Chương 2322:
Tiểu Tiểu Yêu Tiên
09/08/2021
Nàng im lặng rất lâu, sau đó mới thở dài nói:
- Ta trông thấy Hồng Hoang bị phá nát, Nhân tộc điêu linh, còn ngươi, không rõ sống chết.
Cổ Trần nhíu mày lại, để bình rượu xuống nhìn chằm chằm vào Mỹ Đỗ Toa, nhìn có vẻ như không phải nàng đang nói đùa.
Trong lòng hắn có chút bất đắc dĩ, sau khi thời không bị chém đứt, không thể nhìn thấy tương lai, tất cả tương lai trông thấy hiện nay đều là giả.
Cổ Trần cho rằng, tương lai mà Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy chính là giả, căn bản không phải sự thật, cũng không có khả năng nhìn được tương lai chân chính.
Bởi vì tương lai đã bị chặt đứt từ lâu rồi, quá khứ không còn tồn tại trên đời này, tương lai lại càng không tồn tại.
Chỉ có đánh vào khởi nguyên, sau khi tiếp nối thời không mới có thể nhìn thấy tương lai chân chính, cho nên, lời Mỹ Đỗ Toa nói Cổ Trần căn bản không tin.
Không phải hắn không tin nàng, mà là không tin tương lai có tồn tại, tương lai căn bản đã bị chém đứt rồi, sao có thể trông thấy tương lai?
- Ta đã nói rồi, tương lai không thể tin, thời không đã bị chém đứt, chỉ có giết vào khởi nguyên, tiếp nối thời không hoàn chỉnh có thời không mới xuất hiện tương lai.
Sắc mặt Cổ Trần trở nên nghiêm túc, kiên nhẫn giải thích.
Nhưng Mỹ Đỗ Toa đã nhận định chuyện này rồi, nàng thở dài thườn thượt nói:
- Thứ ta nhìn thấy là tương lai chân chính, vì sao ngươi lại không chịu tin tưởng?
- Vào giây phút khi ngươi bước vào khởi nguyên, tai nạn sẽ buông xuống, Hồng Hoang sẽ bị lực lượng thần bí đánh nát, vạn tộc sẽ bị giết hại, Nhân tộc điêu linh, ngươi cũng sẽ biến mất vô ảnh vô tung.
Những lời này của Mỹ Đỗ Toa, khiến mặt Cổ Trần biến sắc, cảm giác giống như có chút vấn đề.
Vì sao nàng có thể trông thấy tương lai như vậy, hơn nữa năng lực của Mỹ Đỗ Toa cũng không phải dự đoán trước tương lai, cứ coi như đã chạm đến Thời Không lĩnh vực, thì cũng chỉ có thể đóng băng thời không mà thôi.
Chẳng lẽ, nàng đã nhìn thấy một loại hình ảnh tương lai giả dối nào đó sao?
Nhưng vấn đề là, tương lai đã bị chém đứt, không có khả năng có bất kỳ hình ảnh nào về tương lai xuất hiện.
Cổ Trần nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề, rốt cuộc thứ Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy là gì, vì sao nàng lại kiên định cho rằng nó là sự thật như vậy?
- Ngươi nhìn thấy nó thế nào?
Sắc mặt Cổ Trần trở nên nghiêm túc hỏi.
Hai mắt hắn sáng rực nhìn Mỹ Đỗ Toa, ánh mắt hai người chạm vào nhau, tâm linh tương giao, trong khoảnh khắc ngắn ngủi ý chí của hai người dung hợp lại cùng một chỗ.
Chỉ trong nháy mắt, một hình ảnh mang theo tin tức từ trong tinh thần ý chí của Mỹ Đỗ Toa truyền tới, khiến cả người Cổ Trần đều đắm chìm trong đó, hắn trông thấy được tất cả.
Tất cả những gì Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy đều hiện lên trong đầu hắn.
- Tương lai?
Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng có một tia chấn động.
Bởi vì khi hắn nhìn thấy những hình ảnh này, vậy mà hắn không thể nào phân biệt được thật giả, chẳng trách Mỹ Đỗ Toa lại chắc chắn đây chính là sự thật như thế.
