Chương 2312:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Hai mắt Cổ Trần nheo lại, nhìn Mỹ Đỗ Toa, trạng thái có chút không đúng.
Nàng vậy mà muốn vĩnh viễn ngủ say, đến cùng đã xảy ra chuyện gì, vì sao có loại suy nghĩ này?
Vĩnh viễn ngủ say, ý tứ chính là nàng muốn đóng băng chính mình, vĩnh viễn ngủ say xuống, giống như là hoàn toàn phong ấn đóng băng chính mình.
Tâm tư Cổ Trần nhanh chóng chuyển động, mở miệng hỏi:
- Có phải nàng nhìn thấy cái gì hay không, không thể tin tương lai được, nàng không cần thiết có ý nghĩ nguy hiểm bực này.
Hiện tại Mỹ Đỗ Toa rất không thích hợp, dường như cả người trở nên chán chường, thậm chí tâm tính có chút bất ổn, đạo tâm lắc lư.
Nàng nhìn thấy cái gì, vì sao biến thành như này, dường như đã mất đi lòng tin đối với Đại Đạo, niềm tin sụp đổ, muốn vĩnh viễn ngủ say.
- Ta...
Mỹ Đỗ Toa há to miệng, cuối cùng nói:
- Không có gì, chỉ là cùng nhau đi tới mệt mỏi, muốn ngủ một giấc.
Cổ Trần bó tay, trong lòng nàng cất giấu sự tình, nếu không phải người ngu làm sao lại tin tưởng lời này của nàng?
Thế nhưng nàng đã không muốn nói, Cổ Trần cũng không hỏi nữa.
Hắn nhẹ nhàng cầm tay Mỹ Đỗ Toa, một cỗ xúc cảm rét lạnh truyền đến, bên trên tay truyền đến âm thanh đóng băng kèn kẹt.
Có điều cỗ hàn băng chi lực này chớp mắt đã bị Cổ Trần tiêu trừ hấp thu, hoàn toàn không có một chút ảnh hưởng, ngược lại vô cùng mát lạnh sảng khoái.
- Tâm ngươi loạn.
Giọng nói Cổ Trần ôn hòa, mang theo một sức mạnh kỳ dị, truyền vào trong tâm thần Mỹ Đỗ Toa, vuốt ve cái tâm linh tràn ngập bàng hoàng kia.
Ý chí của nàng có một tia tan rã, đạo tâm buông lỏng, được cỗ lực lượng vô hình này vuốt ve, rất nhanh liền khôi phục vẻ trong suốt sáng long lanh.
Tâm nhược băng tinh, không thể phá vỡ!
- Không nên nghĩ quá nhiều, không thể tin tương lai, mặc kệ ngươi đã trải qua cái gì, trông thấy cái gì, tóm lại, đều không nên tin.
Cổ Trần thì thầm an ủi, trong mắt toàn là vẻ quan tâm, khiến Mỹ Đỗ Toa lãnh nhược băng sương đều muốn hòa tan.
Hai mắt nàng hiện ra một tia nhu tình, khẽ vuốt cằm:
- Cám ơn người, xem ra ta vẫn bị tàn linh Hàn Băng Chi Chủ đời trước ảnh hưởng tới.
- Hàn Băng Chi Chủ đời trước?
Lông mày Cổ Trần cau lại.
Hắn suy nghĩ nói:
- Ta nhìn giúp nàng một chút, ý chí linh hồn chính là thứ quan trọng nhất, không thể xuất hiện bất kỳ sơ xuất và tai họa ngầm nào.
- Ừm!
Mỹ Đỗ Toa nhẹ nhàng gật đầu, hàn băng thối lui, lộ ra vẻ ôn nhu.
Chỉ thấy ý chí mạnh mẽ vô thượng của Cổ Trần tiến vào trong thức hải Mỹ Đỗ Toa, vừa mới hạ xuống, quả nhiên đã phát hiện ra một tia không ổn.
Trong khu vực trung tâm bí ẩn nhất, nằm sâu trong thức hải Mỹ Đỗ Toa, vậy mà cất giấu một cỗ tàn niệm khác, mạnh như Mỹ Đỗ Toa cũng không thể phát hiện.
Nếu không xử lý sạch, tương lai sẽ từ từ ăn mòn Mỹ Đỗ Toa, ảnh hưởng linh hồn ý chí của nàng, sau cùng theo thời gian dần trôi qua thay thế nàng triệt để khôi phục.
- Hừ!
Cổ Trần nhìn thấy vấn đề, hừ lạnh một tiếng, giơ tay chộp một cái.
