng lẽ xảy ra bất trắc?
Trong lòng Cổ Trần lóe qua một vệt lo lắng, nhưng rất nhanh đã tỉnh táo lại, Thiên Đạo ô nhiễm mạnh mẽ không thể nghi ngờ, không có khả năng gặp bất trắc.
Hiển nhiên trước đó gặp phải cường địch, xuất hiện biến cố, cho nên sinh vật cấm kỵ nơi này bao gồm cả Thiên Đạo ô nhiễm đều không thấy bóng dáng.
- Thời Gian Hồi Tố!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.