Giống hệt như những lời Mỹ Đỗ Toa nói, những hình ảnh này thể hiện một tin tức, sau khi Cổ Trần dẫn theo một nhóm cường giả đứng đầu Hồng Hoang giết vào khởi nguyên, kết quả gặp phải bất trắc.
Vừa tiến vào khởi nguyên, Hồng Hoang đã xảy ra chuyện, có lực lượng thần bí xuất hiện tiêu diệt Hồng Hoang, giết chết vạn tộc, Nhân tộc cũng bị diệt tộc trở nên điêu linh.
Tình cảnh này giống như được lạc ấn khắc sâu trong tinh thần hắn, không cách nào ma diệt được, khiến tâm trạng Cổ Trần lên xuống chập trùng khó có thể bình tĩnh nổi.
Thứ hắn vừa nhìn thấy là thật hay là giả?
Nhất thời Cổ Trần không có cách nào xác định được, căn bản không có cách nhận ra là thật hay là giả, nửa thật nửa giả, hoặc là vốn dĩ chính là giả.
Còn có một khả năng nữa, những thứ này, đều là cảnh tượng có thật trong tương lai.
- Đây là truyền thừa do ta thu được, sau khi đột phá nhìn thấy cảnh tượng tương lai kia, bao gồm cả tương lai của chính mình, dường như đã được định sẵm từ trước.
Mỹ Đỗ Toa lẩm bẩm, trên mặt lộ ra vẻ đau thương, giống như nhìn thấy tương lai bi thảm nhưng không có cách nào sửa đổi được, cả ý chí cũng sa sút.
Nhìn thấy điều này, Cổ Trần nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay nhỏ của nàng, an ủi:
- Đừng lo lắng, tương lai thật thật giả giả, quyền chủ động nắm giữ tương lai chân chính nằm trong tay chúng ta.
- Ta không tin tương lai mà mình nhìn thấy, ta chỉ tin tương lai do mình sáng tạo ra.
Cổ Trần mang vẻ mặt kiên định và tự tin, không tin tương lai do mình nhìn thấy, bản thân hắn có thực lực cường đại chắc chắn có thể xây dựng nên tương lai mà mình muốn.
- Ta trông thấy Hồng Hoang bị phá nát, Nhân tộc điêu linh, còn ngươi, không rõ sống chết.
Cổ Trần nhíu mày lại, để bình rượu xuống nhìn chằm chằm vào Mỹ Đỗ Toa, nhìn có vẻ như không phải nàng đang nói đùa.
Trong lòng hắn có chút bất đắc dĩ, sau khi thời không bị chém đứt, không thể nhìn thấy tương lai, tất cả tương lai trông thấy hiện nay đều là giả.
Cổ Trần cho rằng, tương lai mà Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy chính là giả, căn bản không phải sự thật, cũng không có khả năng nhìn được tương lai chân chính.
Bởi vì tương lai đã bị chặt đứt từ lâu rồi, quá khứ không còn tồn tại trên đời này, tương lai lại càng không tồn tại.
Chỉ có đánh vào khởi nguyên, sau khi tiếp nối thời không mới có thể nhìn thấy tương lai chân chính, cho nên, lời Mỹ Đỗ Toa nói Cổ Trần căn bản không tin.
Không phải hắn không tin nàng, mà là không tin tương lai có tồn tại, tương lai căn bản đã bị chém đứt rồi, sao có thể trông thấy tương lai?
- Ta đã nói rồi, tương lai không thể tin, thời không đã bị chém đứt, chỉ có giết vào khởi nguyên, tiếp nối thời không hoàn chỉnh có thời không mới xuất hiện tương lai.
Sắc mặt Cổ Trần trở nên nghiêm túc, kiên nhẫn giải thích.
Nhưng Mỹ Đỗ Toa đã nhận định chuyện này rồi, nàng thở dài thườn thượt nói:
- Thứ ta nhìn thấy là tương lai chân chính, vì sao ngươi lại không chịu tin tưởng?
- Vào giây phút khi ngươi bước vào khởi nguyên, tai nạn sẽ buông xuống, Hồng Hoang sẽ bị lực lượng thần bí đánh nát, vạn tộc sẽ bị giết hại, Nhân tộc điêu linh, ngươi cũng sẽ biến mất vô ảnh vô tung.