Ông một tiếng, toàn bộ thức hải sôi trào lên, một cỗ gợn sóng vô hình dập dờn, trong nháy mắt hóa thành một cái hư vô chi thủ chộp tới một đoàn đồ vật vô hình.
Đó là một đoàn tàn niệm, dung nhập vào bên trong ý chí linh hồn Mỹ Đỗ Toa, khó có thể phát hiện.
Hiện tại nó bị phát hiện, cảm nhận được một cỗ nguy cơ mãnh liệt, bản năng muốn phản kháng, kết quả không cần nói cũng biết, chớp mắt đã bị Cổ Trần nắm trong tay.
- Chính là ngươi đang quấy phá?
Ánh mắt Cổ Trần lãnh lệ nhìn một đoàn ánh sáng trong tay, hàn khí phất phơ, muốn đóng băng ý chí của hắn.
Đáng tiếc chỉ là phí công, cỗ hàn khí kia không cách nào tạo thành bất kỳ uy hiếp gì đối với ý chí mạnh mẽ của Cổ Trần, thậm chí chỉ tương đương với một trận gió lạnh thổi qua.
- Hàn Băng Chi Chủ đời trước?
Cổ Trần mở miệng hỏi.
Chỉ thấy đoàn hàn khí được ánh sáng bao vây trong tay run nhè nhẹ, phát ra từng đợt hàn khí mạnh mẽ, không ngừng trùng kích tới.
Trông thấy nó vẫn còn quấy phá, Cổ Trần hừ nhẹ một tiếng, năm ngón tay khẽ bóp, âm thanh răng rắc giòn vang truyền đến, ánh sáng bị bóp nát.
- A... Tha mạng!
Đột nhiên một tiếng hét thảm truyền đến, chỉ thấy một bóng người mờ ảo đang giãy dụa, cầu xin tha thứ, chính là Hàn Băng Chi Chủ đời trước.
Chỉ tiếc Cổ Trần không hề bị lay động, lòng bàn tay toát ra một đám lửa, hóa thành một đóa hồng liên bao vây lấy nó, lập tức bốc cháy phần phật.
- A...
Nương theo một tiếng hét thảm, đoàn tàn niệm này bị Cổ Trần hoàn toàn đốt luyện sạch sẽ, chỉ để lại một cỗ bản nguyên thuần túy.
Nàng vậy mà muốn vĩnh viễn ngủ say, đến cùng đã xảy ra chuyện gì, vì sao có loại suy nghĩ này?
Vĩnh viễn ngủ say, ý tứ chính là nàng muốn đóng băng chính mình, vĩnh viễn ngủ say xuống, giống như là hoàn toàn phong ấn đóng băng chính mình.
Tâm tư Cổ Trần nhanh chóng chuyển động, mở miệng hỏi:
- Có phải nàng nhìn thấy cái gì hay không, không thể tin tương lai được, nàng không cần thiết có ý nghĩ nguy hiểm bực này.
Hiện tại Mỹ Đỗ Toa rất không thích hợp, dường như cả người trở nên chán chường, thậm chí tâm tính có chút bất ổn, đạo tâm lắc lư.
Nàng nhìn thấy cái gì, vì sao biến thành như này, dường như đã mất đi lòng tin đối với Đại Đạo, niềm tin sụp đổ, muốn vĩnh viễn ngủ say.
- Ta...
Mỹ Đỗ Toa há to miệng, cuối cùng nói:
- Không có gì, chỉ là cùng nhau đi tới mệt mỏi, muốn ngủ một giấc.
Cổ Trần bó tay, trong lòng nàng cất giấu sự tình, nếu không phải người ngu làm sao lại tin tưởng lời này của nàng?
Thế nhưng nàng đã không muốn nói, Cổ Trần cũng không hỏi nữa.
Hắn nhẹ nhàng cầm tay Mỹ Đỗ Toa, một cỗ xúc cảm rét lạnh truyền đến, bên trên tay truyền đến âm thanh đóng băng kèn kẹt.
Có điều cỗ hàn băng chi lực này chớp mắt đã bị Cổ Trần tiêu trừ hấp thu, hoàn toàn không có một chút ảnh hưởng, ngược lại vô cùng mát lạnh sảng khoái.
- Tâm ngươi loạn.
Giọng nói Cổ Trần ôn hòa, mang theo một sức mạnh kỳ dị, truyền vào trong tâm thần Mỹ Đỗ Toa, vuốt ve cái tâm linh tràn ngập bàng hoàng kia.
Ý chí của nàng có một tia tan rã, đạo tâm buông lỏng, được cỗ lực lượng vô hình này vuốt ve, rất nhanh liền khôi phục vẻ trong suốt sáng long lanh.
Tâm nhược băng tinh, không thể phá vỡ!
- Không nên nghĩ quá nhiều, không thể tin tương lai, mặc kệ ngươi đã trải qua cái gì, trông thấy cái gì, tóm lại, đều không nên tin.
Cổ Trần thì thầm an ủi, trong mắt toàn là vẻ quan tâm, khiến Mỹ Đỗ Toa lãnh nhược băng sương đều muốn hòa tan.
Hai mắt nàng hiện ra một tia nhu tình, khẽ vuốt cằm:
- Cám ơn người, xem ra ta vẫn bị tàn linh Hàn Băng Chi Chủ đời trước ảnh hưởng tới.
- Hàn Băng Chi Chủ đời trước?
Lông mày Cổ Trần cau lại.
Hắn suy nghĩ nói:
- Ta nhìn giúp nàng một chút, ý chí linh hồn chính là thứ quan trọng nhất, không thể xuất hiện bất kỳ sơ xuất và tai họa ngầm nào.
- Ừm!
Mỹ Đỗ Toa nhẹ nhàng gật đầu, hàn băng thối lui, lộ ra vẻ ôn nhu.
Chỉ thấy ý chí mạnh mẽ vô thượng của Cổ Trần tiến vào trong thức hải Mỹ Đỗ Toa, vừa mới hạ xuống, quả nhiên đã phát hiện ra một tia không ổn.
Trong khu vực trung tâm bí ẩn nhất, nằm sâu trong thức hải Mỹ Đỗ Toa, vậy mà cất giấu một cỗ tàn niệm khác, mạnh như Mỹ Đỗ Toa cũng không thể phát hiện.
Nếu không xử lý sạch, tương lai sẽ từ từ ăn mòn Mỹ Đỗ Toa, ảnh hưởng linh hồn ý chí của nàng, sau cùng theo thời gian dần trôi qua thay thế nàng triệt để khôi phục.
- Hừ!
Cổ Trần nhìn thấy vấn đề, hừ lạnh một tiếng, giơ tay chộp một cái.
Ông một tiếng, toàn bộ thức hải sôi trào lên, một cỗ gợn sóng vô hình dập dờn, trong nháy mắt hóa thành một cái hư vô chi thủ chộp tới một đoàn đồ vật vô hình.
Đó là một đoàn tàn niệm, dung nhập vào bên trong ý chí linh hồn Mỹ Đỗ Toa, khó có thể phát hiện.
Hiện tại nó bị phát hiện, cảm nhận được một cỗ nguy cơ mãnh liệt, bản năng muốn phản kháng, kết quả không cần nói cũng biết, chớp mắt đã bị Cổ Trần nắm trong tay.
- Chính là ngươi đang quấy phá?
Ánh mắt Cổ Trần lãnh lệ nhìn một đoàn ánh sáng trong tay, hàn khí phất phơ, muốn đóng băng ý chí của hắn.
Đáng tiếc chỉ là phí công, cỗ hàn khí kia không cách nào tạo thành bất kỳ uy hiếp gì đối với ý chí mạnh mẽ của Cổ Trần, thậm chí chỉ tương đương với một trận gió lạnh thổi qua.
- Hàn Băng Chi Chủ đời trước?
Cổ Trần mở miệng hỏi.
Chỉ thấy đoàn hàn khí được ánh sáng bao vây trong tay run nhè nhẹ, phát ra từng đợt hàn khí mạnh mẽ, không ngừng trùng kích tới.
Trông thấy nó vẫn còn quấy phá, Cổ Trần hừ nhẹ một tiếng, năm ngón tay khẽ bóp, âm thanh răng rắc giòn vang truyền đến, ánh sáng bị bóp nát.
- A... Tha mạng!
Đột nhiên một tiếng hét thảm truyền đến, chỉ thấy một bóng người mờ ảo đang giãy dụa, cầu xin tha thứ, chính là Hàn Băng Chi Chủ đời trước.
Chỉ tiếc Cổ Trần không hề bị lay động, lòng bàn tay toát ra một đám lửa, hóa thành một đóa hồng liên bao vây lấy nó, lập tức bốc cháy phần phật.
- A...
Nương theo một tiếng hét thảm, đoàn tàn niệm này bị Cổ Trần hoàn toàn đốt luyện sạch sẽ, chỉ để lại một cỗ bản nguyên thuần túy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.