Những lời này của Mỹ Đỗ Toa, khiến mặt Cổ Trần biến sắc, cảm giác giống như có chút vấn đề.
Vì sao nàng có thể trông thấy tương lai như vậy, hơn nữa năng lực của Mỹ Đỗ Toa cũng không phải dự đoán trước tương lai, cứ coi như đã chạm đến Thời Không lĩnh vực, thì cũng chỉ có thể đóng băng thời không mà thôi.
Chẳng lẽ, nàng đã nhìn thấy một loại hình ảnh tương lai giả dối nào đó sao?
Nhưng vấn đề là, tương lai đã bị chém đứt, không có khả năng có bất kỳ hình ảnh nào về tương lai xuất hiện.
Cổ Trần nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề, rốt cuộc thứ Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy là gì, vì sao nàng lại kiên định cho rằng nó là sự thật như vậy?
- Ngươi nhìn thấy nó thế nào?
Sắc mặt Cổ Trần trở nên nghiêm túc hỏi.
Hai mắt hắn sáng rực nhìn Mỹ Đỗ Toa, ánh mắt hai người chạm vào nhau, tâm linh tương giao, trong khoảnh khắc ngắn ngủi ý chí của hai người dung hợp lại cùng một chỗ.
Chỉ trong nháy mắt, một hình ảnh mang theo tin tức từ trong tinh thần ý chí của Mỹ Đỗ Toa truyền tới, khiến cả người Cổ Trần đều đắm chìm trong đó, hắn trông thấy được tất cả.
Tất cả những gì Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy đều hiện lên trong đầu hắn.
- Tương lai?
Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng có một tia chấn động.
Bởi vì khi hắn nhìn thấy những hình ảnh này, vậy mà hắn không thể nào phân biệt được thật giả, chẳng trách Mỹ Đỗ Toa lại chắc chắn đây chính là sự thật như thế.
Giống hệt như những lời Mỹ Đỗ Toa nói, những hình ảnh này thể hiện một tin tức, sau khi Cổ Trần dẫn theo một nhóm cường giả đứng đầu Hồng Hoang giết vào khởi nguyên, kết quả gặp phải bất trắc.
Vừa tiến vào khởi nguyên, Hồng Hoang đã xảy ra chuyện, có lực lượng thần bí xuất hiện tiêu diệt Hồng Hoang, giết chết vạn tộc, Nhân tộc cũng bị diệt tộc trở nên điêu linh.
Tình cảnh này giống như được lạc ấn khắc sâu trong tinh thần hắn, không cách nào ma diệt được, khiến tâm trạng Cổ Trần lên xuống chập trùng khó có thể bình tĩnh nổi.
Thứ hắn vừa nhìn thấy là thật hay là giả?
Nhất thời Cổ Trần không có cách nào xác định được, căn bản không có cách nhận ra là thật hay là giả, nửa thật nửa giả, hoặc là vốn dĩ chính là giả.
Còn có một khả năng nữa, những thứ này, đều là cảnh tượng có thật trong tương lai.
- Đây là truyền thừa do ta thu được, sau khi đột phá nhìn thấy cảnh tượng tương lai kia, bao gồm cả tương lai của chính mình, dường như đã được định sẵm từ trước.
Mỹ Đỗ Toa lẩm bẩm, trên mặt lộ ra vẻ đau thương, giống như nhìn thấy tương lai bi thảm nhưng không có cách nào sửa đổi được, cả ý chí cũng sa sút.
Nhìn thấy điều này, Cổ Trần nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay nhỏ của nàng, an ủi:
- Đừng lo lắng, tương lai thật thật giả giả, quyền chủ động nắm giữ tương lai chân chính nằm trong tay chúng ta.
- Ta không tin tương lai mà mình nhìn thấy, ta chỉ tin tương lai do mình sáng tạo ra.
Cổ Trần mang vẻ mặt kiên định và tự tin, không tin tương lai do mình nhìn thấy, bản thân hắn có thực lực cường đại chắc chắn có thể xây dựng nên tương lai mà mình muốn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.